CHAP 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 27


Yoona’s POV


“Tớ đói quá à!!! Hình như có mấy cây dừa ở đằng trước kìa.” Sooyoung unnie nói khi theo đúng nghĩa đen lê lếch tới bên cạnh Sica unnie và Donghae oppa. “Tớ có đang tưởng tượng không?” chị ấy hỏi.


“Không.” Sica unnie nói. “Tớ nghĩ nói là thật.” Nghe thế, Sooyoung unnie đột ngột đứng dậy, ánh mắt lóe sáng, chị ấy chạy tới mấy cây dừa – cách chỗ chúng tôi gần 1 km.


“DỪAAAAA ƠIIIIII!!! TA ĐẾN VỚI MI ĐÂY!!!!!!” Sooyoung unnie hét lên khi chạy đi, bóng chị ấy dần nhỏ dần. Chúng tôi đi theo chị ấy. Nhưng chỉ là những những bước chân vững vàng.


Đã 1 tiếng 30 phút 9 giây kể từ lúc chúng tôi bắt đầu tìm kiếm Yuri unnie, tôi thực sự hy vọng sẽ tìm thấy chị ấy vì Seohyunnie càng lúc càng lo lắng và Sica unnie… thì… dù khuôn mặt chị ấy không biểu hiện nó, nhưng tôi có thể nhìn thấy sự lo lắng trong mắt chị ấy. Chị ấy chắc không ngủ đủ 24 tiếng rồi, đôi mắt gấu trúc của chị ấy đã nói lên điều đó. Đây khôngggggg KHÔNGGGGGG THể NÀOOOOO là Sica unnie được. Ai cũng biết chị ấy coi trọng giấc ngủ nhất mà, dĩ nhiên là sau Yuri unnie. Chị ấy bận quan sát Donghae oppa hít đất 500 cái, tôi nghĩ, chị ấy cũng nghĩ về Yuri unnie suốt cả đêm. Tôi thực sự lo lắng cho cả hai, đặc biệt là Seohyunnie~


Sooyoung’s POV


‘THỨC ĂN THỨC ĂN THỨC ĂN THỨC ĂN THỨC ĂN THỨC ĂN THỨC ĂN THỨC ĂN THỨC ĂN THỨC ĂN THỨC ĂN’ tôi ngân nga trong đầu khi chạy đến chỗ những cây dừa lớn kia. Khi đến gần chỗ đó, tôi hét lên, “THỨC ĂN!!!!” dừng lại một chút, dang tay mình ra như một cái ôm gặp mặt, chuẩn bị nhảy lên ôm chặt lấy cây THỨC ĂN to lớn. Ánh sáng và hoa thơm nở rộ bên trong tôi. (lol~ tưởng tượng của Sooyoung XD) Tôi chỉ còn cách nó có vài inches thì chân tôi vướng phải thứ gì đó, khiến tôi trượt ngã giữa đường. Thay vì ôm được cây THỨC ĂN lớn đó, thì tôi hôn nó, yeah, vì mặt tôi đập vào nó mà, MỘT CÚ THIỆT MẠNH.


“AIGOO. Cái quái-” tôi định dùng chân đá cái thứ làm mình trượt chân thì mắt tôi mở to.


“Sooyoung.” Trung sĩ Sica gọi. Tôi đứng lên chào.


Nicole’s POV


Chúng tôi dừng lại, cách chỗ Sooyoung unnie một bước chân, có hai người đang nằm trên mặt cát, đắp một cái áo thun lớn, ngủ ngon lành. Sica unnie nhìn hai dáng người đó.


“Tớ biết mà. Họ đã “ăn” lẫn nhau. Tớ tự hỏi ai đã “ăn” ai trước.” Hyo unnie nói, đặt một ngón tay lên cằm ra dáng suy nghĩ.


“Tớ cá là Yuri.” Sooyoung unnie nói.


“KHÔNG! Yuri unnie không bao giờ làm thế.” Hara bênh vực Yuri unnie, cậu ấy chạy đến chỗ chị ấy, vỗ nhẹ vào mặt để gọi chị ấy dậy.


“Đúng vậy! Yuri unnie sẽ không bao giờ làm thế!” Tôi cũng bênh vực Yuri unnie khi đến bên cạh Hara. Tôi vừa gây ấn tượng tốt với Hara, đúng không nhỉ? Tôi cũng cần phải lấy lòng Yuri unnie nữa. Cái này gọi là một hòn đá ném chết hai con thằn lằn. Tôi thật thông mình mà. Seohyunnie và Sica unnie nhìn nhau. Trao đổi ánh mắt với nhau.


“Tỉnh dậy đi unnie~” lần này Hara vỗ vào mặt Yuri unnie mạnh hơn, nhưng Yuri unnie chẳng hề nhúc nhích. 


“Có lẽ Eun Chan đã đánh thuốc cậu ta.” Sooyoung unnie nói.


“Vậy có nghĩa là Eun Chan đã “ăn” Yuri.” Hyo unnie nói.


“Có khả năng lớn là Eun Chan đã hơi táo bạo với Yuri.” Sooyoung unnie giải thích.


“Nhưng chị ta cũng không nhúc nhích chút nào.” Hyo unnie nói khi chọt chọt vào người Eun Chan bằng một cái cây nào đó. “Và cả hai chỉ mặt mỗi bikini.”


“Có lẽ họ đã đánh thuốc lẫn nhau.” Sooyoung nói.


“Vậy có nghĩa là không có ai “ăn” ai cả.” Hyo unnie kết luận.


“Yah! Đừng nói về việc “ăn” nữa! Em ngờ là Yuri unnie đã chạm vào chị ta.” Seohyunnie cáu kỉnh nó. Mọi người trở nên im lặng. Seohyunnie đang bùng nổ ngọn núi lửa bên trong mình. Sica unnie đang nhìn Yuri unnie.


Seohyunnie bước đến chỗ chúng tôi. Mắt chị ấy rực lửa. Tôi chưa từng nhìn thấy khía cạnh này của Seohyunnie. Nó… nó… nó thật đáng sợ.


“Xin tránh ra dùm.” Chị ấy lạnh lùng nói, tôi nhanh chóng kéo Hara ra. Sợ rằng chị ấy có thể sẽ làm đau cậu ấy. Seohyunnie khuỵu gối xuống bên cạnh Yuri unnie, kéo chị ấy ngồi dậy rồi nhìn chị ấy. Giây phút đó, chúng tôi không ai dám thở mạnh. Chị ấy nghiêng người lại gần tai Yuri unnie rồi thì thầm gì đó. Mắt Yuri unnie mở to, thực sự là rất to, chị ấy nghiến răng, nhíu mày rồi giận dữ quắc mắt.


Seohyun’s POV


Tôi vỗ nhẹ vào vai Sica unnie, chúng tôi trao đổi ánh mắt với nhau.


‘Sica unnie, em không nghĩ Yuri unnie sẽ làm thế.’


‘Chị… chị… chị không biết nữa.’


‘Unnie à, Yuri unnie dù một triệu năm sau cũng không làm cái việc “ăn” người khác đâu.’


‘Sao em lại chắc chắn như vậy?’


‘Vì em chính là em.’


‘Chị… chị.”


‘Nhìn này Sica unnie, Yuri unnie yêu chị rất rất RẤT nhiều.’


‘……’


‘Nhìn em nè, unnie. Em đã cùng lên kế hoạnh với Yuri unnie. Nhưng lúc nào cũng thất bại trong việc gây sự chú ý từ chị.


‘Gì chứ?’


‘Em sẽ giải thích sau, chị hãy tin em.’ Chị ấy gật đầu


“! Đừng nói về việc “ăn” nữa! Em ngờ là Yuri unnie đã chạm vào chị ta.” Cuối cùng tôi cũng mất đi sự bình tĩnh của mình. Tôi bước tới chỗ Yuri unnie.


“Làm ơn tránh ra.” Tôi yêu cầu Nicole và Hara. Nicole tránh ra và kéo Hara theo mình. Tôi khuỵu gối xuống bên cạnh Yuri unnie, kéo chị ấy ngồi dậy. Tôi nghiêng người lại gần tai chị ấy. Nếu thế này không khiến chị ấy thức dậy, thì tôi cũng không biết phải làm gì nữa.


“Yuri unnie, em đang yêu.” Tôi thì thầm vào tai chị ấy, rồi từ từ tách ra, tôi nhìn thấy đôi mắt chị ấy mở ra ngay lập tứ, biểu hiện luân phiên thay đổi: kinh ngạc, căm thù, tức giận và chán ghét kẻ đó, chị ấy trừng mắt.


“Người đó là ai hả, Seobaby! Chị sẽ lột da tên đó!” Yuri unnie nói với giọng thực độc ác và căm giận.


“Chuyện gì đã xảy ra với chị vậy unnie?” tôi hỏi, chị ấy nhíu mày nhiều hơn rồi nhìn thẳng vào mắt tôi. Tôi nhìn thấy sự lo lắng, biểu hiện của chị ấy bắt đầu dịu lại.


“À thì… chị đã…”


“ “Ăn” .” Hyo unnie xen vào.


“ “Ăn”… Cái gì Không có! Tớ bị kéo đến đây và…” Yuri unnie giải thích.


“Bị “ăn”.” Sooyoung unnie nói khi đang ôm một trái dừa. Làm sao chị ấy hái được vậy, tôi cũng không biết.


“Bị “ăn”, đúng rồi. Chờ đã – Không phải thế!!! Tớ không bị “ăn”! Aish. Như tớ đã nói rồi đó, tớ bị kéo đến đây và tớ không biết cái nơi quái quỷ này là ở đâu, tớ-”


“đánh thuốc Eun Chan.” Hyo unnie nói.


“đánh thuốc Eun Chan.” Chị ấy gật đầu. “Huh? Không!!! Vì tớ không biết đây là quái quỷ nào, tớ không biết phải làm gì, vì tối qua trời mưa rất to, tớ-”


“ “ăn” Eun Chan.” Sooyung unnie nói.


“Tớ đã “ăn” Eun Chan. Đúng rồi. Cái gì Không phải thế! Hai tên ngốc kia! IM MIỆNG ĐI!” Yuri unnie hét lên, chỉ vào mặt hai unnie. “Tớ không bị “ăn” hay đánh thuốc hay “ăn ai cả! Vì tối qua trời mưa rất to nên tớ quyết định ở lại đây cho đến khi trời bớt mưa. Tớ và Eun Chan đã nói chuyện về-”


“việc “ăn” lẫn nhau.” Hyo unnie nói.


“việc “ăn” lẫn- KHÔNG PHẢI!!! IM ĐI HYO!” Yuri unnie thất vọng gãi đầu. “Tớ và Eun Chan đã nói về việc tại sao chị ấy và Donghae lại chia tay. Chị ấy không thích tớ theo kiểu đó, tớ cũng không thích chị theo cách đó. Vì trời mưa nên bọn tớ không thể ngủ và quyết định trò chuyện nhiều hơ, Tớ nghĩ trời gần sáng thì bọn tớ mới đi ngủ. Tớ cở áo thun lớn của mình ra để đắp cho cả hai, vì trời khá lạnh, còn chị ấy cởi áo sơ mi mình ra để làm một cái gối êm ái. Bọn tớ định sẽ tìm đường về nhà sau khi thức dậy.” Yuri unnie giải thích khi nhìn vào người bên cạnh, búng nhẹ vào trán chị ta.


“Yah! Eun Chan DẬY ĐI!” Yuri unnie hét lên, Eun Chan mơ màng chuyển người.


“Này! Sao em lại búng trán em ấy!!!” Donghae oppa đột ngột đứng lên, khiến Sica unnie té đập lưng xuống đất.


“Ahhhh!!!” Sica unnie hét lên khi butt chị ấy chạm vào mặt cát. “OWWW~” chị ấy rên rỉ. Mắt Yuri unnie mở to, chị ấy lập tức chạy đến chỗ Sica unnie, trừng mắt nhìn Donghae oppa. Donghae oppa nuốt nước bọt.


“Sica~~ Cậu có ổn không?” Yuri unnie hỏi.


“Không, cậu là đồ ngốc.” Sica unnie nói khi lườm Yuri unnie. Nhưng mắt chị ấy ngấn nước. Chắc là đau lắm?


Sica’s POV


“Sica~~ cậu có ổn không?” Yuri hỏi.


“Không, cậu là đồ ngốc.” tôi lườm cậu ta. ‘cậu khiến tớ lo lắng nhiều lắm! Tớ đã nghĩ nếu Eun Hye kia làm gì với cậu, tớ sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân. Tớ nghĩ mình sẽ mất cậu! Tớ nghĩ cậu sẽ yêu cô ta! Tớ nghĩ cậu sẽ không còn tình cảm với tớ nữa, cậu sẽ từ bỏ vì tớ đã quá khó khăn với cậu.’ Tôi cảm thấy nước mắt đang chảy ra từ khóe mắt mình. Yuri lo lắng nhìn tôi.


“Sica à~” cậu ấy gọi. Cậu ấy đứng lên nhìn Eun Chan.


“Xin lỗi vì những gì tớ định làm.” Cậu ấy nói, Eun Chan gật đầu am hiểu. Cậu ấy bước đến chỗ Donghae, tôi thấy Donghae nuốt nước bọt. Yuri giơ nắm đấm lên rồi thẳng tay đấm vào má trái của Donghae.


“Cái này là vì đã ngu ngốc và làm tổn thương Eun Chan.” Cậu ấy nói rồi đấm một cái nữa vào má phải của Donghae. Cái gì – cậu ấy đánh anh ta vì Eun Chan ư?! Oh Yuri, cậu định sẽ - 


“còn cái này là vì đã làm cho người quan trọng nhất trong đời tôi rơi xuống đất, khiến cậu khóc.” Cậu ấy nói. Cậu ấy đang ám chỉ tôi sao? Tôi nhìn quanh và rồi tôi và Fany khóa mắt vào nhau.


‘đúng vậy, cậu ấy ám chỉ cậu đấy.’


‘tớ sao?’


‘đôi lúc cậu cũng chậm chạp thật.’ cậu ấy show mắt cười.


“Giờ thì nằm xuống và hít đất 50 cái!” Yuri hét lên. Donghae nhìn cậu ấy với ánh mắt em-đang-đùa-với-anh-đó-hả, Yuri giận dữ gầm gừ. Đúng vậy, Yuri vừa mới gầm gừ đó. Donghae co rúm người vì sợ, lập tức nằm xuống hít đất với khuôn mặt sưng vù.


“Tớ nghĩ Jessica đã gây ảnh hưởng đến Yuri quá nhiều.” tôi nghe Sunny thì thầm với Hyomin. Yuri bước đến chố tôi rồi quỳ xuống trước mặt tôi.


“Xin lỗi vì đã khiến cậu lo lắng.” cậu ấy mỉm cười.


“Ai nói tớ lo lắng chứ?” tôi hỏi. ‘Tôi bị bắt rồi! Tôi không biết phải làm gì nữa! Tôi nghĩ mình đã phát điên lên đó chứ! Lo lắng chỉ là nói giảm nói tránh cái cảm cái giác khi cậu bị CÔ TA kéo đi! Tớ không nghĩ được gì nưa! Tớ lo lắng cho cậu đến phát điên!’ Nụ cười của cậu tắt dần, đôi mắt cậu ấy có chút tổn thương, nhưng rồi nó cũng biến mất. Cậu ấy đứng dậy, cúi đầu trước mọi người.


“Xin lỗi vì đã gây rắc rối cho mọi người.” Cậu ấy xin lỗi. Eun Hye đứng bên cạnh cậu ấy, cũng cúi đầu theo.


“Đúng vậy, xin lỗi vì đã gây rắc rối cho mọi người. Thật sự là lỗi của tôi vì đã phản ứng hơi thái quá.” Cô ta nói.


“Unnie, đây là đồ của chị. Hãy mặc nó vào, nếu không chị sẽ bị cảm đó.” Nicole nói khi đưa Yuri cái áo thun của cậu ấy. Mặt tôi bắt đầu nóng lên khi nhận thấy abs rắn chắc của Yuri. Cậu ấy cảm ơn Nicole rồi vuốt tóc em ấy. Nicole vui sướng cười toe toét.


“Chúng ta trở về được chưa?” Yuri hỏi, mọi người đồng loạt gật đầu.


“Yey!” Hara và Seohyun nói khi chạy đến khoát cánh tay của Yuri. Yuri mỉm cười rồi rút tay mình ra khỏi cái ôm của họ. Cả hai cô bé mỉm cười lại, vẻ hiểu chuyện. Được rồi. Tôi đang bối rối. Yuri cúi người xuống, chậm rãi ôm lấy tôi rồi bế tôi lên. Cậu ấy nghiêng người lại gần, chóp mũi của cậu ấy chạm vào má tôi.


“Tớ nhớ mùi hương của cậu.” Cậu ấy thì thầm. Huh?


“Đi thôi~” cậu ấy nói.


“nhưng, còn anh ta?” Sooyoung chỉ vào Donghae hỏi.


“oh. Tớ quên mất. Anh có thể đứng lên rồi.” Yuri ra lệnh.


“Cảm ơn! Cảm ơn! Cảm ơn! Cảm ơn!!!” Donghae cứ ca đi ca lại câu đó.


“Sooyoung, cậu có thể cưỡi lên lưng anh ta nếu cậu muốn. Nhưng hãy chia sẻ với Hyoyeon hay ai đó cảm thấy mệt.” Yuri giải thích. Mặt Donghae tối sầm lại. Cảm giác hạnh phúc của anh ta đã tan biến mất. Sooyoung và những người khác hoan hô. “Anh ta có thể là ngựa thôi nhỉ?” Sooyoung hỏi, Yuri gật đầu.


“Dẫn đường đi.” Yuri nói, Sooyoung giơ tay chào tuân lệnh.


“Vâng, thưa sếp!” Sooyoung nói.


“Đi thôi, công chúa của tớ.” Cậu ấy nói.


Vì tôi thực sự có chút chút CHÚT (một cách nghiêm túc) phản ứng chậm. Phải hơn 5 phút tôi mới thấm được câu nói lúc nãy của cậu ấy về việc ‘nhớ mùi hương của tôi’ và ‘công chúa của tớ’, lúc này mặt tôi đỏ lên.


Tại sao cậu lại làm tớ đỏ- Aish. Yuri, khi về đến nơi, cậu chết chắc với tôi.


End Chap 27.



--------------------



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net