Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Lau chỗ này, chỗ kia nữa, à unnie lau cửa sổ giúp em nữa nha - Krystal ngồi vắt chân trên sofa uống cafe và đọc tạp chí, bình thản sai bảo Ji Yeon.

- Ais. Tại sao unnie phải làm những việc này chứ !? Unnie qua đây chơi chứ có phải để làm osin đâu - Ji Yeon bực bội nói.

- Vì bây giờ em đang mỏi lưng lắm, mỏi chân, nhức đầu và mỏi...

- Thôi được rồi được rồi. Unnie làm là được chứ gì - Ji Yeon uể oải chặn lời Krystal lại, đúng là không thể đấu lại với cô gái này mà.

- Vậy mới tốt. Thôi em đi tắm đây, unnie lo mà dọn dẹp cho xong đi nha. Chút unnie cũng đi tắm đi, khi nào Sica unnie về rồi tụi mình đi ăn tối - Krystal vui vẻ nhảy xuống sofa.

- Ok, em quyết sao thì làm vậy thôi - Ji Yeon vừa lau nhà vừa đáp.

Nói rồi Krystal chạy vào phòng ngủ để lấy quần áo, thấy Krystal đã đi thì Ji Yeon mới dám buông cây lau nhà xuống.

- Haizz, đúng là mệt chết đi được, huhu, kiểu này chắc sau này mình phải làm osin cho em ấy quá. Không được, sau này về phải dạy lại mới được, đúng vậy, mình là seobang mà, không được sợ vợ, Park Ji Yeon cố lên - Ji Yeon tự kỉ lẩm bẩm một mình, tiện tay cầm cái cây lau nhà mà lúc nãy mới quăng xuống giơ lên cao thể hiện sự quyết tâm của mình.

...

- Cháu là Jessica phải không?- vị bác sĩ già điềm đạm nói.

- Dạ, còn bác là trưởng khoa Lee đúng không, rất vui được gặp bác ạ - Jessica lễ phép cúi chào.

- Không cần khách sáo. Học trò của ngài Willian thì cũng như học trò của ta thôi. Ngài ấy đã gửi cháu cho ta, dặn ta phải dạy cháu thật tốt, giúp cháu có kinh nghiệm thực tiễn, vì vậy nên cháu phải thật chăm chỉ đó, ta không thích học trò lười biếng đâu. Mà nghe nói cháu là sinh viên ưu tú nhất ở trường phải không ?

- Dạ không hẳn là vậy, có gì mong bác giúp đỡ ạ.

- Trong bệnh viện hiện đang có một bệnh nhân rất đặc biệt. Cô ấy bị tai nạn và đang trong tình trạng hôn mê, có vẻ rất khó tỉnh lại. Đầu cô ấy bị chấn thương và xuất hiện một khối máu bầm trong não nên không thể phẫu thuật ngay được, vì phần máu bầm đó ở phần nhạy cảm trong não nên rất khó điều trị, từ đây, bác và cháu hãy cùng nhau nghiên cứu cách làm tốt nhất để cứu cô ấy.

- Cháu có thể gặp cô ấy không ạ ?

- Được, cháu hãy đi theo bác.

Jessica đi theo trưởng khoa Lee đến phòng bệnh của cô gái ấy. Đây thật sự là thử thách lớn của cuộc đời Jessica nên cô vô cùng thận trọng và tâm quyết với người bệnh nhân này, nếu lần này thành công thì cô sẽ có thể chính thức trở thành bác sĩ rồi.

- Là cô gái này - Trưởng khoa Lee hướng mắt về cô gái đang nằm trên giường bệnh.

Cô gái có khuôn mặt cực kì thanh tú, nhưng trên mặt vẫn còn những vết thương chưa lành hẳn, đầu cô được băng bó lại, cả thân thể cô còn đọng lại nhiều vết thương sau tai nạn.

- Được rồi trưởng khoa Lee, cháu sẽ ở đây xem xét, nếu bác bận thì có thể đi trước ạ.

- Ừ, vậy bác đi đây - nói rồi trưởng khoa Lee bước ra khỏi đó.

- Để xem. Nhịp tim vẫn ổn. Da vẻ vẫn hồng hào, các cơ quan khác vẫn hoạt động bình thường, có lẻ vấn đề lớn nhất vẫn là phần máu bầm trong não - Jessica tiến lại gần giường bệnh của cô gái đó.

- Cô yên tâm, tôi sẽ cố gắng hết sức để cứu cô - Jessica nắm lấy tay cô gái đó dù biết người đó không nghe thấy (au: giống bị tự kỉ quá).

- Chị là ai vậy ?- Một cô gái trẻ bước vào phòng bệnh liền hỏi Jessica.

- Ơ...chị là bác sĩ sẽ phụ trách bệnh nhân này, còn em ?

- À, em là em gái của chị ấy, nhưng sao em chưa bao giờ thấy chị vậy ?

- Chị vừa từ Mĩ về, hôm nay chị mới bắt đầu nhận việc ở đây nên em không thấy là phải - Jessica cười thân thiện.

- Chị tên gì ạ ?

- Chị tên Jessica, còn em ?

- Em là Na Yeon, rất vui được gặp chị - Na Yeon chìa tay ra.

- Chị cũng vậy, sau này có gì mong em chiếu cố thêm cho chị - Jessica bắt tay Na Yeon.

...

- Aizz, cuối cùng cũng xong việc - Ji Yeon vươn vai - con nhóc này tắm chưa xong nữa sao, ôi cái bụng mình.

Ji Yeon nhăn mặt tiến về phía phòng tắm.

"Cốc cốc"

- Yah, em ngủ luôn trong đó rồi hả ?

Trong khi đó, trong phòng tắm, Krystal đang nằm trong bồn tắm và đeo tai phone nghe nhạc, đối với cô đây là một cách hưởng thụ cuộc sống.

- Yah, em ra nhanh đi, unnie...cần tollet gấp - giọng Ji Yeon nhỏ dần. Không biết cô ăn phải gì mà bây giờ bụng cứ âm ĩ mãi thôi.

"Bộp bộp bộp" sau đó là những màn đập cửa rầm rầm.

Krystal nhíu mày bỏ tai phone ra:

- Làm gì mà ầm ĩ bên ngoài thế kia.

- Krystal, ra đây mau, cháy nhà rồi - Ji Yeon hét lớn.

- Hả !? Cháy nhà rồi sao ? - Krystal hốt hoảng bước ra khỏi bồn tắm, vơ lấy chiếc khăn tắm quấn quanh người rồi chạy ra mở cửa.

- Cháy nhà hả ? Đâu ? đâu ?- chưa kịp nghe người kia nói gì thì Krystal đã làm loạn cả lên.

*đóng băng*  Ji Yeon đang ở trong trạng thái chết lâm sàn. Lí do rất đơn giản, bây giờ trước mặt cô là một cô gái đang quấn khăn tắm trông cực sexy, những giọt nước vẫn còn đọng lại trên tóc, trên đôi vai trần đầy gợi cảm.

Máu cam sắp trào ra tới nơi rồi, cũng may là cơn đau bụng đã kéo Ji Yeon về thực tại, ngay lúc này bụng cô lại nhói lên.

- Aiz, không có cháy nhà gì hết, thôi unnie sẽ giải thích với em sau - Ji Yeon nói rồi nhanh chóng phóng vào phòng tắm, đóng cửa lại trước sự khó hiểu của Krystal.

- Hình như mình vừa bị lừa - Krystal khẽ nhíu mày lẩm bẩm.

- Yah, unnie dám lừa em hả. Mau ra đây, Park Ji Yeon - đến lượt Krystal đập cửa.

- Unnie...um không ra được - Ji Yeon đang đau khổ vô cùng, đang giải quyết tâm sự trong tollet mà máu mũi cứ xịt ra không ngừng, sẵn đó lấy giấy vệ sinh để lau máu mũi, cũng tiện ghê chứ.

- Mình nhớ mình đâu có ăn gì bậy bạ đâu trời - Ji Yeon nắm chặt hai tay lại.

"Bẹt bẹt bẹt" sau đó là những tiếng động cực kì kinh khủng.

Krystal đã nghe thấy tất cả, đôi lông mày cô chợt giãn ra. Krystal cười sặc sụa ở ngoài phòng tắm.

- Ahaha, Unnie cứ...haha...cứ từ từ giải quyết đi, em đi trước, hahaha - Krystal cười đến chảy cả nước mắt, cô bèn đi vào phòng của mình để thay đồ vậy.

- Giời ơi, nhục nhã quá - Ji Yeon than khóc.

...

Irene cùng Hani lượn hết quán kem này với quán ăn khác. Họ đúng là một cặp đôi ngọt ngào, từ trước đến giờ cũng rất ít cãi nhau, mà chắc là do Hani chiều người yêu quá nên vậy đó.

Điểm dừng chân tiếp theo của họ là quán kem bingsu nổi tiếng của Seoul, ở đây là địa điểm ưa thích của nhiều cặp đôi đang yêu nhau, quán này còn có cả sân khấu và nhiều nhạc cừ khác nhau nữa.

Sau khi đã ổn định chỗ ngồi trong quán, Hani chợt nhìn thấy cây đàn piano ở trên sân khấu của quán thì liền mỉm cười, trong đầu nảy ra một ý định.

Hani đứng dậy đi về phía người quản lí, cô nói gì đó với người quản lí và nhận được một cái gật đầu. Irene nhíu mày nhìn Hani một cách khó hiểu.

Hani đến bên cạnh cây piano trên sân khấu, từ tốn ngồi xuống và bắt đầu đàn những phím đàn đầu tiên. Cả quán kem trở nên im lặng lạ thường, ai nấy đều chìm trong bản nhạc của Hani, kể cả Irene.

Baby neoreul wihan promise jal deureobwa
Niga wonhamyeon da hal su isseo nan
Nuni busin neoneun namanui style my beautiful girl
Naege dagaomyeon geudaero stop geudaero nan fall in love with you
Nae mameul algenni nan niga jeongmal joheun geol.

(step by step) nae soneul jababwa
(day by day) ireoke love is forever
(nae mamsok) maeil neoman boyeo
Ije naman barabwajwo nae modeun geol julgeyo.

My sweety girl you’re my heart you're my girl geudaeman
Barabogo itjyo nae mameul anayo my girl.

You're my angel sigani meomchwobeorindaedo bol su eobseodo
Hanappunin my girl.
(My Girl -BTOB)

Bài hát kết thúc bằng một tràng pháo tay của mọi người, Hani tươi cười bước về bàn của mình, từng câu từng chữ trong bài hát đều chỉ hướng về một người, đó là Irene, điều đó làm Irene không khỏi cảm động, cô rất bất ngờ, cô không ngờ rằng Hani lại biết hát, đã vậy còn biết chơi piano nữa, nhưng cô đâu hay biết người đó đã phải tập luyện rất lâu mới được như vậy.

- Sao hả ? Tớ...hát có hay không ?- Hani ngập ngừng hỏi Irene.

- Hay lắm - lời này không phải là do Irene phát ra mà là do một cô gái khác. Điều đó đã khiến Irene và Hani cùng lúc quay đầu lại nhìn về phía phát ra tiếng nói.

- Unnie hát hay lắm đó, em là Kei, rất vui được làm quen với unnie, em rất thích unnie đó - Kei tươi cười chìa tay ra làm quen.

- E hèm, em ấy chào cậu kìa, bắt tay em ấy đi - giọng nói của Irene nồng nặc mùi thuốc súng.

- Ơ...hơ, chào em - Hani toát mồ hôi, bắt tay Kei cho có lệ.

- À mà tạm biệt em nha, tụi chị có việc bận rồi, tụi chị đi trước - Hani nói rồi nhanh chóng nắm tay Irene chạy phắt đi.

- Sao vậy, em ấy đẹp thế cơ mà, sao cậu chạy như gặp ma vậy, có cơ hội mà không biết tận dụng tiếc thật - Irene ra vẻ tiếc nuối.

- Thôi mà, đừng có mỉa tớ nữa, cậu cũng biết trong lòng tớ chỉ có cậu thôi mà.

"Tức thật, đang lãng mạn thế mà lại bị phá đám" - Hani chuyển sang chế độ lầm bầm một mình.

- Nhưng mà lúc nãy cậu thấy tớ hát hay không, cậu có cảm nhận được gì không ?

- Không !

- Sao vậy ? Bài hát ý nghĩa như vậy mà, điệu nhạc cũng hay, rất hợp với giọng tớ nữa. Cậu không thấy cảm động chút nào sao - HanHani bĩu môi.

- Không ! Ngàn lần không được ! Lần sau cậu không được hát trước đám đông nữa có nghe không ! Chỉ được hát cho tớ nghe thôi. Đúng là phải quản thật kĩ mà, quá quắc lắm rồi - Irene khoanh tay trước ngực như đang giáo huấn ai đó, sau đó liền bước đi trước.

- Ahm Hani đã nghe rõ - Hani cười tươi như hoa, nhanh nhẹn khoác vai Irene tiếp tục bước đi.

End chap 19

______________________________

Thật sự là xin lỗi mọi người nhiều lắm. Mình cũng biết là đã lâu lắm rồi mình mới ra chap. Chỉ biết nói xin lỗi thôi, dạo này mình rất bận. Dù sao cũng cám ơn mọi người đã chờ đợi mình. Mình sẽ cố gắng hơn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net