[LONGFIC][Trans] Can't You See Me? [Chap 6], JeTi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 6

Trong 3 tuần qua,tôi có cảm giác Jessi đang lờ tôi đi,bất cứ khi nào tôi nói chuyện với cậu ấy.Cậu ấy cũng sẽ trả lời với một giọng lạnh lùng và ngắn gọn,trừ khi nó hoàn toàn cần thiết,ở cùng nhà,Jessi sẽ hành động như thể tôi không tồn tại và thường xuyên không chú ý tới tôi.Bất cứ khi nào cậu ấy nói chuyện với Taeyeon và khi thấy tôi đến,cậu ấy sẽ rời khỏi ngay lập tức.

Khi tôi bước vào phòng của cậu ấy,cậu ấy sẽ đi ra mà không nhìn lướt qua hoặc thậm chi không chào tôi. tôi đã cố gắng dồn cậu ấy vào một góc để nói nhưng cậu ấy nhận ra được và luôn luôn trốn tránh.Đó thật sự là một điều đau khổ.Tại sao cậu ấy lại đối xử với tôi như thế?Có phải cậu ấy không quan tâm đến tôi nữa?Chuyện gì đã xảy ra với Jessi của trước đây?Tôi muốn cậu ấy trở lại.

--------------------------------------------------------------------------------

Tôi thức dậy với âm thanh của tiếng nước chảy và mùi ẩm không khí,hm,thật kì lạ.Tôi không nhớ căn hộ của chúng tôi gần một nguồn nước nào đó cũng như trong thành phố..Chờ đã.Một.Phút

Tôi liếc nhìn xuống giường và thấy niệm ướt nhẹp,tôi ngay lập tức nhìn xuống đất,kinh khủng thật.tôi thấy toàn bộ căn phòng của mình bị ngập nước.Mắt tôi nhanh chóng đảo khắp phòng,cố gắng tìm nguyên nhân,một vài phút sau tôi thấy nước nhỏ giọt trên bức tường.

Tôi nhanh chóng rời khỏi giường,lấy điện thoại,nhanh chóng gọi cho chủ nhà.

Nữa tiếng sau,căn phòng đã chứa đầy khăn cũ và áo thun.Tôi đã cố gắng rất nhiều để có thể lau khô sàn.

Một lát sau,tôi nghe chuông cửa.

“Đến đây!”

Tôi mở cửa thấy Taeyeon đứng ngoài đang nhe răng cười cùng với một túi thức ăn.

“Hey Fany-ah,tớ có mua thức ăn sáng cho cậu và Sica này,tớ nghĩ cõ lẽ chúng ta có thể ăn cùng nhau-“

“Uh,cám ơn Taetae,nhưng tớ thật sự không nghĩ có thể ăn vào lúc này”.trước khi tôi kết thúc câu nói,Taeyeon đã đẩy tôi qua một bên và bước vào nhà.

“Fany-ah,mùi gì thế?Nó có mùi ẩm”

“Uh,yeah…phòng của tớ đang bị ngập nước”

Taeyeon đi đến phòng của tôi và đứng đó với đôi mắt mở rộng,cố gắng xem thử có hư hại gì nặng không. 

“Có vẻ như vấn đề nằm ở đường ống dẫn nước bị rò rĩ”Chủ nhà nói,chỉ vào lỗ hỏng trên tường cho thấy một đường ống bị rò rĩ và nó đã cũ trông như bị quấn băng nhiều lần.

“Tôi sẽ về nhà lấy đồ nghề để sửa lại chỗ bị rò rỉ”

Anh ta nhanh chóng nói tạm biệt và rời khỏi nhà.

Tôi thở dài,may mắn làm sao,đầu tiên Jessi khó chịu với tôi và luôn tránh tôi vì một lý do nào đó và bây giờ thì tôi không có nới nào để ngủ. Tuyệt,tuyệt thật.

Sau khi đường ống được sửa xong và tất cả mọi thứ đã được sắp xếp lại,trừ cái giường và tủ quần áo khi mà chúng hoàn toàn bị ướt.Tôi gọi Taeyeon để cậu ấy đến đánh thức Jessi dậy cùng ăn bữa sáng.

--------------------------------------------------------------------------------

Tôi đang mơ màng và có cảm gíác một cái gì đó ướt trên tai tôi.

“Sicaa,thức dậy..”

“MMmm”

Tôi rên rỉ khi cảm thấy có một cái gì đó ẩm ướt đang trượt lên, xuống tai tôi,tôi rùng mình,cảm giác thật tuyệt…

“Cậu thích điều đó hả?”

Tôi rùng mình khi cái vật ẩm ướt vẫn tiếp tục mat-xa tai tôi.

“hey..dậy đi,tớ có mang bữa sáng này” Taeyeon?

“Không Romeo.Bad boy.Dừng lại ngay!”

Romeo?Cuối cùng tôi cũng quyết định mở mắt ra,quay sang bên cạnh thì thấy Taeyeon cười nhếch mép với tôi trong khi đang ôm một con chó nhỏ màu trắng đang lè lưỡi và vẫy đuôi.

“Woof!”Nó đang sủa một cách vui vẻ.

Oh.My.God.Đừng nói với tôi là…

“Sica,gặp Romeo này,nó dễ thương phải không?Và dường như nó thích tai của cậu-”

“KIM. TAEYEON.”Tôi nói bằng một giọng thấp, đe dọa.

BOOM. Hellsica xuất hiện.

****

Ở một nơi nào đó trong không gian,2 phi hành gia nghe một tiếng nổ lớn đến từ một nơi nào đó ở Seoul.

“Hey Arnold,cậu có thấy vụ nổ lớn đó không?”

“Chắc rồi,Neil,tôi đang tự hỏi chuyện gì đã xảy ra…”

“Tôi nghĩ nó đến từ Hàn Quốc,có lẽ Bắc Triều Tiên đang khởi động một quả bom hay là một thứ gì đó”

“Có lẽ thế”

“Woah,chắc nó lớn lắm nên chúng ta mới thấy được nó từ đây”

“Yeah,tôi cảm thấy tiếc cho những người đã thiệt mạng…”

“Chúng ta hãy cầu nguyện cho sự sống của họ”

--------------------------------------------------------------------------------

Sau khi tôi bình phục lại được một chút từ cơn thịnh nộ của “HellSica”,chúng tôi cuối cùng cũng xuống ăn sáng,bàn tay tôi vẫn còn run rẫy khi cầm dao,nĩa và vẫn chưa hoàn toàn bình phục từ cuộc tấn công của Sica,tôi đã rất ngạc nhiên khi mình còn sống sót sau vụ”HellSica”,tuy nhiên tôi rất vui mừng khi mình vẫn còn sống để sau này kể lại chuyện cho con cháu của tôi nghe

Bản thân lưu ý: KHÔNG gây rối với Sica.Tôi rùng mình khi nhớ lại việc xảy ra trước đó.

“TaeTae,có chuyện gì sao?”Fany hỏi,trông có vẻ lo lắng.

Tôi thấy Sica đang lườm tôi,không muốn làm công chúa khó chịu hơn nữa.Tôi nhanh chóng trả lời.

“A-ah,k-không có gì…Tớ chỉ hơi mệt khi giúp cậu sáng nay thôi…đ-đó là tất cả.”

Sica nhướng mày.

“Sáng nay xảy ra chuyện gì sao?”

“Ah,well,cậu thấy đấy,phòng của Fany bị ngập.”

“Sao tớ lại không biết chuyện này?”

“Fany không muốn làm phiền giấc ngủ quý báu của cậu” Tôi thấy mặt Sica biểu lộ sự có lỗi khoảng 2 giây trước khi trở về khuôn không cảm xúc

“N-nó không có gì nữa rồi,bây giờ mọi thứ đã được dọn sạch”

Khuôn mặt của Sica vẫn không bộc lộ cảm xúc,nhưng ánh mắt lại thể hiện sự lo lắng.Tôi mỉm cười, biết rằng Sica sẽ có một chút sự cố nhỏ bên trong và quyết định tạo một nìềm vui nhỏ.

“Fany-ah,giường và tủ quần áo của cậu đều bị hư,vậy cậu sẽ ngủ ở đâu?”

“Tớ ổn thôi,thật sự…tớ sẽ ngủ trên cái ghế dài hoặc một cái gì đó…”

“Cái ghế thì quá nhỏ và cậu sẽ bị đau lưng nếu ngủ trên đó.Và quần áo của cậu thì thế nào đây?”

“…”Cậu ấy im lặng.

“Tớ sẽ tìm cái khác” Fany nói trong khi cắn môi dưới gợi cảm của mình.Chờ đã.Tôi thấy môi cậu ấy sexy??Cái quái gì thế này?Tôi nhanh chóng bác bỏ suy nghĩ của mình.

“Tớ định cho cậu ở lại chỗ của tớ…Nhưng tiếc là phòng của khách sạn thì nhỏ cộng thêm tớ đã để rất nhiều đồ dùng nữa,tớ xin lỗi,Fany-ah”

“Tớ ổn mà Tae,thật sự ổn”Fany mỉm cười,mắt cong lên.

“Hey,tớ có ý kiến này,cậu có thể chia sẻ phòng với Sica trong thời gian tới?

Tôi quay lại thấy Sica đang nghẹn ngũ cốc và ho dữ dội.

“Jessi,cậu không sao chứ?”Fany hỏi một cách quan tâm và vỗ lưng của Sica.

“T-tớ ổn…”Sica cố nói bình thường sau cơn ho của mình.

“Cậu tính thế nào,Sica?Cậu sẽ không để Fany ngủ trong thời tiết lạnh…phòng khách tối tăm và đáng sợ phải không?”

Toàn bộ cái bàn rung lên cùng lúc tôi bị cô gái tóc vàng ngắt vào đùi

Fany nghiêng đầu một bên và nhìn tôi như thể tôi đã làm sai điều gì đó

“Xin lỗi..Tớ không thể ngừng cái suy nghĩ khi mà cậu không có nơi nào để ở Fany-ah” Tôi nói kèm thêm một cái nháy mắt.

Fany gật đầu và nhìn Sica một cách tha thiết.

“Fany,cậu có thể ngủ trên giường tớ cho tới khi mọi thứ đều ổn,còn tớ sẽ ngủ trên cái ghế dài”.

Wow,lần đầu tiên trong 3 tuần mà Sica nói nhiều hơn 5 từ với Fany.

“Jessi,tớ sẽ không để cậu làm điều đó.Hoặc là 2 chúng ta ngủ cùng nhau hoặc là tớ sẽ ngủ trên chiếc ghế dài”

Sica cứng người lại.

“Không sao,tớ thích nằm trên ghế dài”.

“Được thôi,nếu cậu ngủ trên ghế dài.Tớ sẽ ngủ trên đó cùng cậu”

.

Gosh 2 điều này,họ giống như một cặp vợ chồng đã kết hôn vậy.

“Aish được rồi.chúng ta có thể…C-chia sẽ giường ngủ…C-cùng nhau”Sica cuối cùng cũng từ bỏ.

“Cám ơn cậu nhiều Jessi!”.

Fany mỉm cười biết ơn,không bị bối rối bởi ý tưởng ngủ chung giường với Sica và cả 2 nhìn nhau.

“Vẫn còn vấn đề với quần áo của cậu,Fany”Tôi nói,phá vở khoảnh khắc nhỏ bé của họ.

Sica nhìn chằm chằm vào tôi,ý muốn tôi dừng lại.Tôi bỏ qua cái nhìn đó và tiếp tục.

“Bởi vì,cậu biết đó,tất cả đồ của cậu ấy đều bị hỏng và tất cả…Chắc cậu sẽ không muốn cậu ấy đi vòng quanh mà không có bộ đồ nào trên người đâu nhỉ?” Tôi nói và nở một nụ cười điểu

Cái bàn lại lắc một lần nữa khi Sica đập 2 tay lên bàn,mặt cô hoàn toàn đỏ.

“AISH,ĐƯỢC RỒI.HÃY MẶC QUẦN ÁO CỦA TỚ.CÁI GÌ CỦA TỚ ĐỀU LÀ CỦA CẬU,HÃY MẶT NHỮNG THỨ CẬU MUỐN TỪ ĐỐNG QUẦN ÁO CỦA TỚ”

Và với điều đó,cậu ấy mang khuôn mặt đỏ bừng bước vào phòng và đóng sầm cửa lại

Fany mỉm cười khúc khích khi thấy vẻ bối rối của Sica.

“Cám ơn cậu Taetae!”cậu ấy quay sang tôi mỉm cười.Fany thật sự rất dễ thương…

“Không sao đâu,tớ chắc cậu ấy có thể kiểm soát được mình?Tôi nháy mắt với cậu ấy.

Fany nhìn tôi với một cái nhìn bối rối khi tôi đứng lên và dọn chén dĩa.

Tôi tự hỏi điều này sẽ kéo dài được bao lâu, sức chịu đựng của Sica,có lẽ sẽ không dài lắm,.Well,điều này chắc sẽ thú vị lắm đây…Tốt hơn là nên làm một số bỏng ngô.

--------------------------------------------------------------------------------

Oh God.Tôi không thể tin được chuyện đang xảy ra.Tôi sẽ chia sẽ phòng mình với Fany.Không chỉ vậy,tôi còn phải chia giường ngủ với cậu ấy,điều đó thì không có vấn đề gì ngoại trừ giường của tôi là một cái giường đơn.Nó hầu như không đủ không gian cho tôi nằm, đừng nói chi là 2 người,không có cách nào mà cả 2 chúng tôi có thể nằm cùng nhau trên một chiếc giường đó được. Trừ khi chúng tôi nằm ôm nhau thật chặt hoặc người này nằm trên người kia…Tiffany…nằm…trên..tôi..chết tiệt.

“Jessi!Cậu đang chảy nước dãi kìa”Fany nói,chỉ vào nước bọt đang chảy ở khóe môi tôi.

Cái gì?Cậu ấy đến khi nào thế?Tôi nhanh chóng lau nước miếng dính trên môi tôi và vùi đầu vào gối một cách xấu hổ.

“Aw,Jessi cậu thật là dễ thương!Hey,tớ định đi mua một vài thứ ở cửa hàng tạp hóa,được không?Có ổn không nếu tớ mượn quần áo của cậu?”

Tôi ngẩng đầu lên và gật đầu trước khi cuối xuống gối một lần nữa.

“Cám ơn cậu Jessi! tôi nghe thấy bước chân cậu ấy tiến về phía tủ quần áo của tôi và chọn ra một bộ.

“Cậu có cần bất cứ thứ gì ở siêu thị không Jessi?”

Tôi cố gắng không phát ra tiếng ho và nghe thấy tiếng bước chân của cậu ấy ngày càng gần cho tới khi tôi cảm thấy một bàn tay đang vuốt nhẹ lưng mình

“Jessi,tớ sẽ đi cùng Taetae ngay bây giờ,tớ sẽ về sớm,hãy gọi cho tớ nếu có 

chuyện gì xảy ra,bye!”

Man,nhìn chúng tôi có vẻ giống một cặp vợ chồng đang nói lời tạm biệt để đi làm việc hay làm một cái gì đó…hehe,Fany như vợ của tôi vậy.

Điều đó có nghĩa là tôi sẽ làm với cậu ấy mỗi đêm. Tôi sẽ đẩy cậu ấy ngã xuống giường , và cơ thể của tôi đè trên cơ thể của cậu ấy, với đôi tay cậu ấy bị giữ chặt trên đầu trong khi những chiếc hôn ngọt ngào mãnh liệt xuống vùng cổ quyến rũ , một cách từ từ những thứ trên cơ thể cậu ấy được cởi bỏ , sẽ không có thứ gì có thể ngăn được tôi nhìn và tận hưởng cơ thể quyến rũ của ấy, trong khi tìm con đường đến vùng xa nhạy cảm của cậu ấy.. ôi chúa ơi, tôi cần phải điều khiển hoóc môn của mình.. Và tôi cần tắm nước lạnh.

Tôi không bận tâm việc ngẩng đầu lên khi nghe tiếng cậu ấy bước ra khỏi phòng và ra khỏi cửa với Taeyeon.

Đột nhiên,cả căn nhà chìm trong im lặng.Well cũng đúng thôi khi mà tôi là người duy nhất ờ nhà.Tôi nhẹ nhàng rời khỏi giường và bước vào phòng tắm,tắm nước lạnh để xóa bỏ những suy nghĩ dơ bẩn về Fany.

Tôi thật sự cần bị trừng phạt cho việc này.Ooh,trừng phạt…Có lẽ Fany nên trừng phạt tôi với suy nghĩ sấu xa như vậy…CHẾT TIỆT!NƯỚC LẠNH THẬT!!

--------------------------------------------------------------------------------

Tôi vừa trở về sau cuộc kiểm tra ở bệnh viện.

Flashback

“Miss Jung.Thật là tốt khi thấy cơ thể của cô đã hoàn toàn hồi phục sau vụ tai nạn nhưng có vẻ cơn đau đầu của cô đang trở nên tệ hơn gần đây cô có căng thẳng việc gì không?Công việc?Trường học?Hoặc là một cái gì đó về tình yêu?”

“Tôi-“

“Hãy thành thật đi Miss Jung,tôi cần phân tích đầy đủ để biết nguyên nhân gây ra đau đầu”Bác sĩ Park nhìn tôi nghiêm túc.

“Thành thật?”Cô gái đó…”

“Tôi biết,có phải cô ấy biết về tình trạng của cô?”

“Không.Tôi nghĩ tốt nhất là không nên nói với cậu ấy”

“Tôi hiểu,tôi đang tự hỏi,cô ấy có phải là người đã ở cùng cô khi cô tỉnh dậy sau cơn hôn mê?”

“Chính là cậu ấy”

“Tôi biết rồi,well,hãy nhớ rằng,cuộc phẫu thuật của cô vào thứ 4 tới.8 ngày nữa kể từ bây giờ.” Bác sĩ Park nói,nhìn lên từ máy tính.

“Cám ơn Bác sĩ”

“Hãy nhớ,đừng để bản thân căng thẳng quá nhiều.Được chứ?Cô có câu hỏi nào không?”

“Được rồi,tôi sẽ cố gắng không để căng thẳng.Ai là người tiến hành phẫu thuật cho tôi?”

“Ah,cô rất là may mắn đấy,một trong những bác sĩ tài giỏi của chúng tôi đã chấp nhận phẫu thuật cho cô,cô ấy rất cảm thông sau khi nghe tình trạng của cô,tên cô ấy là Kwon Yuri,cô ấy là một người tài năng”

“Bác sĩ Park,liệu tôi có thể gặp cô ấy trước khi phẫu thuật không?”

“Ah được,nếu như cô muốn,tôi có thể gọi cô ấy ngay bây giờ.”

“Cám ơn bác sĩ”

Anh ấy bắt đầu nói chuyện điện thoại.

Vài phút sau,một người phụ nữ với mái tóc đen dài bước vào phòng.Cô ấy nhìn không xấu,mà có thể nói là rất đẹp.

“Chào Miss Jung,tên tôi là Kwon Yuri,và tôi sẽ là người tiến hành phẫu thuật cho cô,rất vui được gặp cô”cô ấy chào tôi bằng một giọng khàn và mỉm cười

“Chào bác sĩ Kwon”Cô ấy mỉm cười lần nữa.

“Không cần gọi phức tạp thế,gọi tôi Yuri được rồi”

“O-okay,gọi tôi là Jessica.”Yuri mỉm cười với tôi

“Okay Jessica,tôi đã nghe về trường hợp của cô và có vẻ nó khá nghiêm trọng,nhưng tôi có thể chế ngự được nó,tôi tự tin mình sẽ làm được”.

Và cả 2 chúng tôi bắt đầu trò chuyện vui vẻ,tôi phát hiện Yuri khá vui tính và chúng tôi đã có một bầu không khí vui vẻ,khi nhận ra trời đã tối,tôi nói lời tạm biệt và nhanh chóng rời khỏi bệnh viện.

End flashback

Trời đã tối.Tôi mở cửa vào nhà thì thấy Fany ngồi trên ghế một cách lười biếng và chỉnh qua lại các kênh truyền hình.

Tôi không bận tâm chào cậu ấy,như thường lệ,tôi bước vào phòng và đóng cửa lại.

Cơn đau đầu lại đến,tôi ôm chặt đầu mình và lầm bầm.Urgh,Tại sao nó lại đến ngay bây giờ?Tôi nghiến răng và cố không nghĩ về cơn đau đớn đó,hơi thở dần trở nên khó nhọc.

5 phút sau,

“Jessi?”Tôi nghe giọng của Fany sau cánh cửa.Cơn đau đầu đã dịu đi một chút.

Cậu ấy xoay nắm cửa và bước vào phòng.Tôi bỏ qua sự có mặt của cậu ấy và tiếp tục làm những việc trước đó.Cơn đau đầu cuối cùng cũng biến mất.

“Tình hình kiểm tra sức khỏe thế nào?”

Tôi nhún vui,tiếp tục bỏ qua cậu ấy.Một sự im lặng khó chịu cho đến khi Fany lên tiếng một lần nữa.

“uh…Jessi,tớ không có đồ ngủ cho tối nay,tớ đang tự hỏi liệu-“

Tôi dừng lại việc đang làm,tiến tới tủ quần áo,chọn một bộ đồ cũ,một cái áo thun rộng và một cái quần ngắn,tôi đưa chúng cho Fany mà không nói một lời nào.

“Cám ơn cậu nhiều Jessi”,với điều đó cậu ấy nhảy nhót vui vẻ đến nhà tắm.

Làm thế nào mà cậu ấy lại có nhiều năng lượng vào buổi tối đến thế?

Nửa tiếng sau,Fany trở ra cùng với chiếc khăn nhỏ,da nhợt nhạt,ẩm và những giọt nước lấp lánh.Tôi liếc nhìn đôi chân dài của cậu ấy,cặp đùi mật ong mà tôi luôn khao khát.Tôi chú ý những giọt nước đang nhỏ giọt từ cổ xuống xương đòn của cậu ấy.

Tiffany,cậu sẽ giết tớ trong những ngày này.

Tóc của cậu ấy lộn xộn và ướt.

Jessica,hãy kiềm chế bản thân,không được nhảy bổ vào cậu ấy.

Nhưng nó ko có ích khi mà chiếc khăn quấn chặt vào cậu ấy,khoe đường cong và cơ bụng săn chắc.

Tôi đã đấu tranh tử tưởng mình khi cứ tiếp tục nhìn chằm chằm vào thân hình hoàn hảo đó và mắt tôi đã rời khỏi thân hình nữ thần ấy.

Well tốt lắm Jessica.Hãy cảm thấy tự hào về bản thân khi có thể làm được một thành tích như vậy.Tôi mỉm cười hạnh phúc.

“Hey,Jessi,tớ muốn thay đồ ,được chứ?”

Tôi quá bận rộn với suy nghĩ ca ngợi bản thân mà không chú ý tới lời của cậu ấy nói và tiếp tục mỉm cười

Thật bất ngờ,không một lời cảnh báo,Fany quay lại,lưng cậu ấy đối diện với tôi và cởi bỏ khăn tắm xuống sàn,mắt tôi mở to khi nhìn cậu ấy khỏa thân.

OH. MY. GOD.Tôi vội vàng bước đến phòng tắm trước khi không kiểm soát được bản thân nữa

Tôi đóng sầm cửa phòng tắm,quay lưng lại,tư từ trượt xuống sàn,thở nặng nhọc. 

Phew,thật là nguy hiểm.Bắt đầu từ bây giờ tôi sẽ không trở về nhà cho đến khi chắc rằng cậu ấy đã ngủ.Mày có thể làm được mà Sica,một tuần nữa thôi.

“Hít sâu Jessica.Hãy nhớ,1 tuần nữa…”Tôi nhắm mắt,và chuẩn bị tinh thần trước khi bước ra khỏi phòng tắm,tôi hít 1 hơi thật sâu và mở cửa

Tôi ngay lập tức thấy hồi hận về điều đó.

Fany đứng bên cạnh giường đang mặc quần áo của tôi,chiếc áo thun quá khổ đang được treo lên,đôi vai kem mềm mại hoàn toàn được phơi bày một cách rõ ràng.

Cái đay quần sooc ngắn của tôi được quấn khéo léo một bên hông của cậu ấy, trong khi bên hông kia để lộ phần quần lót màu đen và hồng của cậu ấy, màu đen và hồng được đặt đan xen nhau.

Nhưng trên tất cả , chiếc quần sooc đã quá cũ và mòn của tôi trông chúng cứ như sẽ tuột khỏi đôi chân của cô ấy trong giây lát.

Tôi nhìn cậu ấy một cách mãnh liệt trong khi cậu ấy đỏ mặt với cái nhìn của tôi và cố gắng che đậy sự rụt rè của mình.

Nhưng hành động của cậu ấy càng làm cho tôi thêm nặng thêm.trong một nỗ lực để đánh lạc hướng bản thân,tôi đi đến giường mình và chuẩn bị chăn,gối.

“Jessi?”

Tôi không dám nhìn vào cậu ấy vì vậy tôi vẫn tiếp tục tập trung vào những chiếc gối.

“Hmm?”

“X-xin lỗi vì tớ đã gây ra sự cố này…”

“Ổn thôi,đi ngủ nào”Tôi kết thúc,đi tới công tắt và tắt đèn.

Fany đã ở trên giường đang tìm một vị trí thoải mái.

Tôi từ từ leo lên giường,cố gắng kéo dài thời gian ở trên giường cùng Fany càng lâu càng tốt.

Cuối cùng tôi cũng đã ở trên giường và nằm ngủ ở một bên giường,nằm xa cậu ấy nhất khi tôi có thể.

“Jessi”Tôi nghe cậu ấy thì thầm

“Hmm?”Tôi trả lời

“Nếu cậu còn di chuyển xa nữa,có thể cậu sẽ rơi xuống giường đấy”

Tôi cảm thấy một vòng tay ôm lấy eo tôi, và đôi chân thì quấn lấy tôi,cặp đùi mềm mại của cậu ấy đang ép vài người tôi.Cơ thể tôi trở nên căng thẳng,và trái tim đang đập một cách bất thường.

“Như thế này sẽ tốt hơn,bậy giờ thì cậu sẽ không rơi khỏi giường”

“T-Tiff,hãy dừng lại-“

“Tại sao cậu lại tránh tớ?”Tôi nghe cậu ấy thì thầm vào tai tôi .Tôi cố gắng ngừng bản thân không phát ra tiếng rên.

“T-Tớ không..”Tôi thấy đầu của cậu ấy di chuyển nhẹ,và mũi của cậu ấy chạm vào cổ tôi.

“Cậu đang”

Tôi quay lại để nhấn mạnh câu câu trả lời thế nhưng mặt tôi đang gần với mặt cậu ấy,và mũi chúng tôi vhạm vào nhau cũng như cậu ấy nhìn chằm chằm vào mắt tôi,tôi cảm thấy mình đang tan chảy trên giường.

“Jessi,tớ nhớ cậu”Tiffany Hwang,cậu không biết là cậu đang làm những gì với tớ ngay bây giờ đâu.

Tôi nhắm mắt lại.

“Jessi?”Cậu ấy nhẹ nhàng gọi. Tôi không thể chịu đựng thêm nữa.Cậu không biết tớ phải khó khăn thế nào để kiểm soát được bản thân mình đâu Tiffany?Làm ơn đừng tra tấn tớ như thế nữa.

“T-Tiff,tớ mệt.Hãy ngủ đi,tớ buồn ngủ”Tôi nói lắp,hy vọng cậu ấy sẽ không nói nữa.Ngủ?Không có cơ hội rồi.

Với đều này không có cách nào tôi có thể ngủ được.Cho đến khi bình minh bắt đầu lên.

T.B.C

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net