Chương 20 : Hãy cứu em (P1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 20: Hãy cứu em (P1)

Thế nhưng mới bước được vài bước, một cánh tay vươn ra, chặn ngang eo, ngăn cậu lại.

Yoseob bất lực, bị cánh tay mạnh mẽ đó kéo lui trở lại, ngã vào ngực một người đàn ông! Cậu kinh ngạc ngẩng đầu, thấy Kim tổng sắc mặt có chút xanh xám, nhìn cậu cười nhạt.

"Được rồi, đêm nay cũng nên kết thúc rồi." Kim tổng chăm chú nhìn cậu bé trong lòng, không nhịn được nói.

Yoseob bị ôm chặt khiến cho cậu hít thở cũng không thoải mái, cậu hoàn toàn hiểu rõ tình cảnh mình đang lâm vào.

"Không được... không được..." Cậu mơ hồ có thể thấy được ý đồ của hắn, cậu lấy tay chống vào ngực Kim tổng, nỗ lực đẩy hắn ra xa, nước mắt điên cuồng tuôn ra, "Doojoon!"

Tiếng gọi đầu tiên trong đêm nay được hét to từ miệng cậu, run rẩy xin giúp đỡ!

Doojoon ngẩng đầu nhìn Yoseob, khóe miệng cười cười, cũng quay về phía Kim tổng nói: "Hợp đồng của chúng ta..."

"Lát nữa người của tôi sẽ đem đến khách sạn cho cậu!" Kim tổng không kịp chờ, nói, vỗ về cậu bé trong lòng ngực, hung hăng hít lấy mùi hương nơi cổ cậu, thỏa mãn thấy được hương thơm mị hoặc, thậm chí hắn còn vươn đầu lưỡi liếm một chút.

Yoseob run rẩy sợ hãi!

"Không được... Thả tôi ra!! Doojoon, cứu em với!!" Sợ hãi đã làm cho cậu hoàn toàn không còn rụt rè, nghẹn ngào cầu cứu, bị rượu cồn làm cho nóng rực, trên khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi má chợt ửng hồng, nước mắt chảy dài, bàn tay người đàn ông đang ôm cậu tham lam vuốt ve phần lưng trần của cậu, ý tứ cợt nhả từ từ lộ rõ.

Lần thứ hai, Doojoon nhìn về phía Yoseob, sắc mặt lạnh lùng, thế nhưng trong ngực lại có một chút buông xuôi.

Đó chính là Yoseob của hắn.

Đem cậu bảo hộ bên người lâu như vậy, hắn tôn trọng sự thuần khiết rụt rè của cậu, hắn đương nhiên biết rõ cậu có sức thu hút rất lớn, hắn chịu đựng không dám chạm vào cậu, thế nhưng hiện tại thấy cậu bị người khác ôm vào trong ngực sàm sỡ, trong lòng lửa giận chợt bùng lên.

Gina đi qua, ôm lấy cánh tay hắn, dán thân thể ấm áp đẫy đà vào người Doojoon, như có như không quyến rũ hắn.

"Được rồi, chúng ta không nên quấy rầy Kim tổng, có phải không?" Gina nhỏ nhẹ nói, thanh âm mềm nhẹ mà tinh tế, "Yoseob cũng không phải chưa từng quan hệ với đàn ông, Doojoon, không nên lo lắng, cậu ấy đã có kinh nghiệm..."

Một câu nói đã hung hăng đánh vào sự thương tiếc cuối cùng của Doojoon.

Doojoon cười lạnh một tiếng, không hề nhìn về phía bên Yoseob trên mặt đầy nước mắt đang kêu cứu, hắn ôm lấy cô gái bên người, cúi đầu hôn lên môi Gina. Gina cũng rất phối hợp quấn lên cổ hắn, quyến rũ kêu rên.

"Doojoon... Doojoon!!" Thanh âm run rẩy sắp nói không thành tiếng, đau lòng kịch liệt, cậu cảm giác như đang rơi xuống địa ngục, mà người đàn ông cậu yêu lại hung hăng đẩy cậu xuống vực sâu, hắn không muốn cứu cậu!

--------

Junhyung đi ngang qua, xuyên qua lớp cửa kính, hắn nhìn thấy hai người đã thoáng gặp mặt một lần.

Hắn dừng lại một chút, mắt đảo qua khuôn mặt của hai người.

Hắn nhận không ra cậu bé nhưng người đàn ông thì rất quen mặt. Khuôn mặt đó rất nữ tính, cánh tay của người đàn ông sờ soạng bộ ngực hơi hé ra của cậu bé, không nể nang mà vuốt ve, người đàn ông liền hung hăng ôm chặt thân thể của cậu bé, liền đem cậu bước ra cửa, trong nháy mắt, nhịn không được phát ra một tiếng kiều mị mà đau nhức.

Hắn nhìn vài giây, không để ý đến, bước vào trong.

Tối nay có buổi đàm phán trên lầu hai, hắn không cần phải đúng giờ, cũng không cần vội vàng.

"Junhyung, tôi chân thành bội phục cậu. Tập đoàn gia tộc vận tải và tài chính kia, chưa đầy một tháng đã bị cậu thu mua, lão chủ tịch của họ không biết có bị tức chết không đây" Hyungseung dừng xe, cười nói.

Bên môi của Junhyung cũng nhếch lên cười, thản nhiên nói: "Mình không là loại người nào chứ, mình cũng không có đức tính tốt như vậy, không cần phải trả tiền cho sự bất lực của ông ta!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net