Chương mở đầu: Cấu trúc Giáo Dục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Con người hiện đại luôn lảm nhảm về thứ gọi là " Bình Đẳng". Họ kêu gọi sự bình đẳng về đàn ông và phụ nữ, loại bỏ đi sự bất bình đẳng trong xã hội, loại bỏ khoảng cách về công việc của nam hay nữ tạo cơ hội việc làm cho nữ nhiều hơn, hay sử dụng xe hơi riêng cho mọi người mà không phải những người có tầng lớp. Mọi người còn ủng hộ bình đẳng với người khuyết tật, hãy xem họ như con người thay vì xem họ là những người bị "khuyết tật". Trẻ em cũng được dạy rằng mọi người trên thế giới đều có quyền bình đẳng như nhau. Điều đó có thực sự đúng? Tôi tự hỏi như vậy.Đàn ông và phụ nữ dù gì họ cũng có vai trò riêng của bản thân trong xã hội với năng lực riêng của họ. Người khuyết tật vẫn là người " Khuyết tật" dù ta có cố xem rằng họ là những người bình thường hay dùng bất kì thuật ngữ để nói về họ. Chả có nghĩa lý gì nếu chẳng ai quan tâm đến điều đó.Nói cách khác, câu trả lời là không.Con người là sinh vật bất bình đẳng, và không tồn tại một con người bình đẳng.Một danh nhân đã từng nói rằng: " Không ai đã vừa sinh ra đã hơn người khác". Đó có nghĩa là mọi người sinh ra đều bình đẳng như nhau. Nhưng đó chỉ là một phần nghĩa của vế đầu của câu nói mà thôi. Phần còn lại được hiểu như này. Mọi người đều bình đẳng từ khi được sinh ra nhưng nhau, khoảng cách chỉ xuất hiện về sau. Sự khác biệt này được nảy sinh là do sự khác biệt về giáo dục. Sự khác nhau trong giáo dục ở đây được tạo thành đó chính là " học bỗng". Cách dạy học này đã chẳng thay đổi qua các năm. Với mục đích là tăng khả năng quyết tâm của sự nỗ lực để đổi lấy thứ có giá trị. Tuy vậy, tình cảnh để được thứ " học bỗng" ấy lại phức tạp và trầm trọng hơn.Dù gì con người cũng là động vật có tư duy và tự suy nghĩ cao hơn bất kì động vật nào đó là lý do con người tồn tại đến ngày nay." Bình đẳng" là một khái niệm gần như là sai lầm, tràn ngập sự dối trá và lừa gạt, tuy vậy con người vẫn đuổi theo sự dối trá ấy. Giống như bạn xem một trò ảo thuật vậy, nó sẽ tốt đẹp và hay hơn nếu như bạn không biết thủ thuật của một trò ảo thuật. Tuy vậy, sự " bất bình đẳng" cũng khó chấp nhận được. Vì đó gần như là điều không được xảy ra và chấp nhận ở xã hội này.Tóm lại " bình đẳng" dù là khó xảy ra hay là dối trá thì nó vẫn được chấp nhận. Còn " bất bình đẳng" dù là sự thật hay đúng đắng thì nó không được phép chấp nhận .Này bạn người đang đọc tiểu thuyết này, bạn đã từng nghĩ về tương lai mình chưa?Bạn đã hình dung ra viễn cảnh đến trường phổ thông hay đại học về sao chưa?Bạn chưa bao giờ cảm thấy mơ hồ rằng sẽ có một ngày nào đó, bằng một cách nào đó mà bạn kiếm được một công việc và nghề nghiệp đúng với bản thân không?Tôi cảm thấy như vậy đấy. Khi tôi hoàn thành chương trình giáo dục phổ thông tôi chẳng nhận ra điều gì cả. Tôi chỉ cảm thấy nhẹ nhõm khi hoàn thành "nhiệm vụ" của ba năm phổ thông. Tôi đã không nhận ra rằng, ngay tại đây tại thời điểm này, tương lai của tôi đang bị tác động từ nhiều hướng từng chút từng chút một.Tôi còn chả hiểu nỗi ý nghĩa của việc học Ngữ văn và Toán tại trường là để làm gì cả. Còn bạn, bạn nghĩ nó sẽ giúp gì cho bạn khi bước vào xã hội nơi thực lực của khả năng và kĩ năng giao tiếp chính là thứ quyết định?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net