Satan Chap 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
SooYoung đặt cây bút vào tay Sunny

- Được. Sunny đặt bút xuống ký vào tờ giấy.

- Cảm ơn em. Cảm ơn em đã tin tôi. SooYoung không thèm nhìn lấy tờ giấy mà nắm chặt lấy tay Sunny nhìn sâu vào mắt cô, ánh mắt cô như khẳng định với Sunny rằng cô sẽ không làm Sunny thất vọng.

- Ừm..... Sunny mỉm cười hạnh phúc, cô cũng nắm chặt lấy tay SooYoung.

...................................................

1 ngày mới lại bắt đầu. Tâm trạng SooYoung có vẻ không tốt. Từ hôm qua đến giờ trừ việc chào Yuri ra thì cô không nói gì cả, gương mặt lúc nào cũng căng thẳng. Cô cũng hoàn thành xong công việc nhà trước và cũng đã tắm xong trong lúc Yoona còn chưa xong việc nhà.

- Ngươi sao thế SooYoung. TaeYeon hỏi trong lúc đang nấu bữa sáng, còn SooYoung thì đang đứng trầm ngâm bên tủ lạnh, chai sữa trên tay còn chưa uống ngụm nào.

- Hả....? Làm sao cơ. SooYoung giật mình khi TaeYeon nhắc tới tên cô.

- Ta hỏi ngươi làm sao vậy?

- Ta làm sao cơ? SooYoung vẫn ngơ ngác.

- Hôm qua tới giờ ngươi không nói gì cả. Đừng nói với ta là ngươi không có gì nhé. Chuyện gì nào? TaeYeon ngừng tay nấu nướng, quay sang SooYoung.

- À..... Ừ...... ta chỉ đang suy nghĩ vụ tập đoàn Jung thôi. SooYoung lơ đi.

- Mới có 1 ngày thôi, vẫn còn đang đợi cá cắn câu mà. Ngươi chưa bao giờ lo lắng kiểu này. Nói thật đi, chuyện gì?

- TaeYeon à ta hỏi này. SooYoung hướng ánh nhìn bâng quơ.

- Ừm hứm.......

- Tại sao ngươi biết là ngươi yêu cô ta?

- Hửm??? TaeYeon hắng giọng với gương mặt khó hiểu.

- Ý ta là lúc mà ngươi phát hiện ra ngươi yêu "cảm xúc bé nhỏ" của ngươi ấy. Điều gì đã làm ngươi nhận ra ngươi yêu cô ta. SooYoung hỏi đưa tay lên gãi đầu.

- À..... thì...... lúc đó ta thật sự cũng không biết. Nhưng ta có thể cho ngươi biết cảm xúc của ta lúc đó.

- Ừm.....SooYoung ậm ừ lắng nghe.

- Ta không thể ngưng nghĩ về cô ấy. Ta không muốn cô ấy bị thương. Ta không muốn cô ấy chết. Ta thậm chí còn mong muốn nếu như cô ấy bị gì thì hãy để nó xảy đến với ta, gấp 10 lần hay gấp 100 lần cũng được. Ta muốn nhìn thấy cô ấy cười mỗi ngày. Ta lo lắng, không thể làm tốt việc gì khi cô ấy xảy ra chuyện. TaeYeon nói cô mỉm cười nhìn SooYoung.

- Vậy...... lý do vì sao ngươi yêu cô ta?

- Ta không biết. Ta chỉ biết những thứ mà ta cảm nhận thôi. Còn lý do vì sao ta cảm nhận như thế thì chính ta cũng không biết.

- Ra vậy........

- Tại sao hôm nay ngươi lại có hứng thú hỏi chuyện của ta thế?

- Thật ra ta........ SooYoung ấp úng.

- Yo SooYoung, nay ngươi sớm thế. Yoona từ phía sau lên tiếng rồi chạy lại mở tủ lạnh.

- À ờ....... do ngươi xuống trễ thôi. Thôi, tối nói sau nhé TaeYeon. SooYoung nói rồi quay lưng bỏ đi.

- Ừ tối nói. TaeYeon quay trở lại nấu ăn.

- Hả??? Nói gì cơ??? 2 ngươi nói gì mà không để cho ta biết vậy???? Yoona thắc mắc.

- Ngươi nhiều chuyện quá. Muốn biết thì tối ngươi cũng sẽ biết thôi. TaeYeon đáp.

- Ò...... Yoona vẫn trưng gương mặt tò mò và khó hiểu của mình ra.

Thế là mỗi người 1 việc, câu chuyện của SooYoung đã được tạm gác lại đến tối. Bữa sáng cũng đã được nấu xong. Yuri cũng đã xuống ngồi vào bàn, đợi bộ 3 của chúng ta dọn thức ăn ra.

- Hôm nay đã là ngày thứ 5 rồi TaeYeon. Các ngươi đã có tiển triển gì chưa? Yuri hỏi khi đang dùng bữa.

- Dạ đã có 1 chút tiển triển ạ. Chúng tôi đang móc nối để tiếp cận Jung Woo Jin thưa Tiểu Thư. Chỉ cần tiếp cận được hắn thì mọi chuyện sẽ xong xuôi ngay ạ. TaeYeon ngừng ăn trả lời Yuri.

- Ta vẫn không thấy ngươi động tĩnh gì. Việc tiếp cận này là do ai phụ trách. Yuri hỏi trong khi vẫn tiếp tục dùng bữa.

- Dạ, là tôi thưa Tiểu Thư. SooYoung lên tiếng đáp.

- Là ngươi à SooYoung. Ta thấy ngươi trầm tư từ hôm qua đến giờ. Có trắc trở gì à? Yuri ngừng tay quay sang hỏi SooYoung.

- Dạ không thưa Tiểu Thư. Mọi việc vẫn đang tiến triển rất tốt ạ. Tôi cũng có 1 chuyện muốn xin phép Tiểu Thư ạ. SooYoung cuối đầu với Yuri.

- Nói đi. Yuri đan 2 tay vào nhau tập trung vào SooYoung.

- Tôi muốn Tiểu Thư cho tôi dùng dự án của tập đoàn Hwang làm mồi nhử dụ Jung Woo Jin ra tay ạ. Mặc dù tôi sẽ cố gắng hết sức để thành công mà không mất dự án, nhưng vẫn sẽ có tỷ lệ nho nhỏ rằng chúng ta sẽ mất dự án này và lỗ 1 số tiền khá lớn ạ. SooYoung vẫn cuối đầu.

- Ta không sợ mất tiền. Nó chả đáng là gì cả, thậm chí nếu ngươi làm mất cả tập đoàn Hwang để đạt được mục đích thì ta cũng sẽ chấp nhận. Nhưng ngươi thật sự chỉ muốn xin ta 1 điều này thôi sao, SooYoung? Yuri đưa ánh mắt nghiêm nghị nhìn SooYoung như thể xoáy sâu vào tâm hồn cô ấy vậy, điều này khiến SooYoung hồi hộp.

- Dạ. Xin lỗi Tiểu Thư. Thật lòng tôi muốn xin người thêm 1 điều nữa. SooYoung bắt đầu đổ mồ hôi.

- Được. Ngươi cứ nói. Yuri vẫn lãnh đạm nhìn SooYoung.

- Dạ, thưa Tiểu Thư. Dự án này cần phải thu mua lại 1 nhà trẻ, đó là khu đất tốt nhất. Tôi muốn xin Tiểu Thư cho phép tôi được đổi vị trí thi công của dự án này ạ? SooYoung hồi hộp.

- Tại sao phải đổi. Chỉ là 1 nhà trẻ thôi mà. Yuri cau mày khó hiểu.

- Dạ thưa Tiểu Thư. Chủ của nhà trẻ này không có ý muốn nhượng lại khu đất đó ạ.

- Chỉ vì chủ nhà trẻ đó không muốn bán mà ngươi muốn đổi vị trí trong khi nó là chỗ tốt nhất sao? Chỉ vậy thôi sao SooYoung? Yuri bắt đầu gằn giọng ở câu cuối.

- Dạ...... thưa...... Tôi..... Tôi...... SooYoung ấp úng.

- NÓI!!! NGƯƠI ĐÃ QUÊN TA ĐÃ NÓI GÌ VỀ VIỆC NÓI DỐI TA SAO? Yuri đập mạnh tay lên bàn, quát. TaeYeon và Yoona giật nẩy mình nhưng không dám lên tiếng, vì điều đó chỉ làm tình hình tồi tệ hơn mà thôi.

- Thưa Tiểu Thư. Tôi có chút tình cảm với chủ nhà trẻ. Nên tôi mới mạn phép xin Người cho tôi đổi vị trí thi công ạ. SooYoung giật bắn mình sau cái đập bàn của Yuri, cô nói 1 tràn mà không dám ngẩn mặt lên.

- Hừ......... Yuri im lặng quay mặt sang chỗ khác.

Phòng ăn chìm trong im lặng. TaeYeon và Yoona thì bất ngờ về câu nói của SooYoung. Yuri thì im lặng nhìn bâng quơ. Còn về phần SooYoung thì cô vẫn đang cuối đầu mà không dám nhìn thẳng vào Yuri hay thậm chí là ngẩn đầu lên. Không khí ngột ngạt bao trùm. Không 1 ai động vào những đĩa thức ăn thơm ngon trên bàn nữa.

- Thưa Tiểu Thư...... TaeYeon lên tiếng đầu tiên, sau 1 hồi, xua tan đi không khí ngột ngạt này.

Nhưng ngay lập tức Yuri đưa tay lên ra hiệu cho TaeYeon im lặng. Lúc này càng không ai có suy nghĩ muốn lên tiếng trước Yuri nữa. Thức ăn trên bàn cũng nguội dần. Đến khi khói bốc lên từ thức ăn thức tắt hẳn thì Yuri mới lên tiếng.

- SooYoung. Yuri gọi.

- Dạ, có tôi thưa Tiểu Thư. SooYoung hấp tấp đáp, như thể cô đã nín thở tới giờ mới được hít vào 1 hơi vậy.

- Ngươi lập lại lý do vì sao ngươi không muốn thu mua lại nhà trẻ đó cho ta. Yuri vẫn không nhìn SooYoung.

- Dạ..... dạ..... thưa Tiểu Thư..... Tôi..... có chút tình cảm với chủ của nhà trẻ ạ. SooYoung ấp úng.

- 1 chút ư? Yuri quay sang nhìn SooYoung khiến cô ấy càng hồi hộp hơn.

- Dạ.... dạ..... tôi..... SooYoung không thể nói thêm được gì.

- Ta biết ngươi SooYoung ạ. Nếu nói về tận tụy trong công việc, ngươi chỉ có hơn chứ không hề kém TaeYeon 1 chút nào. Nếu chỉ là 1 chút thì ngươi sẽ không bao giờ mở miệng ra xin ta. Yuri ngã lưng ra ghế, cô lặng lẽ ngước mặt lên trầm tư.

- Tôi..... tôi cũng không biết rằng tình cảm tôi dành cho cô ấy là như thế nào, thưa Tiểu Thư. SooYoung nhỏ giọng đáp.

- Được. Ta cho phép ngươi. Yuri thở hắt ra nói.

- Cảm..... cảm ơn Tiểu Thư. Cảm ơn Người nhiều lắm. SooYoung như mở cờ trong bụng, cô hấp tấp cảm ơn Yuri.

- Không cần cảm ơn ta. Nhưng ta muốn nói với cả 3 người 1 điều này...... Yuri ngập ngừng.

- Vâng. Thưa Tiểu Thư. Cả 3 đồng thành như muốn tiếp lời Yuri có thể nói ra mọi điều cô muốn.

- Các ngươi chắc cũng phần nào đoán được sự quan tâm của ta dành cho thư ký Jung là do đâu. Ta muốn nhắc các ngươi hãy cẩn thận. Mọi chuyện quá trùng hợp rồi. Ta cần các ngươi thật sự cảnh giác. Nếu không chúng ta sẽ phải trả 1 cái giá rất đắt......... tính mạng của những cô gái chúng ta quan tâm, hay thậm chí tới cả tính mạng của ta cũng không thể bảo toàn. Yuri đưa tay lên vuốt trán.

Cả 3 người sửng sốt trước những lời nói của Yuri. Ai cũng biết 1 khi Yuri nghiêm túc thì mọi chuyện thật sự đã trở nên rất nguy hiểm mới có thể khiến cô lo lắng đến cả tính mạng của bản thân. Sự lo lắng của Yuri thể hiện rõ trên gương mặt cô lúc này. Lúc này cả 3 người họ mới cảm thấy sự nghiêm trọng của vấn đề mà họ đang đối mặt. Chuyện tình cảm này không còn là của riêng mỗi người nữa khi nó có thể gây hại đến Yuri. Chỉ cần nó liên quan đến Yuri thì không còn thứ gì khác quan trọng hơn được nữa đối với họ. Thậm chí nếu đây không phải là sắp đặt của ai đó, nhưng nếu như kẻ thù của họ biết được họ đang yêu, chúng sẽ làm hại những cô gái của họ. Những điều Yuri lo lắng hiện nay cũng khiến cả 3 lo lắng theo.

- Tiểu Thư yên tâm. Chúng tôi sẽ đề cao cảnh giác ạ. TaeYeon lên tiếng trước.

- Ừ. SooYoung ta không trách ngươi có tình cảm với 1 con người. Bản thân ta cũng không phải là 1 ngoại lệ để ta có thể cấm cản ngươi. Ta cho phép ngươi thay đổi vị trí công trình thi công. Ăn đi, còn phải đi làm nữa. Yuri nói rồi tiếp tục dùng bữa.

- Dạ, đội ơn Tiểu Thư ạ. SooYoung trả lời, rồi cũng tiếp tục ăn.

- Ăn xong ngươi cứ trực tiếp đến tập đoàn Hwang, không cần đi theo ta. Lo cho xong mọi việc đi. Ta cho phép chuyện tình cảm của ngươi. Nhưng nếu như việc tập đoàn Jung không làm xong thì ngươi tự biết hậu quả chứ. Ánh mắt Yuri sắc lẻm, cô cau mày liếc nhìn SooYoung rồi tiếp tục dùng bữa.

- Dạ vâng, tôi biết ạ, thưa Tiểu Thư. SooYoung đáp.

Bữa ăn cũng nhanh chóng kết thúc. Cả 4 người rời khỏi nhà đi làm. SooYoung đi xe riêng đến thẳng tập đoàn Hwang sau khi chào Yuri. Tới nơi SooYoung đi thẳng vào văn phòng mình. Cô ngồi 1 mình trong văn phòng, trầm tư suy nghĩ. Sự mệt mỏi hằn trên gương mặt cô. Chuyện của tập đoàn Jung khiến cô nặng đầu hết mấy bữa nay, tính mạng của cả 2 người TaeYeon và Yoona đều đang nằm trong tay cô. Cô không được phép thất bại, chưa tính đến tính mạng của họ, điều quan trọng hơn là cô không muốn để Tiểu Thư của cô thất vọng. Sau khi Yuri đã độ lượng cho phép chuyện của cô khiến cô cảm thấy thà là cô chết cũng không muốn để Yuri thất vọng. Nhắc tới chuyện của Sunny, nó khiến SooYoung còn phải suy nghĩ nhiều hơn. Có thật là cô đã yêu Sunny không? Suốt mấy tháng ở cạnh trò chuyện, đi chơi, cô càng lúc càng không muốn ăn linh hồn của Sunny nữa. Có thể cô đã yêu Sunny thật, nhưng liệu Sunny cũng cảm nhận điều tương tự? Nhưng nếu như Sunny chấp nhận cô, liệu cô có đủ can đảm để tiến tới với cô ấy và kéo cô ấy vào trận chiến không hồi kết này không? Không như TaeYeon có thể bất chấp mọi thứ để có thể có được người cô ấy yêu. SooYoung không giống vậy, cô lo lắng hơn bao giờ hết vì những lời nói của Yuri. Hôm qua cô mới phát hiện ra rằng cô không muốn nhìn thấy gương mặt buồn bã của Sunny thêm 1 lần nào nữa. Nếu như cô cứ tiến tới thế này có thể sẽ khiến Sunny gặp nguy hiểm. Hơn nữa sẽ thế nào nếu Sunny biết được cô thực sự là 1 con quỷ? Không chỉ buồn bã, Sunny sẽ sụp đổ hoàn toàn mất. Cuộc sống của Sunny sẽ thay đổi hoàn toàn chỉ vì cô. Nội tâm của SooYoung bị xáo trộn, cô không thể ngưng suy nghĩ. Cô càng suy nghĩ mọi thứ càng bế tắc, luẩn quẩn mãi trong 1 cái mê cung không có được lối thoát. Chưa bao giờ SooYoung cảm thấy mình bất lực như thế này, chỉ vì cái gì chứ? Chỉ vì cô đã yêu 1 con người sao? Mỉm cười chua chát. Chỉ vì 1 con người mà cô ra nông nỗi này, chỉ vì giống loài mà đối với cô từ trước đến giờ chỉ là thức ăn, không hơn không kém. Lôi chai rượu trong ngăn bàn ra, SooYoung uống 1 hơi hết sạch chai rượu. Cô mỉm cười rồi ném thẳng chai rượu vào tường khiến nó vỡ tan. Khốn kiếp, chỉ muốn say để quên hết mọi thứ mà cũng không thể. Thở dài, SooYoung búng tay chai rượu vỡ nát biến mất. Cô lại tiếp tục ngồi đó, để mọi suy nghĩ cứ thế bám lấy mình. Bất chợt cánh cửa phòng cô bật mở cắt ngang mạch suy nghĩ của cô. Là YoungGoo.

- Sao anh hối hả vậy YoungGoo. SooYoung lên tiếng hỏi.

- Tôi có 1 tin muốn báo cho cô. YoungGoo đứng trước bàn SooYoung nói.

SooYoung khẽ gật đầu, cô chỉ tay vào cái ghế ra hiệu cho YoungGoo ngồi xuống.

- Tôi nói vào vấn đề luôn nhé. Tôi đã liên lạc được với tập đoàn Jung rồi. YoungGoo nói ngay sau khi ngồi xuống.

- Wow.... Sao anh có thể liên lạc được với họ vậy? SooYoung mở to mắt.

- Bạn học thời đại học của tôi đang làm thư ký cho Jung Min phó chủ tịch tập đoàn Jung hiện tại. Tôi liên lạc với anh ta, anh ta bảo Jung Min đồng ý gặp mặt chúng ta vào bữa trưa nay.

- Làm tốt lắm YoungGoo. Kế hoạch của chúng ta có tiến triển tốt rồi.

- Tôi đang lo lắng là có gấp quá không? Cô đã có sự chuẩn bị gì chưa?

- Anh không cần lo, tôi đã chuẩn bị xong từ hôm qua rồi. SooYoung tựa vào ghế cô khoanh tay lại mỉm cười.

- Bằng cách nào mà nhanh vậy. YoungGoo ngạc nhiên.

- Anh cũng nhanh đâu kém. Thôi được rồi. Anh đi làm việc đi, tôi chắc cũng chuẩn bị thêm 1 số thứ nữa. Lát nữa khi nào tới giờ hẹn thì gọi tôi, chúng ta cùng đi.

- Ok. Tới giờ đi tôi sẽ gọi cô. YoungGoo nói rồi cũng bỏ đi

YoungGoo đi được không lâu, SooYoung cũng liên lạc với TaeYeon.

- TaeYeon nghe ta này.

- Hửm, có chuyện gì à? Giọng của TaeYeon vang lên trong đầu SooYoung.

- Cá con cắn câu rồi, trưa nay ta sẽ đi gặp Jung Min. Xin phép Tiểu Thư giúp ta, trưa nay cho phép ta không ăn trưa cùng Người.

- Tốt. Ngươi yên tâm, cứ hoàn thành xong mọi thứ đi. Xong việc ngươi cứ về thẳng tập đoàn Hwang rồi về thẳng nhà, đừng ghé qua bên đây để tránh chúng nghi ngờ. Về nhà chúng ta sẽ nói chuyện sau. Còn phía Tiểu Thư cứ để ta lo. TaeYeon dặn dò.

- Ừm cảm ơn ngươi.

- Không gì, thế nhé. Có gì cứ liên lạc với ta. TaeYeon nói rồi cũng ngắt liên lạc.

..........................

Bữa trưa cũng tới, SooYoung đang ngồi trầm tư thì YoungGoo gọi.

- Tới giờ hẹn rồi SooYoung, tôi đang trên đường xuống hầm gửi xe, hẹn gặp cô ở đó nhé. Giọng YoungGoo vang lên trong điện thoại.

- Được. Tôi xuống ngay. SooYoung đáp rồi cúp máy

SooYoung tóm lấy cái áo khoác rồi vội vàng xuống hầm giữ xe. Tới nơi YoungGoo đã đứng đợi sẵn ở xe hắn. YoungGoo lịch sự mở cửa xe cho SooYoung rồi về chỗ của mình nổ máy xe chạy đi.

- Giờ chúng ta đi đâu đây YoungGoo. SooYoung hỏi.

- Nhà hàng SM. Bên tập đoàn Jung hẹn tôi ở đó. YoungGoo đáp.

- Được vậy anh chạy nhanh đi. Tôi không muốn họ đợi.

- Ừm. YoungGoo đáp rồi đạp ga chạy nhanh tới điểm hẹn.

Tới nơi SooYoung và YoungGoo nhanh chóng tiến vào nhà hàng. Quản lý dẫn họ tới phòng VIP của nhà hàng nới Jung Min đang ngồi đợi sẵn cùng đám vệ sĩ của mình.

- Chào anh. Chắc anh là Jung Min. Chúng tôi không đến trễ chứ. SooYoung chìa tay về phía 1 thanh niên trẻ mặc vest.

- Chào cô. Hẳn cô là SooYoung. Tôi có nghe YoungGoo nhắc về cô. Cô đến rất đúng giờ, do tôi tới sớm thôi. Jung Min bắt tay với SooYoung.

- Chúng ta ngồi xuống bàn chuyện chứ. SooYoung nói cô thả tay Jung Min ra.

- Vâng, tôi thất lễ quá. Mời cô ngồi. Jung Min lịch sự.

- Anh Jung Min mang theo nhiều vệ sĩ quá. Chắc anh không nghĩ tôi sẽ làm gì anh chứ. SooYoung mỉm cười.

- À không. Gần đây xảy ra 1 số chuyện không hay cho lắm nên tôi tăng số lượng vệ sĩ thôi. Jung Min nói rồi hất tay ra hiệu cho đám vệ sĩ ra ngoài. Chỉ còn hắn và thư ký.

- Vậy chúng ta vào thẳng vấn đề chính chứ cô Choi. Tôi có nghe nói cô muốn hợp tác với tập đoàn chúng tôi. Không biết vì sao cô lại quyết định như vậy. Jung Min hỏi thăm dò.

- Tôi muốn phát triển sự nghiệp riêng của bản thân. Tôi cần 1 số vốn khá lớn, nên tôi muốn hợp tác với tập đoàn Jung. SooYoung đáp.

- Không biết vì sao cô đột nhiên lại muốn ra làm riêng vậy, theo như tôi biết cô đã theo chủ tịch Kwon từ lúc cô ấy mới về Hàn Quốc phát triển sự nghiệp. Tôi nghĩ họ cũng không đối đãi tệ bạc với cô.

- Đúng họ không đối xử tệ bạc. Nhưng ai rồi cũng cần phải có sự nghiệp riêng của bản thân đúng không? SooYoung mỉm cười.

- Thứ lỗi cho tôi vì đã hỏi thẳng. Nhưng tôi nghĩ mọi chuyện không phải chỉ đơn giản vậy đúng không? Jung Min nhoẽn miệng cười.

- Nếu anh Jung đã hỏi thẳng vậy thì tôi cũng nói thẳng luôn. Cha tôi từng mang ơn nhà họ Kwon. Ông ấy cống hiến cả đời mình cho họ. Đến đời tôi ông cũng muốn tôi theo di nguyện của ông tiếp tục cống hiến cho nhà họ Kwon. Nhưng thành thực mà nói, họ đối xử với cha con chúng tôi chẳng khác gì người hầu kẻ hạ. Như con chó ăn bám gia đình họ. Tôi đã muốn thoát ra làm riêng từ lâu nhưng cha tôi không cho phép. Cho đến khi ông mất, tôi luôn tìm kiếm 1 cơ hội để phát triển sự nghiệp riêng. Hôm nay gặp anh hy vọng anh sẽ giúp đỡ cho tôi để cố thể có được cơ hội đó. SooYoung nói với ánh mắt giận giữ khi kể lại câu chuyện về cha mình.

- Xin thứ lỗi cho tôi khi đã ép cô nhớ lại chuyện không vui. Nhưng cô Choi cũng biết đó, việc hợp tác này ảnh hưởng rất lớn đến cả 2 tập đoàn. Tôi cần phải chắc chắn.

- Không sao cẩn thận là tốt. Tôi cũng muốn hợp tác với người cẩn trọng như anh Jung đây.

- Vậy thì để mừng sự hợp tác của chúng ta. Cạn ly. Jung Min đẩy ly rượu về phía SooYoung.

- Cạn ly. SooYoung cầm lấy ly rượu uống cạn nó.

- Tửu lượng của cô Choi tốt quá. Đây là 1 chút tâm ý của chúng tôi. Jung Min phẩy tay ra hiệu cho tên thư ký. Tên thư ký lập tức đặt 1 tấm check trước mặt SooYoung.

- 50 Triệu Won thì không phải chỉ là 1 chút tâm ý đâu anh Jung. SooYoung cầm tờ check lên xem rồi mỉm cười đáp.

- Với sự hợp tác của cô Choi thì đây chỉ là 1 chút tâm ý thôi. Hy vọng cô Choi cũng thể hiện chút tâm ý của mình để tôi có thể tin tưởng cô hơn. Jung Min cũng thể hiện ra mục đích thật sự của mình.

- Vậy thì đây là chút tâm ý của tôi. SooYoung đặt 1 tờ giấy lên bàn.

- Đây là gì cô Choi? Jung Min hỏi khi cầm tờ giấy lên xem, nhưng lập tức bị SooYoung giữ lại.

- Đây là hợp đồng tập đoàn Jung mua lại khu nhà trẻ nằm trong dự án xây khu trung tâm thương mại, chủ của nhà trẻ cũng đã ký tên rồi. Tôi biết đây là dự án mà tập đoàn Jung vẫn đang nhắm đến. Chỉ cần anh ký tên vào đây thì nhà trẻ chính thức thuộc về anh.

- Ồ ra vậy, chúng ta là người làm ăn, vậy cô muốn như thế nào cô Choi? Cô cứ nói thẳng. Jung Min hỏi khi SooYoung vẫn không chịu buông bản hợp đồng ra, hắn dựa mình ra ghế, khoanh tay lại ngước mắt nhìn SooYoung.

- Anh có thể giữ lại tờ check nhưng tôi muốn trực tiếp giao bản hợp đồng này cho chủ tịch Jung Woo Jin. SooYoung cầm bản hợp đồng lên nói.

- Chỉ là 1 dự án nhỏ, cô không thể bàn trực tiếp với tôi hay sao mà muốn gặp chú tôi? Jung Min khó chịu

- Không anh Jung ạ. Đúng là nó chỉ là 1 dự án nhỏ. Nhưng tôi có 1 số tin tức có thể khiến cho tập đoàn Jung đoạt lại tập đoàn Hwang, cũng như có thể nhắm đến chiếm cả tập đoàn Kwon. SooYoung mỉm cười.

- Cô nói sao cơ. Jung Min giật mình.

- Như tôi nói, tôi có tin tức có thể khiến cho tập đoàn Jung có thể độc chiếm cả 2 tập đoàn lớn nhất đất nước này. Nếu như tập đoàn Jung có thể lấy được tập đoàn Hwang và tập đoàn Kwon thì việc thâu tóm nền

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net