CHAP 50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một năm sau

Hôm nay là ngày đầu tiên Seohyun ra ngoài, ăn cơm tối với Jessica rồi trở về, trong tay mang theo vài túi, tất cả đều là quần áo mới mua cho YoonHyun.

Seohyun đẩy cửa bước vào phòng khách mới cảm thấy có điều gì đó không ổn.Bên trong tối đen như mực.

"Umma, umma...." Seohyun mở đèn, phòng khách vẫn sạch sẽ như cũ, nhưng cô gọi vài tiếng cũng không thấy bóng ai, vì sợ sẽ làm ồn tới nhóc YoonHyun, cô không dám gọi lớn tiếng, nên chỉ đành lẩm bẩm, "Có chuyện gì vậy, không có ai?".

Seohyun xách túi đi lên lầu hai, Yoona có lẽ đang ở nhà, khi cô ở ngoài người này cứ hối thúc cô về, giống như có chuyện gì rất gấp.

Đi lên lầu hai, mới phát hiện không mở một ngọn đèn nào, Seohyun đi tới trước phòng ngủ, khẽ đẩy cửa phòng đi vào.

"Yoong?", không ai trả lời, một mùi hương lạ xông vào mũi, thanh khiết, sau khi ngửi khiến tâm trạng tốt hơn, Seohyun vươn tay mò mẫm theo vách tường, vừa muốn đẩy cửa, tay đã bị người ta ra sức nắm lấy.

"A......", cô thất kinh kêu lên, "Ai?".

Đối phương đi vòng qua phía sau cô, hai tay khóa trụ thắt lưng cô, bế bổng Seohyun lên rồi tiến về giường.

Cô hoảng loạn bội phần, hai tay hai chân ra sức giãy giụa, "Buông tôi ra!" Seohyun không biết lấy được sức mạnh từ đâu, thoát khỏi sự kiềm chế của người kia, cơ thể cô lùi về phía sau, dùng sức đẩy người ta đụng vào cánh cửa.

"Um...", người kia đau đớn, chỉ đành buông tay.

Cô nghiêng người, nhanh như chớp bật đèn.

"Yoong ...." Seohyun nhìn rõ đối phương, trái tim sợ hãi không khỏi bất định, nhưng lại giận dỗi thập phần, "Yoong, làm gì vậy?".

Người kia thở hổn hển, hai tay chống lên đầu gối, "Không nghĩ tới em phòng thủ như vậy".

"Yoong dọa em sợ muốn chết", Seohyun đặt đồ lên ghế sô pha, quay đầu, lúc này mới biết bên trong phòng ngủ thực sự rất khác lạ.

Trong chân nến thủy tinh, khói thơm lan tỏa khắp nơi, trên giường lớn King size, phủ đầy cánh hoa hồng, cửa ngoài ban công cũng được mở ra, có thể trông thấy ánh đèn bên ngoài rọi vào, "Hôm nay là ngày gì vậy" Seohyun suy nghĩ, nhưng nghĩ không ra.

Vừa muốn xoay người lại, đã bị một lực đẩy tới giường, áp cô ngã xuống giường lớn.

Cánh hoa hồng vì hành động này mà rơi xuống, một ít, thậm chí còn dính lại trên tóc Seohyun , đốt lên hương thơm mê người không kịp dập tắt kích tình , Yoona vùi khuôn mặt vào cổ cô, "Hôm nay, là ngày Yoong cáo biệt tiết chế dục vọng".

Từ ngày Seohyun mang thai đến bây giờ, Yoona không hề chạm vào cô.

Đối với Yoona mà nói, sự nhẫn nại đã lên tới cực điểm, dùng lời nói của Yoona, nếu còn nhẫn nhịn nữa Yoona phải bị phế mất.

Tay trái Yoona xoa nhẹ lên bụng Seohyun, "Hyunie, vết thương không sao chứ?".

Đầu cô vùi vào trong gối, khuôn mặt nóng lên, mơ hồ lên tiếng, "uhm....".

"Yoong nhịn sắp chết rồi đây", hai tay Yoona mò lên ngực Seohyun , cởi nút áo của Seohyun , "Em phải đền bù cho Yoong".

"Tắm trước đã...."

Yoona nhất quyết muốn tắm chung, Seohyun bị Yoona bế vào phòng tắm, "Nhỏ thôi, đừng đánh thức YoonHyun".

"Appa và umma sang rước YoonHyun và umma sang nhà Yoong rồi, cũng rất hay nha, không là nhóc con nó ở đây làm loạn lên", Yoona cẩn thận đặt cô xuống giường, mắt thấy cánh hoa hồng phủ đầy giường rơi xuống mặt đất, phủ thành một lớp dày.

Yoona nằm đè lên, bộ dạng đợi không kịp nữa, tay Seohyun vòng qua cổ Yoona, Yoona cởi bỏ dây thắt lưng áo tắm của cô, nụ hôn nhỏ vụn nóng bỏng ướt át, cuối cùng đi xuống khuôn ngực đang phập phồng của cô.

Trước ngực nóng lên, đều tiếng thở gấp của Yoona, Yoona tách hai chân Seohyun ra, vừa mới chen vào, lại bị hai tay cô chống trên ngực, "Không được, đau".

"Tại sao lại đau?", Yoona ngẩng đầu, cũng không phải lần đầu tiên.

"Đau lắm", Seohyun khép chặt hai chân lại,cự tuyệt Yoona.

Vết thương trên bụng bây giờ chỉ thấy một đường chỉ nhạt mỏng manh, hồi phục rất tốt, sau này cũng khó phát hiện ở đây đã từng có vết mổ. Yoona cúi người, hôn nhẹ lên vết thương của cô, cố gắng muốn để Seohyun thả lỏng.

Yoona làm đầy đủ khúc dạo đầu, nhưng lại khiến chính mình phải nhịn đến nửa sống nửa chết.

Lúc trước vào lúc này, Seohyun chắc chắn đã đầu hàng mới phải.

Yoona mới vừa đi vào, lại bị Seohyun đẩy ra, "Thật sự không được, đau lắm".

Sau khi Yoona đi vào, quả nhiên mới phát hiện, "Tại sao lại chặt khít hơn cả xử nữ?".

"Đau...", hai tay Seohyun cấu lên lưng Yoona từng vết cào, bài xích cộng thêm khẩn trương, càng khiến Yoona nửa bước khó tiến, không lên không xuống như vậy, thực sự khó chịu, "Vậy phải làm sao?".

"Yoong đi ra đi", vẻ mặt Seohyun đau khổ, đau đớn đó như bị xé toạt ra, thật sự khó chịu đựng được.

"Không phải chứ", trán Yoona đầy mồ hôi, "Nhưng Yoong không nhịn được nữa".

Hai tay Seohyun che lấy mặt, toàn thân cũng ướt nhẹp như vậy, khắp người đều là mồ hôi, người cô co lại rất chặt, Yoona nếu như không cương quyết, căn bản là đừng hòng có thể xông vào, Yoona đã thử mấy lần đều không có kết quả, chỉ đành rút ra.Kết quả, vẫn cứ như vậy, mặc dù là có trơn.

Yoona vô cùng thất vọng, từ trước đến giờ chưa từng bỏ cuộc giữa đường, đối với lần đầu tiên của Seohyun , Yoona có thể không chút thương tiếc, không quan tâm là cô đau hay cô khó chịu, nhưng lần này không được rồi, thôi được, chỉ đành tự làm khổ mình thôi.

Sau khi Yoona rút ra, Seohyun thu hai chân lại, bị một tay Yoona ôm lại, " Còn đau không?"

Cô gật gật đầu, Yoona cúi người hôn lên trán cô "Từ giờ trở đi mà cứ như vậy, vậy nửa cuộc đời sau này của Yoong không phải là sẽ phải làm hòa thượng sao?"

Seohyun rúc vào ngực Yoona , đang nghe tiếng tim đập rất mạnh của Yoona, Yoona lại lý lẽ, "Không đúng, Yoong còn thảm hơn cả hòa thượng, hòa thượng bây giờ còn có thể ăn thịt đó."

Seohyun bị chọc cười, giơ tay lên, cũng không biết đánh vào đâu.

"Âyyyy....". Chỉ nghe thấy Yoona la lên, "Vung tay lung tung đi đâu vậy hả?"

Yoong thật sự là cứ vậy mà nhịn cả một đêm, sau khi tắm nước lạnh, cố gắng duy trì đến sáng sớm. Đã nói là dục vọng của Yoona sẽ mãnh liệt nhất vào lúc này, một chút cũng không sai.

Seohyun ngủ được rất sâu, luôn có người động tay động chân trên cơ thể, hai mắt cô vẫn nhắm nghiền, chỉ không ngừng lấy tay vung ra, " Đừng phá."

Thấy bên tai nhồn nhột, cô choàng tỉnh giấc, nỗi đau đớn tối qua vẫn còn hiện lên rõ mồn một ngay trước mắt, Seohyun hất tay Yoona ra, đứng dậy, "Hôm nay không có umma ở đây, em phải đi nấu đồ ăn sáng."

"Yoong không muốn ăn." Yoona chút dỗi, Yoona muốn ăn gì, không tin là Seohyun không biết được.

"Không được." Cô trùm Yoona vào trong đống chăn, bộ dạng như trốn chạy mặc bộ đồ ở nhà chạy vào phòng tắm.

"Ưm....." Yoona khổ sở lại không thể làm gì được, ôm lấy gối buồn bực vùi gương mặt quyến rũ vào đó, toàn thân lại bắt đầu căng thẳng nóng lên.

Yoona không ngủ được, không bao lâu cũng xuống lầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net