Satan Chap 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hello~~~~~

sorry, mấy nay bận quá nên không có nhiều thời gian viết để đăng đúng lịch được.

chắc sắp tới cũng sẽ không thể đăng đều đặn được.

thông cảm nghen

giờ thì enjoy~~~~~

Chap 30

- Thanh tra Lee có rảnh nói chuyện với tôi vài câu được chứ?

SooYoung lên tiếng, có lẽ cô đã đợi Dong Hae nãy giờ.

- Cô Choi??? Dong Hae ngạc nhiên.

- Không biết anh có thể xin tôi ít phút không? SooYoung hỏi lại lần nữa.

- Nếu như là việc "Contracter" thì tôi không có gì để nói. Dong Hae nói, rồi tiếp tục tiến vào xe.

- Nào nào. Tôi chỉ xin ít phút của anh thôi mà. SooYoung đặt tay lên vai Dong Hae mỉm cười nói khiến anh giật bắn mình.

- Đư.... được..... Dong Hae ấp úng đáp.

- Vậy chúng ta qua quán cà phê đối diện nói chuyện 1 chút nhé. SooYoung vẫn giữ nguyên nụ cười đẩy Dong Hae đi.

......

Lúc này trong quán cà phê.

SooYoung và Dong Hae ngồi đối diện nhau ở 1 cái bàn nằm trong góc quán. SooYoung thì vẫn bình thản nở nụ cười nhếch mép của mình. Trong khi Dong Hae thì hoàn toàn trái ngược. Không hiểu sao anh lại có cảm giác hồi hộp và căng thẳng tột độ. Anh đã từng ngồi đối diện không biết bao nhiêu tội phạm giết người hàng loạt cho tới khủng bố thế giới. Nhưng không ai cho anh được cái cảm giác này. Mồ hôi của Dong Hae cứ thế liên tục tuôn ra trên trán anh.

Nãy giờ Dong Hae vẫn chưa thể nào ngước mặt lên nhìn được SooYoung lấy 1 cái. Thậm chí anh căng thẳng đến độ khi cô phục vụ đặt ly cà phê lên bàn cũng khiến anh giật mình. Đôi tay run rẩy của Dong Hae cầm ly cà phê khiến nó cũng phải run theo anh. Cố gắng nhấp 1 ngụm cà phê lấy lại bình tĩnh. Nhưng khi SooYoung đưa tay cầm lấy ly cà phê lại khiến anh giật mình thêm 1 cái.

- Giờ thì.... anh Dong Hae này.... SooYoung nhẹ nhàng đặt ly cà phê xuống bàn lại.

- Vâ.... vâng..... Dong Hae lúng túng đáp lại SooYoung.

- Ta vào việc chính luôn nhé. Tôi cũng không muốn mất thêm thời gian quý báu của anh. Anh có thể cho tôi biết những gì về "Contracter" nào? SooYoung vẫn nhẹ nhàng.

- Tôi.... tôi.... Dong Hae ấp úng.

Dong Hae đang cố kháng cự lại một cái gì đó mà chính anh cũng không rõ. Vốn việc về "Contracter" là thông tin mật của Sở Nội Vụ. Anh không thể nào nói cho 1 dân thường biết về những thông tin này được. Nhưng có một cái gì đó cứ thôi thúc anh nói hết toàn bộ những gì mình biết cho cô gái trước mặt. Rõ ràng là cô không đe dọa anh, chỉ là một câu hỏi bình thường mà thôi. Anh có thể ngang nhiên từ chối và bỏ về cơ mà. Vì sao anh vẫn còn ngồi đây thì đến chính anh còn không biết.

- Tôi vẫn đang đợi câu trả lời từ anh đấy, anh Dong Hae. SooYoung cau mày nhìn Dong Hae.

- Tôi.... cũng không có quá nhiều thông tin về "Contracter" cho lắm. Dong Hae ngập ngừng rồi đáp.

- Đến cả anh cũng không biết hắn là ai sao? SooYoung trầm ngâm.

- Không ai biết được cả. Vì vốn "Contracter" không phải là một người. Đó là một tổ chức. Dong Hae đáp.

- Là cả một tổ chức sao? SooYoung tròn mắt ngạc nhiên.

- Vâng, đúng vậy. Tổ chức này đã có bề dày lịch sử rất lâu rồi. Đây là một tổ chức trung lập chuyên đứng ra nhận các hợp đồng ám sát của thế giới ngầm. Chính vì thế cho dù tên sát thủ đó bị bắt thì cũng không thể khai ra được người thực sự thuê chúng là ai. Những kẻ trung gian làm việc cũng rất cẩn thận, chỉ giao dịch bằng tiền mặt với phía sát thủ, cũng như không để lộ mặt bao giờ. Độ phủ rộng của tổ chức này cũng phân bố gần như toàn thế giới. Chỉ cần thế giới ngầm có mặt ở đâu thì tổ chức này sẽ có chi nhánh ở đó. Độ bảo mật của chúng rất cao, thậm chí chính phủ toàn thế giới cũng không thể cài tay trong vào được. Việc về tổ chức này đã vượt qua khỏi khả năng của một đất nước có thể giải quyết một cách riêng lẻ, cho nên không một đất nước nào có quá nhiều thông tin về chúng. Dong Hae nói hết toàn bộ những gì mình biết cho SooYoung.

- Vậy anh biết phải làm gì để có thể liên lạc với tổ chức "Contracter" này không? SooYoung hỏi.

- Thực ra thì "Contracter" là tên gọi chung của các thành viên của tổ chức. Tên đúng của tổ chức này là "Lotus". Dong Hae nói.

- "Lotus".... Hoa Sen à? Tại sao lại là Hoa Sen? Nghe nó không liên quan đến "Contracter" cho lắm. SooYoung trầm ngâm.

- Tôi cũng không biết vì sao tổ chức đó lại có cái tên như vậy. Thật sự là nó nghe cũng không liên quan lắm. Dong Hae gãi gãi đầu.

- Kệ đi. Vậy thì còn cách thức liên lạc thì sao? SooYoung nhắc lại câu hỏi.

- Tôi cũng không biết cách liên lạc với "Lotus", vốn cũng không ai trong Sở biết được cả. Như đã nói thì tổ chức này rất bí ẩn và bảo mật rất cao. Nếu biết được cách liên hệ hay cách thức hoạt động thì chúng tôi đã có thể cài tay trong vào tổ chức đó rồi. Dong Hae lắc lắc đầu nói.

- Khó khăn vậy sao..... SooYoung lại rơi vào trầm tư, dù có thêm thông tin nhưng không có cách nào để tìm được tổ chức nào thì những thông tin đó gần như có thể nói là vô dụng.

- Nhưng có 1 số lời đồn.... Dong Hae ngập ngừng.

- Lời đồn? SooYoung nhướn mày khó hiểu.

- Vâng. Có 1 số lời đồn là "Lotus" sẽ chủ động tìm đến liên lạc với các tổ chức xã hội đen lớn khác và để lại hình thức liên lạc với các tổ chức đó. Hoặc nếu các tổ chức mới thành lập đạt được ảnh hưởng nhất định đến thế giới ngầm thì các "Contracter" cũng sẽ chủ động tìm đến để móc nối. Nhưng tất cả cũng chỉ là những suy đoán thông qua những lời đồn thôi. Chứ không có thêm bất kỳ 1 cơ sở nào cả. Dong Hae thuật lại những gì mình biết.

- Hừm...... thậm chí những lời đồn đó là thật thì cũng không có cách nào để chủ động tìm thấy chúng cả. SooYoung vuốt vuốt cằm mình, mọi thứ lại tiếp tục đi vào ngõ cụt rồi đây.

- Vâng. Dong Hae lúng túng gật đầu đáp.

- Được rồi. Cảm ơn anh. Tôi nghĩ anh cũng đã nói hết những gì mình biết rồi. Không làm mất thời gian của anh nữa. SooYoung gật đầu cảm ơn Dong Hae.

- Vâng. Vậy tôi xin phép trước. Dong Hae lập tức đứng dậy, anh thật sự muốn rời khỏi đây lắm rồi.

- À khoan. Tôi và anh trao đổi phương thức liên lạc chứ nhỉ? Sắp tới chắc còn phải nhờ đến anh nhiều việc lắm. SooYoung đứng dậy nắm lấy vai Dong Hae nói khi anh quay lưng chuẩn bị bỏ đi.

- Vân.... vâng.... Lại 1 lần nữa Dong Hae giật bắn người, anh run run rút chiếc business card trong túi ra đưa cho SooYoung.

- Cảm ơn anh. Sắp tới phải nhờ anh chiếu cố nhiều rồi. SooYoung nhoẽn miệng cười rồi trao đổi business card với Dong Hae.

- Vâng..... thế tôi xin phép đi trước. Tạm biệt cô. Dong Hae nói rồi vội vàng bỏ đi.

SooYoung lại ngồi xuống, nhấp 1 ngụm cà phê. Cô suy ngẫm về toàn bộ thông tin mà mình có được từ Dong Hae. SooYoung ngồi thẫn thờ 1 lúc lâu. Bế tắc...... hoàn toàn bế tắc. Tại sao cứ mỗi lần SooYoung cảm thấy may mắn vì có được 1 thông tin mới thì nó lại đi vào ngõ cụt như vậy nhỉ? Khẽ thở dài, có lẽ cô cần bàn bạc lại với cả bọn xem thử coi chúng có ý tưởng nào không. SooYoung giật mình khi nhìn vào chiếc đồng hồ trên tay. Đã trễ vậy rồi sao, sắp tới giờ cơm trưa rồi. Vội vã lấy chiếc áo khoác trên ghế SooYoung nhanh chóng trở về lại công ty. Sáng nay lúc cô đến công ty thì Yuri vẫn chưa tới. Nhưng ai biết trong lúc cô đi thì Yuri có đến công ty không. Để Yuri đợi là không tốt đâu.

................

Nhắc đến Yuri, không biết giờ cô ấy đang ở đâu nhỉ. Trở lại 1 chút vào buổi sáng nhé.

Những tia nắng vàng khẽ rọi qua cửa sổ. Chiếu vào gương mặt của con người đang say ngủ trên giường kia. Cô khẽ nhíu mày rồi trùm chăn ngủ tiếp. Khoan đã có gì đó không đúng, bình thường thì sẽ có người gọi cô dậy trước khi mặt trời kịp chíu qua cửa sổ cơ mà. Mơ màng cô với tay lấy chiếc điện thoại trên bàn. Giật bắn cả mình khi nhìn đồng hồ trên màn hình điện thoại. Bật chăn ra cô vội vã chạy vào nhà vệ sinh.

Chuẩn bị mọi thứ xong cô rời khỏi phòng, tiến đến phòng cô bạn thân của mình. Người bình thường sẽ gọi cô dậy vào mỗi sáng và chuẩn bị cả bữa sáng cho cô. Nhưng hôm nay cô không được gọi dậy, cũng không có bữa sáng nốt. Vội vã gõ cửa phòng cô lớn tiếng.

- Jessie à~~~~ dậy đi làm thôi. Trễ lắm rồi, hôm nay cậu dậy trễ vậy. Jessie~~~~~ Fany gõ cửa gọi liên tục và gọi thật lớn nhưng không thấy Sica đáp lại.

Fany cảm thấy khó hiểu. Không lẽ Sica đi làm rồi sao? Không đúng, Sica sẽ không bao giờ bỏ cô ngủ ở nhà mà đi làm cả. Tự nhiên cảm thấy bất an, Fany lại vội vã đi tìm chiếc chìa khóa dự phòng của Sica.

- Jessie à. Tớ vào nhé. Nhanh chóng trở lại cùng chiếc chìa khóa phòng, Fany lên tiếng trước khi mở khóa đi vào trong.

Cánh cửa bật mở. Vừa bước vào Fany đã đứng hình mất vài giây. Mền gối lộn xộn, quần áo vương vãi khắp nơi. Trên giường là Sica có lẽ là đang không mặc gì cả, với chiếc chăn che nửa kín nửa hở. Bên cạnh là Yuri vẫn còn đang ôm chặt Sica trong lòng, tựa đầu vào cô ấy mà ngủ.

Có lẽ Fany sẽ có thể rời đi trong im lặng nếu như cho cô thêm vài giây để thoát khỏi trạng thái đóng băng đó. Nhưng mọi chuyện sẽ không diễn biến đơn giản như vậy. Yuri bất ngờ cựa quậy, cô cảm giác là có ai đó đang nhìn mình. Khó chịu, cau mày mở mắt ra nhìn xung quanh. Hình ảnh Fany đang đứng tròn mắt nhìn cô hiện ra ngay lập tức. Yuri ngồi bật dậy cau mày khó chịu nhìn Fany chằm chằm khiến cô ấy giật bắn cả mình.

Yuri thật sự không hiểu là có vấn đề gì mà cô gái này lại xông vào phòng của người khác rồi lại nhìn người ta chân trân như thế. Mà Yuri cũng không biết cô và Fany có phải là oan gia không nữa. Cô người yêu của thuộc hạ này luôn xuất hiện trong rất nhiều diễn biến kể từ lúc Yuri lên Nhân Giới. Mặc dù có thể nói Fany chỉ là một nhân vật phụ xuất hiện trong "cuộc đời" của nhân dạng Kwon Yuri. Nhưng Fany lại góp phần không nhỏ trong mọi biến cố mà cô gặp phải. Nếu không phải TaeYeon yêu sống yêu chết cô gái này thì chắc Yuri đã nhanh chóng làm cô ta biến mất rồi. Yuri bắt đầu hướng ánh mắt khó chịu về phía Fany.

- Xin lỗi. Tôi ra ngoài ngay không làm phiền 2 người nữa. Fany luống cuống cuối đầu xin lỗi Yuri.

Yuri không nói gì chỉ khẽ gật đầu với Fany. Fany cũng nhanh chóng quay lưng tình bỏ đi.

- Ưm..... là cậu à Fany..... Sao nay cậu dậy sớm vậy? Sica cất tiếng gọi ngái ngủ của mình rồi ngồi dậy mà quên luôn sự tồn tại của Yuri ở cạnh.

- Thật ra là trễ rồi. Thôi tới giờ đi làm rồi. Tớ đi làm đây. Fany nói mà không quay lưng lại, rảo bước thật nhanh tới cánh cửa phòng.

- Hửm..... trễ vậy rồi sao? Để tớ tiễn cậu. Sica đưa tay dụi dụi mắt trông thật đáng yêu rồi thả 2 chân mình xuống giường với gương mặt lờ đờ.

- Không...... Không cần. Cậu không muốn tiễn tớ với tình trạng đó đâu. Tớ đi đây nhé. Tạm biệt. Fany nói rồi nhanh chóng đóng cửa phòng Sica lại bỏ đi làm thật nhanh.

- Hả???? Tình trạng gì cơ. Sica vẫn còn mơ màng lầm bầm tự hỏi.

- Ý cô ấy là em cần mặc lại quần áo đấy. Giọng nói phát ra từ sau lưng khiến Sica giật bắn cả mình.

- YURI!!!!!! Sica hét lên

- Là ta đây. Em đâu cần hét lên như vậy, có gì ngạc nhiên lắm sao? Yuri lùng bùng cả lỗ tai. Không ngờ tiếng hét của người yêu cô lại có sức công phá đến vậy.

- Em.... Em không..... Sica bất chợt lùng túng.....

Bất chợt Sica để ý ánh mắt của Yuri. Yuri hoàn toàn không hề nhìn cô. Xét theo hướng ánh mắt thì.......

- AHHHHHHHHHHHHHHHHHHH.

Tiếng hét mang sức công phá còn mãnh liệt hơn đập thẳng vào tai Yuri. Sica lập tức kéo tấm chăn lên che đi một bên ngực nãy giờ vẫn đang lộ thiên của cô. Sica ấm ức lườm Yuri. Sao lại có thế tranh thủ tia body của cô như vậy mà không thèm nhắc cô một tiếng chứ.

- Sao em lại nhìn ta như vậy. Yuri đưa tay day day lỗ tai để chắc chắn xem nó còn hoạt động không rồi lên tiếng hỏi Sica.

- Yuri còn dám hỏi. Sica ấm ức nói.

- Sao chứ. Có phải là ta chưa từng nhìn thấy đâu. Yuri đáp lại Sica với gương mặt đê tiện nhất có thể rồi lại địa mắt xuống vòng 1 của Sica.

- Yuri...... Sica tức lắm mà không nói lại được gì, cô nằm xuống kéo chăn lên che toàn thân quay lưng lại với Yuri.

- Thôi mà. Coi như lỗi của ta. Nhưng em cũng có 1 phần trách nhiệm đấy chứ. Yuri nằm xuống cạnh Sica, vòng tay ôm lấy eo kéo cô ấy vào lòng mình mà thì thầm.

- Em đã làm gì chứ. Sica ức lắm, rõ ràng là người ta địa hàng mình mà còn bảo mình chịu trách nhiệm.

- Ai bảo cơ thể em lại quyến rũ tâ đến như thế chứ, khiến ta không thể rời mắt khỏi nó được. Hơn nữa, đêm qua tối quá căn bản là nhìn cũng không rõ lắm nữa. Yuri hôn lên mái tóc của Sica nói với cô thật dịu dàng, nó khiến cho Sica ngượng chín cả mặt. Và rồi Yuri chốt câu cuối thản nhiên một cách lãng nhách khiến mọi sự lãng mạn bay sạch.

Sica im lặng. Đột nhiên Yuri nhắc đến đêm qua làm mọi ký ức về những sự nóng bỏng đó lại quay về xâm chiếm lấy tâm trí cô. Gương mặt Sica ngày càng đỏ ửng lên khi cô liên tục nhớ về những hoạt động tối qua. Vùi mặt mình vào trong chăn Sica lắc đầu nguầy nguậy như thể cố xua đi những ký ức đó.

Hành động của Sica cứ khiến Yuri cười khúc khích mãi. Cô người yêu này của Yuri sao mà đáng yêu đến thế cơ chứ? Yuri càng siết chặt cái ôm của mình hơn. Giá mà cứ như thế này mãi thì tốt biết mấy nhỉ.

- Yuri cười gì chứ. Sica tức tối nói, Yuri cứ cười khúc khích mãi khiến cô càng xấu hổ hơn.

- Bây giờ ta còn không được cười sao. Yuri bỡn cợt nói, vẫn cứ cười như tên ngốc như vậy.

- Không được cười. Sica càng tức hơn nữa, cô vùng vằn trong vòng tay của Yuri.

- Ha ha ha ha ha~~~~~

Yuri phá lên cười. Cách đây vài tháng cô gái này nói chuyện còn không dám nhìn cô lấy một cái. Vậy mà bây giờ còn cả gan dám cấm cô cười cơ đây. Nhưng mà Yuri thích. Yuri thích cái sự bá đạo đó. Sica càng bá đạo chứng tỏ cô ấy càng dễ chấp nhận làm Quỷ Hậu của Yuri.

Về phần Sica thì Yuri càng cười cô càng xấu hổ muốn độn thổ chết đi được. Nhưng mà cái con người đáng ghét này thì thậm chí còn không thèm có chút phong độ nào cả. Rõ ràng Sica nhớ lúc trước Yuri lúc nào cũng cư xử chừng mực. Lại còn rất dịu dàng và phong độ nữa cơ. Cũng chính vì những điều đó khiến Sica đã xiêu lòng với Yuri lúc nào không hay. Giờ thì nhìn cái tên ngốc đang cười ha hả này đi. Chả có chút khí chất nào của ngày đó cả.

- Yuri không được cười nữa.

Sica xoay người lại đưa tay chặn lên miệng của Yuri. Cô ngước ánh mắt tràn đầy ấm ức, tức giận và xen lẫn cả xấu hổ lên lườm Yuri. Sica đang giận lắm, nhưng gương mặt giận dỗi này của Sica không thể dọa được Yuri mà chỉ khiến cô ấy cảm thấy Sica thật đáng yêu mà thôi.

- Rồi rồi, không cười nữa. Đừng giận ta nhé. Yuri nhanh chóng bắt lấy tay của Sica rồi hôn lên nó.

- Muộn rồi. Em đã giận Yuri rồi. Sica rút tay lại, không để Yuri hôn nữa. Cô lại trở mình quay lưng lại với Yuri.

- Em có biết những lúc thế này em rất đáng yêu không. Yuri dù rất buồn cười nhưng cũng không dám cười tiếp nữa. Cô lại tiếp tục ôm lấy Sica, vùi mặt mình vào mái tóc vàng đó.

- Đừng tưởng dỗ ngọt em vài câu mà em sẽ bỏ qua cho Yuri. Sica vẫn cứng miệng, nhưng Yuri đi đâu có biết rằng Sica mặt đã đỏ bừng bừng rồi.

- Có lẽ em vẫn chưa hiểu ta.... Yuri nhếch mép cười rồi xoay Sica lại đối diện mình.

- Hiểu..... hiểu gì cơ.....? Sica bắt đầu lúng túng khi Yuri cứ mỗi lúc một áp sát cô hơn.

- Ta ít khi nào dùng lời nói lắm. Ta chỉ dùng hành động thôi.

Nhanh như chớp vừa kết thúc câu nói Yuri liền ấn môi mình vào môi Sica. Sự tấn công bất ngờ từ Yuri khiến Sica bất ngờ trong vài giây. Nhưng ngay sau đó khi lấy lại ý thức, Sica liền cố gắng đẩy Yuri ra, cô vẫn còn giận lắm. Sự kháng cự yêu ớt của Sica làm sao đẩy nổi Yuri cơ chứ. Khẽ mỉm cười giữa nụ hôn, Yuri ôm chặt Sica hơn nữa vào lòng mình. Không thể vùng vẫy được nữa, Sica bất lực nằm trong vòng tay của Yuri. Nụ hôn cuồng nhiệt của Yuri đã dần bắt đầu phát huy tác dụng của nó. Sica dần dần thả mình hưởng ứng theo nụ hôn đó. Chiếc lưỡi của Yuri lại bắt đầu làm việc của nó. Với Sica đây là chiếc lưỡi mà cô vừa yêu vừa ghét. Cô yêu cái cách mà nó hoạt động, nhưng cũng ghét nó vì chính nó đã làm cô chết lên chết xuống tối hôm qua. Nhưng có lẽ là yêu nhiều hơn ghét, nên Sica đã khẽ "mở cửa" cho chiếc lưỡi đó tiến vào đoạt lấy điều mà nó đang tìm kiếm. Những âm thanh quyến rũ cũng bắt đầu phát ra từ Sica khi mà chiếc lưỡi của Yuri đã bắt được thứ mà nó tìm kiếm. Đây có lẽ là nụ hôn chào buổi sáng nóng bỏng nhất mà Sica từng nhận từ Yuri từ trước đến giờ.

Sự kích thích phát ra từ Sica khiến máu nóng trong người Yuri lại tăng lên gấp mấy lần. Cơn thèm khát người yêu của Yuri lại trở lại. Và dường như những hơi thở gấp rút của Sica đã chứng minh điều đó ngay khi Yuri vừa rời khỏi nụ hôn. Những nụ hôn cháy bỏng của Yuri lại tiếp tục trải dài trên cơ thể mang đầy dấu vết mà cô đã để lại sau những cơn khoái lạc tối qua. Mỗi một nụ hôn lại khiến hơi thở của Sica thêm phần nặng nề hơn.

- Ưm..... Yuri à...... không được..... ah~~~~ Sica rên lên đầy khoái cảm.

- Sao lại không được? Yuri trườn lên hôn liên tục lên môi Sica

- Mới sáng sớm thôi mà..... Câu nói của Sica bị chặn lại bởi nụ hôn của Yuri.

- Chuyện này mà cũng phải xem thời gian sao? Yuri thì thầm giữa những nụ hôn.

Tay Yuri lại tiếp tục những hoạt động nóng bỏng của nó. Một tay thì vẫn đang xoa bóp ngực của Sica. Tay còn lại thì tru du xuống nơi đầy khoái cảm và ẩm ướt đó mà miết mạnh nó.

- Ah~~~~~ ưm....... Không được.... ah~~~~ còn phải đi làm nữa.... ah~~~~~ Sica cố gắng nói hết câu nhưng cứ đang nói thì tay Yuri lại miết mạnh hơn.

- Là Chủ Tịch tập đoàn, ta cho phép em nghỉ thêm hôm nay. Yuri đáp lại thật dứt khoát, rồi lại trườn người xuống dưới. Xuống tới đâu thì dừng lại thì bạn cũng biết rồi đấy.

- Ah~~~~~ Yuri là đồ đáng ghét..... Sica chỉ kịp nói câu cuối cùng và rồi không thể nói thêm câu nào nữa.

Well.... Nhường lại không gian riêng tư cho người ta và trở về thực tại xem nhé hí hí.

............................

Tại trụ sở chính tập đoàn Kwon.

Cánh cửa chính bật mở, một SooYoung hối hả như ma đuổi đang trải đôi chân dài của mình bước từng bước thật dài, thật nhanh. Trễ rồi, toang rồi, nhưng mà sao lại toang á? Nếu như may mắn thì Yuri lúc này đã đi ăn trưa và mặc kệ cô, nếu được như vậy thì mọi chuyện lại quá tốt đẹp đi. Nhưng nếu chẳng may mà Yuri phải đợi cô để đi dùng bữa trưa thì....... Cô chết chắc rồi. Nghĩ đến đó thôi cũng đủ khiến SooYoung rơi vào bế tắc và khủng hoảng đến cực độ rồi. Thang máy dừng lại SooYoung lại hối hả chạy về phòng mình.

Trái với một SooYoung đang vội vã và hoảng loạn. Thì lúc này đây trong phòng cô lại đang rất bình yên và nhàn rỗi. Yoona vẫn 1 tay cầm tài liệu, 1 tay thì bốc lia lịa gói snack trên bàn. HyoYeon cũng chắc khác biệt hơn cho lắm. Tay cầm tài liệu, tay còn lại đang xỉa từng miếng trái cây đút cho HyunA đang gối đầu lên đùi cô. SooYoung khẽ thở phào nhẹ nhõm, nếu Tiểu Thư của cô đang có mặt ở đây thì bọn khỉ này không thong thả thế đâu. Nhanh chóng mở cửa SooYoung tiến vào phòng.

- Tiểu Thư có đi làm không? SooYoung vừa bước vào đã lên tiếng hỏi ngay.

- Oh~~~ Ngươi về rồi đấy à. Tiểu Thư có nhắn tin lại là hôm nay không đi làm. Bữa trưa chúng ta cứ tự xử. Yoona ngước lên nhìn SooYoung rồi lại cuối xuống xấp tài liệu nói.

- Haizzzz. Cũng may mà Tiểu Thư không đi làm. Ta còn đang lo mình về trễ bữa trưa sẽ khiến Người nổi giận. SooYoung thở dài thêm 1 cái đồng thời đưa tay lên vuốt vuốt ngực mình.

- Ừ nhỉ ngươi nhắc mới nhớ. Đã tới giờ cơm trưa rồi. Vợ yêu, em đói chưa? Mình đi ăn trưa nhé. HyoYeon giật mình đưa tay lên xem đồng hồi rồi cuối

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net