[Longfic] [Non SA & SA] All Fate * Chap 3 - part 1 *

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Chap 3: Part 1*

Thầy giáo Lee bước vào lớp, cả cái lớp ồn ào như chợ vỡ này đâu có đông người gì cho cam cả lớp chỉ có 14 nhân mạng. Thầy Lee gõ mạnh chiếc thước xuống bàn. Sau khi cả lớp đã trật tự thầy mới cất giọng nói:

- Lớp chúng ta hôm nay sẽ đón thêm hai bạn mới nữa từ L.A trở về. Nào hai em mau vào đây giới thiệu.

- Xin chào mọi người, em là Sandy Kwak năm nay 17 tuổi. Còn đây là anh trai em Choi Ren 18 tuổi. Em mới từ L.A trở về mong mọi người giúp đỡ. - Kyo Min nói rồi nở nụ cười rạng rỡ.

Mọi người (trừ 2 người) thấy cô bé này rất dễ thương mặc dù ngoại hình không mấy ưa nhìn. (là do chị ấy hóa trang nên mọi người mới nx là không ưa nhìn).

- Nào giờ thì hai em hãy chọn cho mình một chỗ ngồi để bắt đầu giờ học. - Thầy Lee nhẹ nhàng nói.

- Thưa thầy! Hãy để bạn Sandy ngồi với em. Em là con gái sẽ tiện giúp đỡ bạn ấy hơn. - Một giọng nói chua loét vang lên.

- Vậy cũng được. Ren sẽ ngồi với Yi Eun còn Sandy sẽ ngồi với Yi Ra. Hai em...

- Ren/Sandy sẽ ngồi với em.

Cả lớp mắt chử O mồm chữ A nhìn hai người vừa phát ngôn ra câu đấy. Đó chính là Warm Prince-JR (Jong Hyun) và Cool Prince-Min Hyun.

- Vậy được, Ren ngồi với JR còn Sandy sẽ ngồi với Min Hyun. - Thầy Lee ngay lập tức đồng ý khi thấy hàm ý trong ánh mắt 2 chàng "thầy thử không đồng ý xem" thực tình thầy vẫn còn muốn sống à ngaz.

Ren và Sandy bước về chỗ ngồi trong sự tức tối của Yi Ra và Yi Eun.

- Nếu không có chuyện gì nữa thì chúng ta vào giờ học nhé. - Thầy Lee nói.

- Thưa thầy em có chuyện muốn hỏi. - Yi Eun đứng dậy nói.

- Được rồi em nói đi. - Thầy Lee tỏ vẻ chờ đợi.

- Thưa thầy, em nghe nói Sandy chỉ mới 17 tuổi tại sao lại được học lớp này - Yi Eun bất bình.

- À cái này là do Sandy đã tốt nghiệp THPT tại L.A và có chỉ số IQ là 297- thầy Lee nói với vẻ tự hào.

Mọi người lúc này ngay cả Yi Ra và Yi Eun cũng phải nể phục 1 phần. Cô gái này có IQ còn cao hơn cả hội trưởng hội học sinh Chang Hyun (IQ: 217).

- Thôi chúng ta bắt đầu tiết học nào. Các em giở sách trang 127. - Thầy Lee bắt đầu giảng bài mặc kệ có đứa học sinh nào thèm nghe hay không.

...Tại bàn 2min...

- Cô bé không muốn nói với anh một tiếng cảm ơn hả? - Min Hyun lên tiếng.

- Ơ vì chuyện gì cơ? - Kyo Min ngơ ngác hỏi lại.

- Thì giúp em thoát khỏi Yi Ra. - Min Hyun ra chiều bối rối. Anh không nghĩ cô sẽ hỏi lại anh như vậy.

- Cái này là anh tự nguyện chứ bộ. Cô ta có làm gì em thì Ren sẽ vặt sạch lông vẹt của cô ta, bẻ cổ, chặt xương chiên lên cho JiJi ăn ( JiJi là con cá xấu yêu quý của Min Ki ).

Kyo Min vừa nói vừa chu mỏ tay chân khua khoáng để diễn tả mọi việc là Min Hyun không nhịn được mà bật cười.

- Mà em gọi anh là Hyunie nhé! - Kyo Min vui vẻ nói.

- Hyunie ư? Cái tên nghe khá hay đó. - Min Hyun mỉm cười đáp lại

- Quyết định vậy nhé. - Kyo Min lại mỉm cười rạng rỡ.

Reng...tiếng chuông vang lên kết thúc giờ học.

Sau khi Kyo Min cất sách vở liền kéo Min Ki ra căn teen. Lấy cho mình và Min Ki mỗi người một phần ăn thì Kyo Min thấy các bàn đều đã kín chỗ chỉ duy nhất một chiếc bàn lớn ở trung tâm căn teen là trống, cô liền kéo Min Ki đến đó. Cô không hiểu vì sao mọi người nhìn hai người với ánh mắt thương hại cho đến khi nghe thấy một giọng nói quen quen.

- Ai da hai đứa này lớn gan ghê ha? Dám ngồi vào bàn của Prince. - Người nói ra câu này đích thị là cô tiểu thư kiêu kì Jin Yi Ra.

- Thì sau chứ? Có liên quan đến cô à? - Kyo Min trả treo đáp lại. Thực tình cô không thể nào ưa nổi cái cô gái này mà.

- Cô... - Yi Ra cứng họng.

- Con nhãi ranh kia mày nên biết điều mà biến ngay đi nếu để cho các Prince đến thì mày chết chắc. - Yi Eun thấy chị không nói được gì.

Một giọng nói lạnh lùng vang lên cắt ngang màn đấu khẩu của họ. Người lên tiếng là Min Hyun.

- A Min Hyun oppa hai đứa chúng nó dám ngồi vào bàn của Prince. - Yi Ra nói.

- Ai mà to gan vậy ta? Uả Rennie là em hả? - Jong Hyun đang nói thì nhận ra người trước mặt mình chính là Rennie yêu quý của mình liền sà vào ôm ấp cậu làm Min Ki la lên oai oái.

- Yah tên biến thái này, tránh xa ta ra. - Min Ki nói rồi bắt đầu bỏ chạy và JR đuổi theo sau.

Kyo Min không chú ý lắm đến chuyện của anh trai mình mà nhìn người trước mặt thốt lên:

- Hyunie?...

- Ơ là Sandy hả? - Nhận ra người mà Yi Ra nói đến chính là Sandy khuôn mặt Min Hyun từ hằm hằm sát khí chuyển sang vui tươi lạ thường.

- Bữa trưa tới rồi đây. - Giọng Chang Hyun, Aron và Baek Ho vang lên.

*End Chap 3:Part 1*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net