CHAP 8.2 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 8.2 :

......."Em...thích !"......

**************

"Thực ra Yul đã hối hận suốt cả đêm qua...Những lời nói với em trong lúc tức giận đều không phải là sự thực đâu !" Yuri thật thà nhận lỗi, trong lòng vừa hân hoan lại vừa có chút hổ thẹn, áy náy: "Ừm... Nhưng "tuyệt đối không ly hôn" là sự thực ! Cả ngàn cả vạn lần thật !"

Jessica đang thẹn thùng nghe thấy mấy lời này cũng phải phì cười. Cậu càng bạo gan hơn, cầm lấy chiếc nhẫn trong tay Jessica, run run đeo vào tay cô, rồi siết chặt bàn tay ấy trong lòng bàn tay mình, dường như sợ cô sẽ đổi ý vậy. Tay Jessica bị nắm chặt có chút đau, nhưng cô không hề phản kháng, chỉ ngẩng đầu, nhìn Yuri đắm đuối

Ánh mắt dập dềnh sóng nước đó của cô khiến xương cốt Yuri mềm nhũn cả ra, cậu lấy hết can đảm kéo cô vào lòng

Cảm giác lồng ngực như được lấp đầy...Một lúc sau cậu mới lấy lại tinh thần, ôm nhẹ Jessica, rồi dường như không dám tin vào sự thật, cậu lại hỏi cô: "Tha thứ cho Yul rồi chứ?"

"Ừm..." Trước giờ cô vẫn luôn khoan dung độ lượng với cậu

"Thế... có thích Yul không?" Giọng cậu bất giác run nhẹ

Thấy Jessica im lặng, Yuri phát cuống, giữ chặt lấy vai Jessica, buộc cô phải đối diện với mình, hồi hộp không biết phải làm sao :"Em mau nói đi nào !!!"

"Làm gì có ai như Yul cơ chứ..." Jessica lắp ba lắp bắp, định đẩy Yuri ra nhưng lại bị cậu giữ chặt hơn. Đẩy mãi vẫn không được, cô vừa thẹn vừa cuống, trong lúc hoảng loạng không biết dũng khí từ đâu tới :"Em....thích !"

Trong nháy mắt, Yuri bỗng trở nên yên lặng

"Thật ư...?" Giọng cậu có chút hồ nghi. Jessica ngẩng đầu, thấy hai má Yuri đã phơn phớt hồng ẩn trên làn da bánh mật, cô cắn môi, gật mạnh đầu

Khụ...Cuối cùng Yuri cũng chịu buông tay, sau đó bàn tay cứ cọ qua cọ lại, không biết nên đặt vào đâu nữa

Hai người đứng đối diện nhau, mặt ai cũng đỏ bừng, nhất thời không biết phải làm sao trong khoảnh khắc vừa bối rối vừa ngọt ngào này

"Em đi làm cơm" Jessica da mặt mỏng hơn Yuri, quay người định bỏ chạy

"A..." Yuri lại ôm chặt Jessica vào lòng. Cậu đang rất hoảng loạng, theo bản năng chỉ muốn ôm cô mà thôi. Trong lòng cậu, từng đợt sóng lớn không ngừng trào dâng, lớp sóng sau cao hơn lớp trước, nhưng cậu không biết phải bắt đầu từ đâu

Tim đập cực nhanh, hơi thở của cậu rối loạn, mùi hương thơm mát tỏa ra từ mái tóc của Jessica khiến mồm miệng cậu càng khô khốc hơn: "Em..." Cuối cùng Yuri cũng mở miệng: "...Lần đó ở bệnh viện Yul từng nói với em, Yul muốn ở cùng em, Yul không hề say, không phải lời rượu nói đâu...Trước đây Yul đã từng có bạn gái, rất nhiều, Yul cũng đã từng yêu, hoặc ít ra thì hồi đó Yul cũng từng cho rằng đó là tình yêu... Nhưng em không giống thế, em rất khác so với bọn họ. Yul cảm thấy rất an tâm khi có em ở cạnh bên. Trước giờ chưa từng có ai giống như em, chưa bao giờ khiến Yul phải chán ghét. Có lẽ em sẽ cho rằng điều đó rất đơn giản, trong cuộc sống của em đó là điều quá đỗi bình thường. Nhưng với Yul thật sự rất khó...rất khó khăn, Yul chưa từng gặp người nào giống như em, khiến Yul nguyện ý ở cạnh bên suốt hai mươi tư tiếng đồng hồ"

Đây...Jessica đỏ bừng mặt, huyết áp tăng cao, đầu óc quay cuồng choáng váng. Cô nghe thấy rất rõ từng chữ mà cậu thì thầm bên tai mình, chỉ có điều những lời đó rất nhẹ nhàng, những câu chữ ấy cứ bay qua bay lại trong đầu cô, khiến cô cảm thấy toàn thân nhẹ bẫng, cơ hồ như bước vài bước là có thể bay lên được...

Tình yêu sẽ khiến cho con người ta trở nên bay bổng như vậy sao?

"Em nói gì đi chứ!" Yuri chờ mãi không thấy cô có phản ứng gì, bắt đầu khó chịu: "Em đang cười thầm phải không?"

"Em không có !!!" Cậu không nói gì còn đỡ, cậu vừa mở miệng đã khiến Jessica bật cười

"Còn cười nữa?" Yuri thẹn quá hóa giận, gầm lên đuổi theo cô. Hai người đùa giỡn một hồi, đến khi mệt lả lại ngồi trên ghế sô-pha. Yuri ôm trọn Jessica vào lòng giống như thú cưng, cằm đặt trên đầu cô, rầu rĩ nói: "Sao em không nói với Yul người đó là Choi Siwon?"

"Em có biết là Yul quen anh ấy đâu..." Jessica cũng cảm thấy thế giới này thật quá nhỏ bé: "Yul với anh ấy có quan hệ làm ăn à?"

"Anh ta làm ăn lớn ở miền Nam, trước đây Yul có hợp tác với anh ta hai lần. Lần này anh ta bị đám chú ba nhà Yuri kéo tới đây, Taeyeon nói bọn họ đã ngầm tiếp xúc riêng một thời gian rồi, có lẽ sẽ hợp tác với nhau" Yuri nhướng mày: "Thật phiền phức, tên đó năng lực không tồi! Trước đây khi giao dịch với hắn, đại ca phải đẩy Amber đi "chinh chiến" đấy... Nhưng Yul không sợ!"

Thấy Jessica không trả lời, Yuri có chút không vui: "Em không tin Yul sao?"

"Không phải... Chỉ là em thấy Choi Siwon mà Yul nói đó, với người mà em quen biết trước nay dường như không phải cùng một người... Có lẽ là vì anh ấy rất hiếm khi nói chuyện công việc với em" Jessica mỉm cười nói tiếp: "Cũng có thể là do trước đây em luôn bị giới hạn trong một vòng tròn nhỏ nên góc nhìn đối với anh ấy hơi hạn hẹp"

"Hắn ta thì có cái gì tốt cơ chứ!" Yuri làu bàu: "Con mắt nhìn người của em cũng tệ thật đó, có yêu thầm thì cũng nên yêu người nào có tiêu chuẩn hao hao giống Yul chứ! Hắn ta trông cũng bình thường thôi mà, lại còn lớn tuổi nữa!"

"Yul..." Thật là ấu trĩ quá đi mất...

Yuri quay người nhìn Jessica, thấy mặt cô dửng dưng tỏ vẻ không để bụng, tiếp tục cảm khái: "Bố em thật sáng suốt ! Lúc đầu sao ông nhìn ra là Choi Siwon quấy rối em thế?"

"Anh ấy không có quấy rối... Là em." Jessica ngượng nghịu

Phụt...Yuri phì cười: "Em tỏ tình rồi à?"

"Vẫn chưa... Em không dám. Sau đó Tiffany động viên mãi, em mới viết một bức thư... Nhưng còn chưa kịp đưa cho anh ấy thì đã bị bố em phát hiện... Bố rất giận, ông nói nhất định phải hỏi cho ra nhẽ, xem anh ấy đã làm gì khiến em nảy sinh ra những suy nghĩ đó... Sau đó em khóc lóc cầu xin bố đừng đi, mẹ cũng nói giúp em, nhưng bố vẫn rất tức giận, đúng lúc đó thì bố có cơ hội thuyên chuyển công tác nên ông liền xin điều đến đây luôn"

Đây là chuyện "tày đình" nhất trong cuộc đời Jessica, một cô gái từ nhỏ đến lớn luôn hiền lành ngoan ngoãn, thái độ đau khổ của bố mẹ càng khiến cô thấy hối hận hơn, sau cùng đã trở thành vết thương lòng mà cô không dám nói với bất kỳ ai. Mãi đến hôm nay, ngồi trước mặt Yuri chuyện phiếm như thế này, cô mới có thể thoải mái giãi bày, cứ như đang kể lại chuyện hồi bé lấy trộm cục tẩy của bạn cùng bàn, tuy không rực rỡ vẻ vang gì, nhưng cũng có nét đáng yêu riêng của nó

Cô dựa vào người Yuri, lặng yên suy nghĩ

"Em luôn cảm thấy rất buồn, nếu không vì chuyện này thì bố mẹ em đã không phải chuyển đến đây khi tuổi tác đã cao... Sau khi dọn đến đây, công việc của bố em không thuận lợi, lại còn bị gãy chân, có lúc em cảm thấy mình đã làm liên lụy đến bố..." Jessica ngả vào lòng cậu, khẽ lẩm bẩm. Yuri bỗng ôm cô chặt hơn, hỏi: "Chuyển đến đây không tốt sao? Thật sự không tốt chút nào hết ư?"

Jessica ngập ngừng, khó khăn lắm mới chuyển được chủ đề, một lúc lâu sau cô cất giọng lí nhí như tiếng muỗi kêu: "Cũng không phải là hoàn toàn không tốt...Chuyển đến đây...mới gặp được Yul..."

Ồ, phải thế chứ...Yuri đúng như ước nguyện, càng ôm "bánh bao nhỏ quê mùa" chặt hơn nữa, khuôn mặt cậu vùi sâu vào hõm vai cô cọ tới cọ lui

Tiếc rằng Kwon Tiểu Lục chỉ có thể thì thầm to nhỏ với "bánh bao nhỏ quê mùa" nhà cậu, còn khi đối mặt với đám ăn thịt người cấp cao của Kwon Thị, cậu buộc phải che đậy trái tim con trẻ vừa yếu đuối vừa ấu trĩ của mình, luôn phải làm ra vẻ dửng dưng bình thản

Kwon Thị là doanh nghiệp gia đình, tầng lớp lãnh đạo đều là người cầm quyền của Kwon gia, trong đó có quá nửa là các bậc trưởng bối, nặng không được mà nhẹ cũng không xong, rất khó hầu hạ!

Nhưng Choi Siwon hiển nhiên không cho là như vậy. Thấy anh ta cười nói rôm rả với đám bô lão, thậm chí còn thích gì nói nấy nữa, Yuri thầm nghĩ bụng: Tên này thật có năng khiếu diễn vai "con ngoan trò giỏi"...

"Yurii !!" Kwon Tam thúc gõ gõ tẩu thuốc gỗ xuống mặt bàn, bất mãn cao giọng, trước mặt toàn thể lãnh đạo cấp cao, nhắc nhở Yuri lúc này đang ngồi ở vị trí chủ tọa: "Đang họp mà cũng mất tập trung thế! Bảo sao ta có thể yên tâm giao việc lớn cho cháu được cơ chứ?"

Yuri liếc xéo ông ta một cái rồi mỉm cười: "Vốn đầu tư đúng là rất quan trọng nhưng đối với Kwon Thị cũng chỉ là một hạng mục, tất cả cứ theo trình tự mà làm. Tam thúc, chú kiên quyết giao vốn đầu tư cho bên thứ ba là Siwon thì cũng phải trình bày phương án cụ thể với cháu chứ, phải nêu rõ ưu - khuyết điểm thì cháu mới có thể xem xét được !" Nói xong, Yuri không thèm đợi câu trả lời, hướng về phía đám người trong hội trường: "Từ phương án 1 đến phương án 5 vừa rồi tôi đều đã hiểu. Tiếp theo sẽ đến phiên ai đây? Có thể bắt đầu được rồi !"

Giọng Yuri không cao ngạo cũng chẳng gấp gáp, những người xung quanh không tài nào hiểu rõ được nội tình. Cuộc họp lại tiếp tục, Yuri vừa tập trung tinh thần ứng chiến, trong bụng lại vừa thầm tính xem làm cách nào để đối phó với tên khó nhằn Siwon kia

Theo tin tức ban đầu của Taeyeon, Siwon được mời đến đây, Amber cũng thấy có gì đó không ổn :"Dựa vào mối kết giao bao nhiêu năm nay giữa chúng ta với Siwon, anh ta không thể đi giúp đám người đó đối phó với Tiểu Lục được ! Nhưng anh ta lại không từ chối, cũng chẳng hề báo trước cho chúng ta biết, rốt cuộc thì anh ta muốn làm gì ?"

Yuri khi ấy cũng cảm thấy vô cùng kỳ lạ, nhưng nghĩ đến sự hợp tác làm ăn lớn giữa Siwon với Kwon Thị tiểu, cậu hoàn toàn không cho rằng Siwon sẽ mạo hiểm đối đầu với mình

Đáng tiếc, cậu có suy đi tính lại thế nào cũng chẳng thể ngờ được rằng Siwon đang có âm mưu biến "bánh bao nhỏ quê mùa" nhà cậu trở thành mẹ kế của con hắn

Bước ra khỏi phòng họp, đi ngang qua Siwon cùng với đám bô lão, Kwon Tiểu Lục mắt vẫn nhìn thẳng, vẻ mặt hiên ngang dửng dưng, nhưng kỳ thực trong lòng đang hết sức ngứa ngáy khó chịu

Xét về cả công lẫn tư, cậu đều phải đối đầu với cái tên Siwon đáng ghét này

*************

Đầu đông ở thành phố C, nhiệt độ ngày một thấp

Yuri về thấy trong nhà còn lạnh hơn cả bãi để xe. Cậu vừa cởi giày vừa gọi :"Bà xã ơi! Bà xã!"

Jessics đang ở trong bếp ló đầu ra :"Hả?"

"Sao không bật máy sưởi lên vậy?" Yuri khẽ trách. Cậu đi làm cả ngày mệt mỏi, về nhà vừa lạnh lại vừa đói, tâm trạng thật sự rất tệ

"Vẫn chưa đến lúc lạnh nhất mà, phòng rộng thế này cứ bật máy sưởi suốt thì lãng phí lắm!"

Yuri quăng đôi giày xuống đất: "Vậy em muốn để Yul chết cóng chứ gì?"

Lại nổi cáu rồi... Jessica vội vàng chạy đi bật máy sưởi, nhặt giày của cậu lên để ngay ngắn vào trong tủ giày, rồi đứng trước mặt cậu hỏi: "Yul thật sự nghĩ rằng em muốn Yul chết cóng à?"

Yuri ngoảnh mặt, "Hừ" một tiếng, lại bị cô kéo lại: "Yul nói gì đi chứ! Chẳng phải vừa nãy rất dữ dằn đó sao?"

"Tại em làm Yul giận quá chứ bộ! Làm gì có nhà ai đến mùa đông mà không bật máy sưởi cơ chứ? Đã nói với em bao nhiêu lần rồi mà lần nào về nhà cũng lạnh ngắt..." Yuri thấp giọng oán trách, thái độ đã mềm mỏng đi rất nhiều

"Được rồi mà, sau này trước khi Yul về em nhất định sẽ nhớ bật cho Yul !" Jessica dịu dàng nói: "Chỗ em sống trước kia mùa đông còn mưa lạnh hơn ở đây nhiều mà cũng có dùng máy sưởi bao giờ đâu. Một năm có bốn mùa, vốn dĩ là xuân ấm đông lạnh, vậy mà mùa nào Yul cũng để nhiệt độ như thế, mùa nào cũng mặc đồ mỏng manh như nhau chẳng phải là rất kỳ cục sao?"

"Em đừng có dạy bảo Yul như dạy mấy đứa nhóc ở lớp em có được không?" Yuri khẽ lẩm bẩm.

Jessica không nhịn được, giơ tay véo má cậu : "Yul không lớn nổi mà, đúng là trẻ con!"

Lòng bàn tay cô rất ấm, ngữ khí lại càng ấm áp hơn, khiến mọi giận hờn trong lòng Yuri phút chốc đều tan biến, mặt chẳng bí xị nổi. Cậu nắm tay cô không hề có ý định thả ra, mân mê mãi, như muốn tiện tay ôm cô vào lòng để sưởi ấm...

"Đừng quậy nữa !" Jessica cảm thấy không thoải mái, xấu hổ né tránh bàn tay của Yuri : "Em phải đi làm cơm rồi, tối nay có cánh gà cho Yul đó. Yul mau lên tầng thay quần áo đi! Em có mua một cái áo khoác lông vũ treo trong tủ quần áo của Yul đấy!"

"Em mua áo cho Yul sao?" Người nào đó khi nãy còn mặt mày nhăn nhó, nổi quạu ầm ĩ, vậy mà bây giờ đột nhiên lại tươi cười hớn hở

Jessica thẹn thùng gật đầu: "Em dọn tủ quần áo, thấy Yul không có áo lông vũ nên mua cho Yul một cái... Yul lên mặc thử xem! Nếu Yul không thích cũng không sao, em mang sang cho bố mặc cũng được."

"Yul thích!" Yuri vô cùng phấn khích, mặt tươi như hoa, "soạt" một tiếng bay vù lên tầng thử đồ.

************

Ngày hôm sau, tại Kwon Thị tiểu

Đại boss kéo chặt áo khoác, nhấn nút gọi nội tuyến :"Máy sưởi hỏng rồi à?"

Thư ký dè dặt đáp: "Dạ, không... Là Lục tiểu thư đặc biệt dặn dò phải tắt đi ạ..."

"Tại sao ?" Đại boss đầu đầy hắc tuyền, cái tên Kwon Tiểu Lục này từ sau khi kết hôn càng ngày càng ấu trĩ !

"... Chúng tôi cũng có hỏi rồi ạ, nói là tiết kiệm điện bảo vệ môi trường..."

"... Ừ !"

Gắng gượng đến trước buổi họp, mũi của năm con người đẹp đẽ chỉnh tề ấy đều đỏ ửng, ai nấy mặt mày cũng đều u ám, ngồi nghiến răng nghiến lợi

Key gương mặt cứng đờ như khúc gỗ, quay sang Taeyeon : "TaeTae, xe của tôi cậu cứ chọn lấy một cái, thích cái nào cũng được, nhưng đừng có dạy thêm bất cứ chiêu gì cho Tiểu Lục nữa có được không?"

Đôi mắt đào hoa của Taeyeon cóng đến mức không nhấc nổi mí lên: "Lần này thật sự không phải tại tôi..."

Đại boss trầm ngâm hồi lâu, ngón trỏ gõ nhẹ lên mặt bàn: "Lão Tam, cậu có sáng kiến gì không?"

Amber nãy giờ không hề tham gia thảo luận, cứ cắm đầu cắm cổ chuyên tâm làm bảng biểu

HyunA khịt khịt mũi, ngó nghiêng: "Tam Ca, làm gì mà gấp gáp thế?"

"Bảng kế hoạch vốn đầu tư !" Amber ngẩng đầu khỏi mớ giấy tờ hỗn độn, đẩy nhẹ gọng kính: "Cố làm xong sớm chút, nhân lúc trời còn chưa lạnh hẳn, để nó mau cút về Kwon Thị !"

Bốn người còn lại đồng loạt giơ ngón tay cái đã cứng đờ vì lạnh lên tán thưởng

Yuri đến muộn mà vẫn cứ đủng đà đủng đỉnh. Cậu mặc một chiếc áo lông vũ dáng dài màu đen không kéo khóa, để lộ ra áo sơ mi hồng và gile đen bên trong, tâm hồn cậu vui phơi phới, lả lướt bước vào

Thân áo và ống tay của chiếc áo khoác lông vũ ấy cọ vào nhau phát ra những tiếng "sột soạt sột soạt" khiến năm người còn lại dựng hết cả tóc gáy

"Đây lại là mẫu mới của nhãn hiệu nào thế?" Key xoa cằm cảm khái

Yuri hết sức bảnh bao tung tà áo ngồi xuống. Theo từng động tác của cậu, tà sau của chiếc áo ấy nhìn chẳng khác nào chiếc dù cứu hộ màu đen hết được trải rộng ra rồi lại được thu về. Taeyeon đau lòng nhắm chặt mắt... Năm đó khi cô giả trai, người cùng tranh giành danh hiệu "mĩ nam tuấn kiệt" của Kwon Thị với cô có thật là cái vị đang ngồi trước mặt cô lúc này hay không ?

May mắn thay, cuối cùng thì năm đó Kwon Thị tiểu cũng được trải qua một mùa đông giá rét hết sức bình an và ấm áp ! Sang Woo đích thân gọi điện thoại cho Jessica, trong lúc chuyện phiếm có "vô tình" nhắc đến việc Key bị cảm lạnh, những người không có áo khoác lông vũ như Đại boss, Hyun Nhị, tất tần tật... cũng đều bị lây nhiễm, dẫn đến tình trạng thê thảm trong toàn công ty

Jessica cuối cùng cũng ý thức được thế nào là "hiệu ứng cánh bướm"[1] !

[1] Hiệu ứng cánh bướm (Butterfly effect): là một cụm từ dùng để mô tả khái niệm trong lý thuyết hỗn loạn về độ nhạy cảm của hệ đối với điều kiện gốc, ban đầu vốn được sử dụng như một khái niệm khoa học đơn thuần, hiệu ứng cánh bướm sau đó đã được nhắc đến nhiều lần trong văn hóa đương đại, đặc biệt là trong các tác phẩm có đề cập tới quan hệ nhân quả hoặc nghịch lý thời gian - nói đơn giản cho dễ hiểu là 1 việc làm nhỏ mà tác động nên việc lớn

Tối đó khi Yuri về nhà, máy sưởi trong nhà chưa bao giờ nóng rực đến thế !

Chiếc áo khoác lông vũ đó cuối cùng cũng thuộc sở hữu của bố Jessica

....END CHAP 8.2....

P/s : Chap ngắn, edit lẹ :)) ra luôn cho hot ! Chap 9 sẽ ra sớm bù cho chap này quá ngắn nhéee TT-TT  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net