Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Phác Xán Liệt, dừng lại đi"

Ngô Ninh Thương lần đầu tiên phát cáu đứng ra che chắn cho Biện Bạch Hiền. Phác Xán Liệt gần đây đi đến đâu cũng đưa theo cậu ta, nhưng không phải kè kè bên cạnh để bảo vệ, mà là muốn phá huỷ. Phác Xán Liệt tăng tần suất đến chỗ Kì Thiên Cựu hơn, khi trở về thế nào cũng sinh khí, khó chịu.

" Nếu anh cứ như vậy, tôi sẽ đưa Bạch Hiền đi đấy"

" Anh có bản lĩnh sao?"

Phác Xán Liệt quát lớn khiến Ngô Ninh Thương cứng người không trả lời được. Hắn càng lấy thế mà tiến đến, mạnh miệng nói:

" Hả? Muốn đem cậu ta đi đâu? Muốn phản bội sao? Các người ai cũng muốn Bạch Hiền đi, vậy tôi thì sao?"

Câu cuối có chút đáng thương. Ngô Ninh Thương cũng lui sang một bên. Biện Bạch Hiền vừa rồi suýt chút nữa bị Phác Xán Liệt cường bạo còn bị hắn tát cho một vạt tai nên tay vẫn khư khư ôm má.

" Anh xin lỗi"

Phác Xán Liệt gấp gáp đi đến kéo đầu cậu vào ngực mình.

" Gần đây mệt mỏi như vậy, hai người nên đi chơi một chuyến đi."

Ngô Ninh Thương nhìn Phác Xán Liệt ôm Bạch Hiền có điểm thương cảm.

Ngày hôm sau, Phác Xán Liệt quả nhiên nghỉ làm ở công ty, sáng sớm đã chuẩn bị rất nhiều thứ đưa Biện Bạch Hiền đi ra ngoài.

" Hôm nay khí hậu tốt, hai người tận hưởng đi. Haha"

Ngô Ninh Thương tâm trạng cực vui vẻ đứng trước chiếc xe của Phác Xán Liệt nói.

" Anh cũng có thời gian hẹn hò nha"

Một bên kéo Biện Bạch hiền vào xe, thắt dây an toàn, một bên nói. Phác Xán Liệt đưa tay cài lại cúc áo cho Bạch Hiền, sau đó lại vuốt vuốt tóc cậu cho ngay ngắn, hướng Ngô Ninh Thương gật đầu một cái, khởi động xe đi khỏi.

Một cốc cà phê nóng hổi đặc quánh sữa được nâng lên, Phác Xán Liệt cao hứng nhìn Biện Bạch Hiền nói:

" Em uống đi"

Nghe được, Bạch HIền ngoan ngoãn nâng cốc cà phê lên uống, vừa nhấp được một ngụm thì giật bắn mình vội buông tách cà phê xuống.

" A, nóng phải không. Anh quên mất."

Phác Xán Liệt đi đến không biết làm gì vội vàng ngồi xuống ấn chặt môi mình vào môi Bạch Hiền, lưỡi len vào trong đảo quanh cảm nhận được vị nóng rát. Biện Bạch Hiền thấy miệng hắn thơm mát, đầu lưỡi hắn mềm lấy đi hơi nóng nên cũng dùng sức mút vào. Ban đầu là lúng túng không biết làm gì giúp Bạch Hiền hết nóng, hiện tại lại là trầm mê trong nụ hôn. Vì đã thuê trọn cả một quán nhỏ này nên vô tư mà say đắm. Tiếng thở dốc vang lên hoà quyện với khí nóng bốc lên của ly cà phê. Phác Xán Liệt thôi không hôn môi nữa, chuyển sang thơm khắp mặt, mắt, mũi, hai bên má đều bị hắn thơm hết không bỏ qua chỗ nào. Biện Bạch Hiền lại giống con thú nhỏ lúc đầu có run run tiếp nhận nhưng sau đó cũng cảm thấy quen thuộc.

" Anh yêu em, Bạch Hiền"

Vào một buổi chiều hồng tại vương quốc nọ, chàng hoàng tử dùng lời lẽ chân thành tỏ tình với một cô gái chăn cừu sau nụ hôn ngọt.

Cảnh tượng có lẽ trong sáng nên thơ như vậy. Biện Bạch Hiền ngơ ngẩn đưa tay chạm lên mí mắt hắn. chàng hoàng tử ấy khiến tâm tư cô gái chăn cừu rung động. Khung cảnh nên thơ, tình cảm mượt mà.

Nhưng có ai hiểu được tâm tư của cô gái kia như thế nào. Hiện tại chỉ biết được, hoàng tử muốn có được tình yêu của cô.

Bọn họ rời quán cà phê khi dùng xong bữa trưa ở đó, xe chạy chầm chậm đến một khu du lịch lớn của công ty. Phác Xán Liệt dẫn cậu đi bộ qua một đường đầy hoa nở rộ. Hiện tại là mùa đông nhưng hoa vẫn nở rất nhiều, có lẽ đó là đặc trưng thu hút khách của khu này. Trên đường rất nhiều người đi lại, Biện Bạch Hiền gắt gao nắm chặt lấy tay Phác Xán Liệt. kì lạ là đến chỗ suối nước nóng thì lại vắng người. Khu vực đó ngày nào cũng đông khách nhưng hôm nay lại báo đóng cửa. Phác Xán Liệt dẫn cậu đến một cái khách sạn nhỏ ngay gần đó. Đặt Biện Bạch hiền ngồi xuống giường.

" Nghỉ ngơi một lúc, tối chúng ta sẽ đi tắm suối nước nóng, được không?"

Hắn vừa nói, vừa vào trong tủ lấy ra một bộ đồ ngủ màu trắng, đi đến ôm vai Bạch Hiền đứng lên.

Không khí bình ổn giữa hai người gần đây bị đánh mất, đến giờ mới lấy lại được. Phác Xán Liệt tắm rửa cho Bạch hiền xong, bế cậu cùng nằm lên giường với mình, một tay làm gối đầu cho cậu, một tay vươn lên cầm lấy chiếc điều chỉnh bật ti vi, sau đó đi xuống kéo chiếc chăn êm ái lên đắp cho hai người.

Trên màn hình lớn chiếu một bộ phim hài, Biện Bạch Hiền vừa xem vừa không nhịn được cười khúc khích. Phác Xán Liệt dùng ánh mắt bí ẩn liếc xuống người trong lòng mình. Hai người cứ như vậy cho đến khi Bạch hiền ngủ thiếp đi. Phác Xán Liệt cũng nhàm chán nhắm mắt ngủ.

Sau khi thức dậy, nhìn đồng hồ cũng đã 6 giờ chiều, hai người chuẩn bị xuống dùng bừa tối, cả một khu rộng lớn vùng suối nước nóng, hôm nay chỉ còn có duy nhất hai người họ. Nhân viên nhà ăn cũng chỉ để lại một người đầu bếp. Biện Bạch Hiền ăn rất chậm, đến khi no nê đứng lên lại có một cử động lạ, chính là ngước mắt nhìn Phác Xán Liệt sợ hãi.

Phác Xán Liệt giả bộ không phát hiện ra. Hắn đơn giản vẫn không thay đổi theo lịch trình cũ mà đi đến suối nước nóng. Cảm nhận tay Biện Bạch hiền run lên. Phác Xán Liệt thấy rất hả hê.

Biện Bạch HIền suy đoán đúng như vậy, đơn giản sao có thể diễn tiếp đây. Cậu ta sợ, cậu ta hiểu rõ ý định của Phác Xán Liệt. Từ lúc bước chân vào khu vắng vẻ này, Phác Xán Liệt đã nhận ra biểu hiện khác lạ đó. Nhắc đến tắm suối nước nóng, vẻ mặt Biện Bạch Hiền giả vờ vô ưu vô lo nhưng cũng không khỏi thay đổi.

Quả nhiên khi hắn giúp cậu cởi đồ, vừa đặt chân xuống suối nước nóng, Phác Xán Liệt liền hôn tới tấp lên ngực cậu, tận dụng lực của nước mà nâng Bạch hiền lên cao hơn, mình thì ở phía dưới tàn phá. Biện Bạch Hiền không nói được, chỉ ưm ưm rên rỉ, tay phải bám chặt vào tấm lưng trần bóng loáng của hắn, hai chân quặp lấy eo hắn để giữ thăng bằng.

" Em kích động đúng không? Em biết ý định này của anh từ sớm nên vừa rồi sợ hãi? Em xem phim hài cũng có thể nhận thức được mà cười? em còn muốn giả bộ sao?"

Phác Xán Liệt ngước đầu lên, một tay xoa nắn nhũ châu trên ngực để quan sát biểu tình đáp lại của Biện Bạch Hiền.

Cậu vẫn ngang bướng cố chấp ngờ nghệch, Phác Xán Liệt kìm nén cố bình tĩnh mà nói tiếp.

" Hiện tại cho dù em ngốc hay thông minh, anh đều sẽ phải khiến em là của anh."

Nói xong, Phác Xán Liệt một ngụm cắn xuống đầu vai cậu. Biện Bạch Hiền bị kích thích vẫn không phát ra một âm đầy đủ.

" Được, xem anh với em, ai thắng"

Phác Xán Liệt nói xong liền đưa bàn tay tay vuốt ve hai bên mông cậu, sau đó dùng ngón tay chui vào khe giữa tìm lỗ nhỏ tiến vào.

" Ư...ưm."

Biện Bạch Hiền ngẩng đầu thở dốc, ép sát cơ thể vào đầu Phác Xán Liệt. Sóng nước êm ái đánh vào, hơi khí nóng hổi càng bừng bừng bốc lên. Suối nước nóng rộng lớn, lại chỉ có hai người, âm vang thở dồn dập khép mở cảnh tượng ái muội bên trong.

Phác Xán Liệt tận dụng chuyển động của nước mà đung đưa, tiếng va chạm cộng hưởng với tiếng nước khiến hắn càng lúc càng nóng bức. Biện Bạch Hiền chỉ a a ư ư nhất quyết không nói một lời. Cả người cậu đu chặt lên người Phác Xán Liệt di chuyển theo.

" Tại sao không nói? Tại sao không nói em đã nhớ lại? Em sợ cái gì sao?"

Làn nước bao quanh ve vởn khắp thân mình, da thịt thơm mát, trơn tru của Bạch hiền kề vào ma sát lên da thịt rắn chắc của Phác Xán Liệt. Hắn có cảm giác rất mĩ mãn, trân trọng từng giây phút hiện tại. Bao lâu nay chưa từng cảm thấy an toàn, đột nhiên hiện tại thứ kia chôn sâu vào cơ thể cậu có tư hướng đã chiếm được. Khiến Biện bạch Hiền tràn đầy dục vọng như thế, liền rất hả hê với sự thành công này.

Nhưng Bạch Hiền thực sự không nói, thực sự không thể hiện, chỉ là biểu tình ngơ ngác giống như không hiểu cái gì làm dục vọng của mình trỗi dậy.

Có điều mà chàng hoàng tử cùng mọi người không hiểu. Cô gái chăn cừu rất thích chăn cừu, nếu cô gái đồng ý cùng hoàng tử yêu nhau. Liệu chàng hoàng tử được phụ vương mẫu hậu chiều chuộng có cùng cô gái sống một kiếp trong khu chăn nuôi cừu không?

Đó là thực tế, là cái mà sau những cuộc tỏ tình ngọt ngào, nụ hôn say đắm thì phải nghĩ đến. Mỗi người có nhiều cái không thể từ bỏ được, nó đã mặc định sẵn rồi, xảy ra rồi. Có người đang cố tình chìm trong truyện cổ tích để trốn tránh hiện thực, người kia lại nhất nhất muốn lôi người đó ra.

Liệu, chàng hoàng tử có chịu đựng cùng cô gái kia chăn cừu không?

Hoàng tử bắt đầu thích cô gái khi cô ấy hát, cô ấy nhảy múa. Nhưng thực tình, cả năm mới có dịp lễ hội, cô ấy chỉ nhảy, hát trong dịp lễ hội đó, còn lại thời gian chỉ chăm sóc cừu thôi.

Lễ hội không còn, hoàng tử còn yêu cô không?

...

Khi trở về mọi chuyện đều như cũ, Biện Bạch Hiền vẫn là bệnh nhân, Phác Xán Liệt vẫn chăm sóc cậu. Ngô Ninh Thương cũng nhìn ra quan hệ hai người đó không còn như trước nữa. Phác Xán liệt bắt đầu không còn ngủ chung với Biện Bạch Hiền, nhiều khi còn nói mấy câu như: " Tôi sẽ buông tay" , "Biện Bạch Hiền kì thực chắc chắn là không muốn ở đây" , " Tôi cũng không thể lay chuyển được tâm tình cậu ta".

Khi người ta phải dùng đến biện pháp cuối cùng mà vẫn không đạt được mục đích thì họ sẽ dễ dàng chấp nhận.

Huống hồ cái mà hắn muốn là trở thành người duy nhất ảnh hưởng đến Biện Bạch hiền, giống như Biện Bạch Hiền đã thành người duy nhất ảnh hưởng đến hắn vậy.

Phác Xán Liệt mệt mỏi.

Biệt thự Phác gia tiếp khách lạ. Hứa Nhiên. Phác Xán Liệt trở về nhìn thấy anh ta cũng không mấy bất ngờ. Mới sáng còn gọi điện đến uy hiếp. Cái gì mà sẽ chia tay Chu Tư Hy, gã nghĩ hắn quan tâm sao? Đằng sau Phác Xán Liệt còn có Kì Thiên Cựu hắn cố tình mang tới. Biện Bạch Hiền cũng được gọi ngồi bên cạnh mình. Thiên Cựu cố tình thở dài khi nhìn thấy cậu ta. Biện Bạch Hiền vẫn như cũn run lên khi gặp Thiên Cựu. Cảm giác một vòng quan hệ ức chế.

Hứa Nhiên là chồng hiện tại của Chu Tư Hy, gã gần đây trở về nước kinh doanh mảng khách sạn, nhưng toàn bộ đều không được như theo ý muốn. Khách sạn phục vụ khách du lịch đã bị Phác gia ẵm trọn. Gã theo quá khứ tra được, chủ tịch Phác thị có quan hệ với vợ mình thì ngu dại gọi điện đến uy hiếp.

" Tôi muốn nói chuyện riêng với anh"

Hứa Nhiên oai phong ra điều kiện. Phác Xán Liệt ngồi dựa người vào thành ghế chân gác lên, một tay khoác vai Biện Bạch Hiền vênh váo nhìn gã.

" Hai người này đều là người nhà, cứ tự nhiên mà nói"

" Anh còn yêu Chu Tư Hy đúng không? Nghe nói khi về nước cô ta còn đến gặp anh? Thế nào, tôi cho cô ta đến ngủ với anh, anh giúp tôi quảng cáo khách sạn do tôi quản lý?"

Hứa Nhiên vô tư nói. Một thằng chồng vô dụng, không ngờ được, Chu Tư Hy đường đường là một nữ nhân tài giỏi mà phải lấy phải hắn.

" Tôi không có hứng thú với cô ta"

Phác Xán Liệt nói xong liền kéo Biện Bạch Hiền lại gần hôn sâu xuống. Hứa Nhiên nhìn vậy chấn động mà đứng vội lên. Kì Thiên Cựu còn tức giận gã, liền cũng kích động đứng lên đấm thẳng đến.

" Thiên Cựu."

Xán Liệt hứng thú nhìn sắc mặt anh tức giận, sau đó hướng Hứa Nhiên nói:

" Nhìn anh cũng rất tốt. Nếu muốn thì lên giường dang chân cho tôi thượng đi"

Hứa Nhiên sợ hãi chạy mất hút. Kì Thiên Cựu sau đó nhìn Phác Xán Liệt ức hận. Rốt cuộc Phác Xán Liệt lại nói câu này, không hiểu là thực hay đùa. Nhưng anh thương Biện Bạch Hiền.

" Ngồi xuống đi, còn có một vị khách nữa"

Phác Xán Liệt bình tĩnh nói.

Khoảng nửa tiếng sau, Chu Tư Hy đi đến, nghiêm túc ngồi xuống nói ra lời cầu khẩn với Phác Xán Liệt. Cô muốn khiến chồng mình Hứa Nhiên phá sản. Cực thú vị. quan hệ vợ chồng bọn họ, khiến người xem rất hứng thú. Trước mặt Kì Thiên Cựu và Biện Bạch hiền,Phác Xán Liệt đứng lên kéo Chu Tư Hy lên phòng. Nhìn từ đằng sau thấy hai vai Biện Bạch Hiền run lên, Phác Xán Liệt càng hứng thú với trò này hơn.

Lúc đi xuống, Kì Thiên Cựu đã rời đi, chỉ còn Biện Bạch Hiền ngồi giữa phòng khách rộng lớn. Chu Tư Hy chào hỏi sau đó ra về. Phác Xán Liệt cũng đi lên phòng. Cậu tiếp tục ở đó một mình.


TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net