17.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hashimoto Takeshi nghiến răng nhìn bản báo cáo doanh thu quý của công ty, anh ta cảm thấy cả thế giới như đang chống lại mình vậy. Vừa mới ngồi vào vị trí Tổng giám đốc đã nhận rất nhiều sự phản đối của các cổ đông lớn, chi phí đầu vào tăng cao bất thường, doanh thu vốn đang ổn định bỗng nhiên sụt giảm, kéo theo đó là sự trượt dốc của giá cổ phiếu. Takeshi lấy tay bóp trán, quá nhiều điều tồi tệ ập đến làm anh ta mất ngủ mấy ngày nay, nhưng điều ám ảnh tâm trí anh ta nhất lại là Sana và người chú từ trên trời rơi xuống.

Minatozaki Sana thì không cần phải bàn, dù Takeshi đã bỏ rất nhiều công sức thì cũng không thể tìm được bất kì thông tin nào của nàng, anh ta như phát điên lên vì nhớ nàng, vì tức giận và vì không cam lòng. Cái tổ hợp cảm xúc lẫn lộn ấy làm Takeshi như chìm trong mê cung, và sự dịu dàng quan tâm hiếm có của ông nội dành cho người con trai thất lạc mấy chục năm càng làm điều đó thêm tồi tệ.

Anh ta hiểu quá rõ Hashimoto Toshiro, ông ấy là một con cáo già khôn khéo không tin tưởng bất kì ai dù là người thân trong nhà, ấy vậy mà kẻ kia lại dễ dàng có được sự tin tưởng xuất phát từ sự hối hận và mong muốn bù đắp của Toshiro. Những người họ hàng khác của Takeshi đã rục rịch chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, tiện thể lại quăng cho anh ta cái nhìn thương hại của một kẻ bị thất sủng, Takeshi cảm thấy nếu không hành động nhanh thì những gì anh ta nỗ lực đạt được từ trước đến nay sẽ tan thành mây khói. Hashimoto Takeshi từ trước đến nay luôn là người quyết đoán, đã muốn thứ gì thì sẽ không từ thủ đoạn để đoạt được, đó chính là tính cách một tay Toshiro dạy dỗ và nhào nặn, anh ta không nên để ông nội thất vọng có phải không?

~~~~~~~~~~~~

“Em và Takeshi thực sự không có gì?”

Chu Tử Du bật cười như thể vừa được nghe câu hỏi hay nhất của năm. Minatozaki Sana bĩu môi bất mãn, dạo này Chu tổng nhà nàng sao cười nhiều thế, hình tượng lạnh lùng lãnh đạm đi đâu hết rồi, cái bản mặt hoàn hảo kia cười lên là dễ gây đau tim cho người đối diện lắm biết không?

“Từ lúc tôi nói chuyện đó đến nay đã mấy ngày rồi, bây giờ chị mới hỏi không phải hơi muộn à?”

Chu tổng mắt đầy ý cười nhìn nàng Thư kí của mình. Cô ngả người ra sau ghế, chân nhịp theo giai điệu của một bài hát vui tai nào đó Sana vừa mới bật. Thời tiết Osaka lúc này đã rất lạnh rồi nhưng vẫn chưa đủ để tuyết rơi. Khi nào tuyết sẽ rơi nhỉ? Chu Tử Du tự hỏi, tâm hồn bay theo cơn gió lạnh lẽo bên ngoài bức tường kính.

“Thì tại…”

Sana muốn nói lại thôi, thực sự thì việc ấy đã ám ảnh tâm trí nàng mấy ngày qua. Sana cũng chẳng hiểu vì sao lại vậy, Tử Du chắc chắn sẽ không nói dối, nàng cũng đã vượt qua được nỗi đau chia tay với Takeshi, về cơ bản thì nàng chẳng cần quan tâm đến chuyện ấy nữa mới phải.

“... chị muốn biết vì sao em lại đính hôn với anh ấy dù không yêu.”

“Hashimoto thực sự không nói gì với chị về chuyện ấy hả?”. Tử Du lộ vẻ ngạc nhiên.

“Thì cũng có nói, nhưng mà…”

Chu Tử Du thực ra có phần cảm thông cho Hashimoto Takeshi, dù cô không thích con người anh ta nhưng phải thừa nhận nếu rơi vào hoàn cảnh như vậy cô cũng sẽ rất khó xử. Tử Du rất lí trí, đó là lí do cô hiểu và cuối cùng đồng ý lời đề nghị của Takeshi, tuy nhiên sau tất cả thì anh ta cũng chẳng giữ được người con gái mình yêu. Nếu thế ngay từ đầu chuyện đính hôn của cô và Takeshi có nghĩa lý gì đâu chứ? Chu Tử Du biết anh ta và Minatozaki Sana đã chia tay, cũng biết đã rất lâu rồi họ không gặp nhau, Sana còn sắp có người yêu mới đến nơi rồi đây. Takeshi tội nghiệp, nếu biết người con gái anh ta đang tìm kiếm đến phát điên đang làm thư kí cho cô không biết anh ta sẽ phản ứng thế nào nhỉ?

Dù sao cũng chẳng phải việc của Chu Tử Du này…

“Đôi bên cùng có lợi thôi”. Chu tổng lơ đễnh trả lời, rồi chợt nhếch miệng, vẻ mặt đầy hứng thú tiến sát lại gần chị gái kia.

“Vậy giờ chị tính sao?”

“Tính gì?”. Sana ngạc nhiên.

“Thì chị có định quay lại với Hashimoto Takeshi không? Dù sao thì ông nội anh ta chắc chẳng còn tâm trí quan tâm chuyện này nữa đâu”

Minatozaki Sana cứng người, suy nghĩ trở nên hỗn loạn. Nàng chưa từng tính đến chuyện đó, kể cả khi nàng đã biết về cuộc hôn nhân giả này từ chính miệng Chu Tử Du. Sana là người nói được làm được, nàng đã chấp nhận chia tay Takeshi thì sẽ không nghĩ đến chuyện quay lại, nàng và anh ở hai thế giới khác nhau, chỉ đơn giản là vậy. Thật khó hiểu khi điều khiến Sana trở nên bất bình thường lại là mùi đàn hương dịu dàng quanh quẩn nơi chóp mũi nàng lúc này. Đôi mắt đen láy của Chu Tử Du xoáy sâu vào đôi mắt nàng, nhìn thẳng vào trái tim đang run rẩy của nàng, bàn tay với những ngón tay thanh mảnh khẽ vén tóc mái của nàng ra sau tai, khóe môi hoàn hảo khẽ nhếch lên sau câu trả lời của nàng.

“C..chị ừm… k..không có ý định đó…”

Sana nói lắp, một người hoạt ngôn như nàng hôm nay thế mà lại nói lắp. Chu Tử Du hài lòng gật gật đầu, bàn tay vẫn không rời mái tóc mềm mại của cô gái thấp hơn.

“Chị quyết định vậy là đúng, như tôi đã nói, Hashimoto kia không xứng với chị đâu”

Nàng Sóc nhỏ cúi gầm mặt, nghĩ thế nào lại hỏi bật lại Chu tổng.

“Anh ấy còn không xứng, vậy em nói xem ai mới xứng?”

Chu Tử Du sờ sờ cằm, ra chiều suy nghĩ lung lắm.

“Takahashi Shiro thì sao? Anh ta ổn đấy chứ?”

Không hiểu sao Sana nghe lòng mình dâng lên một nỗi thất vọng không tên. Sao ai cũng thích gán ghép nàng với Takahashi-san thế? Anh ta tốt vậy sao? Đang rối rắm thì giọng nói nhẹ tênh của Chu tổng lại vang lên.

“Anh ta có vẻ ngoài ổn, tính cách chín chắn, sự nghiệp ổn định, và…”. Chu Tử Du quay lưng lại, bước về bàn làm việc làm Sana không nhận ra nụ cười âm trầm đang nở trên khuôn mặt vốn luôn điềm đạm của cô.

“...còn rất có ‘tương lai’ nữa chứ”

Minatozaki Sana ngơ ngẩn trước câu nói của người kia, nàng cảm thấy lời nói ấy có gì đó không ổn nhưng lại không biết không ổn ở chỗ nào. Thực sự là nàng cũng không biết nhiều về Takahashi Shiro, thôi thì quay lại làm việc đã, những chuyện khác tính sau vậy.

~~~~~~~~~~~

Có vẻ Chu Tử Du trong fic này có rất nhiều thính (bả)... Mình vốn không định thế, haizzzz



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net