Chapter 11 - This

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Fany đang đi dạo 1 mình trong công viên. Cô đã lao ra khỏi văn phòng mà không mang theo áo khoát của mình. Mọi thứ đều đóng băng vì lạnh, nhưng cô lại không cảm thấy gì hết vì trái tim cô đang đau buốt hơn.

Fany nhìn lên khi cô nghe 1 vài giọng nói quanh mình. Cô nhận ra mình đã đi bộ tới khu trượt băng. Cô mỉm cười.

“Chỉ 1 đôi thôi sao?”

“Vâng.”

“Người yêu của cô đâu? Tôi chắc rằng 1 cô gái xinh đẹp như cô phải có 1 cậu bạn trai rồi chứ.” Người đàn ông nói khi đưa cho Fany 1 đôi giày trượt băng. Fany cười gượng.

Fany trượt băng rất tốt, cô và mẹ mình thường hay đến sân trượt băng khi cô còn nhỏ. Cô trượt vòng quanh sân băng và nhìn mọi người xung quanh mình. Hầu hết bọn họ đều có đôi có cặp, nắm tay nhau và mỉm cười hạnh phúc. Fany cảm thấy ghen tị. Cô ước rằng cô có ai đó bên cạnh ngay bây giờ. Một khuôn mặt chợt xuất hiện trong đầu cô.

Đúng, chính là người đó. Và chỉ người đó mà thôi.

Jessica.

Fany ngừng lại khi cô trượt ra giữa sân băng. Đột nhiên tuyết bắt đầu rơi. Cô nhìn lên và nhắm đôi mắt mình lại tận hưởng cảm giác lạnh buốt của những bông tuyết. Cô có thể cảm thấy những bông tuyết đang rơi trên mặt mình.

Nó lạnh thật, nhưng cô cần cái lạnh đó để tẩy sạch cơn đau của mình.

Đột nhiên tuyết ngừng rơi lên mặt cô.

Eh?

Cô chầm chậm mở mắt mình ra. Có 1 bàn tay trên mặt cô. Bàn tay che khuôn mặt cô lại để ngăn những bông tuyết không rơi xuống mặt cô nữa. Fany quay người lại và thấy chủ nhân của bàn tay ấy.

"Je..Jessica?"

Sica mỉm cười nhưng tay cô vẫn để phía trên đầu Fany.

“Khăn giấy ngốc, cậu sẽ bị bệnh đấy.”

“Cô làm gì ở đây?” Fany hỏi, vẫn rất ngạc nhiên.

“Tớ là cây dù của cậu.” Sica trả lời ngắn gọn.

“Tôi không hiểu…”

“Trái dưa chuột khổng lồ đã kể cho tớ nghe mọi chuyện rồi.”

“Áo khoát của cậu đây.” Fany vẫn tiếp tục nhìn Sica khi cô ấy đưa áo khoát cho mình.

“Ngừng ngay việc nhìn tớ như thế. Tớ đang ở đây rồi.” Sica nói.

Sica nắm lấy tay Fany, “Cùng trượt nào.”

Họ nắm tay nhau và trượt vòng quanh cùng nhau. Cả hai đều có những nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt. Fany vẫn có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi Sica, nhưng cô quên đi tất cả khi cô nhìn thấy nụ cười Sica.

Họ trượt tới chính giữa sân băng và Fany giữ Sica đứng lại.

“Nghỉ ngơi 1 chút nào.” Cô nói.

Họ chỉ đứng đó, không ai nói gì cả.

“Tớ đã mơ về cậu vào tối hôm qua.” Fany nói, phá vỡ sự im lặng.

Sica dường như rất ngạc nhiên, cô đã không mơ về Fany 1 thời gian khá lâu rồi.

“Oh thật à? Thế giấc mơ ra sao?”

Fany nhìn Sica, “Chúng ta ở tại sân băng.”

“Chúng ta trượt băng cùng nhau.” Cô nói thêm.

“Okay. Nghe ra thì bây giờ thật giống nhỉ.” Sica nói với 1 tràng cười.

“Sau đó chúng ta cũng dừng ngay giữa sân băng.”

Fany cầm lấy 2 tay Sica và nhìn vào mắt cô ấy.

“Và sau đó chúng ta nhìn vào mắt nhau, như thế này này.”

Fany dừng lại không nói nữa. Sica tự hỏi tại sao.

“Và sau đó chuyện gì xảy ra?”

“Như thế này.”

Fany ôm lấy khuôn mặt Sica với 2 tay cô và môi cô ấn chặt vào môi Sica.

Đôi mắt Sica vẫn mở, cô thật sự đã không mong đợi điều này. Nhưng mùi vị trên đôi môi Fany có lẽ là thứ tuyệt nhất trên thế giới. Cô từ từ nhắm đôi mắt mình và thưởng thức nụ hôn của giấc mơ của đời cô.

Fany ngừng nụ hôn và nói, “Tớ nghĩ…Tớ đang yêu câu mất rồi.”

“Cuối cùng.”

Sica nói trước khi trao cho Fany 1 nụ hôn ngọt ngào khác.

**

“Đây thực sự là sự thật chứ?”

“Em nghĩ vậy.”

“Đánh chị đi, chị cần kiểm tra đây không phải là 1 giấc mơ.”

...

"Ouch!!"

“Chị nói đánh chị mà.”

“Nhưng không phải đánh mạnh vậy chứ!”

Sooyoung và Seohyun đang nhìn sếp của họ. Cô ấy dường như rất khác so với mọi ngày. Cô đã cười từ sáng tới giờ. Nhìn thấy nụ cười của sếp mình giống như điều kì diệu đc mong chờ đã thành sự thật.

“Chúng ta đang ở năm bao nhiêu đây? Năm 2012 à?” Sooyoung hỏi.

Sica đột nhiên đứng dậy và đi tới bàn của Fany.

“Fany ah, đi ăn chút gì đi, tớ đói rồi.” Cô nói, kèm với aegyo.

Fany nhìn Sica âu yếm, “Nhưng Sica, tớ vẫn còn công việc cần phải làm.”

Fany cầm tay Fany lên và đan ngón tay họ vào nhau.

“Tớ sẽ giúp cậu hoàn thành nó sau mà.” Sica mỉm cười nói.

“Okay.” Fany không thể từ chối nụ cười này.

Hai cô gái nắm tay nhau rời khỏi văn phòng với những con mắt ngạc nhiên đang nhìn họ.

“Đây không thể là sự thật.” Sooyoung nói, miệng cô mở to.

“Họ là 1 đôi thật dễ thương.” Yuri nói.

“Một đôi được tạo nên trên thiên đường.”

Sooyoung quay mặt về phía 2 người kia, cô nhìn họ với vẻ không tin được.

“Hai người đừng nghiêm túc thế chứ.” Cô nói.

”Tôi không thể nào tin được các người…” Cô lắc đầu nói và rời khỏi văn phòng.

“Chuyện gì với cậu ta thế?” Yuri hỏi.

**

“Cậu muốn tới nhà tớ tối hôm nay không?” Sica hỏi khi cô đang nhẹ nhàng vuốt tóc Fany.

“Nhà cậu á?”

“Có vài người tớ muốn giới thiệu cậu.”

“Giới thiệu tớ cho vài người à?”

Sica gật đầu.

**

“Chị về rồi đây!” Sica nói to khi cô mở cửa trước.

Fany bước vào nhà Sica với miệng mở to, choáng váng với kích thước và độ xa hoa của nó. Một ngôi nhà không đủ để diễn tả nó. Là 1 dinh thự thì đúng hơn.

“Vào đây nào.”

Sica nắm lấy tay Fany và kéo cô đi lên lầu.

“Còn ai ở trong nhà không?” Fany tò mò hỏi.

“Oh, ba mẹ và em gái tớ.” Sica trả lời.

“Nhưng ba mẹ tớ hiện không ỏ đây vì bây giờ họ đang ở Mỹ, cho công việc làm ăn của họ.” Sica nói thêm.

“Còn em gái cậu?”

“Nó ở nhà.”

“Hoặc là không.” Fany nói khi cô chỉ vào tờ giấy ghi chú đang đc dán trên cửa. ‘Ngủ ở nhà Sulli.’

“Đứa nhóc này…” Sica thở dài.

“Thực ra tớ muốn cho nó thấy cậu.”

“Tại sao?”

“Để chứng minh giấc mơ của tớ là sự thật.” Sica hỏi khi cô nắm chặt tay Fany.

Sica mở cửa phòng của cô.

“Vào đây đi, cứ coi như đây là nhà cậu.”

Phòng Sica rất rộng. Nó cõ lẽ bằng phòng của cô và Yoona cộng lại. Fany nhìn lướt căn phòng khi cô bước vào. Nó lớn, đẹp, và sang trọng và có cái gì đó khiến Fany cảm thấy thoải mái. Có lẽ đó là hương thơm. Hương thơm của Sica, mùi hương mà cô yêu thích nhất trên thế giới.

“Cậu chắc đọc sách rất nhiều.” Fany nói khi cô nhìn thấy 1 giá sách lớn trong góc phòng.

“Tớ rất thích đọc. Chờ ở đây nhé.” Sica nói trước khi bước ra khỏi phòng.

Fany ngồi lên giường và lấy 1 khung ảnh để trên bàn. Đó là bức hình 1 cô gái nhỏ.

Mình nghĩ mình đã gặp cô bé này trước đây…

Fany đặt khung ảnh lên bàn lại khi Sica bước vào mỉm cười với 2 ly sữa ttrên tay mình. Cô đưa 1 ly cho Fany và ngồi bên cạnh Fany trước khi uống 1 ngụm sữa.

“Vậy, ba mẹ cậu đều ở Mỹ và em gái cậu thì đang ở nhà bạn mình, điều này có nghĩa là…”

“Là gì?” Sica lúng túng hỏi.

“…Chúng ta chỉ có 1 mình trong căn nhà này.”

Sica nhìn Fany. Họ cứ nhìn nhau như thế trong vài giây.

“Cậu đã lập kế hoạch phải không?” Fany nhíu mày hỏi.

“Cậu đang nói gì thế hả?! Tớ không phải như vậy!” Sica nhìn chỗ khác, bắt đầu dùng tay phải mình quạt mặt.

Fany cười khi thấy cảnh bạn gái mình đang đỏ mặt.

“Đừng có nghiêm trọng thế chứ! Chúng ta đã ngủ với nhau 1 lần trước đây rồi. Đây là lần 2 mà.” Fany nói.

“Cậu đã rất thích ôm tớ khi tớ ngủ.” Fany chọc.

“Nhìn xem ai đang nói kìa! Cậu là người leo lên chiếc ghế salon ở văn phòng khi tớ đang ngủ nhá.” Sica nói, mặt cô đỏ bừng.

Fany nhìn miệng Sica.

“Sữa.” Fany nói, chỉ vào đôi môi Sica.

“Cái gì?”

“Ria mép sữa của cậu cute quá.”

“À, làm việc của mình đi, khăn giấy.” Sica nói, nhắm mắt mình lại và chỉ vào miệng mình.

Fany mỉm cười, cô sẽ không lau nó với ngón tay mình vào lúc này.

Khi Sica nhắm mắt mình lại cô có thể cảm thấy cái gì đó đang nhẹ nhàng lau miệng mình. Nó không phải là cái khăn giấy thông thường; một cái gì đó tốt hơn rất nhiều.

Sica choàng tay quanh cổ Fany khi họ hôn nhau.

Mình yêu sữa.

“OH MY GOD!!” Một giọng hét thất thanh.

Sica và Fany nhanh chóng thả nhau ra và quay người lại chỗ giọng thét phát ra.

Một cô gái đang đứng ngay cửa với 1 khuôn mặt tái mét.

”Krystal? Em làm gì ở đây?!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net