Chương XXXII: Sự hoài nghi của Ivasfar

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một hồi hỗn loạn trong nhà bếp, bữa tối thịnh soạn ngon lành với tầm chục món ăn được bài trí tỉ mỉ đã được sắp xếp cẩn thận trên chiếc bàn dài. Dưới ánh đèn chùm ngọt ngào màu mật ong, giai điệu du dương từ chiếc hộp nhạc vừa được Glorfindel mang đến làm bầu không khí bữa tối của gia đình cựu vương của vương quốc Lindon thêm phần ấm cúng, khiến cho mỹ thực trước mắt tăng thêm vài phần ngon miệng.

Đến lúc những cái bụng đói cồn cào đã được lấp đầy bởi bánh mì vàng giòn, gà quay mật ong vàng ươm, cùng súp rau củ thịt băm thơm lừng, salad thanh mát giòn ngon hay vài miếng sườn nướng tảng,... cả năm người kết thúc bữa ăn với chiếc bánh táo thơm phức vừa được ra lò và cốc cam ép ngọt ngào. Đợi khi đống bát đĩa đã được dọn xuống bếp, Ivasfar mới quay lại chỗ Erinmidh đang ngồi chơi đùa với mấy nhành hoa trên bàn. Trông thấy mí mắt con gái cưng đã có vẻ bắt đầu sụp xuống báo hiệu cơn buồn ngủ đã cận kề, người phụ nữ mang đôi mắt màu xanh thiên không khỏi hơi áy náy. Hẳn là, chuyến hành trình dài và có phần vội vã nhiều ngày qua đã làm đứa trẻ của nàng thấm mệt. Thấy vậy, Ivasfar liền giao việc dọn dẹp lại cho ba người đàn ông, còn mình thì bế công chúa nhỏ trở về phòng nghỉ trước. Đợi đến khi Erinmidh chìm vào giấc ngủ sâu, linh hồn đã lạc đến khu vườn Lorien đẹp đẽ của Valar Irmo với vô số giấc mộng hoang đường, nàng mới lại đặt chân lên nền gạch màu màu nhạt trong phòng trà. Thế nhưng lần này, gương mặt thanh tú của nữ chủ nhân căn nhà lại mang nét nghiêm nghị khác thường.

Khi thấy ánh mắt lạnh lùng như băng giá vùng Helcaraxe của em gái, Ecthelion chỉ đành buông tiếng thở dài, khẽ huých vai và ném cho đứa em rể đang nhâm nhi tách hồng trà một ánh nhìn có phần ẩn ý. Đáp lại chúng, Gil Galad chỉ nhướng mày tỏ vẻ ngạc nhiên. Từ lúc trở về sau chuyến đi dài cho đến lúc đưa con gái hai người về phòng, Ivasfar vẫn hết sức vui vẻ và không có gì cáu giận. Đương nhiên, vị cựu vương xứ Lindon chẳng rõ vì sao thái độ của vợ mình lại thay đổi chóng vánh đến nhường ấy. Dẫu vậy, dựa vào sự hiểu biết của bản thân, chủ nhân của căn biệt phủ mang tên Ánh Sao vẫn biết mình nên làm gì để xoa dịu Ivasfar.

"Nào Ivasfar, tận hưởng một tách trà ấm để làm dịu tâm trạng trước đã."

Nhẹ nhàng dìu vợ ngồi xuống bên cạnh mình, Gil Galad không quên cầm chiếc bình sành gần đó, rót đầy một tách hồng trà đến trước mặt nàng. Tuy rằng sự căng thẳng trên gương mặt vẫn chưa giãn ra chút nào nhưng sau khi để chất lỏng màu nâu đỏ trôi xuống cuống họng, Ivasfar trông đã thả lỏng hơn một chút. Lúc này, nàng mới bắt đầu thuật lại mẩu chuyện nhỏ mình đã trông thấy tại khu vườn của biệt viện nhà Elrond - Celebrian, giữa cô con gái cưng cùng chàng hoàng tử Mirkwood. Cuộc hội ngộ của Erinmidh và những cố nhân tại Trung Địa tại kiếp sống trước là thứ nàng đã mường tượng ngay từ khi chấp nhận lời gợi ý của Glorfindel. Thế rồi, trong cuộc đoàn tụ này, phu nhân của cựu vương Lindon lại bắt gặp sự khác thường bên trong thái độ của con trai Thranduil và Gallathill. Bởi lẽ, khác với gia đình của lãnh chúa hay  cư dân xứ thung lũng Rivendell thanh bình, chàng trai mang tên Legolas lại dành cho Erinmidh ánh nhìn thâm tình và nụ cười mãn nguyện đầy hạnh phúc, hệt như vừa tìm lại được một báo vật vô giá. Linh tính của một người mẹ cho Ivasfar biết được sự khác biệt giữa chàng trai với phần còn lại, bao gồm cả hai cậu con trai song sinh của lãnh chúa Elrond vốn trạc tuổi là Elrohir và Ellandar. Dường như, giữa Legolas và  Erinmidh có một sợi dây kết nối tình cảm hết sức khó lòng diễn tả, hoàn toàn không thể là bạn bè đơn thuần. Thế nhưng, trước đó trong thời gian tìm hiểu về cuộc đời đã nằm lại Trung Địa của Erinmidh qua Glorfindel, câu trả lời mà Ivasfar nhận được về tình yêu của con gái chỉ đơn giản là con số không tròn trĩnh. Như vậy chỉ có hai khả năng. Một là Glorfindel đã không nắm hết được mọi mối quan hệ của cô bé hoặc là, y đã cố tình giấu giếm tất cả.

Ngay lập tức, mọi ánh nhìn trong căn phòng ấm cúng với chiếc lò sưởi lớn đang bập bùng lửa đỏ đều tập trung về phía người đàn ông có màu tóc màu ánh kim. Bỗng nhiên trở thành trung tâm của mọi sự chú ý, Glorfindel nhất thời cũng chẳng thể hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Y chỉ vừa bận dán mắt vào vài tin vắn về các sáng chế mới được đăng trên tờ thông báo thường niên, ngẩng đầu lên lại hứng trọn cặp mắt của ba người còn lại. Lúng túng đặt tờ thông báo và tách trà ấm xuống, vị lãnh chúa ngôi nhà Hoa Vàng chỉ biết lộ ra nụ cười bất đắc dĩ, tuần tự nghe lại mọi khúc mắc trong lòng của Ivasfar. Mặc nhiên, khi nghe được nửa câu chuyện, Glorfindel đã hiểu được đại khái vấn đề trong nàng, càng biết được vì sao bản thân giờ lại trở thành kẻ duy nhất có thể đưa ra câu trả lời cho nó. Bởi lẽ, trong số toàn bộ các tiên tộc khắp cõi Valinor, không một ai có thời gian sinh sống thân cận với nàng Erinmidh xứ Rivendell nhiều hơn y, bao gồm cả gia đình Elrond hay công nương Galadriel và lãnh chúa Celeborn.

Thoáng một chốc trầm ngâm, tựa như đang đứng trước một ngã ba đường với những ngã rẽ khác nhau, cuối cùng Glorfindel cũng buông xuống một tiếng thở dài có phần đắc dĩ. Ở kiếp sống trước, Erinmidh chưa bao giờ yêu cầu y phải giữ tuyệt bí mật này, bởi con bé biết người đàn ông đã chăm sóc mình từ thuở tấm bé. Vì thế, thời điểm này nếu vị thượng tiên tóc vàng nói ra việc này cũng chẳng thể xem là thất hứa. Chỉ là, tình huống hiện tại có phần hơi khó xử. Thế nhưng, khi Ivasfar, Gil Galad hay Ecthelion đang thật sự muốn biết câu trả lời, y không thể tiếp tục giữ kín việc này nữa. Dẫu sao, khi các linh hồn rời sảnh Mandos mọi ký ức đau thương sẽ đều nằm lại ở quá khứ, để họ có thể bước đến một tương lai tươi sáng hơn, Erinmidh nhỏ bé cũng là như thế. Một khoảng lặng rung động của trái tim trong suốt vặn ngàn năm cuộc đời dài đằng đẵng, có lẽ chỉ là vài hạt cát nhỏ giữa hoang mang bao, con bé rồi cũng sẽ chẳng còn lưu luyến trong lòng để tự làm đau bản thân.

Nghĩ rồi, Glorfindel cất lên thanh âm hào sảng dễ nghe, thuật lại câu chuyện cũ đã nằm lại từ nhiều thế kỷ trước tại Trung Địa ở bên kia đại dương, về thứ tình cảm đơn phương của Erinmidh đã dành cho chàng hoàng tử xứ Mirkwood hoạt bát và hay cười. Năm ấy, chính y là người đã trao cho nàng một lọ Ánh Sao, để cô gái nhỏ có thể tìm được câu trả lời cuối cùng rõ ràng cho mối quan hệ giữa hai bên. Khi đó, dẫu cho lời chân thành có là vết dao cắt vào lòng hay là mật ngọt, Erinmidh cũng có thể dứt khoát bước tiếp hoặc rời khỏi mộng tưởng về chuyện tình này. Mặc cho, nó có thể làm trái tim kia rỉ máu.

Kết quả của lần thử nghiệm ấy, Glorfindel chưa bao giờ biết được. Nó cuối cùng sẽ là bí mật chỉ thuộc về hai người, yên ả thấm vào vô số vân lá xanh tại thung lũng Rivendell. Chỉ là, khi trông thấy gương mặt vốn thường tĩnh lặng như mặt nước hồ thu của Erinmidh chảy dài hai hàng lệ châu lóng lánh như ngọc trai, y đã ngầm hiểu ra được kết quả sau cùng. Chắc rồi, rung động của con tim vốn chẳng thể là thứ cưỡng cầu, hiểu được chân lý giản đơn ấy thì ai còn có thể oán trách điều gì trong câu chuyện này. Sau việc ấy một thời gian, lãnh chúa Elrond đã khéo léo gửi con bé đến Lothlorien như một cách để đảm bảo an toàn cho cô bé trong thời kỳ Chiến Nhẫn khốc liệt. Thế rồi, y đã cứu được nhóm Aragorn và bốn cậu Hobbit, cuộc thảo luận đã dẫn tới quyết định mang tính sống còn cho vận mệnh của Trung Địa vào thời đại thứ ba khi đoàn hộ nhẫn được hình thành. Trong số những cá nhân tham gia nhiệm vụ vĩ đại ấy không thể thiếu bóng dáng anh tuấn của hoàng tử của các cánh rừng già, Legolas. Cho đến khi tin dữ được Haldir truyền tới các tiên tộc tại Rivendell rồi khi Sauron hoàn toàn bị đánh bại, Glorfindel đã chẳng còn gì lưu luyến tại Trung Địa nên cứ thế mà đến Cảng Xám trở về với vùng đất bất tử. Do đó, chính y cũng chẳng rõ vì sao lại có chuyện Legolas có tình cảm nam nữ với Erinmidh. Bởi dưới ánh nhìn của vị lãnh chúa nhà Hoa Vàng xứ Gondolin, câu chuyện này đã dừng lại từ hàng trăm năm trước với một kết thúc dở dang.

"Thế ... thật sự ở kiếp trước Legolas chỉ xem Erinmidh là bạn sao? Vậy thì tại sao chỉ vừa gặp lại tại Vanilor, cậu ta lại thay đổi như thế?"

Khi chất giọng ấm áp của Glorfindel đã thôi vang lên, một chuỗi dài lặng thin có phần nặng nề cứ thế chậm chạp rơi xuống căn phòng đang đắm mình trong ánh đèn vàng đặc quánh. Chỉ đến khi, Gil Galad đặt tách Hồng Trà xuống bàn, thong thả cất tiếng thì dường như bầu không khí nơi đây mới được giãn ra ít nhiều. Tuy vậy, cũng kể từ thời điểm đó, vị cựu vương xứ Lindon đã tách biệt hoàn toàn với các cuộc thảo luận và truy hỏi của ba người còn lại. Nếu suy xét một chút, chuyện đột nhiên nhận ra rung cảm của bản thân sau nhiều năm vì biến cố không hẳn là vô lý. Hơn nữa, giữa cậu trai Legolas và cô công chúa nhỏ của y đã xảy ra chuyện gì, đến chính Glorfindel còn chẳng thể hiểu rõ tường tận. Không thể loại trừ khả năng, giữa cả hai có hiểu lầm gì đó hoặc chỉ đơn giản là chàng trai kia nhận ra quá muộn mà thôi.

Nhưng dù với bất kỳ lý do gì, với mối quan hệ đặc biệt với con gái độc nhất, Gil Galad thật sự muốn gặp mặt cậu ta, chàng trai có tên Legolas đó.

---

P/s 1: Chắc đây là chap cuối cùng trước tết thôi vì tôi bị dí quá ư_ư

P/s 2: Thành thật cảm ơn mn đã ủng hộ tôi thời gian qua huhu. Năm nay sóng gió quá. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net