[LONGFIC] Vệ sĩ và tiểu thư - Cặp đôi oan gia - JeTi (Chap 10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 10

Khi đến nơi cũng là lúc Jessica nhìn thấy Tiffany bị đẩy xuống mặt hồ lạnh cóng.

Biết có người đến, bọn chúng tức tốc rời khỏi đó mà không quên khóa trái cửa ra vào.

Do không để ý, Jessica chỉ biết có một điều cô cần làm ngay bây giờ là đưa Tiffany ra khỏi hồ bơi.

Do không biết bơi, Tiffany vùng vẫy trong sự sợ hãi tột cùng.

Trong giây phút cận kề với cái chết, trong đầu Tiffany giờ đây tràn ngập hình ảnh của cô gái tóc vàng xinh đẹp.

Tiffany không muốn chết.

Tiffany không muốn ra đi mà không nhìn thấy Jessica lần cuối.

Tiffany không muốn chết.

Tưởng đâu phải kết thúc sinh mạng của mình tại nơi đây thì vị cứu tinh của cô đã xuất hiện.

Jessica lao nhanh xuống hồ, túm lấy Tiffany rồi cố gắng đưa cả hai lên bờ.

Vỗ vỗ nhẹ má Tiffany mà không thấy phản ứng, Jessica nhanh chóng làm hô hấp nhân tạo, ép tim ngoài lồng ngực cho cô ấy.

Sau nhiều lần nỗ lực, Tiffany đã ọc nước ra ngoài và thở một cách khó khăn.

Jessica mừng như muốn khóc, ôm chặt lấy Tiffany:

- Tôi tưởng cô chết luôn rồi chứ. Cô làm tôi lo lắng lắm cô biết không?

Tiffany mỉm cười hạnh phúc khi biết Jessica lo lắng cho mình đến như vậy.

Điều đó chứng tỏ cô có một vị trí đặc biệt quan trọng trong trái tim của Jessica.

Sau vài phút hỏi han nhau, Jessica đứng dậy đi về phía cửa nhưng làm mọi cách mà vẫn không thể thoát khỏi đây được.

Cửa bị khóa, điện thoại rớt xuống nước bị hư, căn phòng này lại cách âm.

Chẳng lẽ lại ngồi ở đây chờ chết sao?

Ôi, Jessica không muốn chết một cách vô duyên, lãng xẹt như thế này đâu.

Cô còn chưa hưởng thụ hết cuộc đời.

Ngoài kia còn biết bao nhiêu hoa thơm cỏ lạ đang chờ đón cô.

Cô không thể nào chết như thế được.

Oh no.

Jessica quay lại định hỏi xem Tiffany còn cách nào không thì thấy cô ấy đang ngồi bó gối ở một góc, toàn thân run rẩy.

Thân nhiệt của Tiffany ngày càng hạ xuống thấp, cứ lạnh dần lạnh dần.

Ai mà ác đến thế này cơ chứ?

Bị rớt xuống hồ nước giữa mùa đông thế này lại còn mở máy lạnh trong phòng nữa.

Muốn người ta chết cóng à?

Jessica lục tung cả căn phòng rộng lớn nhưng chẳng có gì ngoài một cái bàn và… khăn trải bàn còn khá mới.

Không thể để Tiffany tiếp tục tình trạng như thế này được, ngay cả cô cũng bắt đầu run lên.

Một ý nghĩ điên rồ xẹt ngang qua cái đầu đen tối của Jessica.

Lắc đầu rũ bỏ suy nghĩ đen tối ấy, Jessica không thể do dự được nữa, Tiffany sắp mất dần ý thức và đang lả dần trong vòng tay của cô.

Còn kéo dài nữa Tiffany sẽ chết mất.

Jessica làm liều cởi đồ cho cả hai, sau đó nhanh chóng quấn tấm khăn trải bàn lên người rồi ngồi vào phía dưới cái bàn để tránh cái lạnh.

Jessica để Tiffany ngồi trong lòng của mình, tay không ngừng xoa xoa tay của Tiffany giữ ấm.

Cơ thể chạm vào nhau, truyền hơi ấm cho nhau, giữ cho nhau thoát khỏi cái lạnh đang bủa vây.

Thân nhiệt của Tiffany dần ấm trở lại, Tiffany cũng không còn muốn ngủ tí nào khi ở trong tình trạng này.

Cô đang bận… đỏ mặt và… ngại ngùng.

- Cô… cô…

- Cô đừng hiểu lầm, tôi không có ý muốn lợi dụng cô. Tôi chỉ muốn cứu cô mà thôi, tôi không có ý nào khác. Tôi xin lỗi. Tôi---

Jessica chưa nói hết câu thì Tiffany đã vội ngắt lời:

- Tôi hiểu mà. Tôi không trách cô đâu.

Mọi thứ dường như chìm vào im lặng sau lời nói của Tiffany.

Tuy không ai nói với ai lời nào nhưng chỉ cần một cái siết tay, một cái ôm thật chặt cũng đã nói lên bao điều.

Mọi từ ngữ giờ đây không cần thiết nữa khi nhịp đập của hai trái tim giờ đây đã dần đi cùng một nhịp.

Tiffany dựa lưng vào người Jessica, tận hưởng sự ấm áp hiếm hoi này.

Ngay lúc này đây không còn những lời cãi vã, không còn những lời xỏ xiên nhau nữa.

Chỉ còn lại sự im lặng, một sự im lặng dễ chịu.

Tobe continue...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#jeti