14.Đại tướng, đừng để mình bị thương.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Nụ cười của cậu trai nhỏ mà tôi không hề biết tên

Mang đến cho tôi những ngày nắng."

___

Những chiếc gai sắc nhọn đâm thẳng vào lưng của Jungkook, khiến cậu cắn răng và rên lên đau đớn.

Thật sự không hề ổn một chút nào, không hề ổn. Bởi vì Jungkook vừa nhớ ra mình là con người, mùi máu của cậu sẽ khiến cho cậu bị lộ mất, mà nếu bị phát hiện ra ngay trước mặt một con quái thú và rất nhiều những con Dạ quỷ ở dưới kia thì .. Jungkook không dám tưởng tượng tiếp nữa.

Jungkook nghĩ nhiều nhưng lại đau nhiều hơn, cả cơ thể lơ lửng chỉ chực chờ bị vứt xuống thật mạnh như cú ném ban nãy của nó dành cho anh chàng kia. Nhưng cậu không thể chết một cách lãng nhách như vậy. Jungkook cố gắng vươn tay ra sau thắt lưng lấy vội con dao găm cán gỗ quen thuộc của mình rồi dùng hết sức lực còn lại đâm liên tiếp nhiều nhát vào phần thịt của chiếc lưỡi đang quấn quanh hông cậu.

Con quái vật đau đớn bắt đầu giãy giụa nhưng xui xẻo là nó không chịu nhả Jungkook ra, lưỡi vẫn quấn chặt lấy cậu, lại còn rung lắc mạnh hơn khiến cho vết rách trên lưng Jungkook ngày một bị xé toạc rộng ra, máu ứa ra đã bắt đầu thấm qua lớp đồng phục tối màu.

Kim Taehyung cảm thấy lòng bàn tay anh đau nhói, cả lồng ngực và cơ thể của anh cũng run lên. Đứng giữa việc phải giữ an toàn cho Jungkook và giết con quái thú chết tiệt kia, đối với Taehyung nó khó, thật sự rất khó khăn.

Chuyện là anh chưa bao giờ vì ai mà giết chết một con quái thú, vì nếu anh làm như vậy anh biết phải ăn nói với ngài thống lĩnh thế nào ? Từ trước đến giờ anh luôn lợi dụng một hoặc hai tên lính vào những phút đầu của cuộc săn xem như làm vật cống hiến cho bọn quái thú để chúng hiện nguyên hình. Nhưng lần này Taehyung biết sẽ là một ngoại lệ dù anh muốn hay không, vì người đó là Jungkook, lí do này còn chưa đủ hay sao? Chính vì đã đủ nên nghĩ đến đây anh lập tức cảm thấy cơ thể nóng lên, máu sôi sục và chỉ muốn nghiền nát con thú đang ẩn mình khống chế Jungkook kia.

Còn về phần thống lĩnh Park Jinyoung, ông ta rất có thể sẽ bắt đầu điên lên và đập tung mọi thứ mà anh cố gắng xây dựng những năm qua. Nhịp độ của anh chậm lại, anh suy nghĩ hồi lâu rồi bắt đầu hành động. Taehyung rút cây kiếm được giắt ngang hông, bay lên và chém một nhát thật mạnh vào ngang chiếc lưỡi ghê tởm đang lợi dụng để hút lấy hút để máu của Jungkook thông qua những cái gai trồi lên. Sau khi xác định nó đã đứt lìa, anh vội đứng phía dưới đỡ trọn lấy cơ thể Jungkook đang rơi từ trên cao xuống, ôm vào lòng mình. Nhưng phần lưỡi còn quấn quanh hông cậu không chịu rời ra, nó vẫn hoạt động. Da mặt Jungkook đã bắt đầu trở nên nhợt nhạt, tím xanh những đường gân và có dấu hiệu khó thở. Taehyung thấy vậy liền đưa tay lên, giữa lòng bàn tay anh bắt đầu nhen nhóm một ngọn lửa đỏ, nó lớn lên dần khi anh bắt đầu dồn sức nhìn chằm chằm vào đó.

Taehyung thả cho ngọn lửa "ăn trọn" phần lưỡi của con quái vật quấn quanh người Jungkook, sau đó thu hồi nó lại. Ngọn lửa thần kì mà bao nhiêu quân lính luôn mong ngóng được nhìn thấy đại tướng sử dụng, hôm nay đã tận mắt xem qua, thứ có thể đốt cháy mọi vật, thì ra nó nằm ở trong lòng bàn tay của ngài.

Không yên lặng được bao lâu, con quái thú trở mình, nó bắt đầu hiện nguyên hình thành một loài vật đáng sợ. Thân thể to lớn, đuôi dài và khóe mồm bám đầy những mảng máu khô, răng nanh lỉa chỉa và đáng sợ nhất là chiếc lưỡi bị đứt ban nãy đang từ từ mọc lại. Mọi người hốt hoảng nhìn nhau, gì thế này, lần đầu tiên họ thấy một con quái thú có khả năng tự chữa lành vết thương, lớn chuyện rồi. Đây có vẻ là con mạnh nhất trong số những con trước đây mà đại tướng và Baekhyun từng đi thu phục, bằng chứng là đôi mắt của nó bắt đầu nổi những đường lằn màu xanh rực sáng trên nền tím đặc trưng quen thuộc.

Taehyung nhẹ nhàng đặt Jungkook đang ngất đi dựa vào một gốc cây, đứng dậy đưa tay vẽ hình một vòng cung rộng. Đột nhiên ngay sau ngón tay di chuyển trên không trung của anh xuất hiện một khoảng không màu đỏ bao quanh Jungkook như một lớp màng bảo vệ. Trước khi rời đi anh cảm thấy có thứ gì nhẹ nhàng nắm lấy khuỷu tay anh rồi nhanh chóng tuột xuống.

Jimin gần như đã sợ đến phát khóc khi nhìn thấy chiếc lưỡi quặp vào người Jungkook rồi nhấc bổng cậu ấy lên. Tay chân cậu túa đầy mồ hôi, tim đập mạnh và trong lòng không ngừng tự trách bản thân vì sao đã lơ là không kịp nhắc Jungkook tránh đi. Nhưng bây giờ không phải là lúc để sợ hãi, Jimin nắm chặt đôi bàn tay, lòng thầm nguyện cầu cho cậu bạn của mình có thể chịu đựng được, sau đó quay lại áp lưng vào đồng đội để bắt đầu thu phục quái thú.

Từ trong lòng bàn tay đại tướng, một dây thép dài với chiếc mũi nhọn sắc như dao đang từ từ trồi ra, ngoe nguẩy di chuyển theo những chuyển động của ngài. Taehyung đi vòng quanh con quái vật đang lăm le chiếc lưỡi. Nhìn kĩ thì thấy sợi dây thép cũng có phần giống như chiếc lưỡi của con quái thú, dài, sắc nhọn và uốn lượn chực chờ đối thủ nhảy vào để mà giết chết.

Quân lính bắt đầu vác nỏ, cung và kiếm ra, dàn thành hàng ngang chậm rãi bao vây con quái vật lại. Khoảng thời gian nó vẫn đang chờ cho chiếc lưỡi hồi phục chính là thời cơ để bố trí đội hình. Đến khi tất cả đã xếp thành một vòng tròn bao quanh, đại tướng một lần nữa chém đứt chiếc lưỡi đỏ đầy gai kia bằng sợi dây thép, khiến cho quái thú bắt đầu gầm lên tức giận, đau đớn.

" Chuẩn bị bắt vào bốn chi, sau đó đến khớp cổ và đỉnh đầu. Nhớ là không được bắn vào mắt của nó, nếu không ta sẽ giết chết tất cả các người tại đây."

Phập !

Những mũi tên lao nhanh về phía con vật đang gầm rú, nó khuỵu xuống run rẩy từng đợt, chiếc lưỡi ngoe nguẩy nhưng không có sự điều khiển đang quật mạnh về các phía khiến quân lính rối loạn. Nó bắt đầu dùng đuôi để đánh lại, đâm chết tươi một người lính đang đứng gần và hút cạn máu. Khi đó, các vết thương trên mình nó bắt đầu liền lại nhanh hơn. Mọi người nấp vào sau các thân cây, chuẩn bị đợt công kích thứ hai. Quái vật hung hãn bắt đầu trở nên điên loạn, mặc dù không thể đứng vững nhưng nó có thể dùng chiếc lưỡi toàn những gai và chiếc đuôi dài có nọc độc ở chóp đuôi để tấn công con người. Một rồi đến hai người, từng người một người thì bị thương, người thì chết khô vì bị hút máu. Baekhyun chạy đến bên cạnh đại tướng nói :

" Thật không ổn thưa ngài, vì tôi nghĩ sẽ dễ thu phục như những đợt trước nên không bố trí quá nhiều người, chúng ta có nên rút lui không ?"

" Ngươi kêu mọi người chuẩn bị rút lui, ta sẽ ở lại đây thu phục nó một mình, tốt nhất là di tản quân lính ra xa chỗ này, khẩn trương. Còn nữa, tuyệt đối không được để cậu ấy chịu thêm bất kì sự tổn thương nào. " - anh chỉ vào Jungkook đang nằm bên trong lớp màng bảo vệ, đợi Baekhyun gật đầu liền búng tay khiến nó vỡ ra rồi sau đó quay lại đối mặt với con vật to lớn.

" Giờ là lúc ngươi phải nhanh chóng khuất phục nếu không muốn ta móc đôi mắt chết tiệt đó ra ngay tại đây." - Taehyung bắt đầu biến hình thành quỷ, tiến đến lại gần quái thú hung ác.

" Đại tướng, đừng để mình bị thương." - Đó là lời nói khi nãy Jungkook đã với tay níu anh lại để nói với anh và cũng là tất cả những gì còn sót lại trong đầu của Taehyung lúc này. Được, chỉ cần là em muốn thì chắc chắn anh sẽ không để mình bị thương.

___

Giời ơi tha lỗi cho tui nha các JK stan ơi :))) tui cũng không muốn để cậu ấy đau đớn như thế đâu :<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net