Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 5

Jessica hít một hơi thật sâu rồi thở ra. Cô đang đứng trước lâu đài của gia đình mình nhưng cô không dám bước vào trong và khiến mọi việc trở nên thật tồi tệ, cô đến đây một mình. Không có Mr. Hoàn hảo vào đêm nay, cô sẽ chính thức là kẻ cô đơn. Gia đình sẽ thất vọng về cô. Mọi người sẽ nghĩ cô là tên đại bịp bợm.

“Em nói đúng, Nicole. Chị đúng là cô đơn thật.”

Jessica xoay đấm cửa, bước vào nhà và đối mặt với cơn ác mộng khủng khiếp nhất của mình.

‘Chúc may mắn, Jessica.’

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Taeyeon ngắm mình trong gương rồi mỉm cười. Trông cô hoàn toàn đẹp trai và quyến rũ tối nay. Vô thức, Taeyeon cười khúc khích như một tên ngốc. Cô vuốt thẳng lại trang phục rồi chải tóc mình.

“Trời ơi. Đến con còn muốn chảy nước dãi trước mình nữa là.”

Tiffany nhận thấy Taeyeon đang nói chuyện một mình, cô bĩu môi. Bước về phía Taeyeon, cô đánh vào vai của cô gái.

“Yah! Nấm à…”

“Không ai được chảy nước dãi trước TaeTae của tớ hết!”

“Hở?”

“KHÔNG Ai ĐƯỢC CHẢY NƯỚC DÃI TRƯỚC TAETAE CỦA TỚ!”

Tiffany lại đánh vào vai của cô ấy, nhưng lần này cô đánh mạnh nhất có thể. Taeyeon hơi sợ nhưng bình tĩnh lại. Bây giờ, cô còn bối rối hơn lúc nãy nữa.

“Nấm à… sao cậu lại đánh tớ?”

“Bởi vì… cậu đang chảy nước dãi…”

Vẫn cảm thấy khó hiểu, Taeyeon vòng tay quanh eo của Tiffany.

“Tớ không thể chảy nước dãi sao?”

“Chỉ có tớ mới có thể… cậu là TaeTae của tớ. Tớ là người duy nhất được phép.”

Taeyeon lập tức hiểu được gợi ý của Tiffany. Cô cười gian.

“Tớ không thể chảy nước dãi trước bản thân của mình à?”

“Không được, vì cậu là của tớ. Chỉ có tớ mới được quyền làm thế.”

Taeyeon cười lớn rồi kéo Tiffany vào một nụ hôn. Cô tách ra rồi cả hai tựa trán vào nhau.

“Được rồi. Tớ sẽ không làm như thế nữa. Nhưng cậu phải hứa với tớ một việc.”

Tiffany khoe mắt cười nổi tiếng của mình.

“Hứa với tớ rằng cậu luôn luôn chảy nước dãi trước tớ.”

Tiffany nghịch ngợm để mũi cả hai chạm nhau.

“SẼ MÃI NHƯ VẬY”

“Ối! Cái gì…”

Nhưng trước khi Taeyeon có thể kết thúc câu nói của mình, một cái gối khác đã bay đến. Nó trúng ngay đầu cô. Hai lần.

“Yah!”

Sunny đứng trước cửa phòng, hai tay cầm gối. Sooyoung ở phía sau cười gian xảo.

“Đừng có sến nữa! Chúng ta có nhiệm vụ này!”

Taeyeon mím môi, rên ri với Tiffany.

“Baby à… cậu ấy đánh tớ. Đau lắm này.”

“Oww… tội nghiệp TaeTae của tớ. Để tớ xem nào.”

Taeyeon cho Tiffany xem chỗ bị Sunny ném gối trúng. Tiffany dịu dàng hôn lên nó.

“Còn đau nữa không?”

Taeyeon gật đầu rồi chỉ vào môi mình. Sooyoung trợn mắt khi Tiffany tiếp tục hôn nhẹ vào môi Taeyeon.

“Thỏ con à… ngăn họ lại đi.”

Sunny không báo trước ném cái gối còn lại. Nhưng lần này, Taeyeon đã xoay sở tránh được nó. Cô ấy cười lớn với sự cố gắng yếu ớt của Sunny.

“Sunny! Ngừng ném gối vào TaeTae CỦA TỚ đi!”

“Yah Hwang Miyoung! Đừng có lớn tiếng với Thỏ con của tớ! Cô ấy mỏng manh lắm!”

Tiffany nhìn Sooyoung chằm chằm nhưng Taeyeon đã mở miệng trước.

“Mỏng manh? Nhóc đó hả? Tớ không ngạc nhiên khi cậu đổ trước cậu ta đâu.”

“Này, nói vậy là ý gì hả?”

Tiffany quay sang nhìn Sunny.

‘Đưa cậu ta ra ngoài ngay nếu không tớ sẽ cho cậu ấy biết thế nào là ‘mỏng manh’.’ 

‘Cậu không dám đâu Tiff.’

‘Không phải lúc này.’

Sunny thở dài rồi nắm lấy tay Sooyoung.

“Tốt, tốt thôi. Bọn tớ sẽ đợi bên ngoài.”

Sunny kéo Sooyoung đi, ngăn cô ấy tiếp tục đấu mắt với Taeyeon và bạn gái của cậu ta. Sooyoung nhanh chóng theo sau Sunny như thể bị trúng bùa yêu, sẽ khiến cô yêu nhóc Thỏ con này đến chết.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Mọi người đang cười nói vui vẻ, ngoại trừ Jessica. Cô chẳng thèm nói câu nào. Không phải vì cô không thể nói mà vì cô biết thời điểm mà cô mở miệng, mọi người sẽ hỏi Mr. Hoàn hảo mà cô bảo là bạn trai đâu rồi.

Nhưng Nicole đâu dễ dàng cho qua như vậy.

“Vậy bác sĩ gì đó đâu rồi, Jessi?”

Jessica cảm thấy cổ họng bị bóp nghẹn. Cô có thể nhét cái muỗng này vào miệng Nicole được không nhỉ? Krystal trợn mắt, lườm Nicole.

“Im đi Nic. Giọng của chị làm tôi khó chịu đó.”

“Krys, em phải gọi chị ấy là unni đó, nhớ không?”

Giọng nói ngây thơ của Hara làm cơn bực mình trong Krystal tăng lên.

“Em chỉ gọi chị của mình là unnie thôi.”

“Nhưng mà…”

“Không sao cả, Hara. Chị không cần cô em họ vô lễ trở nên lễ phép với mình.”

Krystal bước lên một bước nhưng bị Jessica ngăn lại. Cô lắc đầu không ủng hộ cách cư xử của Krystal. Krystal thở dài rồi ngăn mình tiến đến xé xác Nicole.

Những người lớn trong gia đình họ Jung đã tụ lại ở bàn ăn. Chỉ có Nicole, Hara, Krystal và Jessica là vẫn còn đang ở phòng khách tranh cãi. Hơn việc cố gắng giết lẫn nhau. Krystal nắm lấy tay chị gái mình và ra hiệu cô ấy đi theo.

“Unni. Bỏ đi. Ông bà chắc sẽ lo lắng nếu họ nghe thấy CHÚNG TA cãi nhau.”

Jessica gật đầu đi theo cô em gái nhỏ. Nicole nhếch mép cười vui vẻ. Hôm nay, Jessica Jung sẽ bị bẽ mặt trước mặt mọi người.

Và cô rất thích điều đó.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

“Jessica à, bạn trai của cháu đâu rồi? Ta không thể chờ để được gặp nó.”

Jung lão gia mỉm cười vui vẻ ở cuối bàn ăn. Jessica đổ mồ hôi như tắm.

‘Mr. Hoàn hảo đáng ghét! Nicole đáng ghét!’

“Jessica. Ông nội đang hỏi chị kìa. Em cũng đang mong chờ lắm đây.”

Nicole ngồi bên cạnh vị hôn phu của mình mỉm cười. Không đời nào ‘bạn trai’ của Jessica sẽ đến. Mọi người sẽ rất thất vọng về Jessica. Lúc đó, cô ấy sẽ không còn là nàng công chúa của gia đình này nữa. Dì Mary và dượng John nhìn đứa con gái của họ rồi mỉm cười theo. Thất bại của Jessica sẽ là chiến thắng vẻ vang nhất của bọn họ.

Ông bà Jung đều cảm thấy lo lắng cho cô con gái của họ. Họ không biết bạn trai của Jessica là ai. Cô chưa từng giới thiệu anh ta với họ. Cũng như chồng mình, Jung lão phu nhân không giấu được sự vui mừng. Bà cũng đang mỉm cười hạnh phúc. Bằng chứng là bà đã chủ tâm để Jessica ngồi cạnh mình vào bữa tối hôm nay. Bà đặt tay mình lên tay của Jessica, xoa nhẹ nó để thu hút sự chú ý của cô ấy. Jessica hơi quay lại và nhìn bà của mình.

“Ta rất vui vì cuối cùng con cũng tìm được anh ta. Đã đến lúc con phải được hạnh phúc rồi.”

Jessica không thể ngăn mình cảm thấy có lỗi. Làm sao cô có thể nói với mọi người rằng Mr. Hoàn hảo kia không hề tồn tại? Krystal nhận thấy vẻ mặt không vui và cảm thấy có lỗi của chị mình. Cô bé nhanh chóng chen vào.

“Sunny unni và Fany unni đâu rồi? Giờ này họ phải có mặt rồi chứ nhỉ.”

Như chờ đợi tín hiệu từ Krystal, chuông cửa kêu lên. Jessica thở phào nhẹ nhõm. Những người bạn thân nhất của cô đã đến. Jessica luôn nhiệt tình chào đón họ. Sunny và Tiffany là bạn thưở nhỏ của Jessica. Mọi sự kiện gia đình họ Jung tổ chức cả hai đều được tham gia, chưa nói đến việc đây là ý muốn của Jung lão gia. Taeyeon là người yêu của Tiffany nên cô ấy cũng được mời.

Jessica đứng dậy rồi cúi chào trước khi rời phòng. Cô bước nhanh về phía cửa. Cô biết lời nói dối của mình sẽ sớm bị vạch trần nhưng có những người bạn thân bên cạnh cho cô sức mạnh để đối mặt với bất cứ chuyện gì sẽ xảy ra.

“JESSI!”

Tiffany lập tức ôm lấy Jessica ngay khi cửa mở. Jessica đáp lại cái ôm đó và mỉm cười với Sunny, Taeyeon và một chàng trai ở đằng sau họ. Một chàng trai?

“Chào cậu, Sica.”

‘O.M.G! Là Yuri! Trông cô ấy KHÁC QUÁ.'

“Y-Yu…”

“Yul. Kwon Yul.”

Trước khi Jessica có thể kết thúc câu nói của mình, Taeyeon đã chen vào. Taeyeon nắm tay Tiffany và kéo cô ấy lại gần. Cô nhìn sang bên cạnh, ra hiệu cho Sunny vào trong.

“Bọn tớ sẽ để hai cậu nói chuyện một lát. Vào trong nào Nấm cưng.”

Jessica cứ nhìn chằm chằm Yuri, dù những người khác đã đóng cửa lại. Cô đã bị mê hoặc bởi… chàng trai quyến rũ này.

“Cậu có thể ngừng nhìn tớ không.”

Yuri nở nụ cười quyến rũ. Mặt Jessica ửng hồng.

“C-Cậu làm gì ở đây vậy?”

“Tớ sẽ giúp cậu.”

Mắt Jessica tập trung vào từng inch của sự biến đổi mới mẻ này. Yuri có tóc ngắn, cô ấy đang mặc áo sơmi trắng, quần tây trắng và áo khoác trắng. Chuyện gì đã xảy ra với khía cạnh nữ tính của cô ấy vậy? Như thể nó biến mất chỉ trong một đêm. Tóc của cô ấy được tạo hình thật hoàn hảo với khuôn mặt, khiến người khác… không thể kháng cự được… Điều mà Jessica chưa từng nhìn thấy trước đây. Yuri nhận ra ánh mắt của Jessica đang lướt khắp người mình. Cô hơi đỏ mặt, khẽ gãi ót mình.

“Tớ quyến rũ lắm sao, Jessica?”

“KHÔNG CÓ!”

“Vậy sao cậu cứ nhìn như muốn ăn tớ vậy?”

“Tớ thẳng đó nha!”

“Tớ có nói cậu là g.a.y đâu.”

“Đừng có chuyển chủ đề! Sao cậu lại ở đây?”

Jessica cố gắng nói một cách khó nghe nhất nhưng đã thất bại. Không hiểu sao, sự có mặt của Yuri lại khiến cô bình tĩnh trở lại. Yuri đút hai bàn tay vào túi áo khoát.

“Tớ đến đây để giúp đỡ. Hãy để tớ giúp cậu nhé.”

“Nhưng cậu không phải…”

“Con trai? Tớ biết. Tiffany đã kể cho tớ nghe về tình cảnh của cậu. Tớ cũng giống như cậu. Mẹ tớ gần như muốn tớ phải làm như vậy. Dù sao thì, chỉ có một đêm thôi mà. Đâu có tổn hại gì?”

Jessica không thích từ ‘một đêm’ được đề cập. Nhưng cô thẳng. Cô không thể yêu Yuri được đúng không?

“Nên hãy để tớ giúp cậu, cho đến khi cậu tìm được ai đó có thể thay thế chỗ của tớ. Vấn đề đã được giải quyết. Cậu thấy sao?”

“Cậu có muốn một sự trao đổi nào không Yuri?”

“Không cần đâu.”

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Jessica để Yul vào trong rồi đóng cửa lại. Nhưng trước khi cô có thể nhấc bước, Yul đã nắm lấy tay cô rồi mỉm cười.

“Tay cậu nhỏ hơn. Tớ thích điều đó.”

Jessica thầm cười khúc khích một cách hạnh phúc. Thay vì đẩy ‘anh ta’ ra, cô đã đan những ngón tay của họ vào nhau.

“Tay của cậu lớn hơn đối với một cô gái.”

“Đây là bàn tay của một bác sĩ phẫu thuật, Sica à.”

Yul giơ tay bàn tay đã được đan chặt với tay của Jessica lên ngang tầm mắt.

“Cậu thực sự muốn làm điều này chứ, Yuri? Tớ có thể khiến cậu bị tổn thương đó.”

“Thứ nhất, tớ sẽ không đến đây nếu chưa sẵn sàng. Thứ hai, cậu nên ngừng gọi tớ là Yuri đi. Gọi là Yul, Sica à.”

“Ai đặt cho cậu cái tên đó và tạo kiểu tóc này nữa?”

Yul cười khúc khích. Giờ thì cô ấy thắc mắc về kiểu tóc của ‘anh ta’ sao?

“Hyoyeon đã tặng cho tớ cái tên đó và cả KIỂU TÓC này nữa. Không hiểu tại sao bộ tóc giả này không hề gây khó chịu và lại dính rất chặt vào tóc của tớ.”

“Tớ biết mà. Dĩ nhiên là nhờ sự giúp đỡ của Hyo. Cậu có biết cô ấy là một trong những người trang điểm cho Black Pearl của SNSD không? Tớ vẫn còn ngạc nhiên vì cách mà cô ấy biến cô nàng ấy trở thành một chàng trai đó.”

“Tớ cũng vậy, Sica. Tớ cũng như thế.”

Jessica cứ tự hỏi mình, rằng bằng cách nào mà cả hai lại cảm thấy thoải mái như vậy. Họ chạm mặt nhau chỉ hai lần. Và bây giờ Yul lại đột nhiên trở thành bạn trai của cô. Giả làm bạn trai của cô mới đúng chứ. Jessica mỉm cười.

“Yul đã sẵn sàng chưa?”

“Em có thể tin ở Yul, baby à.”

Jessica chỉ có thể đỏ mặt. 

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

“Mọi người, đây là Kwon Yul, bạn trai của con.”

Tất cả người họ Jung há hốc mồm. Nicole suýt nữa phun miếng trái cây mà cô đang nhai ra. Vị hôn phu của cô cố ngăn mình không nhìn vào Yul và mắng anh ta. Ông bà Jung gần như bật khóc. Jung lão gia và Jung lão phu nhân vui vẻ cười thật tươi. Ba mẹ của Nicole cứ nhìn Yul mãi. Như thể anh chàng này là món quà cho họ. Hara và ba mẹ cô, phải nói rằng nếu hàm của họ không gắn vào xương mặt thì có lẽ họ đang nhìn chằm chằm mà không có chúng. Mọi người như bị thôi miên khi nhìn vào Yul, ngoại trừ Jung nhỏ, Krystal. Cô bé bằng cách nào đó lại biết được và việc này khiến Jessica chú ý.

Cặp Taeny và Sunny đều đang cười toe toét.

‘Thấy không? Tớ đã bảo cậu hãy tin ở tớ mà, Nấm.’

‘Aww TaeTae. Tớ chưa bao giờ nghi ngờ cậu hết. Là Sunny với Sooyoung đó.’

Sunny lườm Taeny.

‘Này! Để Youngie của tớ yên!’

Bà Jung nhanh chóng đứng dậy và bước đến chỗ cô ấy và Yul.

“Con yêu, con có nghĩ là cậu ấy hơi giống Yoona của chúng ta không?”

Bà quay lại và diễn tả cho chồng mình thấy sự giống nhau giữa Yoona và Yul. Ông Jung cùng những người họ Jung khác gật đầu đồng tình. Nhưng sau đó, sự chú ý của mọi người đều tập trung về phía Jung lão gia.

“Yul, ngồi xuống đi. Còn Jessica, giúp Yul đi chứ. Chúng ta có thể bắt đầu bữa tối rồi.”

“Vâng thưa ông.”

Yul nhìn vào đôi bàn tay vẫn đang đan chặt vào nhau của họ. ‘Anh’ mỉm cười. Jessica không hề nhận ra mình vẫn còn nắm tay ‘anh ấy’. Cô kéo Yul ngồi xuống chỗ bên cạnh mình.

“Bắt đầu nào. Mọi người hãy ăn thật ngon miệng.”

Yul nhận ra Hara và cả Nicole đang nhìn mình chằm chằm. Cô cảm thấy không thoải mái tí nào. Jessica nhận thấy điều đó. Cô nghiêng người lại gần Yul rồi hạ giọng để chỉ mình cô ấy nghe thấy.

“Yul? Có chuyện gì sao?”

“Hai người em họ của cậu cứ nhìn tớ chằm chằm. Khiến tớ không thoải mái.”

Jessica thấy bực mình và nhanh chóng quay sang bắn cái lườm chết người về phía hai cô gái. Hara lập tức nhìn xuống đĩa thức ăn, trong khi Nicole thì giả vờ đang đút thức ăn cho vị hôn phu của mình. Taeyeon suýt nữa là phun hết thức ăn trong miệng ra khi nhìn thấy hành động của Nicole và Hara. Cô ấy bị nghẹn.

“N-Nấm ơi… nước…”

Tiffany lập tức đưa ly nước cho Taeyeon. Taeyeon một hơi uống cạn. Tiffany dịu dàng vuốt lưng cô nàng.

“TaeTae. Ăn chậm thôi.”

“Cảm ơn cậu nhé, Nấm.”

Sunny thở dài. Cô nhớ Youngie của mình.

‘Youngie. Thỏ con Sunny nhớ cậu.’

Krystal trợn mắt nhìn 3 người bọn họ. Cô bóp trán.

‘Làm thế nào chị cô có thể kết bạn với bọn họ được nhỉ?’

‘Yah Krys! Chị nghe thấy đấy!’

‘Ơ? Fany unni?’

‘Chúng ta chia sẻ cùng đường truyền Krys! Đừng để chị mách với Jessica.’

‘Nhưng mà…’

‘Chị cũng nghe thấy nữa, Krys. Chị chắc Jessica sẽ nổi điên lên nếu em chỉ trích bạn của cậu ấy, nhất là nhóc thỏ con này và cô nàng nấm kia.’

‘Sao hai chị lại đọc được ý nghĩ của em? Điều này thật điên rồ!’

‘Bọn chị đang theo dõi em đấy, Jung nhỏ.’

Krystal thở dài rồi tập trung vào thức ăn của mình. Phớt lờ bộ ba kia là tốt nhất cho cô. Thật tệ là chị cô ở một đường truyền khác. Chị ấy có thể tự cứu lấy mình.

“Vậy Yul này, Jessica nói với ta rằng cháu là một bác sĩ. Là bác sĩ chuyên khoa à?”

Câu hỏi của Jung lão gia gần như là Yul giật mình. Nhưng cô đã mỉm cười và trả lời nó một cách lễ phép.

“Vâng ạ. Cháu là bác sĩ khoa nhi.”

“Bác sĩ nội trú?”

“Vâng ạ. Được 2 năm rồi ạ. Cháu đã làm ở bệnh viện gần nhà trước khi chuyển đến đây.”

“Cháu làm ta ngạc nhiên đấy, Yul.”

“Sao lại thế ạ?”

Jung lão gia khẽ cười. Yul tập trung sự chú ý vào ông ấy.

“Một bác sĩ giỏi như cháu lại phải lòng cô công chúa trẻ con của chúng ta. Cháu thích Jessica ở điểm nào thế?”

Jessica suýt nữa là đánh rơi cái muỗng. Cô đang rất lo lắng. Cô chẳng biết gì về Yul, và cô ấy cũng vậy. Bọn họ như hai kẻ xa lạ nhưng bằng cách nào đó lại cảm thấy rất thoải mái với nhau. Jessica muốn ra hiệu cho Taeyeon nhưng cô biết rõ rằng Nicole đang chú ý đến cô. Yul nở nụ cười quyến rũ của mình.

“Bên trong vẻ lạnh lùng ấy là một trái tim ấm áp. Khi ở cạnh cô ấy, cháu cảm thấy mình có thể làm được mọi thứ. Cô ấy cho cho cháu thứ cảm giác không nói được bằng lời. Cô ấy khiến cháu cảm thấy mình thật đặc biệt.”

Jung lão gia và ông bà Jung mỉm cười hài lòng. Ông Jung vỗ nhẹ vai cô.

“Nói hay lắm, Yul.”

Yul mỉm cười. Thuyết phục được gia đình của cô ấy. TÍCH.

Những người hầu mang món tráng miệng ra. Mỗi người một phần. Jessica nhận ra đây là món kem hương vani ưa thích của mình. Cô lấy muỗng và múc một ít nhưng Yul đã kịp thời ngăn cô ấy lại.

“Baby. Yul nghĩ là mình nhìn thấy dưa leo trong nó.”

“Ở đâu cơ?”

Những người họ Jung nhìn Yul khi cô lấy ly kem của Jessica và múc những miếng dưa leo ra. Mắt Jessica mở to.

‘Làm sao Yuri biết mình ghét dưa leo?’

Taeny, Sunny và Krystal thầm mỉm cười. Họ biết lý do tại sao.

Khi không còn miếng dưa leo nào, Yul hài lòng đặt ly kem trở lại trước mặt Jessica.

“Giờ em có thể ăn rồi.”

Jung lão phu nhân nhìn chồng mình rồi gật đầu.

“Con vượt qua bài kiểm tra của chúng ta, Yul à.”

Yul nhíu mày nhìn hai người lớn tuổi của nhà họ Jung. Bài kiểm tra? Ông Jung tiếp lời mẹ của mình.

“Con đã tìm thấy dưa leo mà chúng ta đã bỏ vào món kem ưa thích của Jessica. Việc mà những chàng trai trước con đều thất bại. Bọn họ chỉ chú ý đến việc làm chúng ta hài lòng mà quên đi chuyện bảo vệ cô công chúa nhỏ của chúng ta. Vì thế, Yul à, con nhận được sự ủng hộ của chúng ta.”

Sunny cười toe toét. Khiến họ thích cậu ta? TÍCH.

Taeyeon nhìn sang phía đối diện và thấy Nicole đang than vãn với vị hôn phu của mình.

Làm Nicole bực mình?

TÍCH.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net