Chương 13: Bị bắt làm con tin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đứng trước sự chất vấn của vú Han, cả hai vẫn là quyết định bỏ của chạy lấy người. Đến cầu thang, Taehyung liền dừng lại nói

- " Tôi vào phòng ngủ một chút, cậu cũng vào phòng ngủ đi có gì tôi sẽ gọi, nhìn bọng mắt cậu như sắp rớt ra ngoài luôn ấy, ghê chết đi được!!"- Taehyung trề môi nói tỏ vẻ kì thị nhưng thật ra trong đó chính là sự quan tâm, hắn chỉ muốn cậu ngủ thêm, đêm qua có ngủ được mấy đâu!!

Jungkook lại không để tâm lắm ý tứ trong câu nói của Taehyung, chỉ muốn hỏi hắn một vài chuyện

- " Sao đêm qua cậu thức khuya thế, chẳng lẽ cậu cũng mất ngủ à??"- Jungkook hơi nghiêng đầu hỏi

- " Kệ tôi, nhiều chuyện!!"- Taehyung nghe cậu hỏi trúng tim đen liền có hơi nhột nhạt!

Chẳng lẽ hắn nói: " Ừ, tôi chính là bị cậu làm phiền đến mất ngủ đấy!" hả??? Thôi đi, dọa người lắm!!

Nghĩ đến đó, cộng với nhìn đến vẻ mặt khó hiểu của cậu, Taehyung liền hắng giọng

- " Rồi giờ sao, có đi ngủ không thì bảo???"

- " Cậu đi đi, tôi còn phải làm nhiệm vụ!!"- Jungkook thành thật đáp.

Taehyung là chủ thì có thể muốn ngủ lúc nào cũng được, nhưng cậu là vệ sĩ thì làm sao có thể tùy tiện!!

Taehyung nhìn thấy dáng vẻ đội quy luật lên đầu của cậu quay trở lại liền muốn nổi điên, hắn đã nói bao nhiêu lần rồi mà cậu vẫn không bỏ được. Taehyung thấy thế liền nghiêm mặt nói

- " Tôi ngủ trong phòng thì có nhiệm vụ gì cho cậu làm??"

- " Có chứ, canh cửa!!"- Cậu thật thà chỉ ra cửa đáp

Taehyung nghiến răng thốt ra hai chữ " Mẹ nó!!"

- " Cậu thật sự muốn chống đối tôi có phải không?? Đừng quên tôi chính là chủ của cậu!!"- Taehyung chỉ tay vào ngực Jungkook ấn xuống, tạo nên tính thách thức rất cao đối với người đối diện

Đứng trước khí thế cường bạo của Taehyung, Jungkook vẫn rất bình thản giữ vững lập trường

- " Tôi không hề chống đối với cậu, chỉ là mệnh lệnh này của cậu có chút không thỏa đáng, chẳng những thế nó còn phá vỡ nguyên tắc nên tôi không thể tuân theo, cậu đừng làm khó tôi!!"

- " Tôi làm khó cậu?? Tôi bắt cậu đi ngủ là làm khó cậu hả?? Có loại làm khó nào sung sướng như thế sao??"

- " À thì... đúng là không có"- Jungkook bối rối gãi gãi đầu- " Nhưng mà, dù sung sướng hay không thì cũng là không thỏa đáng, tôi không thể làm theo được!!"

Taehyung phải nắm chặt tay để đè nén cơn giận dữ đang cuộn trào trong lòng. Mẹ nó, nếu như cậu là một trong những vệ sĩ trước đây Taehyung chắc chắn sẽ trừng trị thẳng tay, nhưng ở đây lại là khắc tinh của hắn, hắn không nỡ xuống tay mới chết chứ!!

Đấu tranh tâm lí dữ dội, Taehyung chiếu thẳng mâu quang vào đôi mắt kiên nghị đang nhìn mình của cậu, xong liền trực tiếp ra quyết định

- " Cậu muốn làm nhiệm vụ chứ gì?? Được thôi, đi theo tôi!"

Taehyung nói xong liền hậm hực xoay người đi thẳng lên cầu thang, Jungkook có chần chừ một chút nhưng cũng nhanh chóng theo sau.

Taehyung dẫn cậu vào phòng, sau đó chỉ tay vào chiếc sopha bên cạnh giường ngủ của hắn nói

- " Vệ sĩ của tôi chứ không phải vệ sĩ của cả nhà, nên cậu chỉ cần canh gác cho một mình tôi là được. Ngồi đây, canh cho tôi ngủ!!!"

Nói xong hắn liền leo lên giường, với tay lên bàn viết bên cạnh bật máy phát nhạc lên, sau đó trùm chăn nhắm mắt lại

Jungkook nãy giờ vẫn còn đang không hiểu loạt hành động của Taehyung, nhưng cậu suy đi tính lại thì thấy việc này không sai quy tắc nên liền nhẹ nhàng ngồi xuống ghế, thẳng lưng nghiêm chỉnh mà làm nhiệm vụ

Không gian yên lặng như tờ, tiếng dương cầm du dương nhỏ nhẹ như trầm như bổng mà phát ra từ máy nghe nhạc của Taehyung làm hai mắt Jungkook từ từ nhíu chặt lại. Đây là lần đầu tiên Jungkook gặp phải tình trạng này, cậu cứ như uống trúng thuốc ngủ vậy, không tài nào mở mắt ra được.

Thần trí cố gắng bảo mở mắt nhưng trái tim lại bắt cậu nhắm mắt lại và ngủ đi, cậu hết chịu nổi rồi, cứ lắc lư gục lên gục xuống như thế mấy lượt cuối cùng trái tim của cậu đã thắng trận. Cậu vừa thả lỏng là liền đi vào giấc ngủ không còn phân biệt được gì nữa, và cậu hiện tại đang tựa vào cái gì, cậu cũng không phân biệt được nữa

Taehyung mỉm cười nhìn đứa nhóc cứng đầu đang gục lên vai mình mà ngủ ngon lành thì chỉ có thể nhỏ nhẹ cảm thán một câu

- " Ngoan ngoãn ngay từ đầu có phải tốt không, đợi tôi phải dỗ bằng cách này mới chịu ngủ, cậu đúng là khắc tinh của tôi!!!"- Hắn đưa tay định xỉ vào trán cậu, nhưng nửa đường lại đổi thành vươn tay ra vuốt tóc cậu một cái, sau đó liền hài lòng tựa đầu lên thành ghế mà chìm vào giấc ngủ

Lúc sáng trước khi xuống nhà Taehyung đã đốt sẵn một ít gỗ đàn hương trong phòng nhằm để lúc ăn sáng xong sẽ lên ngủ tiếp. Gỗ đàn hương có tác dụng an thần, giúp dễ đi vào giấc ngủ và ngủ cũng sâu hơn.

Lúc Jungkook cứ cứng đầu không chịu đi ngủ hắn đã nhớ đến vấn đề này, liền dứt khoát lôi cậu lên đây, vào phòng hắn còn cố tình mở thêm một bản nhạc nhẹ. Đối với một người đêm qua không ngủ được bao nhiêu mà gặp những đãi ngộ như thế này thì chỉ có nước ngủ không biết trời trăng là gì thôi, và sự thật đã chứng minh Taehyung đúng, Jungkook ngủ đến không hay biết gì cả!!!

Đến đầu giờ chiều Jungkook mới cựa mình và có dấu hiệu thức giấc. Có vẻ như biện pháp đốt gỗ đàn hương và mở nhạc nhẹ thật sự có tác dụng đối với cậu bởi vì cậu đã ngủ rất ngon, đến nỗi cậu đang ngủ trong tình trạng như thế nào cũng không nhận ra được.

Jungkook dụi dụi mũi, cọ cọ mặt vào thứ gì đó kế bên một chút, từ từ vươn vai rồi sau đó mới đến mở mắt, và đập ngay vào mắt cậu lúc này chính là gương mặt đang được phóng đại hết cỡ của Taehyung ngay bên cạnh.

CÁI... CÁI QUÁI GÌ THẾ NÀY????

TẠI SAO CẬU LẠI NẰM BÊN CẠNH TAEHYUNG MÀ NGỦ VẬY????

Do quá hoảng hốt nên chưa kịp suy nghĩ gì, Jungkook liền theo phản xạ đạp chân một cái khiến Taehyung lọt khỏi ghế sopha, mông cũng tiếp đất một cách thật hoành tráng!!

Taehyung thật ra cũng đã tỉnh lúc Jungkook cựa quậy rồi. Hắn định bụng sẽ xoay sang "SAY HI!!!" với cậu một cái ngay khi cậu vừa mở mắt để trêu cậu nhưng cay đắng thay, lúc hắn chỉ vừa kịp nhoẻn miệng cười thì đã ăn ngay cái đạp của cậu và ngã lăn quay rồi, bây giờ đến rên hắn còn không còn sức nữa chứ đừng nói gì đến "hi" hay "hello"!!!

- " Taehyung... cậu cậu cậu làm gì ở đây thế???"- Jungkook đã tỉnh táo đôi chút tuy nhiên cậu vẫn còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, trong đầu vẫn là hình ảnh gương mặt Taehyung gần sát bên mình nên liền lắp bắp hỏi

- " Cậu đúng là cái đồ vô lương tâm! Tôi đã phải làm gối ôm cho cậu ôm ngủ suốt một buổi, đã thế dùng xong không cảm ơn còn đạp đi không thương tiếc, vậy mà tới một câu quan tâm cũng không có, cậu còn ở đó hỏi tôi đang làm gì, cậu có trái tim không hả cái tên kia???!!!"- Taehyung lúc này đã đứng lên được rồi, vừa xoa xoa chỗ bị cậu đạp trúng vừa lếch thếch tiến đến chiếc giường bên cạnh ngồi xuống

Taehyung và Jungkook ban đầu quả thật dựa vào nhau ngủ rất bình yên không có gì xảy ra cả, nhưng chỉ một lúc sau Taehyung liền cảm thấy tư thế này không đúng. Chỉ mới ngủ được hơn hai mươi phút là hắn đã cảm thấy vai và cổ như sắp đứt lìa rồi, nếu lâu hơn chắc hắn phải đến gặp bác sĩ chấn thương chỉnh hình mất. Lúc này Taehyung liền nhìn đến Jungkook, trông thấy bộ dáng ngủ say của cậu nhưng đầu lại ngoẹo sang một bên chắc hẳn cũng không dễ chịu gì, hắn liền nảy ra một ý.

Taehyung chỉ cần ngã người xuống một chút là Jungkook đã trượt theo rồi, lúc này mặt cậu đang áp lên ngực hắn. Taehyung dùng một tay thật nhẹ nhàng đỡ lấy mặt cậu, tay còn lại rất phối hợp vòng ngang eo cậu để cố định rồi cả hai cùng nằm xuống, thế là hắn và cậu đã gọn gàng nằm lên sopha, cậu nằm trên hắn nằm dưới, khung cảnh rất ư là hoàn hảo!!

Taehyung đã cảm thấy rất hài lòng nên liền cứ thế mà ôm cậu ngủ, còn Jungkook thì tất nhiên không biết gì cứ dựa vào hắn mà ngủ say thế nên mới xảy ra cơ sự này.

Jungkook không cần biết quá trình cậu nằm xuống như thế nào, chỉ cần nhìn thấy hoàn cảnh lúc cậu thức dậy là đã muốn cắn lưỡi chết luôn rồi, cậu thế mà đã ôm Taehyung ngủ suốt nửa ngày. Cao xanh ơi ngó xuống mà coi, ông làm vậy mà coi được hả????

Jungkook đang mở phiên toà lương tâm để ban tội cho chính mình a~!!! Cậu đã ngủ trong lúc làm việc thì thôi đi, đã thế còn là kiểu ngủ say như chết, từ ngồi ngủ chuyển thành nằm ngủ cũng không biết, đã thế bản thân đang ôm thứ gì cũng không hay. Nhưng mà nào có xong, cái thứ cậu ôm thì cậu lại không thương tình ban cho một cú đạp trời giáng, không biết có bị thương gì hay không đang nhăn nhó ngồi bên kia, và đó cũng chính là chủ của cậu!!!! Thôi xong rồi, kết thúc phiên toà, tuyên án tử!!!!

Jungkook mang bộ mặt hối lỗi đứng lên khỏi sopha từ từ tiến đến chỗ Taehyung, chân thành cúi gập người nói

- " Tôi thành thật xin lỗi cậu, Taehyung! Tôi biết bản thân vừa phạm phải một tội lỗi rất lớn không thể tha thứ được, thế nên tôi bằng lòng chấp nhận mọi hình phạt, cho dù... ừm cho dù có bị cậu đuổi việc tôi cũng không than trách nửa lời! Tôi thành thật xin lỗi!!!"

Jungkook cúi đầu ngày càng sâu nên không thể nhìn thấy được biểu cảm lúc này của Taehyung, hắn ta đang bày ra vẻ mặt vô cùng thỏa mãn đấy!!

Chỉ cần giả vờ đau một chút thôi là có thể thu về hàng tá biểu cảm thú vị của cậu rồi. Nãy giờ hắn ngồi quan sát từng sự thay đổi diễn biến trên gương mặt của cậu, hắn đã nhịn cười đến no luôn rồi. Lúc thì đần thối ra, khi thì nhăn nhúm như khỉ ăn phải ớt, tiếp đó lại như muốn khóc mà mếu mếu, cuối cùng thì lại trở nên vô cùng nghiêm túc như tất cả những biểu cảm phía trước đều chưa hề tồn tại mà đứng trước mặt hắn nhận lỗi. Thấy chưa, đâu phải vô duyên vô cớ hắn thấy cậu thú vị đâu, bởi vì cậu thú vị thật chứ bộ!!!

Tuy nhiên Taehyung hắn tự nhận thấy mình là một người chủ tốt a, vệ sĩ của hắn nãy giờ chắc cũng đã bị dọa không ít rồi, hắn phải đi dỗ dành một chút thôi, hắn đã bắt đầu cảm thấy hơi xót rồi đấy. Mặc dù trêu chọc cậu rất vui nhưng làm quá lên thì cũng không tốt cho cả cậu và hắn, đến lúc dừng lại rồi!

Taehyung vừa nghĩ xong liền mỉm cười, bước đến chỗ cậu đang cúi người mà vỗ nhẹ lên ót cậu một cái nói

- " Ngước mặt lên được rồi, coi chừng máu dồn lên não đấy!"

Quả thật khi Jungkook ngước mặt lên thì cả khuôn mặt đã đỏ rần, tim Taehyung liền đánh thịch một cái

- " Đồ ngốc nhà cậu, trêu cậu một chút thôi mà đã nghiêm túc thế rồi. Lúc nãy cậu đạp trúng tôi cũng là do tôi chọc cậu trước, cậu không có lỗi, với lại tôi cũng có đau gì đâu, tôi giả vờ đấy!"- Taehyung an ủi cậu

- " Cậu thật sự không sao hả?? Vậy..."- Đột nhiên Jungkook nhớ đến gì đó nên ánh mắt vừa sáng lên đã vội tắt ngúm - " Nhưng tôi cũng đã ngủ trong lúc đang canh gác cho cậu, đó là lỗi của tôi"

- " Aizzz lỗi ở đâu ra mà nhiều thế, đó là tôi bảo cậu ngủ mà. Nếu bắt buột phải tính là lỗi thì đó là lỗi của tôi mới đúng, chẳng lẽ tôi cũng phải chịu phạt???"

Jungkook ngay lập tức lắc đầu

- " Thì đó, vậy thì được rồi"- Taehyung cười thật tươi còn dùng tay xoa loạn tóc cậu một cái làm phần tóc phía trước hơi rối

Ừm... cảm giác chạm tay vào mái tóc mềm mềm này quả thật cũng không tệ!!

- " Cậu... thật sự không phạt tôi hả, lúc nãy dù sao tôi cũng đạp... đạp cậu một cái!"- Jungkook e dè hỏi

Nhưng trái ngược với cậu, Taehyung lại hào sảng nói

- " Phạt cậu thì có gì vui đâu! Nhưng nếu cậu vẫn cảm thấy có lỗi thì đến đây giúp tôi việc này đi!!!"

Nói rồi hắn đi thẳng đến tủ quần áo lôi ra một đống túi xách lớn nhỏ, chất thành một quả núi mini rồi nhanh nhẹn chui vào đó, xong gọi với ra

- " Tới đây giúp tôi soạn đồ đi, có những cái tôi không mặc nữa để lại chật tủ!!!"

Phải mất hai giây Jungkook mới kịp phản ứng và chạy đến, ngồi xổm xuống xếp từng cái áo cái quần mà hắn bỏ ra

Taehyung vừa thoăn thoắt chọn quần áo vừa nói

- " Những cái này tôi đều không thích nữa, cậu mang đi hết giùm tôi đi!!"

- " Cậu vứt hết chỗ này hả?? Uầy tiếc vậy!!"- Jungkook bị choáng ngợp bởi điều Taehyung vừa nói.

Những thứ mà hắn quăng ra cậu nhìn sơ sơ đều là đồ còn mới, lại toàn là hàng hiệu cao cấp, thế mà hắn lại bỏ hết rồi?? Mẹ nó càng ngày cậu càng cảm thấy độ giàu có của Kim gia là vượt ngoài tầm kiểm soát của loài người rồi đấy!!!

Taehyung thấy cậu thật thà đến khó ưa như thế liền nhăn mặt

- " Tôi có bảo cậu mang đi vứt sao, đây toàn là đồ còn dùng được, chỉ là do tôi không thích nữa nên cậu có thể mang về dùng mà!!!"

Taehyung bên này tay thì soạn đồ nhưng mắt vẫn ngó xem biểu cảm của cậu, thấy cậu vẫn còn lưỡng lự hắn liền châm thêm một câu

- " Nếu cậu không lấy thì mang ra bãi rác quăng giúp tôi cũng được, bởi vì để đây tôi cũng không mặc"

- " Lấy, tôi lấy mà!!"- Ngay lập tức sập bẫy

Jungkook nghe Taehyung nói quăng hết ra bãi rác liền xót hết ruột gan. Bao nhiêu quần áo đây đã là một ngọn núi tiền rồi đấy, quăng đi có khác nào quăng tiền đâu, xin lỗi chứ phung phí không có trong từ điển của cậu.

Jungkook không ngại mặc đồ cũ, mà ngược lại thì đúng hơn. Những bộ quần áo mà Taehyung quăng ra có cái cậu còn ngửi được mùi vải mới, không biết hắn có mặc lần nào chưa mà đã bỏ rồi, cậu cảm thấy nhận nhiều đồ xa xỉ thế này còn có chút không quen!! 

Taehyung bên này nghe cậu đồng ý nhận liền soạn đồ càng hăng say hơn nữa, bỏ ra càng ngày càng nhiều, cái tủ của hắn đã trống đi đáng kể

- " Này này, cậu định bỏ hết cả tủ quần áo luôn hay sao vậy??"- Jungkook nhìn thấy Taehyung bỏ quần áo hàng hiệu mà cứ như đang bỏ một cái giẻ lau, xách lên là cứ quăng đi không thèm nhìn đến nó một lần liền ngăn cản, cậu cũng không muốn ngày mai tên này phải cởi truồng xuống nhà ăn sáng!!!

- " Yên tâm, chỉ cần tôi không phải cởi truồng xuống ăn sáng là được rồi!!"- Taehyung nhàn nhạt đáp làm Jungkook tròn mắt một phen, hắn ta đọc được suy nghĩ của cậu hả????

Nhưng sau khi cậu nhìn đến đống quần áo mình xếp đã chất thành hai chồng cao ngất, Jungkook liền ngăn cản

- " Này dừng lại đi, bao nhiêu đây là quá nhiều rồi, tôi không thể nào mặc hết được đâu!!"

- " Đủ rồi sao?? Tôi thấy bao nhiêu đó còn ít mà, thêm nữa đi!!!"- Taehyung nhìn nhìn hai chồng đồ liền muốn thêm nữa, bao nhiêu đó là quá ít trong mắt hắn, hay nói đúng hơn là đồ hắn mua cho cậu vẫn còn khá nhiều

- " Thôi mà, ngày khác cậu hãy soạn thêm. À hay là đợi khi nào tôi có dịp về trung tâm cậu hãy soạn thêm, tôi sẽ mang về cho mọi người ở trung tâm, họ chắc chắn sẽ rất cảm kích cậu!!"- Jungkook hào hứng đưa ra ý kiến nhưng Taehyung bên này mặt đã đen hơn đít nồi

Mẹ nó, tôi mua đồ cho cậu để cậu mang đi cho người khác hả, đừng có mơ!!!

- " Ai cho phép cậu mang đi cho người khác?? Tôi mà thấy đồ của tôi có ai khác mặc thì cậu liệu hồn, chỉ một mình cậu được mặc thôi!!!"

Taehyung nói nhưng cũng chưa nhận ra mùi bá đạo đang lan tỏa khắp phòng, đến khi hắn nhìn thấy hai hòn bi ve của Jungkook đang chiếu thẳng về mình thì hắn mới bối rối hắng giọng bào chữa

- " Bộ cậu không biết đồ mà chuyền tay quá nhiều thì sẽ mang lại xui xẻo à, tôi chỉ là không muốn nhận xui xẻo thôi, cậu đừng có mang đi phân phát lung tung đấy!!"

- " Hả.... Ờ tôi biết rồi!!"

Taehyung mất tự nhiên giải thích, Jungkook cũng mất tự nhiên đồng ý. Cậu chưa từng nghe qua cái định luật này bao giờ, nhưng mặc kệ, cậu nhận từ người ta thì phải chịu thôi!!

Jungkook đã xếp gần xong chồng quần áo, đến cái cuối cùng cậu nhìn có chút quen mắt liền cầm lên nhìn cho rõ. Cậu chắc chắn đã nhìn thấy cái áo này ở đâu rồi. Taehyung đã mặc qua?? Không đúng! Gặp ở trong cửa hiệu ven đường?? Cũng không đúng!! Cái này... hình như....

- " Ủa cái này cậu mới mua hôm đi trung tâm thương mại mà, có mặc lần nào đâu sao đã bỏ rồi???"- Jungkook vừa chợt nhớ ra liền hô lên cho Taehyung biết, cậu chỉ sợ hắn bỏ nhầm thôi!

Hôm đó Taehyung mua rất nhiều đồ nhưng cái nào hắn cũng lôi cậu lại hỏi có đẹp không nên cậu vẫn còn nhớ, và cái áo này là một trong số đó. Hình như nãy giờ cậu cũng nhìn thấy những cái áo kia rất quen nhưng không nhớ ra, chẳng lẽ....

- " Cậu đừng có nhìn gà hóa cuốc, đồ tôi mua thường có kiểu dáng giống nhau, cậu đừng nhầm lẫn!!"- Taehyung gấp rút giải thích, ánh mắt nhìn cậu cũng lấm lét

Hắn thấy cậu vẫn còn nhìn chằm chằm chiếc áo, môi lại chu ra nói thầm " Là giống thôi sao??" thì trong lòng như có kim châm chích. Hắn không ngờ hôm đó đã cố tình kéo cậu đi thật nhanh cũng như mua thật nhiều đồ để cậu rối rồi, thế mà cậu vẫn nhớ. Nghĩ đoạn Taehyung liền dứt khoát lên tiếng chấm dứt mối nghi ngờ này.

- " Xong rồi đấy, cậu mang đồ về phòng đi!!!"

Jungkook vẫn còn hơi lăn tăn về cái áo, nhưng nghe Taehyung nói thế liền đứng lên bưng đồ về để hắn còn dọn dẹp. Hai tay bưng hai chồng đồ cao ngất, còn xách thêm giỏ lớn giỏ nhỏ khiến cậu không còn tay mở cửa, nhưng chưa mở miệng nhờ thì Taehyung đã nhanh nhẹn chạy ra mở sẵn cửa giúp cậu

- " Xuống cầu thang cẩn thận đấy!!"

- " Tôi biết rồi!!"

Jungkook vừa ra khỏi cửa, Taehyung liền có chuyện muốn nói

- " Về phòng soạn đồ rồi 5 giờ chuẩn bị ra ngoài với tôi. Hôm nay đổi đồ đi, trong số đồ tôi vừa đưa có nhiều trang phục mùa đông lắm với thêm mấy cái áo ấm nữa, ra ngoài thì mặc cho ấm vào, đừng chỉ mặc mỗi vest nữa, mấy hôm nay toàn vest là vest tôi nhìn cũng phát chán luôn rồi đấy!!"- Hàm ý quan tâm trong câu nói của Taehyung khá rõ, nhưng Jungkook đang bận suy nghĩ về điều khác nên không phát hiện ra

Jungkook nghĩ thầm, mặc vest chỉ là để lịch sự chứ trung tâm cũng không quy định vệ sĩ phải mặc cái gì, vậy là cậu đổi đồ chắc cũng không phải vi phạm.

- " Tôi biết rồi, 5 giờ tôi sẽ có mặt! Cảm ơn cậu vì số đồ này nhé, nếu cậu không cho chúng đúng lúc như thế thì cậu kêu đổi đồ tôi cũng không có đồ để đổi"

Jungkook cười hề hề nói còn Taehyung thì đã thầm bổ sung trong lòng: " Đúng lúc cái con khỉ, tôi tính toán muốn trọc đầu luôn rồi đây này!"

Nhìn Jungkook khệ nệ bê đống đồ xuống cầu thang rồi Taehyung mới vào phòng. Hắn nhìn đồ đạc vẫn còn vươn vãi trên sàn mà thở phào một cái

-  " Còn giày chắc để tặng sau vậy! Chưa bao giờ có ý tặng quà cho người ta mà lại phải nhìn trước ngó sau như ăn trộm thế này, đổ cả mồ hôi, mẹ nó!!!"

Lầm bầm một câu xong Taehyung liền bắt tay vào dọn dẹp bãi chiến trường, 5 giờ hắn còn phải đi ra ngoài nữa, cần phải làm nhanh một chút!!!!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Đường phố Seoul luôn luôn náo nhiệt, nhưng náo nhiệt nhất chắc có lẽ là giờ tan tầm! Những con đường trung tâm luôn kẹt cứng vào lúc 5 giờ chiều, đặc biệt là những khúc đường có cơ quan hay trường đại học, xe hầu như không thể nhích được!!

Xe của Taehyung và Jungkook cũng không thoát khỏi tình trạng đó khi đến khu vực gần cổng trường đại học SOPA, và hiện giờ xe đã kẹt ở đây được gần 20 phút rồi!!

- " Tôi quên nói với cậu giờ này sẽ bị kẹt xe rất nặng, cậu muốn đi đâu vậy, có cần đi gấp không??"- Jungkook cứ nhìn về phía hàng xe đang xếp hàng tít phía xa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net