CHAP 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seohyun đã chấp nhận tình cảm chưa chín chắn của mình đổi với Yoona với một tâm thế rất bình thản, ít ra thì bề ngoài cũng tỏ ra không có thay đổi gì, nhưng thực ra trong lòng thì lại rất dào dạt, mãnh liệt, bởi vì, đây là rung động đầu tiên trong đời cô.


Yoona được rất nhiều cô gái yêu, thể hiện ra cũng có, yêu thầm cũng có, nhưng có lẽ chẳng bao giờ Yoona để mắt đến một cô bé kính cận như Seohyun, vì vậy cô đã giữ những tâm sự của mình rất kín.

Việc yêu thầm, nhớ trộm của cô gái tuổi mới lớn là chuyện hết sức bình thường, có người thì bày tỏ, có người thì lựa chọn giấu kín, thậm chí là suốt đời, chôn sâu nó vào đáy lòng.


Nếu không phải là Yoona chủ động, thì Seohyun nghĩ, cô sẽ lặng lẽ giấu kín tình yêu thầm kín đối với Yoona mãi mãi.


Yoona hé miệng, để lộ hàng răng trắng đều, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Seohyun đang đỏ bừng lên vì hành động vừa rồi của mình, thậm chí đỏ đến tận cổ, bất giác cười ha hả: "Joo Hyun, bạn đang xấu hổ đấy à?" Tiếp đó, cố tình áp thân hình của mình đến gần Seohyun hơn, định trêu cô. Seohyun thảng thốt lùi về sau một bước, không ngờ trượt chân, cả người nhào về phía sau, Yoona nhanh tay đỡ lấy cô, kéo cả người cô vào lòng. Mái tóc của Seohyun tỏa ra mùi thơm tinh khiết , phảng phất, đi vào lòng người. Yoona bất giác ôm chặt lấy cô, hít hà mấy cái vẻ tham lam.


Bị Yoona bất ngờ ôm vào lòng, Seohyun nghe rõ nhịp đập mạnh mẽ của trái tim Yoona, từ trước đến giờ, cô chưa bao giờ có bất cứ sự tiếp xúc thân mật với bất cứ người nào, càng không nói là trong tư thế thân mật như vậy với đổi tượng mà cô thầm yêu, vì thế trái tim của cô đập loạn xạ như con hươu nhỏ chạy tứ tung, còn hai gò má thì đỏ rực lên như trái táo chín.


Yoona nhìn Seohyun đang đỏ bừng mặt vì xấu hổ, không nén được khẽ cười: "kính cận, có phải bạn đang yêu thầm tôi đúng không? Mặt đỏ lên rồi này."


"Ai yêu thầm bạn? Đồ trơ trẽn!" Bị Yoona đọc đúng tâm sự, Seohyun xấu hổ và giận dữ đẩy Yoona ra, "Suy nghĩ lung tung như vậy, sao không dành thời gian để mà học thêm, kẻo đến khi thi lại bị điểm 0, Ngốc điểm 0!"


"Kính cận này, nói cho mà biết, lần này nhất định tôi sẽ đạt điểm cao hơn bạn," Yoona nhìn Seohyun với vẻ đầy tự tin, rồi đùa: "Đến lúc đó thì bạn đừng có khóc đấy!"


"Trong số những kẻ mặt dày mà tôi đã gặp, không có ai mặt dày như bạn, nếu đạt điểm cao hơn tôi, thì sau này hàng ngày tôi sẽ chép bài cho bạn, làm bài tập cho bạn!" Seohyun hoàn toàn không tin là Yoona sẽ đạt điểm thì cao hơn mình, vì thế cô bổ sung một câu rất hùng hồn: "Ngoài ra, sẽ viết thư tình giúp bạn nữa!"


Yoona nhướn mày , nhìn Seohyun , đáp với vẻ coi thường: "Nếu lần này mà tôi thi đạt điểm thấp hơn bạn thì tôi hứa, từ sau sẽ không đánh nhau, không yêu lăng nhăng, chăm chỉ học hành, ngày ngày tiến bộ!"


Seohyun nhìn Yoona với vẻ mặt nghiêm túc, hỏi với vẻ không chắc tin lắm: "Thật không?"


Yoona nhìn đôi mắt đen láy của Seohyun, đôi mắt ấy rất sáng, bất giác khẽ mỉm cười, gật đầu: "chắc chắn, những lời Im Yoona này nói chắc như đinh đóng cột"


"Nhưng bạn là học sinh, tôi e rằng bạn sẽ không thực hiện. Không được, chúng ta phải ngoắc tay!" Seohyun chìa tay ra với vẻ mặt rất ngây thơ.


Mặc dù Yoona cảm thấy rất ấu trĩ, nhưng vẫn không do dự đưa ngón út ra ngoắc tay với Seohyun.


"Đã ngoắc tay rồi, dù một trăm năm cũng không được thay đổi!" Seohyun giao hẹn với Yoona, sau đó cười khúc khích, nói: "Lát nữa hãy phát huy. Cố gắng thi vượt tôi nhé!" Nói xong lại cười giòn tan.

Yoona không giận, tươi cười nhìn Seohyun, nói: "kính cận, bây giờ, nhân lúc còn cười được thì hãy cố mà cười nhiều đi, lát nữa thi xong rồi, biết mình thi kém điểm tôi, bạn sẽ phải khóc đấy." Seohyun lườm Yoona một cái, quay người bỏ đi: "Đừng có mà nổ sớm, hãy ngoan ngoãn chuẩn bị học cho tốt đi, cố gắng lên nhé! Tôi cũng sẽ không làm khó cho bạn và coi thường bạn nữa!"


Thấy Seohyun coi thường mình và hống hách, tự đắc như vậy, Yoona không giữ vẻ điềm tĩnh như trước, mà lớn tiếng : "kính cận, nếu lần thi này không đạt điểm cao như bạn, thì tôi sẽ theo đuổi bạn!"


Cả lớp đang ồn ào tranh luận, bỗng dưng im bặt, tất cả đưa mắt ngạc nhiên nhìn về phía Yoona.
Yoona vẫn giữ vẻ thản nhiên, nói: "Nhìn cái gì mà nhìn? Không tin tôi đây sẽ thi vượt qua kính cận à? Thế thì cứ chờ mà xem nhé."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net