Chương 17: Ngọt ngào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời chiều xuyên thấu qua bức màn, chiếu lên hai người đang nằm trên giường, nữ tử có mái tóc đen dài tùy ý xõa ra trên ga giường màu trắng, đầu dựa vào lồng ngực người yêu, lộ ra sườn mặt cùng chiếc mũi cao thanh tú, nhìn vào có thể thấy rõ khóe miệng nàng đang cong lên một nụ cười tràn ngập hương vị ngọt ngào và hạnh phúc. Hình ảnh của tình yêu thật tốt đẹp.

Nhưng mà... nếu như tên hỗ đản nào đó không làm ra mấy hành động vô lại thì có lẽ bức tranh tình yêu xinh đẹp này sẽ còn kéo dài.

Kim Đa Hân dù đang ngủ nhưng vẫn nở ra nụ cười hư hỏng, hơn nữa bàn tay nhỏ không hề yên phận mà tự do chạy loạn xoa xoa lên phần ngực của người bên cạnh, nụ cười kia, thấy có vẻ thật vô sỉ nha.

-Hạ Hạ, mới làm một chút mà hình như nó lớn hơn nhiều rồi.

Hiển nhiên không phải giấc mộng trong sáng thuần khiết gì, Kim Đa Hân vẫn tiếp tục xoa nắn, miệng nỉ non làm cho người ta đỏ mặt.

Bị hành động của đại sắc lang kích thích, Thấu Kì Sa Hạ mở mắt có chút mê man, cảm nhận được bàn tay của sắc lang đang có ý đồ xâm nhập xuống phía dưới hai chân liền nhanh chóng thanh tỉnh.

Có chút bất đắc dĩ cầm bàn tay đến cả trong giấc mơ còn không thành thật kia của Kim Đa Hân hất ra, Thấu Kì Sa Hạ nhớ lại sự việc buổi tối hôm qua, sắc mặt nháy mắt đã trở nên hồng hơn cả ánh mặt trời buổi chiều.

-----------------



-Các vị, Thấu tổng không còn trụ nổi nữa, đã có chút say, tôi đi trước đưa Thấu tổng về nhà, mọi người cứ tiếp tục không say không về nha.

Sau khi ở WC hung hăn khi dễ Thấu Kì Sa Hạ một phen, Kim Đa Hân vui vẻ nắm tay Thấu Kì Sa Hạ trở lại buổi tiệc và sau đó liền nâng chén nói lời cáo biệt với tất cả mọi người trong công ty.

Vốn đang đỏ mặt vì một phen mây mưa trong WC khi nãy, hiện tại mặt Thấu Kì Sa Hạ lại càng đỏ hơn. Có chút nổi giận trừng mắt nhìn Kim Đa Hân một cái, rồi cảm thấy không tốt nếu phản bác lời của cô trước mặt mọi người nên đành nhịn xuống.

Sắc lang đáng chết, vì muốn về nhà hung hăn khi dễ nàng mà bày ra lí do này nọ.

-Thấu tổng nghe nói tửu lượng không tồi a, lúc này mới uống mấy chén, như thế nào lại say?

Đối với lời nói của hai người có quyền hành cao nhất trong công ty, đương nhiên mọi người đều gật đầu không dám cho ý kiến. Nhưng khi Kim Đa Hân cùng Thấu Kì Sa Hạ rời đi rồi, mọi người lại bắt đầu bàn tán sôi nổi.

-Ai da, Thấu tổng cùng Kim trợ lí khẳng định là có gian tình, chắc chắn bọn họ đang yêu nhau, nhìn hai người bọn họ thân mật như vậy, dáng vẻ không giống như đang say rượu.

Lần này lại là Lâm Nhã Nghiên mở miệng lên tiếng. Tuy nói là đồng ý cho cả hai về nhà do Thấu tổng say, nhưng thật sự chẳn ai tin Thấu Kì Sa Hạ uống rượu đến say cả.

-Vậy cũng không đúng nha. Tôi thấy Thấu tổng mấy ngày nay đều bận rộn hoàn thành công việc không có thời gian nghỉ ngơi, cho nên uống rượu say không phải là không có khả năng. Mấy người xem, mặt chị ấy còn hồng lên đến như vậy.

Chu Tử Du thường ngày không thích xen vào chuyện thiên hạ, nay cũng xem xét và đưa ra ý kiến.

-Này này, vậy cậu nói xem, Thấu tổng và Kim trợ lí vì cái gì phải đi về sớm?

Tôn Thái Anh không đồng ý với Chu Tử Du, vội chen vào phản bác.

-Ai da, có phải hay không muốn về nhà cùng nhau thân mật. Mấy người thử nghĩ xem, Kim trợ lí lần này đi công tác gần một tuần, tiểu biệt thắng tân hôn mà.

-Lâm Nhã Nghiên, đầu óc chị có phải chỉ có thể nghĩ đến mấy chuyện đó không, vì cớ gì lúc nào cũng có thể hướng sang mấy chuyện đó được nhỉ?

Một giọng nói khác lại vang lên, hàm ý mang theo chút khinh bỉ hướng về Lâm Nhã Nghiên.

-Đúng là bị Danh Tỉnh Nam nhà chị dạy thành hư mà.

Danh Tỉnh Nam đang ngồi yên hóng chuyện, bỗng nghe thấy tên mình được xướng lên thì không khỏi giật mình. Nè nè, cô đã làm gì đâu.

-Tôi nói mấy cô đó, sao lại nghĩ như vậy, luôn cho rằng Kim trợ lí cùng Thấu tổng là một đôi, loan tin đồn nhảm như vậy coi chừng bị mời lên phòng giám đốc làm kiểm điểm nha.

-Ai da, chúng tôi chỉ nói dả lả thôi mà...

Lâm Nhã Nghiên cười hì hì, vội vàng đánh trống lảng kết thúc câu chuyện.
-------------


Cùng thời điểm đó, tại bãi đổ xe của nhà hàng, trên chiếc xe sang chảnh màu trắng.

-Đáng ghét.

-Đại hỗn đản.

-Đại sắc lang.

Kim Đa Hân khóc lóc đáng thương nhìn về phía Thấu Kì Sa Hạ đang nhíu mày.

-Huhu... thật sự rất đau a.

-Xứng đáng. Cho dm dám khi dễ tôi.

Tức giận trừng mắt nhìn Kim Đa Hân đang giả bộ đáng thương, hai ngón tay của Thấu Kì Sa Hạ lại chuyển động đến hông Kim Đa Hân nhéo nhéo.

-Nhóc con đáng chết. Dám ở nhà vệ sinh làm chuyện mờ ám khi dễ người khác.

-Sắc lang Kim Đa Hân. Dám ở trước mặt mọi người nói mấy lời cà chớn như vậy.

-Tiểu quỷ đáng ghét.

-Hạ Hạ, chị cứ nhéo mạnh như vậy thì hông người ta sẽ bầm tím hết lên a. Huhu... Em đau mà.

Phút chốc khóe mắt đã tràn ngập nước, hai mắt long lanh, Kim Đa Hân ra vẻ thật đáng thương, hai tay hư đốn vừa rồi còn mới khi dễ người ta nay cầm lấy ống tay áo của Thấu Kì Sa Hạ lay lay.

Biết rõ lực đạo của mình không hề mạnh, càng biết rõ tiểu quỷ chỉ đang giả vờ đáng thương để cầu xin tha thứ nhưng Thấu Kì Sa Hạ vẫn đau lòng mà buông bàn tay đang nhéo hông người kia ra.

-Thật sự đau sao? Ai bảo em khi dễ tôi như vậy?

Vừa nói vừa lấy tay xoa xoa chỗ bị nhéo của Kim Đa Hân, Thấu Kì Sa Hạ có chút buồn cười nhìn bộ dáng người kia vừa từ đáng thương chuyển biến nhanh chóng sang bộ dạng hưởng thụ.

-Hạ Hạ, người nhớ chị nhiều mà.

Biết mỹ nhân đã mủi lòng, Kim Đa Hân lợi dụng ôm chầm lấy Thấu Kì Sa Hạ dùng giọng nói làm nũng ngọt ngào khiến người ta chỉ muốn khinh bỉ bên tai Thấu Kì Sa Hạ thì thầm.

Tuy Kim Đa Hân nói ra những lời khiến người ta khinh bỉ, cảm thấy thật không có tiền đồ nhưng lúc lọt vào tai Thấu Kì Sa Hạ thì còn hơn trăm triệu lời tán thưởng khác. Nàng cũng ôm lấy Kim Đa Hân, đầu sát lại gần cô, dựa vào bờ vai dù nhỏ bé nhưng đầy vững vàng và ấm áp kia.

-Tôi cũng nhớ em.

Ở bên tai Thấu Kì Sa Hạ thủ thỉ tâm tình, Kim Đa Hân thành công lấy được một trận cảm động của mỹ nhân. Lúc này Thấu Kì Sa Hạ chỉ nghĩ muốn cùng Kim Đa Hân hảo hảo ôm nhau cho vơi bớt nỗi nhớ trong những ngày xa cách thì nàng lại cảm nhận được móng vuốt của con sắc lang nào đó đang không thành thật vuốt ve eo mình, ngay lập tức thay đổi sắc mặt, tay cũng hung hăng tàn bạo nhéo lên hông Kim Đa Hân.

-Huhu. Em nghĩ em muốn chị.

Vẻ mặt đau khổ thu hồi móng vuốt của mình, nhìn thấy Thấu Kì Sa Hạ đang tức giận đến đỏ cả mặt, Kim Đa Hân bày ra bộ dạng chịu không nổi nữa phải muốn chị làm cho Thấu Kì Sa Hạ không đành lòng bất đắc dĩ dụ dỗ.

-Nơi này là bãi đỗ xe, về nhà nói sau nha.

-Ai da xe chấn cũng tốt mà, cũng chưa phải là chưa từng thử qua. Chúng ta liền... ui da.

Còn chưa nói hết lời, hông của tên sắc lang nào đó đã bị thu phục, chỉ còn biết rưng rưng nước mắt.
------------------


Nghĩ đến tối hôm qua Kim Đa Hân không biết ngượng mà ở trên xe nói những lời vô lại kia, Thấu Kì Sa Hạ hung hăng liếc mắt nhìn cái người đang ngủ mê man không biết trời trăng gì kia một cái.

Lúc sau, về đến nhà, giày còn chưa kịp cởi ra thì nàng đã bị tên đại vô lại kia ôm lấy bắt đầu muốn làm gì thì làm. Mà chính nàng lúc sau còn có vẻ như cũng phối hợp vô cùng tốt.

Nhớ đến chính mình tối qua ở nhà mây mưa không ngừng nghỉ, mặt Thấu Kì Sa Hạ có chút nóng. Cắn răng tự trách mình không có tiền đồ, đang lúc này lại cảm nhận được ở trên ngực (lại) có một bàn tay không thành thật xoa nắn.

Rốt cuộc lửa giận cũng bốc lên đến đầu, Thấu Kì Sa Hạ tức giận đem Kim Đa Hân đến trong giấc mộng cũng không thành thật kia một cước đạp thẳng xuống giường.

-Huhuhu. Chị lại bắt nạt em.

Đang ngon giấc thì ăn phải một đạp kia, Kim Đa Hân tỉnh táo hoàn toàn, xoa xoa cái mông tội nghiệp rồi nhìn Thấu Kì Sa Hạ bằng ánh mắt ai oán, cô phải đòi lại công bằng.

-Hừ!

Không thèm để ý đến người ngồi dưới đất đang rưng rưng lệ, Thấu Kì Sa Hạ mặc thêm dục bào sau đó tiến vào phòng tắm.

-Ai da, nữ nhân thật sự là thay đổi thất thường mà.

Lắc đầu thở dài, từ trên mặt đất đứng lên, Kim Đa Hân lại nằm dài trên giường tay gác lên trán nhìn chằm chằm trần nhà.

"Hạ tối qua thật nhiệt tình nha~~"

-END CHAP-

Let's love.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net