Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
nàng ngẩng đầu nhìn cô, thẳng thắng hỏi. “Tổng Giám đốc Im đã sở hữu bức tượng với giá bao nhiêu?” 

“70 triệu won.” 

“Vậy cô muốn trao đổi với giá bao nhiêu?”

“Gấp năm lần!” YoonA dứt khoát trả lời, môi nở một nụ cười đầy khiêu khích.

Jessica nghe xong câu nói đó chỉ thật sự muốn chọi thẳng cái ly nàng đang cầm vào người YoonA. Nàng không thể tin được trên đời này lại có loại người tiểu nhân đến vậy. Tiền bạc nàng không thiếu, cái giá vài trăm triệu won cũng chẳng gây ảnh hưởng gì đến số tài sản kết xù lên tới hàng tỉ của nàng. Thế nhưng việc hét giá lên gấp năm lần của YoonA là không thể chấp nhận được, cô ta nghĩ nàng là con ngốc hay sao mà lại đưa ra điều kiện vô lí đến thế.

“Tôi không nghĩ đùa như vậy có gì thú vị đâu Tổng Giám đốc Im!” 

“Tôi không đùa thưa tiểu thư!” YoonA bỗng dưng nhoài người về phía trước, nói với giọng gần như là thì thầm.

Nuốt khan khi một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng, Jessica hoảng hốt khi gương mặt YoonA lúc này chỉ còn cách gượng mặt nàng một vài centimet. Tự nhủ đó chỉ là phản ứng đầy bản năng của mình trước một hành động có tính chất bất ngờ, Jessica cố gắng sắp xếp lại mọi thứ trong bộ não để tiếp tục cuộc trò chuyện. Nàng không muốn vướng vào mớ thị phi mang tên Im YoonA, cái tên này mỗi lần xuất hiện thì chắc chắn sẽ chẳng có chuyện tốt đẹp nào được đi kèm.

“Không có ai điên đến mức chấp nhận điều kiện trao đổi này, cả tôi cũng vậy, thưa cô Im!” Nhìn thẳng vào cặp mắt người đối diện, nàng rít từng chữ qua kẽ răng.

Vẫn tiếp tục giữ nguyên tư thế của mình, mắt YoonA chăm chú lướt từ cặp chân mày thanh tú xuống đôi môi bướng bỉnh mím chặt của nàng, nở một nụ cười khó hiểu, cô nói với giọng thích thú. “Nhan sắc của tiểu thư Jung quả thật không hề tầm thường chút nào.. Cô thật sự rất xinh đẹp vào những lúc giận dữ như thế này!”

“Xin lỗi, hình như Tổng Giám đốc Im đang lạc sang chủ đề khác!” Jessica nhắc nhở.

“Cô trả cho tôi gấp 5 lần con số đó và lấy bức tranh. Cả hai đều vui vẻ, thế là xong!” liều lĩnh rướn người thêm một chút nữa, YoonA trầm giọng thì thầm bên vành tai nàng.

“Tôi nhắc lại: tôi không điên! Thật không thể tin được cô lại tiểu nhân đến vậy!” nàng nói trong cái nhìn kinh ngạc pha lẫn sợ hãi của người vệ sĩ đứng phía bên kia bàn, làm sao nàng có thể gan lì đến mức dám công khai đả kích Im YoonA như vậy.

Bực tức vơ lấy bàn tay của nàng đang đặt trên bàn, YoonA siết chặt lấy nó trong cơn giận ghê gớm. “Tôi không phải là đối tượng mà tiểu thư đây thích thì có thể đánh giá. Cô đang không biết mình vừa làm một việc tồi tệ như thế nào đâu. Mau rút lại những lời mình đã nói đi!” cô gầm gừ từng chữ trong cuống họng.

“Tôi đã không thể có mặt ở buổi đấu giá, và cô là người duy nhất biết tôi rất thích bức tượng đó.” Nàng nói. “Cô đã thản nhiên mua nó như thể chưa từng có cuộc trò chuyện nào với tôi khi cả hai chúng ta đứng trước bức tượng đó cả 10 phút đồng hồ. Và bây giờ cô hét giá lên gấp 5 lần..” dừng lại trong chốc lát, nàng tiếp tục với vỏn vẹn hai chữ. “Hèn hạ!”

YoonA mặt mũi tối sầm, anh chàng vệ sĩ gần như đang há hốc. Giá như YoonA ngay từ đầu chịu nhẫn nhịn và nói ra cái lí do cô mua lại bức tượng, mọi chuyện sẽ không tiến triển theo chiều hướng này. Giá như YoonA hiểu, không phải ai cũng có can đảm để mắng thẳng vào mặt cô như nàng công chúa họ Jung kia, nếu là một cô gái khác, có lẽ cô ta lúc này đang ngồi hẳn lên đùi YoonA để gạ gẫm lấy lại cho bằng được bức tượng mà không phải chi một xu nào.

Giá như sau cùng cũng chỉ là “giá như”, Im YoonA lúc này tất nhiên chẳng thể nào ngộ ra những điều đó được. Tất cả những lời vừa rồi của Jessica như một mồi lửa, còn cơn giận dữ bên trong cô là khí ga đang phun trào. 

Chắc chắn phải uốn nắn lại Jessica, cô không thể để một cô nàng chân yếu tay mềm như người này khiến mình mất mặt được. 

YoonA tự nhủ, dù rằng xung quanh cả hai lúc này chẳng có ai ngoài người vệ sĩ của cô.

“Nếu cô đã nghĩ tôi hèn hạ, tôi cũng không việc gì phải cố gắng níu kéo hình tượng của mình nữa. Biết đâu như thế có thể khiến tiểu thư Jung hài lòng hơn.” YoonA nói với một nụ cười ngạo nghễ, dùng tay đẩy dĩa thức ăn của mình và Jessica về cuối bàn, liền sau đó cô nắm lấy hai tay nàng, kéo mạnh khiến nửa thân trên của nàng chồm hẳn lên chiếc bàn nhỏ. “Tôi không chắc những gì mình làm tiếp sau đây sẽ bảo đảm được danh giá của cô đâu, cô Jung!”

Một chút giật mình ánh lên nơi đáy mắt, thế nhưng Jessica nhanh chóng lấy lại sự điềm tĩnh của mình. “Cô đang đe dọa tôi sao, Tổng Giám đốc Im?”

“Tôi không đe dọa! Cô chắc hẳn không lạ lẫm gì với những vụ lùm xùm của tôi trên báo chí.” YoonA thủ thỉ trước mũi nàng. “Tôi sẽ không bị xước một miếng da nào, nhưng tôi không thể hứa điều tương tự sẽ diễn ra với cô. Sẽ thật thú vị nếu như sáng mai báo chí đồng loạt giật tít “Jessica Jung trong vòng tay YoonA. Hình tượng trong sáng sụp đổ!”. Cô không nghĩ sẽ rất phiền phức cho mình sao, tiểu thư?”

Jessica thở mạnh. Cặp mắt đanh lại thành một quả cầu lửa đầy giận dữ. 

“Nếu tiểu thư chịu xin lỗi và rút lại những lời vừa rồi, Im YoonA tôi sẽ rất vui lòng xem như chưa có chuyện gì xảy ra. Cuộc gặp sẽ kết thúc trong êm đẹp.” 

“Cô sẽ tìm cách hủy hoại tôi nếu tôi làm điều ngược lại?” nàng ương bướng hỏi lại.

“Không phải tìm cách. Mà tôi chắc chắn sẽ làm như vậy!” cô nói, khóe môi nhếch lên một nụ cười.

Hít một hơi thật sâu, Jessica bỗng dưng ngồi phịch xuống chiếc ghế của mình, nàng bắt chéo hai chân trong khi khoanh tay trước ngực, mặt hếch lên nhìn YoonA đầy ngang bướng. “Tôi không tin cô dám làm thế!” nàng nói, mím chặt môi.

Hoàn toàn không dự liệu trước tình huống này, nếu YoonA đang uống nước, cô chắc chắn đã bị sặc thật mạnh trước thái độ gan lì đến không ngờ của cô nàng kia. Đang ở thế chủ động, cô bỗng nhiên cảm thấy tình huống lúc này thật kì quặc. Nhưng mà dẫu có là như thế đi chăng nữa, Im YoonA không thể nào tỏ ra mình đang do dự hay e ngại được, mặc dù cô thật sự đang rất sốc vào lúc này.

Từ tốn vòng qua chiếc bàn để tiến về phía Jessica, cô hạ thấp người để gương mặt mình đối diện gương mặt nàng, nhẹ nhàng bật ra một lời thì thầm chỉ đủ để nàng nghe thấy. “Bây giờ thì chỉ có Chúa mới giúp được cô thôi, Jessica!” Nói rồi YoonA trượt nhẹ bàn tay mình đang đặt nơi vai nàng sang phía cổ áo, liền sau đó dời xuống một chút và dừng lại nơi chiếc nút đầu tiên trên áo Jessica. 

Chiếc nút bật mở.

Nàng liếc xuống bàn tay không chút do dự kia, thật sự không thể tin được vào những gì con người ấy đang làm. Bướng bỉnh ngậm chặt môi và kiên quyết không phản kháng dù chỉ là một chút, Jessica chỉ gửi cái nhìn lạnh lùng băng giá đầy căm phẫn của mình cho YoonA. Nàng vẫn không tin YoonA sẽ cư xử tồi tệ với nàng, ánh nhìn của cô dành cho nàng 7 năm trước nhắc nhở nàng như thế.

Dù có tài giỏi trong việc che dấu cảm xúc đến đâu, YoonA vẫn biết nàng đang sợ. Một cô gái ngoan ngoãn được nuôi dạy tử tế như nàng, một cô gái trong sáng như nàng. Nàng chắc chắn chưa bao giờ gặp một kẻ xấu xa như cô, làm sao nàng có thể không hoảng hốt, không run sợ.. Chỉ là nàng quá can đảm và quá kiêu hãnh nên không chống cự lại cô mà thôi.

YoonA đưa tay đến chiếc nút áo thứ hai, gương mặt vẫn rất ngạo nghễ và nụ cười nửa miệng vẫn không tắt. Trái ngược với vẻ ngoài dửng dưng, điềm tĩnh đó, trong lòng cô lúc này lại đang như một chảo dầu đun sôi. YoonA có thể cảm nhận rõ nhịp tim mình đang tăng tốc nhanh đến thế nào, cả cơ thể cô đang nóng bừng ra sao. Phải cố gắng lắm, cô mới có thể giữ được nhịp thở của mình ổn định như bình thường.

Nút áo thứ ba bật mở. Anh chàng vệ sĩ không còn cách nào khác ngoài việc nhanh chóng mở cửa đi ra bên ngoài. YoonA như chết trân khi làn da trắng nõn của Jessica hiện ra phía sau lớp áo, ẩn khuất sau đó là chiếc bra màu đen che phủ vòng một đầy đặn đến bất ngờ của nàng. Thề có Chúa, cô đã lên giường cùng với không biết bao nhiêu người, và thân hình của mấy cô siêu mẫu, diễn viên thì chắc chắn không phải hàng dỏm, thế nhưng khiến cô chỉ mới nhìn cũng đã thấy xúc cảm trào dâng như vậy, Jessica là người đầu tiên.

Kéo nhẹ một bên vai áo nàng trễ xuống, bàn tay cô mơn trớn lướt nhẹ trên xương đòn gợi cảm của nàng, lúc này cô chẳng thèm giấu diếm hơi thở nặng nhọc đầy thèm muốn của mình nữa. YoonA cúi đầu xuống, dự định sẽ đặt một nụ hôn ngay chính giữa hai xương đòn của Jessica, nhưng rồi cô nhìn thấy một giọt nước trong suốt rơi xuống và vỡ tung trên làn da trắng như sứ của người kia.. 

Nàng đang khóc.

Nàng bướng bỉnh là thế. Nàng gan lì là thế. Nàng can đảm là thế.. Ấy vậy mà nàng lúc này lại đang khóc. Nàng những tưởng phần con người tốt đẹp bên trong YoonA vẫn tồn tại, nàng tin tưởng vào ánh mắt ấm áp của người mà nàng đã gặp ở London trước đây. Nàng không nghĩ người đã từng khiến cho nàng nhung nhớ suốt 7 năm trời chỉ sau một lần gặp duy nhất lại thật sự xấu xa và tệ hại đến như vậy. 

Nàng tổn thương. 

Nàng thất vọng.

Nàng không muốn nghĩ mình đã đặt tình yêu vào lầm chỗ, lầm người..

YoonA ngước nhìn ánh mắt đó, rồi đột nhiên cô cảm thấy trái tim dường như đang vụn nát thành từng mảnh. Ánh nhìn của nàng lúc này hệt như ánh nhìn mà cô đã từng thấy ở mẹ mình trước đây, vào những ngày mẹ cô buồn bã ngồi ôm cô bên chiếc bàn nguội lạnh thức ăn chờ bố cô đi làm về. Ánh nhìn của sự tổn thương và thất vọng. 

Người con gái đó vì sao lại nhìn cô với ánh mắt đau đớn như thế? Vì sao lại khiến trái tim cô ngột ngạt đến không thể thở được? Vì sao lại khiến một kẻ không biết khoan nhượng bất kì ai như cô lần đầu tiên cảm thấy tội lỗi? Vì sao lại khiến cô muốn dang tay ôm vào lòng để vỗ về?

Vội vã đứng thẳng người dậy, YoonA không thể để những cảm xúc kì lạ này làm cô bối rối được. Gượng gạo lấy chiếc khăn tay từ trong túi quần và đưa ra trước mặt Jessica, cô nhẹ giọng nói với nàng. “Mau cài lại áo đi! Tôi sẽ cho người đưa tiểu thư về nhà an toàn!”

Nhanh chóng rời bước khỏi căn phòng ngột ngạt mà cô đang đứng, YoonA vừa vào nhà vệ sinh đã nắm chặt tay đập mạnh vào cánh cửa gỗ trước mặt. Cô đang tức giận và hối tiếc! Nhưng cô lại không hiểu mình như vậy vì điều gì.. Tức giận và hối tiếc vì đã dễ dàng bỏ qua cho nàng, hay tức giận và hối tiếc vì đã hành động xấu xa khiến nàng rơi nước mắt?! Xấp nước lên mặt nhiều đến nỗi ướt cả cổ áo, YoonA cứ thế lặng người đứng nhìn chằm chằm vào hình ảnh phản chiếu của mình trong gương. Cô bất chợt ao ước được ngả lưng thoải mái trên chiếc nệm êm ái ở nhà và ngủ một giấc thật no say, rồi khi cô tỉnh dậy, cô ước tất cả những chuyện hôm nay sẽ chỉ là một giấc mơ không hơn không kém. 


-To be continued-

P.s: 

Hôm nay mình update rất sớm.. 

Đọc chap này để hiểu thêm về tình yêu của TaeNy, cũng như hiểu thêm về sự ngốc nghếch của YoonSic.. Hai con người với đầu óc tưởng như hoàn hảo đó thật sự vẫn rất non nớt và bồng bột.

JJ trong sáng. IY tuy là player nhưng cũng "trong sáng" không kém gì JJ, vì thật sự IY đã từng biết "True Love" là như thế nào đâu.. 

Không ai cao tay hơn ai cả, chỉ là ai có thể giữ mình được lâu hơn trước sức hấp dẫn của đối phương thôi.

Phần cuối trong chap này cũng cho mọi người thấy một khía cạnh khác của IY, đừng nghĩ xấu cho bạn ấy hoài nhé 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net