[LONGFIC][Trans] Accident [chap 6], Yulsic, Taeny | PG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chap VI

Tôi mở cánh cửa kí túc xá của chúng tôi và bước vào trong. Tôi nghe thấy tiếng bước chân và trông thấy Yuri ở đấy.

“Yah! Cậu đã ở đâu vậy hả Kim TaeYeon? Cậu không bao giờ trở về sau khi đi tìm Fany trước đây! Cậu cũng không bao giờ trả lời đt của chúng tớ!” cậu ấy mắng

Tôi cười “chỉ một nơi nào đó mà thôi”

Yuri buông ra tiếng thở dài “cậu rất kì lạ. well, tớ đã làm bữa tối rồi đấy chúng ta sẽ ăn sau khi cậu thay đồ ra. Sica đang ở trong phòng của bọn tớ; cậu hãy đến gặp cậu ấy, Sica cũng đã rất lo cho cậu đấy”

Thường thì khi tôi nghe mọi thứ về Sica lo lắng cho tôi hoặc quan tâm đến tôi, tôi cảm thấy trong lòng thật ấm áp. Nhưng hiện giờ tôi không cảm thấy bất cứ thứ gì nữa? Tôi biết trước như thế mà

Tôi bước đi và mở cửa phòng của chúng tôi hy vọng rằng sẽ tìm thấy Tiffany ở đó nhưng cậu ấy không có ở đó. Tôi nhanh chóng thay quần áo của mình và đi ra khỏi phòng. Sica và Yuri đã ngồi ở bàn ăn. Tôi bước vào nhà bếp “Tiffany đâu?”

“cậu ấy đi ra ngoài rồi. Cậu ấy nói là cậu ấy sẽ đi tản bộ và sẽ về trể một chút” Jessica trả lời

Tôi gật đầu chậm chạp và chúng tôi bắt đầu bữa tối. Sau khi ăn tối, tôi bước ra ban công của kí túc xá. Nơi đây thật thoáng mát và tôi thích sự im lặng. Tiffany có lẽ sợ rằng chúng tôi sẽ gặp mặt nhau đó là lý do tại sao cậu ấy rời khỏi dorm? có lẽ Cậu ấy không muốn nói chuyện với tôi? Tôi không muốn cậu ấy phải chịu đựng điều đó.

Tôi không muốn làm mọi thứ trở nên khó khăn hơn sao với mọi chuyện đã xảy ra.

Tôi bước vào nhà và đi vào phòng khách nơi mà Yuri và Jessica đang ở đấy “ hey các cậu, tớ đang nghĩ đến việc về nhà một thời gian”

Yuri nhướng mài nhìn tôi “ nhà? như là nhà cậu à?”

Tôi gật đầu “ yeah, đã một khoảng thời gian dài kể từ khi tớ về thăm nhà.” well, nó chỉ là một phần của sự thật. Dường như là tôi đang làm điều này để tránh Tiffany, tôi có thể lợi dụng điều này để về thâm gia đình mình.

“oh, cậu sẽ đi tối nay àh?” Yuri hỏi

“uhm”

Jessica nhìn tôi “ cậu sẽ không đợi Tiffany về àh?”

Tôi lắc đầu khi tôi bước vào phòng để đóng gói một số thứ. Yuri và Jessica đi theo tôi “không”

“tại sao? Khi cậu về nhà, cậu luôn dẫn Tiffany theo cùng cơ mà”

“well, có lẽ nó sẽ tốt hơn nếu tớ về một mình ngay lúc này” tôi đã hoàn thành việc đóng gói đồ đạc trong một thời gian ngắn và chào tạm biệt họ.

“tớ sẽ gọi cho các cậu khi tớ trở về” tôi nói trước khi bước ra khỏi dorm.

Tôi gọi một chiếc taxi và chuẩn bị bước vào trong thì tôi nhìn thấy Tiffany bên kia đường. Mắt chúng tôi gặp nhau và chúng tôi nhìn chằm chằm vào nhau một lúc. Tôi muốn chạy đến bên cậu ấy nhưng nó không phải là lúc thích hơp để làm điều đó. Có rất nhiều thứ tôi muốn nói với cậu ấy nhưng nó cũng không phải là thời điểm thích hợp cho chuyện này. Vì vậy, tôi nở nụ cười nhỏ trước khi bước vào bên trong xe taxi và bảo với tài xế chạy thật nhanh.

Tôi muốn nói với cậu ấy cảm giác của mình một lần nữa nhưng nó không phải là vào lúc này.

Không phải là tối nay, ít ra là thế

......xxx......

Tôi tăng tốc bước đi cũng như tôi vội vàng trở về căn hộ. Tôi đã nhìn thấy Taeyeon bước vào trong một chiếc taxi với chiếc túi xách. Mặc dù tôi không nhìn

thấy khuôn mặt của cậu ấy một cách rõ ràng, tôi hoàn toàn chắc chắn đó là TaeYeon. Tôi vội vã bước vào dorm và đi về phòng của chúng tôi đầu tiên để kiểm tra xem nếu tôi đã đúng. Tôi đã đúng. Đó thực sự là TaeYeon. Nhưng cậu ấy có thể đi đâu? Cậu ấy muốn rời khỏi đây? Có thể cậu ấy sẽ rời khỏi và không bao giờ quay trở lại thì sao ?

Tôi chạy vào phòng nơi Jessica và Yuri ở đấy. “ cậu ấy ở đâu?” tôi hỏi có chút hoảng loạn

“ai?”

“Taeyoen. Taeyeon đâu rồi?”

“oh. Cậu ấy chỉ vừa rời khỏi” Jessica trả lời

“rời khỏi? Ý cậu bảo rời khỏi là sao? Cậu ấy muốn đi đâu?”

“Woah, thư giản đi Fany àh” Yuri nói một cách bình tỉnh “Taeyeon chỉ trở về nhà thôi mà. Cậu ấy muốn về thăm gia đình của cậu ấy”

“o-oh?” vì thế cậu ấy chỉ sẽ về nhà sau tất cả “uh? Cậu ấy sẽ đi trong bao lâu?”

“không biết. TaeYeon nói cậu ấy sẽ gọi điện”

“oh? Okay? Cảm ơn các cậu. Tớ sẽ đi ngủ” tôi nói trước khi lui về phòng ngủ của mình với Taeyeon.

Tôi thay quần áo của mình ra và nằm xuống giường của chúng tôi. Tôi nhìn chằm chằm lên trần nhà

Tôi không thể tin vào mọi thứ xảy ra vào ngày hôm nay. TaeYeon nói với tôi cậu ấy yêu tôi.

Cậu ấy yêu tôi.

Cậu ấy nói rằng cậu ấy không còn yêu Jessica nữa.

Hiện giờ Cậu ấy yêu tôi.

Nhưng tôi thì không.

Tôi không thể.

Tôi không bao giờ muốn yêu bất cứ ai một lần nào nữa. Không, kể cả Taeyeon. Taeyeon chỉ là bạn thân của tôi mà thôi. Không có gì nhiều hơn thế cả.

Nhưng tôi cảm thấy lo lắng vào khoảng thời gian trước. Cái Ý nghĩ của cậu ấy rời khỏi chúng tôi? Rời khỏi tôi.

Tôi ghét nó.

Tôi không thể chịu đững nổi khi cậu ấy cùng với Suney?

Tôi ghét nó.

Mặc dù mọi thứ , tôi biết rằng tôi không yêu TaeYeon. Tôi không có. Tôi không có yêu cậu ấy.

Tôi chỉ tự hỏi tại sao khi tôi cùng TaeYeon, nhịp đập trái tim tôi lại đập nhanh hơn một chút.

......xxx......

Mom chào đón tôi trong niềm hạnh phúc, vui mừng vì tôi đã tạo nên một chuyến viếng thăm bất ngờ. Bố tôi cũng hạnh phúc và đứa em gái nhỏ của tôi,

Haeyeon. Sau bữa tối, tôi đã xin lui về phòng mình và hứa dành một chút thời gian cho họ vào ngày mai.

Tôi nằm xuống giường mình và ngây người nhìn chằm chằm lên trần nhà. Tôi chưa bao giờ thấy điều này có đến hay không? Tôi đã yêu Tiffany? Mặc dù tôi đoán nó xảy đến bỡi vì Tiffany và tôi không thể tách rời từ khi chúng tôi gặp nhau. Nghĩ về những chuyện đã xảy ra trước đó làm tôi thấy nhức cả đầu.

“có phiền không nếu anh vào?”

Tôi quay đầu mình ra cánh cửa. Tôi thậm chí không nhận ra cánh cửa đang mở. Tôi cười khi tôi nhìn thấy người đứng ngay đó. “hey”

Anh ấy bước về phía giường và ngồi cạnh tôi khi tôi đã ngồi dậy đàng hoàng. “em thậm chí không nói với anh rằng em sẽ về nhà.”

“well, nó sẽ không thật sự bất ngờ sau đó.” Tôi nói với nụ cười nhỏ

“em nên gọi cho anh, em thật trẻ con mà. anh có thể đón em.”

“không cần đâu”

“đứa trẻ cứng đầu”

“con khỉ cứng đầu” tôi trêu lại.

Chúng tôi nhìn trừng trừng vào nhau tinh nghịch trước khi bùng nổ ra một trận cười. Sau đó cả hai chúng tôi đã bình tỉnh lại, tôi tiến gần hên với anh ấy và ôm

lấy anh ấy. “anh thế nào rồi, oppa?”

“tốt, em thì sao?”

“giống như trước thôi.” Tôi nói cùng vời nụ cười ấm áp.

Nó thực sự làm cho tôi hạnh phúc khi tôi có thể nhìn thấy anh của mình một lần nữa. Nó đã đc vài tháng tháng kể từ khi tôi nhìn thấy anh ấy trước đây và tôi

nhớ anh ấy rất nhiều. Chúng tôi rất thân nhau sau tất cả. Chúng tôi luôn giữ quan hệ anh trai em gái thật chặt chẽ.

“thế nên, em về nhà làm gì, TaeYeonnie?” Jiwoong oppa hỏi

Tôi bĩu môi với anh ấy “em không thể về nhà mình bỡi vì em muốn sao?”

Anh ấy cười trước khi làm rối bù tóc của tôi “ tất nhiên em có thể. Anh chỉ hỏi thế thôi”

Tôi cười khúc khích và sửa lại tóc mình. Chúng tôi ngồi cùng nhau im lặng trong một lát.

“Haeyeon đã phát triển cao hơn”

Tôi gật đầu đồng ý “yeah, em thừa nhận”

“với tốc độ này, em ấy sẽ cao hơn em mà sớm thôi”

Tôi đánh nhẹ anh ấy ở cánh tay. “ điều đó sẽ không xảy ra sớm thế đâu.”

Chúng tôi vẫn im lặng lần nữa trước khi Jiwoong oppa nhìn vào tôi nghiêm túc. “có điều gì không ổn ở seoul sao?”

Tôi lắc đầu.

“nào, Tete. Đừng nói dối anh.”

Tôi nhìn anh ấy “ điều gì làm anh nói thế?”

“Miyoung đâu?”

Tôi tránh cái nhìn chằm chằm của anh ấy. “dorm”

“tại sao em không dẫn em ấy theo cùng?”

Tôi lắc đầu “em thấy nó không cần thiết”

“em biết đó, mom, dad và Haeyeon cũng tự hỏi rằng Miyoung đâu.”

Tôi vẫn im lặng, Yiwoong oppa buông ra tiếng thở dài trước khi nói lại lần nữa. “hãy nói mọi thứ với anh, tete”

“em ổn mà”

“fine, không nói với anh cũng đc, nhưng hứa với anh rằng trong kì nghĩ của em ở đây, em sẽ phải cười vui vẽ đó” anh nói

“anh biết có chuyện gì đó đã xảy ra giữa em và Miyoung, em không cần ép buộc bản thân nói với anh nhưng, em biết anh ghét nhìn thấy em buồn mà, biết

không?”

Tôi gật đầu biết ơn anh ấy và nhìn anh ấy đứng dậy khỏi giường mình. Anh ấy ôm chằm lấy tôi và đặt nụ hôn nhỏ trên đỉnh đầu tôi. “chào mừng trở về nhà,

em gái.”

Tôi mĩm cười nhạt “cảm ơn anh”

Tôi trông theo anh ấy đi ra đến cửa nhưng lại dừng lại trước khi đóng cửa “oh, và, em không bao giờ cảm thấy cần để đưa Miyoung về cùng, em biết mà. Nó

chỉ như là một điều tự nhiên so với bất cứ điều gì với em mà thôi.”

Cùng lúc đó anh ấy đóng cửa lại. Tôi nằm trở lại xuống giường và nghĩ ngợi những gì anh ấy nói. Tôi không bao giờ nghĩ về nó nhưng hiện tại oppa đã nói ra nó, anh ấy đã đúng.

Đưa Tiffany về nhà cùng luôn giống như một điều thật tự nhiên mà tôi luôn làm. Bất cứ khi nào tôi trở về nhà, nó bắt buộc phải đóng gói mọi thứ của Tiffany theo cùng với tôi ngay cả khi không nói với cậu ấy. Sau đó, chúng tôi sẽ về nhà cùng nhau.

Cùng nhau?

Tôi nhắm mắt lại và cố xoá đi những hình ảnh của Tiffany cũng như tôi để cho cơn buồn ngủ ăn sâu vào ý thức của mình.

?

“unnie sẽ bắt em, Haeyeon ah!” Taeyeon tinh nghịch đuổi theo em gái mình khi họ đang chơi quanh sân nhà.

Haeyeon hét lớn khi cô ấy cố gắng chạy khỏi chị mình. “unnie.... không đc đến đây~!”

Taeyeon la hét vui vẻ trước khi tóm gọn cô em gái nhỏ trong vòng tay mình. “unnie bắt đc em rồi!” Taeyeon kéo cả hai xuống mặt đất đầy cỏ và bắt đầu cù lét Haeyeon không thương tiếc. Haeyeon cười khó nhọc và càng khó khăn hơn.

“Tete unnie, ngừng lại đi!” cô bé cầu xin trong khi cười khúc khích.

Taeyeon ngừng cù lét cô bé và nằm xuống bãi cỏ bên cạnh cô em gái nhỏ của mình, cả hai đều cố gắng để nắm bắt kịp hơi thở của mình. Haeyeon lăn qua và

nhìn chằm chằm vào Taeyeon “chị nên về nhà thường hơn, Tete unnie.”

Taeyeon mĩm cười và làm rối tóc cô bé. “chị hứa sẽ về thường xuyên hơn”

“và thời gian tới, hãy chắc chắn đưa Miyoung unnie về cùng” Haeyeon yêu cầu với cái nhìn nhăn nhó. “em thật sự nhớ Miyong unnie rất nhiều.”

Taeyeon im lặng một lúc trước khi do dự trả lời em gái mình “chị sẽ cố để đưa cậu ấy về cùng”

Haeyeon rạng rỡ “ good! vì em biết Miyoung unnie có lẽ cảm thấy tệ khi chị không rũ chị ấy về cùng vào thời gian này

“cậu ấy không có đâu”

Tai Taeyeon cũng vểnh lên khi nghe giọng nói quá quen thuộc và nhìn lên. Cô đã nhìn thấy gương mặt lộn ngược của người mới đến. “cậu đang làm gì ở đây

vậy?” cô hỏi

“viếng thăm thôi và có lẽ đến cuối cuộc trò chuyện của chúng ta. Tớ sẽ kéo cậu trở về seoul”

Haeyeon nhìn một người mới đến trong sự ngạc nhiên và nhảy lên “Sooyeon unnie!” cô bé đứng thẳng lên và ôm lấy người vừa nói.

“yah~ em còn hống hách hơn trước đây nữa, em biết không? gọi cho anh 4 lần vào buổi sáng để đón em sao? Jiwoong càu nhau khi anh ấy bước vào sân.

Taeyeon chỉ có thể nhìn vào người mới đến bị shock. “OH my god. Công chúa băng giá ở đây àh?”

Sau khi chào hỏi gia đình Taeyeon và đi theo mẹ Taeyeon kiểm tra thể chất về cơ bản là một cuộc chất vấn về việc liệu Jessica đã đc ăn uống đúng cách và

đặc biệt kể từ khi cô ấy quá gầy, Taeyeon và Jessica cuối cùng cũng rút lui để có sự riêng tư bỡi phòng của Taeyeon

”hãy nói với tớ tại sao cậu lại ở đây” Taeyeon nói

“ đã nói với cậu rồi, đến thăm thôi mà.” Jessica trả lời. Họ đã im lặng trong một khoảng thời gian trước khi Jessica nói một lần nữa. “tớ không có ngốc, cậu

cũng biết tớ không có mù mà”

“cậu đang nói về điều gì vậy?”

“Tiffany. Tớ biết điều gì đó đã xảy ra.” Jessica nhìn thẳng vào Taeyeon

Taeyeon gật đầu không nói.

“cậu có yêu cậu ấy?” Jessica hỏi

Taeyeon trả lời không chút do dự. “có”

Jessica nhìn xuống mệt mõi “chúng tớ xin lỗi”

“tại sao? Nó không phải là lỗi của cậu chỉ vì Tiffany không muốn..... tiến tới cùng tớ.” Taeyeon nhướng mày

Jessica ngước nhìn lại Taeyeon và Taeyeon thấy một cái gì đó mà cô ít khi nào thấy trong mắt của Jessica. Sự Sợ hãi. “ nếu đó là lỗi của chúng tớ thì sao ?”

“cậu đang nói về cái gì thế?”

“nếu đó là lỗi của chúng tớ vì làm trái tim Tiffany tổn thương và không muốn đến với cậu thì sao? Nếu đó là lỗi của chúng tớ vì rằng đã làm cả hai cậu tổn

thương ngay từ đầu thì sao?”

“cậu đang nói gì vậy hả?” Taeyeon cảm thấy bị kích động

“chúng tớ..... cái kế hoạch đó”

“kế hoạch sao?”

“yeah.”

Taeyeon nghiến chặt răng

“kế hoạch gì thế, Jessica?”

“Yuri và tớ..... cậu có nhớ khi cậu và Tiffany trông thấy chúng tớ...”

Taeyeon nhớ lại cái kí ức mà cô đã thề rằng sẽ quên. “ngày hôm đó........ khi hai cậu....”

“đúng thế. ngày hôm đó, chúng tớ biết tất cả. Chúng tớ biết cậu và Tiffany đã trông thấy” Jessica cắt lời Taeyeon.

Taeyeon không để tâm đến những giọt mồ hôi lăn dài xuống một bên gương mặt của mình và cái cảm giác kì lạ trong bụng mình. “sau đó ..... tại sao?”

Jessica hướng ánh nhìn xa xăm “vì Yuri và tớ. trước khi mọi thứ xảy ra giữa 4ng chúng ta, bọn tớ đã có một kế hoạch. Well, nó không chính xác là một kế hoạch nhưng nó đc xem là một trò chơi nhỏ. Chúng tớ biết về cảm giác của các cậu dành cho chúng tớ. chúng tớ muốn xem ai là ng có thể thú nhận nó đầu tiên. Vì vậy chúng tớ đã chơi trò chơi này giữa chúng ta. Tớ đã cố gắng làm cậu ghen và Yuri cố gắng làm điều đó với Tiffany. Chúng tớ không bao giờ nghĩ rằng chúng tớ có thể làm tổn thương các cậu. Hơn nữa, chúng tớ không nghĩ rằng điều đó đã làm chúng tớ yêu nhau. Tớ đã từng thích cậu, Taeyeon. Tớ thích cậu rất nhiều trước đó nhưng Yuri, cậu ấy đã xoá nó đi. Tớ chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ yêu cậu ấy trong khi chúng tớ đang cố gắng làm các cậu thú nhận. Sau đó, well, sau đó cậu và Tiffany cả hay đã thay đổi. Đặc biệt là Tiffany, cả hai cậu đã thay đổi rất nhiều bỡi vì những tổn thương mà chúng tớ gây ra và đôi lúc tớ cảm thấy thật tội lỗi.

Taeyeon nhìn chằm chằm vào Jessica, cho phép cô gái tóc vàng nói chẫm rãi.

“tớ cảm thấy thật tội lỗi bỡi vì nó là lỗi của chúng tớ khi đã làm hai cậu thay đổi. Đó là lỗi của chúng tớ làm 2 cậu bị tổn thương.” Jessica ngồi bên cạnh

Taeyeon. “đó là lỗi của chúng tớ vì làm Tiffany không muốn yêu thêm một lần nữa” sự bất ngờ của Jessica, Taeyeon tiếp nhận mọi thứ khá tốt.

“Tiffany, cậu ấy đẩy tớ ra xa” cô gái nhỏ hơn thì thầm

“đó là bỡi vì chúng tớ đã làm trái tim cậu ấy tổn thương nặng nề. Cậu ấy có thể sợ hãi”

“sợ hãi cái gì” Taeyeon nhìn Jessica. “cậu ấy thực sự nghĩ rằng tớ sẽ làm tổn thương cậu ấy sao? cậu ấy thật sự suy nghĩ về tớ như thế sao?”

“shh?” Jessica đã cố gắng làm dịu Taeyeon. “cấu ấy không sợ hãi cậu nhưng tình yêu của cậu. Cậu ấy không muốn phải trãi qua những đau đớn mà cậu ấy đã

từng chịu đựng bỡi Yuri”

Taeyeon vuốt tóc mình. “nhưng tớ sẽ không bao giờ, tớ sẽ không bao giờ làm tổn thương cậu ấy”

“sau đó hãy nói với cậu ấy. Hãy làm cậu ấy tin tưởng ở cậu.” Jessica nói khi đứng dậy khỏi giường. “tớ sẽ quay lại Seoul ngay đêm này, hãy chắc chắn rằng sẽ

trở lại vào ngày thứ hai tại trường”

Taeyeon gật đầu và nhìn Jessica rời khỏi phòng mình đi đến nhà bếp của họ. Taeyeon thở dài khi cô để cho cơ thể mình ngã xuống giường.

“tất cả chỉ là một sai lầm” Taeyeon nhắm đôi mắt mệt mõi của cô lại

“Tiffany”

......xxx......

Taeyeon đã rời khỏi suốt những ngày cuối tuần. Jessica nói rằng Taeyeon sẽ trở về nhà vào ngày hôm nay và có lẽ Taeyeon đã quyết định bỏ học. Trong ba đêm Taeyeon đã đi tôi cảm thấy rất bồn chồn. Nó Thật khó để tôi ngủ ngon kể từ khi tôi quen có Taeyeon bên cạnh mình. Tôi muốn cậu ấy quay về nhà nhưng nghĩ rằng khi phải đối mặt với cậu làm tôi hơi e sợ. Tôi không nói gì cả. Tôi thật sự không.

“Tiffany!”

Tôi quay lại và thấy Taeyeon chạy về phía mình. Cậu ấy ngừng lại trước mặt tôi và cố gắng nắm bắt hơi thở của mình một vài giây trước khi nhìn thẳng vào tôi.

“cậu phải nghe mình, Tiffany”

Tôi lắc đầu “không”

“chúng ta cần nói chuyện” cậu ấy van xin

Tôi lắc đầu một lần nữa. Không. Không. không.

Tớ không muốn nói chuyện.

Bỡi vì nếu chúng ta nói tớ có thể?

“không có gì để nói cả”

“Tiffany, làm ơn hãy lắng nghe tớ”

Tôi có thể nhìn thấy sự tuyệt vọng trong ánh mắt của Taeyeon.

“Taeyeon –“

“Yah! Kim Taeyeon!”

Chúng tôi quay lại nơi phát ra giọng nói ấy và thấy Seungyeon đang đi về phía chúng tôi.

Taeyeon rên lên “ cậu ta muốn cái quái gì đây?”

Seung Yeon nhìn trừng trừng vào Taeyeon. “đó là khoảng thời gian phải trả cho những gì cậu đã làm với tôi” cô ta cười tự mãn. “lớp chúng tôi sẽ có một trận

đấu bóng chày tuần này. Tôi muốn đội của cậu đấu với tôi”

Taeyeon nghĩ ngợi một lúc trước khi trả lời. “nó có lợi gì cho tôi chứ?”

Seungyeon quay lại nhìn tôi. “Tiffany.”

Taeyeon thu hẹp ánh nhìn của mình “cái gì cơ?”

“nó là một trận đấu dành Tiffany. Người thắng có đc cô ấy”

Đôi mắt tôi mở to. “cái gì?”

Cái quái gì đang diễn ra ở đây vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net