Satan Chap 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

hix hôm qua nhà tui hư mất cục wifi

kết quả là giờ mới đăng được chap

Enjoy~~~~~

Chap 27

10 phút trước.

Khi Sica đã đưa cả bọn đi đến chỗ khác để trò chuyện, bây giờ chỉ còn lại Yuri và TaeYeon ở cùng nhau.

- Thưa Tiểu Thư. Không biết Người có gì căn dặn tôi ạ. TaeYeon lên tiếng hỏi Yuri khi thấy cả bọn đã đi khuất.

- À. TaeYeon ngươi có thấy gì kỳ lạ trong bữa tiệc này không. Yuri nói, nãy giờ cô vẫn đang mãi mê nhìn theo hình bóng của Sica.

- Xin Tiểu Thư thứ lỗi. Tôi không có cảm giác gì ạ. TaeYeon ngẫm nghĩ 1 hồi rồi đáp lại Yuri.

- Có kẻ đang theo dõi ta. Yuri cau mày.

TaeYeon mở to mắt kinh ngạc. Cô đảo mắt nhìn xung quanh. Là kẻ nào???

- Đừng nhìn như vậy nữa. Vậy ra chỉ có 1 mình ta bị theo dõi. Chính vì thế mà ta mới hỏi ngươi có cảm giác gì không. Nghĩa là tên này chỉ có ý định thù địch với 1 mình ta thôi. Ngươi nghĩ sao TaeYeon? Yuri trầm ngâm.

- Thưa Tiểu Thư, theo tôi nghĩ........ Chắc chắn người đang theo dõi Tiểu Thư là con người. Vì thường nếu như là những ai biết thân phận của chúng ta thì chắc chắn hắn sẽ đánh chủ ý lên chúng tôi trước. Kẻ ngu cũng biết rằng phải hạ được chúng tôi chúng mới tiếp cận được Người. Nên chắc chắn là 1 tên loài người nào đó. TaeYeon suy nghĩ 1 lúc rồi nói.

- Ừm. Tiếp tục đi. Yuri trầm tư suy nghĩ về những lời nói của Yuri.

- Có 2 khả năng ạ. 1 thì đây có thể là tay sai còn sót lại của Jung Jin Woo, có thể là hắn nghi ngờ cái chết của Jung Jin Woo nên đã đánh chủ ý lên Tiểu Thư. Mặc dù tôi đã có tra hỏi qua Jung Min, và hắn cũng khẳng định là việc của Jung Jin Woo chỉ còn mỗi mình hắn biết. Nhưng đây cũng là 1 khả năng rất đáng để suy xét. TaeYeon phân tích.

- Còn khả năng thứ 2. Yuri nói.

- Thù cá nhân thưa Tiểu Thư. Lúc chúng ta lên đây cũng đã gây rất nhiều biến động. Có thể là Tiểu Thư đã lọt vào tầm ngắm của chúng. Hoặc cũng có thể là hiện nay chúng ta đã có khá nhiều thành tựu ở đất nước này. Nên việc có kẻ nhắm đến Tiểu Thư là chuyện rất hiển nhiên ạ. TaeYeon nói.

- Rất tốt. Ta cũng nghĩ là con người, vì ta chỉ cảm nhận được kẻ này theo dõi và có thù ý với ta. Nếu không phải là con người thì ta đã nhận ra được thân phận của hắn rồi. Yuri nói.

- Vậy bây giờ người muốn làm thế nào, thưa Tiểu Thư? TaeYeon hỏi.

- Nếu là con người thì chả đáng quan tâm. Nhưng ta không thích có kẻ nhắm vào mình. Ngươi hãy âm thầm quan sát xung quanh cho ta TaeYeon. Nếu phát hiện ra thì điều tra về hắn cho ta. Ta không thích làm rộ chuyện. Dù gì Sica cũng đang có mặt ở đây, không được để lộ việc này ra. Yuri nói.

- Dạ vâng thưa Tiểu Thư. Nhưng tại sao Người không để cho SooYoung, Yoona, HyoYeon và HyunA biết ạ? Nếu có nhiều người thì sẽ mau chóng tìm ra kẻ đang theo dõi Người hơn. TaeYeon thắc mắc.

- Bọn chúng rất ồn ào và không biết thế nào là để ý thầm lặng cả. Hơn nữa HyunA sẽ làm ầm lên nếu biết có kẻ có ý định thù địch với ta. Về việc này thì ta tin tưởng ngươi hơn TaeYeon ạ. Hành động âm thầm không được để hắn nghi ngờ. Ngươi làm được chứ. Yuri đưa mắt nhìn TaeYeon.

- Cảm ơn Tiểu Thư đã tin tưởng. Tôi sẽ không làm Người thất vọng ạ. TaeYeon mỉm cười cuối đầu với Yuri.

- Ừm tốt. Yuri nói rồi nhấp 1 ngụm rượu.

.

- Cho hỏi có phải là Chủ Tịch Kwon không ạ. Ngay lúc TaeYeon tính bỏ đi có 1 anh phục vụ tiến lại hỏi Yuri.

- Là ta. Yuri nói.

- Thưa Chủ Tịch. Cậu chủ của tôi muốn gửi lời chào đến Chủ Tịch. Và kèm theo đó là 1 món quà ạ. Anh phục vụ nói.

- Là g.......

- TIỂU THƯ!!!!!!!!!!!!

Ngay khi Yuri tính hỏi thì TaeYeon đã nhận thấy 1 vật trong áo của tên phục vụ. Cô kéo ngược cả người Yuri lẫn ghế về phía sau và xông lên đứng trước mặt Yuri. Tên phục vụ móc trong áo ra con dao và ôm chầm lấy TaeYeon đâm 1 nhát vào bụng cô. TaeYeon níu hắn lại thì hắn rút dao ra và đâm thêm mấy nhát nữa vào bụng cô, kết thúc là 1 nhát đâm thẳng vào hông.

.....................

Trở về với thực tại. Ngay lúc TaeYeon hét lên, mọi ánh đều đổ về phía cô, thậm chí cả Sica cũng thế.

Không ai để ý 4 con người đang ngồi cạnh Sica. Gương mặt họ tối sầm lại. Đôi mắt họ đỏ ngầu lên, chỉ trong một khoảnh khắc đó thôi cả 4 người đều thấy tên phục vụ đâm nhiều nhát vào TaeYeon. Khoảnh khắc TaeYeon ngã xuống họ đã không còn kiểm soát được nữa.

Trong vòng vài giây ngắn ngủi từ lúc tên phục vụ buông TaeYeon ra và bỏ chạy cho tới lúc cô ngã xuống. Mọi thứ như được quay chậm lại vậy. SooYoung và Yoona lộ hẳn hình dáng nửa người nửa quỷ của mình. Sừng, răng nanh, móng vuốt của họ lộ rõ ra. Đôi mắt đỏ rực như muốn thiêu đốt mọi thứ trong tầm nhìn của họ. Cả 2 nhảy lên họ lao thẳng về phía tên phục vụ. HyoYeon cũng không khác gì mấy, cô thay đổi nhanh đến chóng mặt. Đôi tay xương xẩu lộ ra giơ về phía tên phục vụ đang bỏ chạy, cô phải bóp chết hắn.

1 người còn lại thì không nhìn lấy tên phục vụ 1 cái. Cô ấy mở to mắt nhìn TaeYeon toàn thân đầy máu nằm trên sàn. Kẻ đang tức giận nhất lúc này chính là cô – HyunA. Cô không kiểm soát được nữa. HyunA biến hẳn thành hình dạng quỷ của mình. Đuôi, sừng, cánh tất cả đều hiện rõ mồn một. Quỷ khí của cô bốc lên như muốn nuốt chửng mọi thứ. Con của cô...... con của cô vừa bị người ta hãm hại. ĐỨA CON CÔ YÊU THƯƠNG HẾT MỰC ĐANG NẰM TRƯỚC MẶT CÔ. Trời đất tối sầm lại, trong đầu cô chỉ còn 1 suy nghĩ duy nhất....... Hủy Diệt tất Cả Mọi Thứ.

Nhưng khi thời gian như đóng băng như vậy. Người bình tĩnh nhất lại là người có tính khí nóng nảy nhất. Yuri ngước mặt lên nhìn cả bọn. Cô khẽ lắc đầu. Cả bọn giật mình, dù cơn giận dữ đang chiếm lấy họ như thế. Nhưng cái lắc đầu đó của Yuri khiến họ phải trùng lại. Cả bọn lập tức thu lại quỷ khí và trở về hình dạng con người của mình. Dù rất bất ngờ, nhưng cả bọn lại không thể làm trái ý của Yuri.

SooYoung và Yoona trở lại bình thường đầu tiên họ lập tức chạy đến bên TaeYeon. Nhưng có 1 người còn nhanh hơn cả họ. 1 người con gái chạy nhanh đến độ chiếc áo vest khoác trên vai cô rơi xuống ngay lập tức và cô đã vấp ngã ngay khi đến bên cạnh TaeYeon. Là Fany.

Đôi mắt Fany tràn đầy sự sợ hãi, đôi tay cô run rẩy. Những giọt nước mắt bắt đầu lăn dài trên má của cô. Gương mặt cô trở nên kinh hãi tột độ. Đầu óc của cô như bị nhấn chìm vào dòng nước khi nhìn thấy TaeYeon nằm đó giữa vũng máu.

- Tae..... TaeYe...... TaeYeon....... đư..... đừng vậy mà....... mở mắt ra nhìn tôi đi. Fany hoảng loạn.

SooYoung và Yoona chạy đến. SooYoung nhanh chóng rút con dao còn nằm ở trên người TaeYeon ra. Họ cởi chiếc vest trên người cố gắng bịt chặt vết thương của TaeYeon cầm máu cho cô. HyoYeon, HyunA và Sica cũng nhanh chóng chạy đến vây quanh TaeYeon.

- TaeYeon....... TaeYeon à...... mở mắt ra nhìn em đi. Đừng như vậy nữa........ mở mắt ra nhìn em đi mà. Fany khóc nấc lên cô bóp chặt chiếc áo sơmi của TaeYeon mà úp mặt vào đó khóc nức nở.

- Tiểu Thư Jessica, gọi cấp cứu giúp tôi với. SooYoung hét lên, tay cô vẫn đè chặt vào vết thương của TaeYeon.

- Đư.... được tôi gọi ngay. Sica lập tức lấy điện thoại ra gọi cấp cứu.

Mọi thứ trở nên hỗn loạn hơn. Dàn khách mời bắt đầu túa ra bỏ chạy khỏi hội trường. Ai mà dám ở lại khi có 1 tên giết người đang không biết còn ở trong đó hay không chứ.

Trong tình thế hổn loạn đó. Người vẫn đang ngồi trên ghế là Yuri. Cô vẫn ngồi trên ghế từ nãy đến giờ trong lúc mọi người đều đang vây quanh TaeYeon. Không phải là cô không quan tâm, mà là...... Cô đang cố kìm nén cơn giận dữ của mình xuống. Mặc dù cô khiến cả đám bình tĩnh lại nhưng cô lại chính là kẻ mất bình tĩnh nhất. 2 tay Yuri bóp chặt lấy thành ghế, đôi mắt cô đỏ ngầu. Yuri cắn chặt môi, cô cắn mạnh tới mức khóe môi cô tóe máu. Nội tâm Yuri đang dằn xe và gào thét như muốn cô bùng nổ cơn giận dữ của mình ra vậy.

1 lúc sau xe cứu thương cũng đến. Cả bọn cùng Sica và Fany cũng đi theo tới bệnh viện. Trên đường đi, Fany vẫn không thể ngừng khóc được. Mãi đến khi TaeYeon được đưa vào phòng cấp cứu cô mới thẫn thờ ngồi ở hàng ghế đợi nhưng nước mắt của cô vẫn cứ liên tục chảy xuống.

Cả bọn im lặng không ai nói tiếng nào, người đứng kẻ ngồi. Tất cả đều đang cố gắng kìm nén cơn giận của mình. Vì chỉ cần 1 người trong số họ mất bình tĩnh mà nổi điên lên thì tất cả những người còn lại cũng sẽ bùng nổ. Họ sẽ hủy diệt cả đất nước này mất.

Sica đang là người lúng túng nhất. Cô vừa phải ôm lấy Fany mà giỗ dành, vừa phải nhìn chừng Yuri đang ngồi cạnh cô. Yuri vẫn đang nắm lấy tay Sica, người duy nhất đang kìm nén cơn giận của cô ấy. Sica khẽ đưa mắt nhìn Yuri và nó khiến cô giật mình. Đôi mắt Yuri đỏ ngầu, nó tràn ngập sự giận dữ và thù hận. Yuri nghiếng chặt răng. Gương mặt cô thật đáng sợ. Sica khẽ buông tay Yuri ra, cô đưa tay kéo đầu Yuri xuống vai mình. Trong lòng Sica là Fany, trên vai cô là Yuri. 1 người đau buồn, 1 người giận dữ. Yuri đan tay vào tay Sica, cô dựa hẳn người mình vào Sica.

Đã nhiều giờ trôi qua. Đèn phòng mổ vẫn không có giấu hiệu tắt. Có lẽ giờ cả đám đã lấy lại được chút ít bình tĩnh. HyunA khẽ mỉm cười an tâm khi nhìn thấy hình ảnh Yuri gục đầu vào Sica. HyunA tiến lại phía bọn họ.

- Tiểu Thư Jessica, Người hãy về nghỉ ngơi đi. Ở đây có chúng tôi rồi. Bạn của Tiểu Thư cũng đã rất mệt rồi. HyunA xoa đầu Sica.

- Không. Xin hãy cho tôi ở lại đây. Tôi muốn ở cạnh cô ấy. Fany hoảng hốt, cô ngước mặt lên nói như van xin HyunA vậy.

- Cô về đi. Ở đây có chúng tôi rồi. Chúng tôi không muốn vừa lo cho hắn vừa lo cho cả cô khi cô ngã ra đấy đâu. SooYoung lên tiếng.

- Tôi sẽ không làm phiền mọi người đâu. Tôi vẫn còn rất khỏe. Hãy để tôi được ở lại cạnh cô ấy. Nước mắt Fany dàn dụa.

- Haizzzzzzz hãy về nghỉ ngơi đi. Nếu hắn biết cô như vậy hắn cũng không an tâm đâu. Có chuyện gì xảy ra tôi sẽ lập tức liên lạc cho cô. Được chứ? Yoona tiến lại cô ngồi xuống trước mặt Fany mỉm cười nói.

- Nhưng.... Nhưng..... Fany ấp úng.

- Không nhưng nhị gì cả. Nếu cô ở đây thì Tiểu Thư Jessica cũng sẽ không chịu về. Đừng để chúng tôi khó xử. Hơn nữa đông người như vậy cũng không tốt. SooYoung nói.

- Đúng đó Fany, mình về trước đi. Có gì họ sẽ liên lạc với chúng ta mà. Sica khuyên Fany.

- Ta sẽ đưa 2 người về. Yuri cũng lên tiếng.

- Ừm..... nếu mọi người đã nói vậy. Nhưng.... sáng sớm mai tôi sẽ đến nhé. Fany nói.

- Được sáng mai cô cứ đến chăm hắn. Bọn tôi cũng không rảnh chăm cho hắn đâu. Yoona cười trấn an Fany.

- Ừm...... Fany mỉm cười lại với Yoona.

- Vậy mình về thôi. Sica nói rồi dìu Fany đứng dậy.

Yuri không nói gì cả chỉ đi theo sau 2 người họ. Có lẽ cô cũng nên đi 1 chút để đầu óc mình thoải mái hơn. Đi được mấy bước thì đột nhiên Fany dừng lại.

- Nếu có chuyện gì mọi người phải gọi cho tôi đấy.... Hứa với tôi đi. Fany đưa đôi mắt như cầu xin cả bọn.

- Ừm bọn ta hứa. SooYoung mỉm cười nói với Fany.

- Cảm ơn..... Fany cuối đầu đáp lại rồi tiếp tục bước đi.

Cả bọn nhìn theo bóng hình của 3 người họ cho đến khi khuất sau ngã rẽ cuối hành lang. Cả đám cùng nhau thở dài.

- 2 ngươi có vẻ dịu dàng với cô ta quá nhỉ. Sao? Thay đổi nhận định nhanh vậy à? HyunA mỉm cười nhìn SooYoung và Yoona.

- Vớ vẩn. Yoona nói rồi quay mặt sang chỗ khác, SooYoung thì không nói gì cuối đầu xuống.

Cả 2 làm HyunA cười khúc khích. 2 cái tên này, lúc nào cũng mạnh miệng nhưng cũng dễ mềm lòng lắm. Cũng đúng thôi, hình ảnh lo lắng của Fany ban nãy. Cũng như lúc Fany chạy tới chỗ của TaeYeon còn nhanh hơn bọn họ. Đã khiến cho SooYoung và Yoona có cái nhìn khác về cô. Cả những giọt nước mắt của Fany dành cho TaeYeon nữa. Có lẽ nó cũng đã không uổng phí.

..........................

Yuri đi 1 lúc thì cũng đã trở lại. Cả bọn cuối đầu chào cô, Yuri cũng không phản ứng gì, chỉ lẳng lặng ngồi xuống. Yuri vừa ngồi xuống thì ánh đèn phòng mổ cũng tắt. Bác sĩ cùng dàn y tá đẩy TaeYeon ra ngoài.

- Hắn sao rồi bác sĩ. SooYoung là người lên tiếng hỏi đầu tiên.

- Cô ấy còn sống đúng là 1 phép màu đấy. Với vết thương nặng như vậy thì thường đã mất mạng tại chỗ rồi. Nhưng chúng tôi không biết bao giờ cô ấy mới tỉnh lại. Cái này chỉ có thể trông cậy ở cô ấy thôi. Vị bác sĩ vừa lau mồ hôi vừa đáp lại SooYoung.

- Vậy giờ chúng tôi có thể thăm hắn chứ? Yoona nói.

- Giờ cô ấy sẽ được chuyển đến phòng hồi sức đặc biệt. Mọi người có thể vào thăm, nhưng chỉ 1 lát thôi nhé. Vị bác sĩ nói.

- Cảm ơn bác sĩ. HyunA nói.

- Ừm, trách nhiệm của chúng tôi thôi. Vị bác sĩ mỉm cười.

.....................

Phòng hồi sức đặc biệt.

Sau khi TaeYeon đã nằm ổn định trong phòng thì y tá cũng thông báo là cả bọn được phép vô thăm và chăm sóc bệnh nhân. Tiến vào phòng, hình ảnh đập vào mắt họ là TaeYeon nằm trên giường bệnh với đủ loại ống cắm vào người và mặt nạ oxi đeo trên mặt.

Cả bọn không nói tiếng nào mỗi người cứ thế đứng 1 góc. SooYoung đứng ngay cửa nhìn ra ngoài 1 hổi lâu rồi quay sang khẽ gật đầu với Yuri 1 cái. Yuri cũng gật đầu lại với SooYoung.

- Không còn ai nữa. Dậy đi ngươi còn tính nằm đấy đến bao giờ. Yuri nói.

Ngay lập tức TaeYeon ngồi bật dậy. Cô đưa tay kéo cái mặt nạ oxi ra.

- Dạ Tiểu Thư. TaeYeon lập tức cuối đầu đáp lại Yuri.

- Aigoooo cái mớ này phiền chết đi được. TaeYeon thản nhiên gỡ hết đống ống trên người ra.

- Phiền là bọn ta phiền này. Ngươi thì sướng rồi nằm yên có 1 chỗ thôi. SooYoung đập vào đầu TaeYeon 1 cái.

- Này ta là người bệnh đấy nhá. TaeYeon cau có nhìn SooYoung.

- Cục cưng của ta. Ngươi có sao không? Vẫn chỉ có HyunA là lo lắng cho TaeYeon, cô chạy đến bên TaeYeon, nắm lấy tay cô ấy.

- Ta không sao. TaeYeon mỉm cười với HyunA.

- Hắn có sao mới lạ đó, vợ à kệ hắn đi. HyoYeon kéo HyunA ra tức tối nói.

- Ngươi đó TaeYeon. Không có gì cũng nằm ườn ra đó. Tiểu Thư Jessica lo lắng cho ngươi lắm đó biết không? Yoona thở dài.

- Haizzzzzz thì phải diễn cho giống chứ. Ta sẽ thỉnh tội với Tiểu Thư Jessica sau. TaeYeon thở dài gãi đầu nói.

- Không những Tiểu Thư Jessica, cũng còn ai đó cũng quan tâm ngươi lắm. Sướng rồi nhé. SooYoung nói mỉa.

- Hehe. TaeYeon cười khoái chí.

TaeYeon biết chứ. Cô có bất tỉnh thật đâu, Fany làm gì cô biết hết. Cô còn ti hí mắt nhìn Fany nữa cơ. Thật sự lúc đó cô chỉ muốn ôm Fany vào lòng và bảo là cô không sao. Nhưng như vậy còn dọa Fany sợ hơn nữa ấy chứ. Mà đã lỡ diễn rồi phải diễn cho hết kịch thôi.

- Đủ rồi đó. Cuối cùng là tại sao ngươi lại để thằng khốn đó chạy hả TaeYeon. Yuri cau mày nhìn TaeYeon.

- Dạ xin Tiểu Thư thứ lỗi. Tôi làm vậy là có nguyên nhân ạ. TaeYeon rời khỏi giường bệnh quỳ xuống dưới chân Yuri.

- Đứng lên đi. Ta muốn 1 lời giải thích. Lúc đó ngươi đã ra hiệu cho ta ngừng tay. Tại sao? Yuri ngồi xuống giường của TaeYeon nói.

- Dạ thưa Tiểu Thư. Có 2 nguyên do ạ. Đầu tiên thì tôi có nghe hắn nói là "cậu chủ" của hắn có lời. Nên có thể khẳng định sau lưng hắn có người sai khiến. Nếu giết hắn lúc đó chúng ta sẽ rất khó để tìm ra kẻ đứng sau hắn, tôi nghĩ đó cũng là kẻ đã theo dõi Tiểu Thư ở bữa tiệc ạ. TaeYeon nói.

- Từ từ. Có kẻ đã theo dõi Tiểu Thư ở bữa tiệc á. Là kẻ nào. HyunA chen vào cô tức tối.

- Chuyện đó để sau đi HyunA. Nói tiếp đi TaeYeon, sao ngươi lại để hắn chạy thoát. Yuri ra hiệu cho HyunA ngừng lại.

- Dạ. Đó là lý do thứ 2 ạ. Nếu chúng ta bắt hắn ở đó thì cảnh sát sẽ đến tiếp quản hắn. Lúc đó càng khó cho chúng ta hơn. Kẻ dám đủ gan gây hại đến Tiểu Thư ở nơi đông người như vậy thì chắc chắn sẽ có cách khiến hắn im miệng trước cảnh sát. Đám cảnh sát vô dụng sẽ chẳng làm được gì đâu. Thà là để hắn chạy rồi chúng ta sẽ tự tay bắt hắn sau. TaeYeon phân tích.

- Từ từ. Vậy là hắn chủ ý nhắm đến Tiểu Thư sao. Thằng khốn nào. SooYoung nói.

Sau lời nói đó, sắc mặt của cả bọn lập tức thay đổi. Là kẻ nào đã đánh chủ ý hãm hại Tiểu Thư của họ. Đụng vào bọn họ thì không sao. Đụng vào Yuri thì nó là 1 câu chuyện khác rồi. Sát ý của cả bọn nổi lên. Họ không thể để yên chuyện này như thế được. Chắc chắn phải dốc toàn lực moi tên đó ra, khiến hắn sống không bằng chết.

- Ha ha ha~~~~~.

Tiếng Yuri bật cười thật lớn. Sự hài lòng thể hiện rõ trên gương mặt cô. Bỗng chốc Yuri đã nguội hẳn cơn giận của mình. Cả đám ngạc nhiên khi thấy Yuri cười khoái chí như vậy.

- Làm tốt lắm TaeYeon. Trong hoàn cảnh như vậy mà ngươi vẫn có thể suy nghĩ thấu đáo như thế. Ta có lời khen đấy. Yuri nói sau khi dứt tràn cười.

- Cảm ơn Tiểu Thư đã khen ngợi. TaeYeon mừng rỡ khi được Yuri khen, cô đặt tay lên ngực cuối đầu đáp lại Yuri.

- Nhưng ta muốn các ngươi tìm ra kẻ đứng sau nhanh nhất có thể. Việc để có kẻ đánh chủ ý lên ta nhởn nhơ khiến ta cảm thấy mình bị sỉ nhục. Thuộc hạ của ta bị chúng đâm trước mắt ta. Tìm ra hắn ta muốn chính tay ta xử lý hắn. Yuri nghiếng răng, sự phẫn nộ lại trở về trong đôi mắt cô.

- Tuân lệnh Tiểu Thư. Cả bọn đồng thanh.

- Tốt. Các ngươi ở đây kiếm cách moi hắn ra đi. Ta về trước đây. Yuri nói rồi đứng lên bỏ đi.

- Thưa Tiểu Thư. Xin Người hãy để SooYoung đi cùng Người. Tôi lo rằng những kẻ đó sau khi thất bại sẽ tiếp tục nhắm đến Tiểu Thư ạ. TaeYeon lên tiếng.

- Tôi cũng nghĩ vậy thưa Tiểu Thư. Xin cho phép tôi hộ tống Người về ạ. SooYoung cũng khẩn khoản.

- Không cần. Yuri đáp gỏn gọn rồi tiếp tục bỏ đi.

- Chúng nói đúng đấy Tiểu Thư. Hãy để SooYoung đưa Người về. HyunA cũng lên tiếng khuyên can Yuri.

- Ha ha. Các ngươi đang coi thường ta đấy à. Yuri bật cười, cô quay lại trừng mắt nhìn cả bọn.

- Chúng tôi không dám, thưa Tiểu Thư. Cả đám cùng quỳ xuống đồng thanh.

- Chỉ là con người thôi, không cần phải làm thái quá lên như vậy. Ta còn đang mong chúng tìm đến ta đây. Yuri cười nhếch mép.

- Nhưng...... TaeYeon ngước mặt lên.

- Không nhưng nhị gì hết. Ta quyết rồi. Các ngươi cứ ở lại đi. Ta muốn 1 mình. Ta đủ khả năng tự bảo vệ bản thân. Không nhắc đến vấn đề này nữa. Yuri trừng mắt nhìn TaeYeon rồi bỏ đi.

- Dạ, vậy mong Tiểu Thư hãy cẩn thận ạ. TaeYeon cuối đầu đáp.

Yuri không nói gì thêm cô bỏ đi 1 nước. Như Yuri nói, cô còn đang mong đám đó đến tìm cô đây. Cô đang cần 1 tấm bia cho cô trút giận.

Cánh cửa phòng TaeYeon đóng lại, cả bọn cũng đứng lên.

- Vậy ngươi tính thế nào đây TaeYeon. Ngươi đã thả hắn ra, vậy thì có cách gì bắt lại không? SooYoung nói.

- Ta tính hết rồi. Đưa tay đây SooYoung. TaeYeon nói, cô đưa 1 ngón tay lên cắn nó rồi nhỏ 1 giọt máu lên tay SooYoung.

- Đây là máu của ta. Trên người tên đâm ta cũng có máu của ta. Nó sẽ phản ứng theo. Ngươi cứ theo đó mà moi hắn ra. TaeYeon tiếp tục nói.

- Vậy là tốt rồi. SooYoung nhe răng cười, nụ cười đem theo sự tà ác của cô.

- Giữ cho hắn sống. Tiếp đãi hắn thật tốt giúp ta nhé. TaeYeon cũng nở nụ cười không mấy thân thiện.

- Ngươi yên tâm, bọn ta sẽ chăm sóc hắn thật tốt. Có cần chừa phần cho ngươi không? Yoona nghiếng răng, gương mặt tức giận của cô hiện lên.

- Không cần, xong việc cứ trực tiếp đưa hắn tới "Nhà" ta. Sẽ có người thay ta tiếp đãi hắn chu đáo. TaeYeon khẽ liếm mép.

- Được, ta sẽ đích thân đưa hắn đi cho ngươi. HyoYeon lên tiếng.

- Ừm.... cảm ơn ngươi. Nhưng mà vấn đề là thế này. Ta có cảm giác rằng các ngươi sẽ không moi được nhiều thứ đâu. Yoona, mai ngươi hãy gặp Fany. Lấy danh sách khách mời của bữa tiệc cho ta. Bữa tiệc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net