CHAP 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thoắt một cái đã đến cuối tuần, Yoona không gọi điện đến quấy rầy Seohyun nữa, còn bà Seo thì lại cuống quýt gọi điện để triệu Seohyun về, nói rằng có người đến tìm!


Seohyun thấp thỏm về nhà với thời gian nhanh nhất, mở cửa ra, nhìn thấy bà Im đang ngồi ở ghế với một nụ cười và vẻ mặt hiền hòa, đầu óc cô chợt trở nên trống rỗng, "Cháu chào bác!"


"Hyunie đã về rồi đấy à?" bà Im đáp với vẻ thân thiết.


Seohyun dường như đã hiểu ra, Yoona đã nói, khả năng gây sốc của umma Yoona rất mạnh, nhưng, ai có thể cho cô biết, bà Im làm thế nào mà biết được địa chỉ nhà mình? Hơn nữa, bà ấy đột nhiên đến đây là có việc gì?




Ông bà Seo nói chuyện với bà Im với vẻ nhã nhặn, lịch sự, khi nhìn thấy Seohyun về, bèn đưa mắt nhìn nhau, định nói gì nhưng lại thôi.


Bà Im vẫy tay gọi Seohyun với vẻ thân mật: "Hyunie, lại đây, ngồi xuống bên cạnh bác!"


Seohyun bước tới với vẻ nghi hoặc: "Bác, sao bác lại đên đây?"


"Cháu thật là, chẳng phải bác đã bảo Yoongie đưa cháu về nhà ăn cơm sao? Nhưng cháu không có thời gian, vì thế bác mang chút đồ đến thăm cháu." Bà Im nhìn Seohyun với vẻ mặt hiền từ, dịu dàng, "Cháu nhìn xem, Hyunie, bác mang những món này đến để cho cháu tẩm bổ."


Ông bà Seo đều không khỏi lấy làm lạ, nhưng vì trước mặt bà Im nên không tiện hỏi, mà chỉ gượng cười theo, quay sang đưa mắt nhìn Seohyun.


Nhìn vào mắt ba mẹ, Seohyun biết là cả hai người đều muốn hỏi cô một vấn đề: Joo Hyun, rút cuộc là chuyện gì vậy?


Seohyun không biết bà Im đã nói như thế nào với ba mẹ mình, cũng không biết là trong khi chờ cô về họ đã nói những gì và nói đến mức độ nào, nhưng nhìn vào mắt ba mẹ, cô chỉ còn biết cười trừ , và giải thích một cách ngoan ngoãn: "Cháu xin lỗi bác, mấy hôm nay vì phải cố cho xong bản thảo, nên khá bận..."


Bà Seo cũng cười, nói xen một câu: "Joo Hyun, con và Yoona bắt đầu yêu nhau từ khi nào?" Nhìn thái độ của bà Im và Seohyun , bà Seo tin là bà Im đến để nói chuyện cưới xin của hai đứa!


Seohyun ngượng ngùng nhìn bà Im một cái, trước mặt bà ấy tất nhiên là cô không thể nói với mẹ mình rằng, lần trước vì để cắt đuôi một đối tượng xem mặt, Yoona đã nhờ cô giả làm bạn gái, và đã nói dối bà Im , nên cô chỉ còn biết liều đáp rằng: "Mới bắt đầu gần đây thôi ạ!"


Mẹ cô nhìn thẳng vào cô, tiếp tục hỏi: "Vậy sao con không nói sớm với ba mẹ?" Để bác Im đây phải đến tận nhà nói rằng Yoona và Seohyun đã yêu nhau từ lâu rồi, nhưng đều không chịu cưới và muốn hai bên gia đình phối hợp gây sức ép, vì suy cho cùng cả hai cũng đều không còn ít tuổi nữa. Ông bà Seo đều thấy sửng sốt như nghe sét đánh bên tai khi nghe những lời ấy từ bà Im. Mấy hôm trước, Seohyun đi gặp mặt, hai ông bà còn lo đến muốn chết, thế mà bỗng chốc lại có mẹ của người yêu đến nhà giục cưới?

Nếu không vì nhìn thấy bà Im ăn mặc rất sang trọng thì ông bà Seo đã nghĩ rằng gặp phải người có vấn đề vì thế hai ông bà bán tín bán nghi, triệu Seohyun về!


Seohyun do dự một chút, cúi đầu xuống, khẽ nói: "Yoona không cho nói!" Đã nói dối một lần thì phải nói dối thêm N lần để sữa chữa, Seohyun đổ trách nhiệm cho Yoona mà không hề cảm thấy áy náy, ai bảo mẹ của Yoona mạnh mẽ như vậy.


"Thì ra là như thế." Bà Seo thở phào, rồi lập tức nhíu mày lại, nhưng vì trước mặt bà Im cũng không tiện nói ra câu là Yoona có ý gì vậy, đã yêu rồi mà lại còn muốn giấu? Hay là định chối bỏ trách nhiệm, chỉ có ý định chơi bời? Bà Im thì ngược lại, giận dữ nói: "Cái tên nhóc ấy dám không cho nói à! Đúng là có lỗi quá rồi!" Nói rồi, bèn quay sang ông bà Seo, tỏ ý xin lỗi: "Đúng là không phải! Đã làm cho Hyunie phải chịu ấm ức rồi."


Seohyun nổi cả da gà, vội lắc đầu: "Cháu không ấm ức đâu ạ không ấm ức đâu ạ!"


Bà Im trịnh trọng nói với ông bà Seo: "Anh chị cứ yên tâm, chuyện này để rồi tôi sẽ giải quyết cho Hyunie."


Seohyun vội lắc đầu nói: "Không cần đâu ạ, không cần đâu ạ!"


Ông bà Seo nhíu mày, nhìn Seohyun với vẻ nghiêm túc, có vẻ không bằng lòng với cách nói vừa rồi của con gái.


Cũng đúng thôi, ba mẹ luôn lo lắng con gái phải chịu thiệt thòi là thường tình, chuyện hôn nhân phải thận trọng, nhưng dù cho thận trọng thì việc tự nhiên mọc ra người yêu đã không chịu công khai lại cũng không chịu trách nhiệm cưới hỏi cũng khiến cho ấn tượng của ông bà Seo đối với Yoona giảm đi một cách đáng kể. Bây giờ lại thấy thái độ này của Seohyun, vì vậy, điều mà họ có thể nghĩ được là con gái đã bị tình yêu làm cho lú lẫn, mất hết cả sự tỉnh táo, nên bất giác ông bà lại thấy lo cho cô con gái 27 tuổi.

Nhưng ông bà Seo cũng thấy rằng còn may, dù sao phụ huynh của Yoona cũng là người biết điều, đến tận nhà, nói ra sự thật, hơn nữa lại còn muốn hai gia đình nói đến chuyện cưới xin.


Thế là, thoắt một cái, ba người lớn đã đứng về cùng một trận tuyến.


Bà Im cũng nhìn Seohyun với vẻ nghi hoặc, không hiểu thanh niên bây giờ vì sao yêu đương mà lại không chịu kết hôn?


Trước ba đôi mắt nhìn chòng chọc, Seohyun đành nói bừa: "Cháu cảm thấy, hiện giờ chúng cháu rất ổn, chúng cháu không nghĩ gì nhiều..."


"Sao lại không nghĩ?" bà Im không nén được, cắt ngang: Hyunie, cháu và Yoongie không còn ít tuổi nữa!" Bà Im có suy nghĩ riêng, kể từ khi Irene ra nước ngoài, đã nhiều năm như vậy rồi mà bên cạnh Yoona vẫn chẳng có ai, bà lo Yoona, bà không muốn sau này Yoona đem một đứa không ra gì, nói với bà, đây là vợ của nó, nếu vậy thì bà phát điên mất! Thường ngày bà cũng vì lo chuyện này mà gặp ác mộng! Bây giờ, khó khăn lắm bà mới nhìn thấy Seohyun bên cạnh Yoona. Bà cảm thấy tương đối vừa ý về cô, vì thế tất nhiên là bà muốn nhanh chóng ép họ, chờ đến khi hai người kết hôn sinh cho bà cháu thì bà sẽ tha cho Yoona và Seohyun để bà chơi với cháu nội.


Bà Seo cũng gật đầu đồng ý: "Đúng thế, Joo Hyun, bác Im của con nói đúng đấy, các con không còn ít tuổi, có thể cân nhắc xem!"


"Như thế này đi, tôi sẽ gọiYoona đến, chúng ta sẽ bàn kỹ!" Bà Im lấy điện thoại ra, bấm số, đợi khi điện thoại được nối thông, vội nói một cách vắn tắt: "Umma đang ở nhà Seohyun, con mau đên đây đi!"


Seohyun cảm thấy đầu bốc khói hệt như viên thịt băm, nhưng không dám nói gì. Chờ khi bà Im nói xong tắt điện thoại, cô mới mỉm cười và nói như xin lỗi: "Cháu vào nhà vệ sinh một lúc."


Ông bà Seo thấy bà Im có thành ý như vậy, nên cũng càng nhiệt tình hơn, tiếp tục nói chuyện với bà Im trong phòng khách.


"Im Yoona, umma của Yoong đang ở nhà tôi, bây giờ phải làm gì?" Seohyun trốn trong nhà vệ sinh, hạ thấp giọng nói gọi điện để cầu cứu Yoona
"Yoong biết umma Yoong đang ở nhà em." Ở đầu dây bên kia, Yoona lẩm bẩm một câu, rồi tiếp đó lại bổ sung với vẻ châm biếm: "Yoong đã nói với em trước rồi, khả năng gây sốc của umma Yoong rất mạnh!" Trong bụng Yoona còn nghĩ, có điều không nghĩ umma lại hành động nhanh như vậy, không nói gì với mình mà tìm thẳng đến nhà Seohyun . Yoona cũng vẫn còn chưa thuyết phục được Seohyun.

Nhưng rồi lập tức Yoona lại thấy rất lạc quan, hay lắm giải quyết xong với ba mẹ của Seohyun, thì dù Seohyun có mọc cánh cũng không thể bay được nữa!


"Bây giờ phải làm gì?" Seohyun không biết Yoona đang thấy rất thích chí, còn cô thì đang gần như phát điên. Sở dĩ Seohyun phải chịu những cú sốc của hết lần xem mặt này đến lần xem mặt khác là vì về bản chất cô là một cô con gái hiếu thuận.


Con gái hiếu thuận có thể làm ba mẹ lo lắng, nhưng nhất định không được làm cho cha mẹ đau lòng, nếu cô nói thật rằng, cô và Yoona chỉ là thông đồng với nhau để giả vờ, thì nhất định cô sẽ chết thảm!


Ông bà Seo vốn không tiện nhắc, bây giờ thêm bà Im, đúng là một thế kiềng vững chắc, một tổ hợp sừng sững, Seohyun nên làm như thế nào?


"Bây giờ thì hãy cứ mặc kệ đi!" Yoona khẽ cười đùa.


"Mặc kệ cái đầu Yoong , tôi nói cho Yoong biết, nếu tôi chết, nhất định tôi sẽ kéo Yoong làm tấm đệm cho tôi!" Seohyun tức giận nói với Yoona xong giận dữ tắt máy.


Yoona vội gọi lại.


Seohyun do dự một lúc rồi mới nghe: "Gì thế?"


"Nếu em chết mà kéo Yoong làm tấm đệm thì cũng là chúng ta cùng chết."


Yoona với tâm trạng rất vui: "Em thân yêu, đó gọi là chết vì tình đấy! Yoong rất vui lòng!"


"Yoong..." Seohyun tức giận, trợn trừng mắt.


"Được rồi, được rồi, nói nghiêm túc vào chuyện chính nhé." Yoona đoán Seohyun có thể sẽ tắt máy vì tức giận, nên vội tỏ ra nghiêm túc.


"Được, nói đi."


"Lát nữa cứ để Yoong giải quyết." Yoona nói với vẻ đầy niềm tin.


" giải quyết thế nào?" Seohyun không yên tâm, hỏi: "Bây giờ họ đang chắc chắn là chúng ta đang yêu nhau!"


"Vậy thì chúng ta cứ giả là đang yêu nhau đi!" Yoona nói với vẻ thản nhiên.


Trong đầu Seohyun như có tiếng nổ, lập tức nói: "umma của Yoong đến nói chuyện cưới xin, nếu chúng ta mà giả vờ yêu nhau, chẳng phải là sẽ phải cưới thật sao?"


"Hyunie, ai quy định là yêu thì nhất định phải cưới?" Yoona hỏi lại, không chờ Seohyun trả lời, bèn nói tiếp: "Chúng ta cứ giả vờ như vậy đã, không lẽ mọi người có thể trói chúng ta lại, ép đi đăng ký được hay sao?"


"Nói như vậy hình như cũng đúng." Seohyun bị Yoona thuyết phục: "Vậy thì mau đến đi!" Seohyun không đủ khả năng để giải quyết chiến trường ở bên ngoài, nhất là bà Im, vai trò to lớn này, có lẽ chỉ có Yoona mới đảm đương nổi.


"Hyunie, Yoong đã phải lái xe với tốc độ 140 km rồi, thế mà em vẫn còn muốn Yoong phải nhanh hơn nữa sao?"


"Sao cơ? Xin lỗi, quên mất là Yoong đang lái xe. lái chậm thôi? Chú ý an toàn đấy!" Seohyun nói một cách vô thức.


"Em nói những lời đó là vì quan tâm đến Yoong à?" Yoona thấy lòng ấm hẳn lên.
"Tôi sợ mấy người trở thành sát thủ đại lộ!" Seohyun vội cố nói mạnh, "Mấy người bị thì không sao, nhưng nếu va vào người khác thì không được!" Nói xong, không "đôi co" với Yoona nữa mà tắt ngay điện thoại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net