1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiếng súng nổ lớn trong đêm tĩnh lặng

"Đồ ngu!" Tên thợ săn cấp cao đấm mạnh vào mặt kẻ vừa nổ súng "Chúng ta không được làm thương tổn đến nó! Nếu nó làm sao thì chúng ta chết hết!"
"Nhưng thưa ngài, với vết thương lớn như thế, nó sẽ không thể sống sót quá 1 giờ nữa"
"Thế thì phải nhanh chóng tìm ra, lần theo vết máu! Đây là bước tiến lớn của The Order, không thể đổ xuống sông xuống biển được"

____________

Jinsoul mỉm cười thỏa mãn ngắm nhìn vườn hoa xinh đẹp của mình. Tất cả đều là thành quả cô vất vả tự tay làm nên.
"Không phải là cậu chỉ cần vẩy tay một cái thì cả vườn hoa mọc lên sao?" Sooyoung nằm trên sofa bình luận.
"Thành công từ sự cố gắng của chính bản thân, khi nào cậu bắt đầu làm điều ấy thì sẽ hiểu được cảm giác của tớ" Jinsoul lè lưỡi.
"Tất nhiên rồi, cậu là giỏi nhất!" Sooyoung vỗ tay, cô đi đến khoác vai Jinsoul "Giờ thì hãy giúp tớ tìm con quái vật đi"
Jinsoul đảo mắt, mặc dù ra vẻ không thích nhưng cô vẫn cầm cái sừng nhỏ của con quái vật, đi đến trước bàn đã để sẵn bản đồ ở trên.
Jinsoul lẩm bẩm thần chú, cái sừng bốc cháy, chấm đỏ hiện trên bản đồ thể hiện mục tiêu của Sooyoung đang tìm kiếm.
"Đấy, cậu mau mau đi nhận phần thưởng của mình đi" Jinsoul vẩy tay đuổi Sooyoung, cô muốn một buổi tối yên bình trước khi lũ thợ săn The Order đập cửa tìm một trong những người thừa kế sáng giá nhà Helsing.
Thật nực cười khi một phù thủy lại đi giúp người họ Helsing đi bắt những sinh vật huyền bí. Jinsoul tự khinh bỉ chính bản thân mình khi cô quá hèn nhát, chỉ vì sợ cuộc sống liên tục phải chạy trốn, giết chóc mà phải làm điều này.
Sooyoung thực ra không hoàn toàn là người họ Helsing, cô ấy được nhận nuôi bởi một người nhà Helsing, nghe đồn ông ta vì quá hổ thẹn khi gây ra lỗi lầm nghiêm trọng, ông ta muốn đền tội nên quyết định đào tạo ra một người xứng đáng đứng trong hàng thừa kế. Nhưng ông ta không có con cái nên đã phải đi tìm cô nhi.
Năm 15 tuổi, Ha Sooyoung chính thức vào nhà Helsing, cô bé đã nhanh chóng thể hiện mình là một thợ săn tài giỏi, nhưng do không phải dòng máu Helsing nguyên bản nên cô bị cô lập và không được tôn trọng.

Cho đến năm 21 tuổi, Sooyoung gặp được Jinsoul đang dùng phép thuật chữa lành vết thương cho động vật trong khu rừng gần trụ sở chính The Order.
Sau một cuộc rượt đuổi mất rất nhiều sức, Jinsoul cuối cùng cũng nằm gọn trong lưới của Sooyoung.
Sau khi Sooyoung biết Jinsoul ngu ngốc không biết trụ sở The Order ngay gần đấy nên mới sử dụng sức mạnh. Cô nghĩ ra cách để tăng cấp bậc của mình trong nhà Helsing: lợi dụng sức mạnh của Jinsoul.
Cô sẽ giữ bí mật về thân thế của Jinsoul và bảo vệ cô ấy, chỉ cần Jinsoul chỉ điểm cho cô vị trí của lũ quái vật trong nhiệm vụ của cô, cũng như được sử dụng những chất độc, thuốc tốt từ cô ấy.
Ban đầu chỉ đơn giản là cuộc trao đổi đôi bên có lợi. Nhưng sau hơn 2 năm ở cùng nhau, Sooyoung và Jinsoul đã coi nhau là bạn thân.

_____________

Tiếng đập cửa làm Jinsoul giật mình, cô nhìn qua mắt thần trên cửa, không có một ai? Sooyoung sẽ không trẻ con đến mức độ đấy chứ? Jinsoul cầm chắc con dao cô luôn để ngay bên hông, mở cửa bước ra ngoài.
"Thật kỳ lạ" Jinsoul lẩm bẩm, cô đi lùi vào trong nhà rồi khóa trái cửa. Đúng lúc ấy cô nghe thấy tiếng động trong bếp.
"Sooyoung?" Jinsoul nuốt nước bọt, cô thật sự mong đấy là Sooyoung với trò đùa trẻ con ngu ngốc của cậu ta.
Mặc dù làm bạn với Sooyoung 2 năm rồi, Jinsoul một chút võ cũng chẳng biết, cô vẫn có thể tự vệ bằng phép thuật, nhưng điều cuối cùng cô muốn làm là để lộ thân phận phù thủy.

Nằm úp sấp bất động dưới sàn bếp là một cô gái tóc hồng
"Này cô?" Jinsoul từ từ tiến lại gần
"Này!?"
Jinsoul nhanh chóng để ý cô gái có một vết thương rất lớn ở đùi vẫn đang chảy máu ồ ạt, bộ quần áo bị thủng rách tả tơi, trên cơ thể cũng nhiều vết thương khác rất xấu xí.
Jinsoul nhíu mày, sao lại có người ra tay ác độc như vậy?
Cô kiểm tra mạch của cô gái, thật tốt cô ấy vẫn sống, chờ đã? Jinsoul kiểm tra thêm một lần nữa, cô hít một hơi thật sâu rồi đọc thần chú xuất hồn, chẳng mấy chốc ảo ảnh của Jinsoul đứng trước mặt Sooyoung.
"Sooyoung à? Cậu có thể quay lại đây nhanh nhất có thể không?"

_____________

"Cậu có bị điên không?" Sooyoung nghiêm mặt hỏi
"Cô ấy đang rất yếu, chỉ vì vũ khí của The Order mà vết thương rất khó lành lại, tớ sẽ không thấy chết mà không cứu" Jinsoul thở dài, cô đã băng bó cầm máu cho cô nàng tóc hồng lạ mặt xong.
"Một người sói bị bắt bởi The Order, chắc chắn đây là một sinh vật nguy hiểm, thay vì cậu thể hiện lòng thương thì nên để tớ giết luôn, chấm dứt việc này!" Sooyoung nói, cô rút khẩu súng bên hông ra

Jinsoul nhanh chóng đứng giữa Sooyoung với cái giường.
"Jinsoul! Chuyện này không đùa được đâu, The Order kiểu gì cũng cho người đến đây lục soát, với những vật dụng trong phòng này, bọn họ không tìm ra người sói kia thì cũng sẽ nhận ra cậu là phù thủy!"
"Vậy nên tớ mới cần cậu giúp" Jinsoul cứng rắn nói "Còn cậu không được giết cô ấy"
"Tại sao cậu lại-"
"Cô ấy đang mang thai" Jinsoul cắt lời Sooyoung.
"..."
Sooyoung thở dài, cô quay người ngồi lên ghế sofa, chờ đợi

Tiếng đập cửa dồn dập vang lên, cả Jinsoul và Sooyoung đều căng thẳng.
The Order đã tìm được cách để phát hiện ra một địa điểm, vật dụng có thần chú che mắt hay không. Jinsoul tự tin cô có thể qua mặt được bọn chúng, nhưng cô sẽ không liều lĩnh khi cô muốn cả 3 người có thể sống sót ra khỏi đây. Jinsoul đã dọn dẹp tất cả mọi thứ có thể liên kết cô với phù thủy, mong là lũ thợ săn sẽ nể mặt Sooyoung mà không lật mấy tấm ván dưới sàn lên.
"Được rồi, chúng ta cứ như bình thường là được" Sooyoung quay sang Jinsoul "Cởi quần áo ra nằm trên giường"
Jinsoul chớp mắt khó hiểu
"Cậu không nghe thấy à, nhanh lên" Sooyoung cũng nhanh chóng cởi quần áo ra, chỉ còn lại mỗi đồ lót trên người thì mới khoác thêm áo choàng dài ra ngoài.
Jinsoul à lên một tiếng, cô làm theo Sooyoung, nhanh chóng nhảy lên giường, kéo người cô nàng tóc hồng sát vào mình rồi chùm chăn lên, chỉ để hở một chút vai và đầu vàng của mình.

"Người thừa kế!? Chúng tôi đang cần tìm một con sói chạy quanh đây, không biết cô có nhìn thấy gì không?" Tên thợ săn nói thẳng luôn khi Sooyoung vừa mở cửa.
"Nếu thấy thì tôi còn có thể tận hưởng buổi tối vui vẻ cho đến khi các anh phá hủy nó không?" Sooyoung cau mày, ra vẻ bực bội.
Tên thợ săn không nói gì, chỉ nhìn Sooyoung rồi nhìn về phía Jinsoul đang nằm trên giường. Sooyoung để hắn ta nhìn vài giây rồi đưa người che đi tầm mắt của tên thợ săn.
"Chúng tôi có thể kiểm tra quanh căn nhà chứ?"
Tên thợ săn như thể hỏi ý kiến Sooyoung, nhưng cô biết hắn ta chỉ đang thông báo trước. Lũ thợ săn đằng sau rất nhanh tản ra xung quanh.
Jinsoul căng thẳng kéo cô gái sát vào người mình hơn nữa, chỉ mong bọn chúng không nhìn ra được gì kỳ lạ, cô đã dọn dẹp sạch sẽ lắm rồi.
Những tên thợ săn kiểm tra từ khu vườn của Jinsoul, đi qua căn bếp, đi qua giường Jinsoul đang nằm rồi xác nhận với tên cầm đầu không có dấu vết gì.
"Xin lỗi vì đã làm phiền, chúng tôi sẽ tìm kiếm tiếp, cô nhớ để ý, con sói là một bước tiến lớn của The Order, cấp trên có lệnh bắt sống, chúng tôi xin phép!" Nói rồi hội thợ săn quay người đi mất.
Sooyoung và Jinsoul cùng thở phào nhẹ nhõm.
"Tớ đã bảo bao lần là cách bố trí căn nhà này thật ngu ngốc mà" Jinsoul lên tiếng, ai đời xây nhà, phòng ngủ kiêm phòng khách đối diện ngay ngoài cửa không chứ.
"Thì nhờ căn nhà ngu ngốc này, chúng ta mới thoát khi mà bọn chúng bất cẩn không giật chăn của cậu ra kiểm tra đấy"
"Kiểm tra như vậy mà còn là bất cẩn sao?" Jinsoul không thể tin được "Tưởng cậu là người thừa kế thì chúng cũng phải sợ hãi mà không dám vô lễ chứ?"
"Tên thợ săn cầm đầu này cấp rất cao, hắn ta đích thân đi kiếm một người sói thì chắc chắn cô ta phải rất quan trọng" Sooyoung lắc đầu "Chưa kể tớ cũng không phải là người nhà Helsing 100%"
"...." Sooyoung sau đó đăm chiêu nhíu mày nên Jinsoul cũng không nói gì thêm.

Jinsoul đỏ mặt khi cảm nhận cô nàng sói cựa quậy trong lòng mình, cô nhận ra từ nãy đến giờ cô vẫn ôm chặt cô ấy. Jinsoul nhanh chóng bước ra khỏi giường, vội vàng mặc quần áo chỉnh tề.

_____________

Jinsoul cẩn thận đỡ cô nàng tóc hồng ngồi dậy. Cô ấy vẫn còn quá yếu do mất nhiều máu, cũng may là người sói nên vết thương đã dần khép lại.
"Cô uống chút nước đi"
Cô nàng sói không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào Jinsoul đầy nghi ngờ.
"Nếu như tôi muốn hại cô thì đã không vất vả cứu cô thế này" Jinsoul cười khổ, cô đưa cốc nước lên miệng cô ấy, lần này cô ấy uống nước thật.

"Jinsoul, cô ta ra sao rồi?" Sooyoung từ trong bếp bước vào.
Vừa thấy bộ quần áo thợ săn của Sooyoung, cô nàng tóc hồng mắt chuyển sang màu vàng đồng, hai răng nanh sắc bén cũng hiện ra, gầm gừ nhìn Sooyoung.
"Ah~ vẫn còn ghê gớm như vậy tức là còn khỏe lắm" Sooyoung cười phẩy tay "Jinsoul, chúng ta nói chuyện được chứ?"
Jinsoul gật đầu, cô nhẹ nhàng đặt cô gái nằm xuống giường, khi cô và Sooyoung ra đến phòng khách, Jinsoul đọc thần chú, cây xô thơm trên tay tự bốc cháy.
"Cho đến khi xô thơm này cháy hết thì không ai có thể nghe được chúng ta nói gì"
"Cậu ngày càng thông minh lên rồi đấy" Sooyoung đầy tự hào nhìn Jinsoul.
Jinsoul đảo mắt "Vấn đề chính đi Sooyoung"
"Bọn chúng chắc chắn sẽ quay lại" Sooyoung nghiêm túc nói, cô cũng chỉ nghe lệnh cấp trên giao cho để đi tìm tiêu diệt quái vật, chưa bao giờ nghe đến 'bước tiến' gì mà phải bắt nhốt một người sói mang thai cả. Chuyện này rất đáng ngờ, cô không như những kẻ thừa kế còn lại của nhà Helsing, đến năm 15 tuổi khi được mang đến đây thì cô cũng đã hiểu biết nhiều rồi, họ không thể tẩy não cô như đa số thợ săn là 'sinh vật nào không phải con người đều nguy hiểm'.
Sooyoung thỉnh thoảng nếu gặp được sinh vật huyền bí không gây hại nghiêm trọng như những gì The Order nói thì vẫn có thể kín đáo tha chết cho nó.
"Cậu không thể ở đây được nữa, tớ sẽ tìm cách điều tra vụ này"
"Nhưng tớ biết đi đâu được nữa, chưa kể cô nàng người sói-" Jinsoul đang nói thì khuỵu xuống đau đớn
"Jinsoul?" Sooyoung lo lắng đỡ lấy Jinsoul đứng dậy
"Là cô nàng người sói"

Cả hai đi bộ ra cách căn nhà 200m, họ nhìn thấy ngay cái đầu hồng đang ngồi dưới đất thở khó khăn.
"Thật may mắn cho cô là tôi đã dùng phép trói buộc đấy" Jinsoul đưa tay đỡ cô ấy dậy, nhưng cô ấy lại xoay tay, móng vuốt sắc bén cào rách tay Jinsoul.
Jinsoul đau đớn hét lên, Sooyoung rút súng ra
"Sooyoung, tớ không sao" Jinsoul cầm lấy tay Sooyoung, không để cô ấy nổ súng, cô cắn răng chịu đau, lấy từ bên hông Sooyoung lọ thuốc chữa lành mà cô làm cho cô ấy rắc lên tay.
"Chúng tôi không muốn làm hại cô" Sooyoung thở dài nói với người vẫn đang quỳ gối dưới đất.
"Ngươi muốn giết thì mau giết ta đi, ta sẽ không quay lại chỗ địa ngục đấy!" Cô ấy ngẩng lên nhìn thẳng vào mắt Sooyoung, trong mắt không hề có sự sợ hãi.
"Tôi sẽ giết cô nếu như không có cô phù thủy ngu ngốc lo chuyện bao đồng" Sooyoung chỉ sang Jinsoul bên cạnh, cô dừng lại một lúc rồi nói tiếp "Với lại tôi là thợ săn thật, nhưng cũng sẽ không giết trẻ con và phụ nữ mang thai"
Câu nói như sét đánh ngang tai, cô nàng tóc hồng thì thầm không thể nào rồi lăn ra ngất.

____________

"Sói nhỏ, cô không sao chứ?" Jinsoul rất tự nhiên nói ra biệt danh mà cô tự đặt cho cô nàng tóc hồng, dù sao thì cũng không thể gọi 'Này cô kia' mãi được.
Cô nàng sói nhíu mày trước biệt danh Jinsoul gọi
"Tớ đã bảo là ai cũng thấy biệt danh ấy kinh tởm mà" Sooyoung cười lớn.
"Thuốc này sẽ giúp cô dễ chịu hơn chút, tôi đã yểm phép thuật che dấu lên cô cùng với thần chú trói buộc, chỉ cần cô ở bên tôi thì sẽ không gặp nguy hiểm" Jinsoul mặc kệ Sooyoung, cô đưa thuốc, thấy cô ấy vẫn ngây người ra, Jinsoul gọi "Sói nhỏ-"
"Tôi tên là Jungeun" Jungeun ngắt lời Jinsoul "Hãy bỏ thần chú trói buộc ra khỏi tôi"
"Nhưng-"
"HÃY. BỎ. NÓ. RA" Jungeun gầm gừ tức giận nói.
"Đấy không phải là ý hay đâu, cô đang bị một toán thợ săn cấp cao bám đuổi, chưa kể cái thai-" Sooyoung nói, những con sói thật sự quá cứng đầu.
"Tôi không muốn giữ cái thai này hay bất kể nó là gì" Jungeun lạnh lùng nói

"Cô!" Jungeun chỉ tay vào Jinsoul "Cô là phù thủy, cô có thuốc nào làm chết cái thứ trong bụng tôi không?"
Jinsoul ngạc nhiên, cô biết quyền lựa chọn là của mỗi người, nhưng cô không muốn làm điều này, tiếp tay cho Sooyoung đã làm cô cảm thấy kinh khủng lắm rồi.
"Có nhưng tôi sẽ không làm điều ấy" Jinsoul nói rồi lẩm bẩm thần chú "Đã xong, cô có thể rời đi được rồi, tôi không muốn dính dáng thêm vào việc này nữa"
Jungeun chớp mắt, cô cứ nghĩ mình sẽ phải la hét tức giận thêm để có thể đạt được điều mình muốn cơ.
Bây giờ cô lại thấy hơi có gì đó khó chịu, dù sao cô ta cũng bảo vệ mình khỏi lũ thợ săn. Jungeun cắn môi nói
"Cái thai hoặc thứ trong bụng tôi, bất kể là cái gì thì cũng là do lũ thợ săn cấy vào người tôi"

Một ngày mưa lớn cách đây 3 tháng, khi Jungeun đang đi dạo một mình gần nhánh sông nơi đàn sói của cô sinh sống. Cô bị đột kích bởi lũ thợ săn, bọn chúng không giết cô mà bắt về trụ sở, bọn chúng đã thực hiện nhiều thí nghiệm trên cơ thể cô. Mỗi lần Jungeun chống đối hay cố trốn đi đều bị đánh đập hành hạ. Nhưng vào tháng thứ 3, bọn chúng bắt đầu không còn đánh đập cô mỗi khi chống đối nữa.
Và một hôm nhân lúc tên cai ngục bất cẩn, Jungeun đã chạy trốn được, mặc kệ thương nặng trong lúc bị truy đuổi.

"Tôi không muốn giữ lại thứ này, dù nó có là gì đi chăng nữa thì cũng là điều xấu....Tôi chỉ muốn quay lại với đàn của mình...." Jungeun yếu ớt nói.
Cả 3 im lặng, mỗi người chìm trong suy nghĩ riêng của mình.
Jungeun vẫn chưa khỏe hẳn nên họ đồng ý để sáng mai khi tỉnh táo hơn thì sẽ quyết định.

Sooyoung cùng Jinsoul đi ra ngoài vườn
"Có vẻ như The Order không đi đúng hướng như bọn họ đã nói?" Jinsoul lên tiếng phá vỡ im lặng
Sooyoung cau mày không nói gì, cô đang có cảm giác bị phản bội. Cô biết cô không thể tin cô nàng Jungeun kia 100%, nhưng việc người thừa kế không được biết có một dự án 'bước tiến lớn' đã làm cô thấy khó chịu lắm rồi. Bây giờ biết thêm việc The Order - tổ chức tiêu diệt những sinh vật huyền bí NGUY HIỂM, bảo vệ con người lại đang làm một điều gì đó rất kinh khủng, trái với hiệp ước mà 4 bên ký kết từ lâu.
"Tớ nhất định phải điều tra việc này, có thể cô ta đã nói dối"
"Dù có là nói dối hay không, tớ sẽ giúp cô ấy quay về lại với đàn của mình" Jinsoul dõng dạc nói
"Cậu mới gặp cô ta, chưa kể cô ta còn muốn phá cái thai trong bụng, không có gì để cậu quan tâm nữa, đừng dính vào vụ này Jinsoul, nó quá nguy hiểm" Sooyoung nghiêm túc nhìn thẳng vào đôi mắt kiên định của Jinsoul.
Sooyoung thở dài "Cậu biết làm phù thủy không có nghĩa là bất tử chứ?"
"Oooh~ Ha Sooyoung đang lo lắng cho tớ đấy à?" Jinsoul đùa, cô biết điều Sooyoung nói chứ, đến mấy thứ võ mèo cào cô còn không biết, điều duy nhất cô có thể làm mỗi khi đối diện với nguy hiểm là trốn chạy, Jinsoul chưa bao giờ dám dùng sức mạnh của mình để gây hại cho người khác, cô sợ một khi đã bước vào vùng tối ấy, cô sẽ không thể quay lại.
Nhưng có gì đó về Jungeun, về cái thai trong bụng cô ấy làm Jinsoul muốn bảo vệ, làm cô muốn dũng cảm dù chỉ một lần.

"Cậu thật ngu ngốc" Sooyoung lắc đầu cười nhẹ "Tớ sẽ giúp cậu, nhưng nếu cô ta tự mình bỏ đi thì đừng có khóc đấy"

_______________

"Tôi không cần sự thương hại!" Jungeun lớn tiếng phản đối
"Cô đừng có cứng đầu nữa được không!" Jinsoul nạt lại
Sooyoung lần đầu tiên thấy Jinsoul tức giận, thật là một cảnh tượng thú vị hiếm có.
Sooyoung đứng khoanh tay dựa vào cửa nhìn Jungeun với Jinsoul tiếp tục cãi nhau.

"Tôi không tin tưởng hai người! Hai người muốn tôi mất cảnh giác rồi bắt tôi về địa ngục kia đúng không!"
"Chúng tôi mà muốn làm vậy thì đã làm thế khi cô đang ngủ vừa lúc nãy rồi!"
"...."
"...."
"Nếu hai người muốn giúp thì có thể ngăn chặn lũ thợ săn để tôi chạy về một mình!"
"Không thể khi mà cô vẫn còn thần chú trói buộc với tôi!"
"Cô đã gỡ nó rồi cơ mà?"
"Ha! Đoán xem, tôi nói dối đấy!"
"...."
"...."

Sooyoung thở dài, cô bắt đầu chán, hai người họ là trẻ con hay gì?
"Đủ rồi!" Sooyoung hét lớn, thành công làm hai người dừng cãi nhau lại. Cô nhìn Jungeun "Jungeun, tôi vẫn không tin cô về vụ việc The Order, cũng không rõ tại sao Jinsoul nghĩ rằng có trọng trách phải bảo vệ cô đến mức dùng thần chú trói buộc"
Sooyoung dừng lại một chút nhìn Jungeun dịu lại
"Kể cả khi cô kích hoạt gen sói cũng không thể đấu lại được những tên thợ săn cấp cao đuổi theo cô, chứ đừng nói trong tình trạng bây giờ. Chúng tôi thật sự sẽ giúp cô về với đàn sói của mình"

_TBC_


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net