Chap 16: I Love You

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 16: I Love You

Mái tóc hoàn hảo. Make-up đã xong. Cô cảm thấy lo lắng. Hôm nay là ngày cô trở lại. Cuối cùng cô cũng đồng ý đứng trên sân khấu một lần nữa. Cô hi vọng người mà cô dành tặng tiếng hát này sẽ lắng nghe. Sunny đang bận rộn chuẩn bị cho màn trình diễn. Cô ấy đã trở thành quản lí của cô. Cô thật sự ngưỡng mộ cô gái đó. Cô ấy luôn làm tốt tất cả mọi việc. Có lẽ nó đã có sẵn trong máu cô ấy. Cô mỉm cười khi thấy những thành viên khác tới cổ vũ mình. Cô mong chờ được thấy cô gái ồn ào ấy. Lại một lần nữa cô thở dài. Cô đã chọn ballad cho lần trở lại này. Cô biết là nó hợp với mình nhất.

"Tae, chừng hơn 4 tiết mục nữa sẽ tới lượt của cậu."

"Ủa? Họ xếp tiết mục của tớ cuối cùng sao?"

"Đúng vậy. Họ muốn sự trở lại của cậu trở nên thật đặc biệt."

Cô chợt thấy tim mình ấm áp lạ thường. Cô cảm thấy biết ơn họ. Mặc dù cô đã rời sân khấu 5 năm nhưng mọi người vẫn đối với cô rất tốt.

"Wow, cậu may mắn thật đó. Tớ thậm chí còn chẳng có được sự đối đãi như vậy khi ra mắt solo." Jessica đùa.

"Unnie, nhìn chị thật tuyệt." Seohyun vẫn luôn là người sáng suốt.

"Ơn Chúa là cậu không hát nhạc dance. Nếu không, chắc tớ sẽ phát khóc khi phải dàn dựng vũ đạo và dạy nhảy cho cậu mất." Hyoyeon trêu chọc.

"Yah, tớ không có vụng về như thế."

"Cậu không vụng về. Mà là đã xuống cấp." Yuri thêm vào rồi cười phá lên với Sooyoung và Yoona.

"Cổ vũ hơi quá đó nha."

"Đừng giận, Taengoo. Bọn tớ chỉ mừng cho cậu thôi mà." Jessica nói.

Sunny bước vào phòng. "Taengoo, đi thôi. Họ muốn có một cuộc phỏng vấn ngắn."

Taeyeon đứng cùng MC cho cuộc phỏng vấn.

"Vậy Taeyeon-sshi, đây là buổi ra mắt solo của cô sau 5 năm tạm ngưng hoạt động. Cảm xúc của cô lúc này như thế nào?"

"Tôi cảm thấy lo lắng. Hehehe. Đã là một khoảng thời gian khá dài. Tôi xin lỗi vì đã khiến người hâm mộ phải chờ đợi."

"Cô có thể nói với chúng tôi về album lần này được không? Tôi nghe nói cô đã tự sáng tác và sản xuất toàn bộ."

"Đúng vậy. Tôi đã tự tay làm album. Và tôi cũng xin lỗi nếu có lỡ giết các bạn bởi những bản ballad quá sức ngọt ngào trong đó."

"Tôi đã nghe vài đoạn teaser, tôi nghĩ nó rất tuyệt, Taeyeon-sshi."

"Oh thật sao. Cảm ơn anh."

"Tôi nghe nói ca khúc comeback lần này là một ca khúc rất có ý nghĩa với cô."

"Vâng, tôi viết nó để dành tặng một người. Tôi hi vọng cô ấy sẽ thận trọng lắng nghe ca khúc này."

"Cảm ơn cô đã đồng ý để chúng tôi thực hiện cuộc phỏng vấn. Chúc cô may mắn với màn trình diễn của mình!"

"Rất hân hạnh."

Taeyeon quay lại phòng chờ, ngồi lặng thinh. Những người khác hướng ánh nhìn vào Jessica. Họ thì thầm phía sau Taeyeon.

"Cậu đã thuyết phục cậu ấy chưa?" Sooyoung hỏi.

"Tớ nói rồi. Bây giờ tất cả tùy thuộc vào cậu ấy có muốn đến hay không."Jessica đáp.

"Em hi vọng chị ấy sẽ đến. Nếu không, em sẽ đích thân qua LA và cho chị ấy một chấn thương khác ở não." Yoona nói.

"Unnie, đừng nói như vậy." Seohyun ca cẩm.

"Luôn luôn biết phải trái. Maknae, em chẳng bao giờ thay đổi cả." Hyoyeon phát biểu.

"Có đấy. Giờ em ấy có cả bạn trai rồi đó." Yoona trêu chọc.

"Unnie." Seohyun rên rỉ.

Taeyeon phá vỡ cuộc trò truyện bí mật của họ.

"Các cậu đang thì thầm chuyện gì vậy?"

"Không có gì, bọn tớ chỉ đang chọc Seohyun. Hình như em út của chúng ta đã lớn thật rồi." Yuri nói.

"Thật uh? Em đang hẹn hò với ai thế Seohyun?"

"Unnie." Seohyun nói với đôi má ửng hồng.

Taeyeon phì cười.

"Taeyeon, tới lượt cậu rồi." Sunny thông báo.

Taeyeon bước ra sân khấu. Những người hâm mộ hò reo cuồng nhiệt. Cô mỉm cười và cúi chào fan của mình.

"Cậu ấy thật sự không đến." Hyoyeon nói.

"Đồ nấm ngốc." Jessica lầm bầm.

"Cứ mặc cậu ấy. Cậu ấy sẽ quay lại khi đã sẵn sàng." Sooyoung nói.

"Fany unnie, sao chị lại tự hành hạ bản thân mình như vậy?" Seohyun thốt ra, một câu hỏi không dành cho bất kì ai trong số họ.

Các cô gái đứng xem Taeyeon biểu diễn. Họ không hề biết rằng, có một cô gái trong bộ váy trắng đứng giữa đám đông người hâm mộ. Cô gái chợt nhận ra rằng mình chưa từng được tận mắt xem Taeyeon hát. Ít nhất không phải trong trí nhớ này. Cô chỉ luôn lắng nghe. Cô trân trọng biết bao hình ảnh của Taeyeon trên sân khấu lúc này.

Đến lúc rồi. Taeyeon hít một hơi thật sâu và khẽ hắng giọng để thông cổ họng. Tiếng sáo bắt đầu ngân lên hoà cùng với giai điệu piano êm ái. Taeyeon cất tiếng hát.

Seuchyeo kanayo uriye sarangeun

Gaseum apeun chu-eo-gingayo

Do-raseoneyo keudaeye ma-eumeun

Nun-mu-llodo jabeul sun eomnnayo

Đã qua rồi sao…

Tình yêu của đôi ta

Lẽ nào chỉ là một kỉ niệm đau lòng?

Em quay lưng bước đi

Phải chăng những giọt nước mắt này

cũng không thể níu giữ được em?

Nước mắt bắt đầu trào dâng nơi khóe mắt cô gái trong bộ váy trắng. Cô lắng nghe lời bài hát. Cô bật khóc khi những hình ảnh kí ức chợt hiện lên rất rõ trong tâm trí.

Flashback

Buổi tối sau khi Taeyeon bày tỏ tình cảm.

“Fany-ah.”

“Hmm.” Cô đáp lại với giọng ngái ngủ.

“Tae yêu em.” Cô mỉm cười trước lời nói đó và mở mắt ra.

“Em cũng yêu Tae.” Cô hôn Taeyeon và ôm chặt cô ấy. Cô nhắm mắt lại và tận hưởng hơi ấm của Taeyeon. Cô cảm nhận được Taeyeon hôn lên trán mình và khẽ mỉm cười trong giấc ngủ.

End flashback.

My love sarang-haeyo sarang-haeyo

Keudae deudko i-nnayo

My love i-jji marayo ji-uji marayo

Uriye sarangeul

Tình yêu à, Tae yêu em, thực sự yêu em

Em có nghe thấy không?

Xin em đừng quên đi..cũng đừng xóa nhòa…tình yêu của đôi ta..

Taeyeon thắt giọng trong cảm xúc trào dâng. 7 cô gái còn lại cũng lặng lẽ khóc. Trong khi cô gái váy trắng đứng lặng người khi những hồi ức quá khứ lần lượt tái hiện trong đầu.

Flashback

“Fany-ah, xem này.” Taeyeon mỉm cười, tay ôm một con Totoro bông to bự.

Tiffany reo lên trong phấn khích. Cô nhảy cẫng lên và ôm chầm lấy Taeyeon.

“Cảm ơn Tae.”

“Giờ đừng khóc nữa nhé. Dù có chuyện gì xảy ra Tae cũng sẽ không rời xa em. Rồi umma sẽ đến thăm chúng ta, nha.” Taeyeon nói khi họ vừa trải qua bữa tối tồi tệ với gia đình cô.

Đó là một buổi tối quan trọng trong cuộc đời Tiffany bởi Taeyeon đã chính thức giới thiệu cô trước gia đình cô ấy. Cô thấy biết ơn vì Taeyeon thật sự nghiêm túc trong mối quan hệ của họ.

End flashback.

Naye nun-mu-ri geudae boinayo

Haruharu keuriwohamnida

Gaseum tteollideon geudae ibmajchumdo

Ije-neun chu-eo-gi dwaeh-nna bwahyo

Những giọt nước mắt này...em có thấy?

Ngày qua ngày Tae mong chờ em

Những nụ hôn khiến trái tim Tae loạn nhịp

Nhưng giờ chỉ còn là những kí ức...

Không, Taeyeon. Không phải chỉ là những kí ức nữa đâu. Giờ em đã nhớ.

Flashback

“Taeyeon cẩn thận.” ‘Mình không thể để Tae phải đau’. Tiffany tự động ôm chặt lấy Taeyeon.

Tất cả những gì cô nghe thấy là tiếng la hét của Taeyeon. Cô nghe giọng của cậu ấy mỗi ngày. Nói với cô nhưng nó như thể là một giấc mơ.

End flashback.

My love sarang-haeyo sarang-haeyo

Keudae deudko i-nnayo

My love i-jji marayo ji-uji marayo

Uriye sarangeul              

Tình yêu của Tae, Tae yêu em, thực sự yêu em

Em  có nghe thấy không?

Xin em đừng quên đi..cũng xin đừng xóa nhòa…tình yêu của đôi ta..

Flashback

Tiffany gà gật đợi Taeyeon trong phòng cô ấy. Cô giật nảy người khi Taeyeon đột ngột xuất hiện trước cửa. Cười ngượng ngùng, cô ấy giơ ra một tấm thẻ. Tiffany tới gần rồi mỉm cười.

"Tae lấy được bằng lái rồi!"

Taeyeon chỉ cười ngố và chìa tay ra. Cô ấy đang cầm một chiếc chìa khoá. Một chiếc chìa khoá xe hơi.

"Tae cũng có một chiếc xe riêng?"

Taeyeon chỉ khẽ cười và gật đầu.

"Đi thử một vòng nha."

"Đã muộn rồi mà."

"Thôi nào, em mau đi thay đồ đi." Tiffany đành nghe theo lời Taeyeon.

"Tae, Tae đâu rồi?" Tiffany khẽ nói trong phòng khách.

"Tae ở đây. Đi nào." Taeyeon trượt tay mình vào tay Tiffany và dẫn cô ấy ra ngoài.

Tiffany sững sờ nhìn chiếc xe của Taeyeon.

"Rất tuyệt phải không?"

"Đúng vậy."

"Vào trong nào."

"Chúng ta đi đâu vậy Tae?"

"Em cứ chờ đi."

Tiffany mỉm cười vì Taeyeon hát cho cô nghe trong suốt quãng đường đi. Cô nhìn ra phía sau xe và nhận thấy Taeyeon đã chuẩn bị chăn và một ít đồ ăn cho họ. Tên ngố lãng mạn vô vọng.

"Đến nơi rồi."

"Chúng ta đang ở đâu vậy?"

"Sông Hàn vào nửa đêm. Tae đã tìm thấy khu vực tách biệt này đó. Đi nào." Taeyeon lấy một tấm chăn và trải rộng nó dưới đất để lấy chỗ ngồi. Cô xếp đồ ăn ra.

"Nhân dịp gì cơ?" Tiffany hỏi.

"Em không nhớ sao? Hôm nay là ngày kỉ niệm của em. Ngày đầu tiên em đặt chân tới Hàn Quốc. Ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau!" Nước mắt Tiffany chực tuôn rơi vì những cử chỉ  của Taeyeon.

"Hey đừng khóc."

"Cảm ơn Taeyeon-ah." Cô ôm Taeyeon trong chăn. Taeyeon vòng tay quanh người Tiffany. Tiffany ngả đầu lên vai Taeyeon.

"Tae yêu em, Fany-ah."

"Em cũng yêu Tae." Cô ghé lại gần Tiffany và chiếm trọn bờ môi cô ấy trong khi âm thầm trượt chiếc nhẫn vào ngón tay Tiffany.

Tiffany khẽ đẩy ra và nhìn vào ngón tay mình rồi nhìn Taeyeon. Taeyeon chỉ cười ngượng ngùng.

"Cái gì vậy?"

"Nhẫn đôi của chúng ta."

"Tae." Tiffany cười tươi và ôm Taeyeon thật chặt.

End flashback.

Mae-il nan geuri-um so-ge harureul beotineunde

Keudaen eodi-i-nnayo

Nae-ga mianhaeyo mianhaeyo

Keudael i-jji mothaeseo

Ngày ngày Tae sống trong đợi chờ

Sống trong hi vọng

Nhưng em đang ở nơi đâu?

Tae xin lỗi, xin lỗi vì đã không thể quên được em…

Cảm xúc ngập tràn trong Taeyeon. Cô đang truyền tải tất cả những lời trong trái tim mình qua bài hát. Cô quay người và nhìn về phía khán giả. Tất cả mọi người đang khóc cùng cô. Cô thoáng trông thấy một bóng hình quen thuộc trong chiếc váy trắng nhưng cô vẫn chỉ tiếp tục hát.

My love do-rawah jwoyo tteonaji marayo

 Nae gyeoteseo jebal

My love

Xin hãy quay về bên Tae

Xin đừng rời xa Tae…

Fany-ah, xin em hãy trở về bên Tae. Tae nhớ em. Tae yêu em.

Taeyeon kết thúc màn biểu diễn của mình và cúi chào khán giả. Cô quay trở lại phòng chờ và được chào đón bởi 7 cô gái đẫm nước mắt. Nói với cô rằng màn trình diễn của cô tuyệt vời làm sao. Cô chỉ mỉm cười. Cô nghe một giọng nói quen thuộc gọi tên mình.

"Taeyeon-ah."

Cô quay lại và trông thấy mẹ mình.

"Taeyeon, mẹ nói chuyện với con được không?"

Taeyeon thở dài."Được."

Bà Kim ôm lấy Taeyeon.

"Mẹ xin lỗi con gái của mẹ. Mẹ đã làm con thất vọng. Mẹ đã phá hỏng hạnh phúc của con." 

Taeyeon cuối cùng cũng khóc òa trong vòng tay người mẹ.

"Con tha thứ cho umma."

"Hãy đi và tìm Tiffany. Các con có được lời chúc phúc của mẹ."

"Cảm ơn umma."

Cô gái trong chiếc váy trắng đứng phía sau họ. Cô đã chứng kiến cảnh hai mẹ con đoàn tụ. Cô quay lưng bước đi trong nụ cười. Ít nhất cô cũng đã làm được một điều gì đó tốt đẹp. 'Có lẽ đã đến lúc em buông tay Tae, Taeyeon-ah.' Cô không hề biết là Sunny đã trông thấy mình.

"Taeyeon, tớ nghĩ là tớ đã thấy Tiffany."

"Ở đâu cơ?"

"Tớ thấy cậu ấy quay đi khi cậu ôm umma."

Umma Taeyeon nhìn cô và nói "Hãy đi giành lại cô ấy."

Taeyeon chạy đi tìm Tiffany. Cô cứ chạy và rồi trông thấy Tiffany lên một chiếc taxi. Cô vội vã chạy đến xe của mình và lái theo sau Tiffany.

"Cô muốn đi đâu, cô gái xinh đẹp?"

Tiffany trưng ra mắt cười của mình.

"Ahjussi, chú đưa cháu tới sông Hàn được không?"

"Okay."

Tiffany chìm vào suy nghĩ trong suốt quãng đường.

"Cô gái xinh đẹp, tới nơi rồi."

"Cảm ơn chú." Tiffany trả tiền và để lại một ít tiền tip cho người tài xế taxi.

Cô bước dọc theo bờ sông trong khi nhớ lại những kỉ niệm của mình với Taeyeon. Cô tự hỏi liệu Taeyeon có tha thứ cho cô.

Taeyeon đỗ xe. Sông Hàn. Cô mỉm cười trước nơi này. Nơi của họ. Đây là nơi hò hẹn yêu thích của hai người. 'Tiffany, Tae nhớ em rất nhiều.' Cô đi xung quanh tìm Tiffany. Cô mỉm cười khi trông thấy thiên thần xinh đẹp của mình đang đi dọc bờ sông. Cô bước theo sau cô ấy.

"Hey, người lạ xinh đẹp. Tên cậu là gì?"

Tiffany thở gấp. Cô quay lại và thấy Taeyeon cười với mình.

"Taeyeon?"

"Tiffany." Taeyeon nói.

"Làm thế nào cậu tìm được tớ?"

"Một con thỏ con đã nói nhỏ với tớ. Cậu ấy nói có một thiên thần xinh đẹp đến xem tớ biểu diễn."

"Cậu nhìn thấy tớ?"

“Yup. Tớ đã nghĩ là do đôi mắt đánh lừa mình nhưng Sunny cũng nhìn thấy cậu ở sau sân khấu. Tại sao cậu lại bỏ đi?"

"Tớ không muốn xen ngang giữa cậu và umma."

"Vậy ra đúng là cậu bỏ đi vì umma tớ?"

"Tớ-tớ."

"Không sao. Nó không quan trọng chỉ cần cậu ở đây ngay lúc này là đủ. Umma đã hiểu, mọi chuyện ổn rồi."

Taeyeon kéo cô vào vòng tay cô ấy. Cô ấy ôm cô.

"Xin em đừng bao giờ rời xa Tae nữa." Taeyeon thì thầm.

Tiffany đẩy ra và nhìn Taeyeon. Cô mỉm cười.

"Em thích chúng ta hẹn hò ở đây. Em rất nhớ chuyện đó."

Taeyeon đứng đờ người rồi khẽ cười.

"Em nhớ sao?"

"Khi Tae cất tiếng hát. Tất cả mọi thứ đã trở lại trong tâm trí em nhưng em biết rằng mình yêu Tae trước cả khi những kí ức quay về. Em xin lỗi vì đã bỏ đi."

Tiffany nghiêng người lại gần và chiếm trọn đôi môi Taeyeon.

"Em yêu Tae, Taetae."

"Tae cũng yêu em, Hwang Miyoung."

Hai người cùng mỉm cười khi cuối cùng họ cũng đã trở về bên nhau.

End.

---------*---------

Hi, cuối cùng fic cũng đã end^^

Cảm ơn mọi người đã kiên nhẫn chờ đợi dù mình luôn up với tốc độ rùa bò^^

Cảm ơn đã comment tăng động lực cho mình,  Kiss95, yal_jy, pjky_y, nguyen_huynh, namngok27,  Jonrever, hakurei, lantaenganger, tiffanylee1989, taenyisreal_181, pink_jelly, bErUAazee, ThucAnhNguyen, kelvin_ow, sonelovetaeny, robelnghe

và cảm ơn những silent rds lặng lẽ ủng hộ fic

Hi vọng mn sẽ tiếp tục ủng hộ những fic mình trans. Thanks <3

.

.

P/s: Mới để ý thấy LIB và WAW đều kết thúc với chap “I Love You”. hehe :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net