Chuyện thuở còn ở Hogwarts: Ấn tượng đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau bữa ăn, Atanasia ôm gối ngồi trên sofa bọc da, trơ mắt nhìn Tom Riddle đi vào thư phòng.

Ròng rã hai tiếng đồng hồ, Tom Riddle đều tập trung làm việc, không có bất kì động tĩnh nào. Nàng đành đi dạo ngoài hoa viên cho khuây khỏa vậy! Mấy chậu hoa cẩm chướng được trồng vào mùa xuân giờ đây đã lụi gần hết, sau đó đã được gia tinh đổi thành một vườn hoa dành dành. Atanasia rất thích mùi hương ngào ngạt này, ngửi vào liền cảm nhận được hương vị mùa hè.

Mỗi ngày trôi qua, nàng đều mong ngóng mùa hè năm nay sẽ đến thật nhanh. Khi tiếng ve rộn ràng kêu vang, khi những khóm hoa bắt đầu nở rộ, nàng sẽ khoác lên mình chiếc váy cưới đẹp nhất, gả cho Tom Riddle.

Nàng đến bên chiếc xích đu cạnh hồ nước, nước trong hồ trong vắt cùng cơn gió nhẹ thổi qua làm nàng lại nhớ đến lần đầu tiên gặp ngài, ở bờ Hồ Đen trường Hogwarts.

( Từ đoạn này mình sẽ đổi ngôi kể cho hợp lý nhé: anh - nàng! Và cách xưng hô: tôi - em nhé!)

Đó là một ngày nắng đầu hè năm học thứ tư của Atanasia, vì bức xúc khi bị một trong số những đứa bạn nói xấu sau lưng. Tất nhiên vì ghen ăn tức ở với nhan sắc và lực học của nàng quá xuất sắc.

Khi biết chuyện bị nói xấu, nàng lập tức tới đối chất và với cái tôi của một Malfoy, nàng thắng và cắt đứt cái tình bạn giả tạo ấy. Nàng biết Slytherin không giống Gryffindor, Hufflepuff hay Ravenclaw; những phù thủy sinh ở nhà rắn phần lớn là con nhà quý tộc, kết bạn với nhau cũng chỉ vì lợi ích gia tộc, chỉ có những đứa trẻ thân thiết từ nhỏ thì có lẽ còn chút thật lòng với nhau. Dù thế nhưng vẫn tức, nàng hậm hực bước từng bước lớn hướng về phía bờ Hồ Đen.

Nàng đi tới bên bờ hồ mà hét lớn: "CÁI ĐỒ NÓI XẤU SAU LƯNG! GIẢ TẠO! ĐÁNG GHÉT! HAI MẶT!"_ hét xong còn tức tối dậm chân vài cái.

Đang tính quay lại ký túc xá, lúc này nàng mới nhận ra có một bóng người ngồi dưới gốc cây xem nàng ầm ĩ la hét nãy giờ. Một chàng thiếu niên đẹp trai như tượng tạc, mái tóc đen xoăn lượn tự nhiên, đôi con ngươi đen nâu đang nhìn chăm chăm hướng nàng. Có lẽ cậu thiếu niên bị tiếng la hét của nàng làm kinh động, cuốn sách trên tay vẫn đang mở, coi bộ là bị làm phiền khi đang đọc sách đây mà. Nàng cũng thấy hơi có lỗi vì đã phá vỡ sự yên lặng khi mà con người ta đang đọc sách.

Atanasia đi tới gốc cây, đứng trước mặt chàng thiếu niên, hơi khụy chân một tay đặt trước ngực, một tay nâng nhẹ tà váy, bộ dạng rất chuẩn chỉ tư thế của một tiểu thư quý tộc, nhẹ nhàng nói: " Chào anh, Huynh Trưởng Tom Riddle! Em là Atanasia Malfoy, phù thủy sinh năm 4 nhà Slytherin, chắc anh cũng biết em! Xin lỗi anh vì chuyện la hét vừa nãy có lẽ đã ảnh hưởng tới thì giờ đọc sách của anh!"

Đương nhiên nàng biết thiếu niên trước mặt chứ, anh trai nàng - Abraxas Malfoy đã dành biết bao nhiêu lời khen ngợi cho vị Huynh Trưởng này, còn dặn nàng phải biết chừng mực khi gặp anh ta. Nhưng từ khi nhập học năm nhất, nàng chỉ thường thấy anh tại những bữa ăn ở đại sảnh đường hay ở những buổi tiệc tối của thầy Slughorn, tuyệt nhiên không có một dịp nói chuyện với anh. Anh luôn lặng lẽ trong các bữa ăn, chỉ giải quyết những việc của một Huynh Trưởng cần làm và trò chuyện với các giáo sư, lúc nào cũng thần thần bí bí nhưng lại đạt top 1 trong tất cả các kỳ thi và nhiều lúc Atanasia thấy anh quả thực đúng với lời đồn, là 'một kẻ thiên tài lập dị'.

"Ừ" _ Tom Riddle mặt lạnh tanh, ừ một tiếng.

"Em có thể ngồi đây với anh không?"_ Atanasia nhận thấy anh không tức giận hay quở trách nàng nên chẳng biết dũng khí từ đâu ra mà đề nghị ngồi cùng vị Huynh Trưởng mặt lạnh nhà mình.

Tom Riddle như chẳng quan tâm, mặt vẫn chẳng biểu lộ chút cảm xúc nào: "Ừ"

Lại 'ừ', chỉ có 'ừ'! Nàng thầm nghĩ con người này ngoài từ 'ừ' ra thì còn có thể mở miệng nói thêm gì không. Nhưng nhận được sự đồng ý từ Huynh Trưởng đẹp trai như tượng tạc, nàng chẳng ngu mà bỏ lỡ cơ hội được trò chuyện cùng anh.

Ngoài dự tính của nàng, vị mặt lạnh kia lại mở lời trước: "Quả nhiên là công chúa Malfoy nhỉ! Người ta đồn em không bao giờ phải chịu ấm ức. Tôi đang định đọc sách một chút, không ngờ vừa đọc được hai trang đã xem được một màn la hét vừa rồi!"

Atanasia hồn nhiên ngồi xuống cạnh anh: " Xin lỗi anh nhé! "

"Không sao!" _ anh lại vô cảm nói thêm hai chữ rồi khoảng không trở nên tĩnh lặng hơn bao giờ hết. Atanasia có thể nghe thấy tiếng gió thoảng luồn qua kẽ lá, tiếng dạt dào sóng sánh nhè nhẹ trên mặt hồ Đen, mọi âm thanh nhỏ bé nhất đều nghe rõ ràng trong khoảng lặng giữa hai người.

"Anh đang đọc về Tử Xà à? Một sinh vật thú vị nhỉ?" _ Atanasia tò mò hỏi khi ngó qua nhìn bức vẽ trong sách anh đang đọc.

Tom Riddle gật đầu: "Ừ"

"Anh biết Xà Ngữ không?" _ Nàng đánh bạo hỏi anh, nàng cũng tò mò về lời đồn rằng vị Huynh Trưởng Riddle chính là hậu duệ của Slytherin mà nàng có nghe thoáng qua từ những người bạn xã giao.

Lần này, giọng nói lành lạnh của Tom Riddle dường như pha chút sự bất ngờ nhưng không rõ: "Xà Ngữ ư? Cũng không khó!"

"Em cũng biết một chút về nó đấy!" _ nàng nói bằng Xà Ngữ. Gần đây vì đã thi xong học kỳ, nàng chán chường chẳng biết làm gì. Nàng gửi thư hỏi Abraxas Malfoy về đề tài gần đây anh trai nàng nghiên cứu, nàng cũng ngẫu nhiên thấy hứng thú với đề tài đó - Xà Ngữ, nên nàng đã bảo Abraxas gửi cho mình vài cuốn sách về nó để tự học một chút. Ai mà ngờ được, nàng lại dùng Xà Ngữ vào lúc như thế này!

Mắt nâu đen ánh lên tia sửng sốt, Tom Riddle quay mặt nhìn nàng, như thể muốn đọc cả suy nghĩ trong đầu nàng. Nàng chỉ cười, nụ cười duyên dáng như nắng ban mai đã làm đổ gục biết bao trái tim của những tên công tử, và lúc này, nụ cười ấy đã làm cho tâm trí Tom Riddle ngẩn ngơ một phần, trái tim lệch một nhịp. Nhưng Tom Riddle là ai cơ chứ! Đâu có dễ để làm 'kẻ chớ gọi tên ra' rung động, nhanh chóng gạt phăng cái ý nghĩ rung động gì đó mà anh cho rằng hết sức ngớ ngẩn trong vài giây 'mất cảnh giác' của mình.

Anh ngay lập tức đứng dậy, để lại cho nàng một câu cảnh cáo rồi rảo bước nhanh về phía tòa lâu đài: "Đừng bao giờ sử dụng Xà Ngữ một cách bừa bãi! Và cũng đừng quá phận!"

Nàng biết một người vốn có cái tôi ngất ngưởng trên trời sẽ chẳng dễ dàng chấp nhận một người có khả năng đặc biệt giống mình. Vốn chi Xà Ngữ là ngôn ngữ đặt biệt khó nhất trong tất cả ngôn ngữ sinh vật. Vị Huynh Trưởng của nàng sẽ không thể chấp nhận ngay rằng một phù sinh năm bốn có thể học được và nói được Xà Ngữ như anh. Anh ta chỉ muốn anh ta là nhất, là "cái rốn của vũ trụ", là kẻ tài hoa thiên phú top đầu cái trường này. Một người như thế làm sao chấp nhận một kẻ ngang cơ!

.
.

.
------------------------------------------
Chương 2 tới rồi đây!
Được nghỉ hè rồi nên tui sẽ chăm chỉ viết chương mới nha! Mong mấy bồ vẫn ủng hộ tui nha!!!

🌟 và 💬 nhé!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net