Chap 9: Kỉ niệm 40 năm thành lập trường ( P2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Một ngày mới lại bắt đầu ở Konoha, mới 6h30 mà mặt trời đã chiếu xuống những tia cực tím gay gắt, nóng bức quen thuộc của mùa hạ khiến cho ai nấy cũng thấy bức bối đến phát bực. Tại tư gia nhà Nara, hoàng tử lười Shikamaru vẫn đang chìm đắm vào những giấc mộng đẹp, với anh ngủ chính là mĩ vị của của sống. Đang say sưa trong thế giới mộng mị phảng phất hương vị ngọt ngào thì BỐP! Anh chàng ăn 1 cái tét vào chân khá đau của mẹ. Nhăn nhó mở mắt, anh ì ạch than thở :

   -Ưưư.. Còn-sớm-mà- mẹee...

   - Dậy, dậy đi. Ngày nào cũng như ngày nào, ngủ trương xác lên. Đúng là không hiểu 2 cha con nhà này ra sao nữa. Nhanh không trễ học. Này Shikamaru, mẹ cho con 2p để xuống ăn sáng. Đừng để mẹ nói nhiều !!

    Chàng lười lê xác xuống giường, ngay lập tức đi vệ sinh cá nhân vì không muốn bà mẹ nổi điên, 1 khi mà bà đã điên tiết thì chỉ có xác định... Xong xuôi, anh xuống ăn sáng rồi uể oải lấy xe đạp đi học. Hôm nay, trời nắng sớm và khá oi khiến anh chàng không khỏi than thở. Đúng là 1 ngày phiền phức với chàng lười. Vì lười nên anh có 1 sở thích khá tao nhã là nằm yên ngắm mây trời. Nhìn từng áng mây trắng muốt lúc trôi nhẹ, lúc bồng bềnh, lúc lại lững thững như những dải lụa giữa 1 đại dương bao la khiến cho anh không khỏi có những suy ngẫm về cuộc đời. Anh thở dài, đúng là cuộc đời luôn phải cạnh tranh, xô bồ và dẫm đạp lên nhau để sống. Anh cảm thấy mình quá bé nhỏ giữa dòng đời, anh chán nản rồi nghĩ nó thật phiền phức. Tuy nhiên văng vẳng tiếng ai đó gọi tên khiến cho dòng suy nghĩ của anh bị ngắt quãng. Nhìn lên thì ra đó chính là Chouji, người bạn thời nhỏ hay chơi với anh. Anh chàng này học lớp 10A4. 2 người chào nhau xã giao rồi Chouji hỏi Shikamaru về chuyện giải đấu sắp tới :

  - Cậu có tham gia giải bóng đá sắp tới không Shikamaru ?

  - À có. Mà hình như chúng ta không cùng bảng. Nếu muốn gặp nhau thì phải vào chung kết đó

   - Uh. Vậy cùng cố gắng nhé - Chouji nói rồi cười tươi

   - Rồi rồi... Phiền quá, tôi đâu có thích mấy hoạt động này đâu. - Shikamaru than vãn

    Ở một diễn biến khác, vẫn như thường ngày, tên ngố tóc vàng vẫn như mọi khi, ngủ nướng, dậy muộn, bị mẹ chửi rồi lỡ hẹn với Sasuke và phải đạp xe tức tốc tới trường. Trời nóng khiến cho hắn thở hổn hển, vã mồ hôi mới đạp kịp giờ vào. Chạy vội vào đến thư viện hắn thấy Sakura và Hinata đang đứng đó.

   - Nè Hinata. Cậu đọc rồi đem trả giùm mình luôn nhá.

   - Uhm. Cảm ơn cậu ! - Hinata vừa định cầm sách thì thấy Naruto và Sasuke đang đi tới. Cô vẫn còn chưa quên được cảnh hôm qua khi mà cô và Sakura là 2 người ngồi gần hiện trường nhất nên chứng kiến rõ nhất. Nó ám ảnh cô suốt từ lúc 2 thanh niên kia hôn nhau đến lúc về nhà. Lúc Naruto xin cô cái khăn cô còn giận dỗi vô cớ mà cô cũng chả biết tại sao cô giận nữa. Tối về làm bài tập mà cô không thể tập trung được. Cô mở điện thoại ra để giải toả áp lực và được Naruto chào lại mà cô sung sướng đến mức vùi đầu vào gối dụi qua dụi lại. Tuy nhiên cô vẫn không thoải mái về việc thấy tình nhân từ thuở nhỏ của mình hôn Sasuke. Cô mất tập trung rồi thả tay, làm rơi mấy quyển sách Sakura vừa đưa cho.

   - A ! - Tiếng sách rơi đưa cô về thực tại, cô cúi xuống nhặt lên

   - Cậu không sao chứ Hinata ? Hôm nay cậu như người mất hồn vậy. - Sakura cúi xuống nhặt cùng.

    Thấy Sakura đang lúi húi nhặt gì đó, Naruto lao lại nhanh như gắn mô tơ vào ... Hắn cũng cúi xuống nhặt sách xếp thành chồng vào.

   - Nè nè cậu không phải nhặt đâu. Để tớ nhặt cho, tớ khoẻ lắm. Đó thấy chưa tý là xong. Của cậu nè Sakura-chan

   - Gì vậy cha nội. Dù sao của cảm ơn nhưng đây là sách của Hinata. A Sasuke-kun... - Cô vẫy tay với Sasuke đang đi lại và chạy lại cùng cậu đi vào lớp.

   - C..cái gì. Sách của Hinata - Naruto đớ người ra rồi nhìn 2 người kia đi vào lớp.
Teme khốn kiếp. Dám phỗng tay trên của mình. - Nói rồi cậu ỉu xìu

   - A.. N-Naruto-kun..C-cảm ơn cậu đã nhặt giúp mình. - Hinata đỏ ứng mặt, trống ngực đập liên hồi khi thấy cậu nhặt hộ sách. Tuy nhiên cô thấy được nét buồn trong tròng mắt xanh dương của cậu. Có lẽ cậu không vui khi Sakura đi với Sasuke và cũng thất vọng khi phải giúp cô. Cô buồn bã nhìn xuống những quyển sách đang cầm trên tay

    Bắt gặp ánh nhìn buồn bã của Hinata, anh chàng gãi đầu chả biết phải xử lý thế nào. Thế là Nả phải nói mấy câu để xua đi không khí ấy :

   - Nè sách của cậu nè. Làm sao mà trông thất thiểu vậy ? Từ qua đến nay cậu lạ lắm nha. Đúng là khó xử với tình huống này mà.

   - Cảm ơn cậu. Cậu không cần phải ép mình giúp tớ đâu. - Hinata vẫn cúi mặt

   - Ép buộc gì chớ ? Cậu chả giúp tớ mấy lần rồi đó thôi. Việc gì phải quan trọng hoá vấn đề vậy. Thôi đưa đây tớ cầm cho không nặng. - Naruto vớ luôn mấy quyển Hinata đang cầm trên tay. Cô nàng ngơ ngác nhìn anh, mái tóc vàng óng phấp phới bay trong gió, đôi mắt nhắm tịt và nở 1 nụ cười tươi khiên cô cảm giác như tim hẫng mất 1 nhịp. Cô nàng lại đỏ mặt rồi đứng lên cùng hắn đi vào lớp.

   - "Cậu... vẫn như ngày xưa nhỉ.. Naruto-kun." - Đôi mắt trắng tuyết của cô chớp lại suy ngẫm rồi cô vẽ trên môi một nụ cười tươi tắn khiên tên ngố kia đớ người ra không hiểu chuyện gì.

   - Dù sao vậy cũng mới là cậu chứ. Cậu cười đẹp thế mà lúc nào cũng lầm lì nhìn chán lắm.- Naruto gãi đầu cười nhẹ. Ánh bình minh rọi chiếu rực rỡ vào trường Konoha đánh dấu cho 1 ngày làm việc mới lại bắt đầu.

    Lớp 10A3, sau khi dạy xong tiết toán thầy Kakashi nán lại vào giờ ra chơi và xin Shikamaru danh sách tham dự giải đấu.
   - Thì... hôm qua em chọn được 1 đống phiền phức. Đội hình gồm em, Naruto, Sasuke, Neji, Sai. - Shikamaru mệt mỏi trả lời
   - Trời, ông thần Naruto cũng biết đá bóng á. Nhìn dặt dà dặt dẹo như đàn bà ấy. - Thầy Kakashi nheo mắt nhìn tỏ vẻ nghi hoặc
   - Nè nè, thầy đừng giả làm chủ tịch xem thường người khác nhé. Em là vua phá lưới hồi nhỏ đấy. - Naruto ngẩng cổ lên đầy tự hào

  - Vua phá lưới vì toàn bị ngồi ngoài, ngồi chán quá ko có gì nghịch nên làm rách lưới suốt. - Sasuke bồi thêm

   - Temeee... Sao cậu dám nói bí mật đó ra. - Naruto

   - Thôi thôi. Được rồi phá gì thì phá nhưng thầy có 1 thông báo đặc biệt quan trọng như sau: Ban giám hiệu trường đã họp và sẽ quyết định treo giải quán quân cho lớp vô địch với giải thưởng trị giá 50.000¥ ( xấp xỉ 10tr VND ).

   - 50.000¥... Chu choa. Nhà trường chơi lớn vậy. Với số tiền đó em có thể mua được bao nhiêu tô ramen nhỉ ? - Nả mắt sáng rực giơ ngón tay ra đếm

   - Có lẽ... đủ cho cậu ăn mấy tháng liền. - Hinata

   - Tuyệtt quá. Nào, bắt đầu từ chiều nay hãy nỗ lực luyện tập hết mình nào anh em. - Hắn đập tay xuống bàn, mắt sáng rực lên khi nghe đến ramen

   - Biết rồi tên phiền phức kia, có cần phải hào hứng vậy không. - Shikamaru thở dài

   - Tôi mong sẽ gặp nhiều đối thủ mạnh để được mở mang tầm mắt. - Neji chụm 2 tay lại nghiền ngẫm

   - Naruto có vẻ năng động với phong trào của lớp nhỉ. - Sai cười

   - Tăng động chứ năng động cái khỉ gì. Lớn rồi mà cứ như trẻ con. - Sasuke khoanh tay lắc đầu

   - Tý nữa ra căng tin bàn bạc đội hình nhé. - Shikamaru

   - Được rồi, vậy là bàn bạc xong đội hình nhé. Còn các bạn nữ cũng lập 1 team cổ vũ truyền lửa cho các bạn nam thi đấu. Thầy sẽ bầu em Temari làm nhóm trưởng vụ này. Cố gắng ẵm giải nhé, thôi chào cả lớp.

   - Các cậu chiều nay học xong vào nhà tớ để tập nhé. - Temari

   - Vậy là có dàn cổ vũ xinh đẹp ha. - Naruto

   - Vậy mà không giành được giải thì nhảy cầu đê. - Ino

   - Đúng. Chuẩn luôn. - Tenten cười đồng tình

   - Gì chứ mấy bà tám, nói thì dễ lắm. À này Sakura cậu mặc váy ngắn cổ vũ để có thêm động lực cho mình nhé. - Naruto nhoài lên nói với Sakura thì ăn 1 cú đấm trời giáng vào đầu.

   - Không đời nào, tôi cũng không có nhiệm vụ cổ vũ cho 1 mình cậu... Mà người tôi cổ vũ sẽ là... - Nói rồi cô quay xuống lén nhìn Sasuke rồi lại đỏ mặt quay lên

   - Xí... - Nả bực tức ngồi xuống

   - N..Naruto-kun...

   - Gì vậy Hinata ?

   - C-cố.. cố lên nhé. Tớ sẽ cổ vũ cho cậu... - Cô nàng chắp chắp 2 ngón trỏ vào nhau rồi phụng phịu quay lên ( Anh chàng có số hưởng mà ngố kinh -_- )

    Giờ ăn trưa, dàn trai 10A3 ngồi quây quần lại bàn bạc đội hình ra sân. Tiếng xôn xao, xì xầm bàn tán vang khắp căng tin. Các cô gái cười khúc khích trước thái độ nghiêm túc của họ.

   - Tôi đã chọn ra 1 vị trí rồi, Sai sẽ là thủ môn. Còn tôi thể lực cũng không quá khoẻ, thể hình bình thường nên sẽ đá giữa. Các cậu kể ra điểm mạnh của mình đi để tôi bố trí vị trí luôn. - Shikamaru vạch ra sơ đồ chiến lược với cái bàn đồ sân bóng mini trên tay. Anh chàng này có vẻ thờ ơ, lười và tỏ vẻ không quan tâm lắm nhưng khi nhận việc anh lại làm rất chỉnh chu nghiêm túc.

   - Tôi có tốc độ tốt, thể lực dồi dào và chuyền bóng tạm. - Sasuke

   - Tôi thì có luyện võ nên thăng bằng tốt, không ngại va chạm với khả năng bật nhảy và khả năng quan sát tốt. - Neji

   - Uhm.. Rất tốt, còn Naruto, điểm mạnh của cậu là gì ? - Shikamaru

   - Điểm mạnh ? Tôi cũng chả biết nó là cái gì. Tôi chỉ biết bóng đến chân là sẽ sút thôi. - Naruto cười nhạt

   - Thậm chí bóng đến chân còn sút hụt... Tên đầu đất. - Sasuke

   - Tên khốn này... 1 ngày không khịa tôi cậu không chịu được hả ?.

   - Thôi được rồi, không cãi nhau nữa, tôi có sơ đồ ra sân rồi đây. - Shikamaru đưa tấm sơ đồ ra.

   

Tạm dừng nha ae. Mỏi tay quá. ^^ hay thì vote cho au để mình có thêm động lực viết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net