6. Rắc rối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chu Tử Du bước nhanh về phía của Son Chaeyoung và Myoui Mina đang đứng trước cửa trụ sở công ty.


"Đúng là chân dài có khác, đi như chạy."


Chaeyoung không thèm để ý hoàn cảnh, lên tiếng cảm thán khi họ Chu vừa bước tới nơi, ngay lập tức nhận được ánh nhìn không mấy thiện cảm của hai người kia. Người ta chỉ đùa chút cho không khí bớt căng thẳng thôi mà. Họ Son tủi thân. Tử Du và Mina cũng chẳng thèm quan tâm đến cô nữa, quay ra nói chuyện với nhau.


"Chị giải thích ngắn gọn tình hình cho em xem nào."

"Thì như đã nói, bên nhà đài không đồng ý phát quảng cáo của chúng ta nữa. Ngoài ra những chuyện khác chị cũng như em, chưa rõ ngọn ngành"

"Đã kí, đã lên lịch đủ cả rồi. "Vị của nắng" rất quan trọng trong chiến dịch quảng bá năm nay của chúng ta. Đã thông cáo rộng rãi thì đâu thể bất ngờ hoãn lại được."


Tử Du nhíu mày, "Vị của nắng" không phải là tên một sản phẩm, mà nó đại diện cho cả một chuỗi đồ uống mới do công ty cô phát triển suốt một năm nay. Một số được phục vụ ở tất cả các nhà hàng, khách sạn, quán cafe trực thuộc công ty, và một số khác thì sẽ được đóng lon phân phối khắp vùng đảo Honshu. Công ty cô đã lên kế hoạch rất hoàn hảo cho sự kiện này bao gồm việc quảng cáo qua báo chí, áp phích, đánh giá từ các chuyên gia an toàn thực phẩm, dinh dưỡng và quan trọng nhất chính là đoạn quảng cáo giới thiệu trên sóng truyền hình. Cô có lẽ nên cảm ơn Hashimoto kia một chút, nhờ anh ta mà hợp đồng với chuỗi siêu thị Beemart, chuỗi siêu thị lớn bậc nhất vùng Honshu này, và đài truyền hình Osaka mới diễn ra suôn sẻ. Mối quan hệ của nhà Hashimoto đúng là không thể coi thường được.


Nhưng bây giờ họ lại thông báo bỏ chiếu, lý do là gì vậy? Tử Du khó hiểu nhìn Mina.


"A khoan, cái này tớ biết."


Chaeyoung giơ tay xin được phát biểu, thành công thu hút được sự chú ý của họ Chu.


"Tớ đã nói chuyện với trưởng phòng kinh doanh, anh ta vừa gặp đại diện của đài truyền hình, họ nói do nhạc sĩ sáng tác nhạc cho đoạn quảng cáo không đồng ý chuyển nhượng bản quyền cho bên ta nữa. Họ cũng không làm khác được."


Tử Du và Mina hoàn toàn không có chút ấn tượng gì về người nhạc sĩ này, cả hai người đều không phụ trách phần công việc ấy, chỉ biết ông ta khá nổi tiếng trong giới cùng tính cách có phần quái đản, những bài hát ông ta sáng tác đều thành hit và được công chúng đón nhận. Phòng kinh doanh đã cân nhắc rất kĩ mới quyết định chọn nhạc sĩ này, vì bài hát ấy sẽ không chỉ là nhạc nền cho đoạn quảng cáo mà còn đại diện cho cả nhãn hàng "Vị của nắng", ấn tượng của khách hàng với sản phẩm sẽ phụ thuộc một phần rất lớn vào bài hát ấy. Thế nên làm việc cùng ông ta cũng là trách nhiệm của phòng kinh doanh.


"Phòng kinh doanh làm cái gì mà khiến ông ta hủy giao kèo cơ chứ, phí bồi thường hợp đồng đâu có rẻ?"


Mina không hiểu nổi. Bên kia Tử Du đã nhanh chóng gọi điện cho Takahashi Shiro, trưởng phòng kinh doanh, hàn khí bắt đầu tỏa ra xung quanh chứng tỏ Tổng giám đốc đây đã rất tức giận rồi, Mina và Chaeyoung vô thức lùi ra xa một chút để tránh tai bay vạ gió.


"Anh nói nhân viên của anh đã chọc tức ông ấy sao?"

"..."

"Sao không báo ngay cho tôi?"

"..."

"Anh cũng mới biết? Anh quản lý nhân viên như vậy sao?"

"..."

"Tôi không quan tâm họ sợ hay làm sao, nhân viên của anh đã nói dối, như vậy không thể chấp nhận được, bây giờ đã quá muộn để mời một nhạc sĩ khác sáng tác rồi. Anh định giải quyết sao đây?"

"..."

"Thế lúc trước là ai phụ trách phần việc này?"

"..."

"Được rồi, vậy hãy gọi cô gái đó quay trở lại ngay đi, tôi muốn nghe tin tốt ngay tối nay."


Mina và Chaeyoung nín thở nghe giọng nói không cảm xúc của Tử Du, rõ ràng bề ngoài vẫn rất điềm tĩnh nhưng lại khiến người bên cạnh cơ hồ thở không nổi. Bình thường Chu Tử Du rất ít khi biểu hiện mặt đó ra, lúc nào cũng là một bộ dạng hòa nhã, ít nói nhưng hai người họ biết, một khi Tổng giám đốc của họ đã nghiêm túc thì người khác chỉ có thể vô thức cúi đầu.


Cái này gọi là khí chất của bậc đế vương sao? Chaeyoung nghĩ thầm.


Tử Du tắt máy, liếc mắt nhìn sang khiến Chaeyoung chột dạ, vẫn là Mina cứng hơn, cô hỏi:


"Chuyện thế nào rồi?"

"Nhân viên phòng kinh doanh đến đàm phán lúc thanh toán hợp đồng đã nói gì đó khiến nhạc sĩ ấy tức giận, ông ta khẳng định danh dự bản thân bị tổn thương nên muốn hủy hợp đồng. Ông ta còn đóng cửa không tiếp họ nữa trừ khi..."

"Trừ khi...??"

"Nhân viên đàm phán với ông ta trước kia quay trở lại."

"Hưm, phòng kinh doanh đổi nhân viên đàm phán giữa chừng sao?"

"Bắt buộc phải vậy, vì nhân viên ấy bị ốm nặng nghỉ một tuần nay rồi, mà dù sao cũng đồng ý kí hợp đồng rồi nên họ cứ nghĩ không sao nữa."

"Nghe có vẻ ông ta rất quý nhân viên ấy, người đó là ai vậy?"


Khóe miệng Tử Du bất giác cong lên thành một nụ cười khó đoán.


"Minatozaki Sana..."



~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~



Đến tối, Chu Tử Du thực sự đã nhận được "tin tốt" khi đang ngồi ăn tối cùng đại diện của đài truyền hình tại một trong những nhà hàng xa xỉ nhất thành phố.


"Có chuyện gì vui sao, Tzuyu-san?"


Người đàn ông trung niên ngồi bên kia bàn ăn mỉm cười, nhận ra nụ cười hiếm thấy trên khuôn mặt vị Tổng giám đốc trẻ.


"Đúng là chuyện vui, cho cả hai chúng ta."


Tử Du cất điện thoại vào túi áo, nhẹ nhàng lên tiếng.

Làm việc khá đấy, Minatozaki Sana...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net