Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là một buổi sáng thứ Hai đầu tuần. Samantha đã quay trở về với phong cách "mọt sách" thường ngày của mình. Cô chỉ diện đồ đẹp vào một dịp đặc biệt nào đó thôi, vả lại cũng không có thời gian chuẩn bị. Như thường lệ, Samantha và Ashley cùng leo lên chiếc schoolbus để đi học.

Đến trường, hai cô bạn trông thấy các học sinh bên ngoài khuôn viên đang bàn tán chuyện gì đó có vẻ rất nghiêm trọng.

- Cậu biết tại sao bọn họ lại như vậy không? - Ashley lên tiếng hỏi.

Samantha sực nghĩ rằng có khi nào việc mình vừa được mời tham dự buổi tiệc của Brad tổ chức và lại còn nắm tay cậu ta thứ Sáu vừa rồi chính là đề tài mà các học sinh đang nói đến không.

- Ừm... Cậu thử hỏi trực tiếp một người xem.

- Ừ, đợi chút nhé!

Ashley vội chạy tới chỗ một nhóm nữ sinh để tìm hiểu. Chỉ còn mỗi mình Samantha đứng ở lại đó.

Mọi người đã dần nhận thấy sự hiện diện của cô ở đây. Và bây giờ thì họ vừa nhìn "nhân vật chính" vừa bàn ra tán vào. Samantha chỉ biết đứng yên cúi mặt ngượng ngùng chứ chẳng thể làm gì hơn.

Một lúc sau, Ashley đã quay trở lại với vẻ mặt lo lắng. Samantha vội hỏi:

- Cậu biết được đó là chuyện gì chưa?

- Rồi!

Ashley ngừng lại một lúc thở gấp, rồi đáp:

- Brad và Kimberly vừa chia tay nhau! Đó là điều mọi người đang đề cập đến!

Nghe xong lời thông báo, Samantha như bất động.

- Cậu nói gì cơ?

- Cặp đôi hot nhất của trường trung học Lincoln High School đã chính thức tan rã!

- Nhưng... Nguyên nhân là gì?

- Sam, tớ không biết phải giải thích thế nào nữa. Một lời đồn thổi, chắc là từ mấy người tham dự bữa tiệc bảo rằng hai người đó chia tay nhau vì cậu...

Samantha thậm chí còn choáng hơn lúc nãy.

- Tại sao? Tại sao lại là tớ?

- Chẳng biết nữa. Mà dù gì cũng chỉ đồn thôi, nhưng kèm theo đấy còn có cả những từ ngữ không mấy tốt đẹp. Và tớ không thể chịu được bất cứ ai dám nói xấu bạn thân của mình!

- Tớ có làm gì sai đâu cơ chứ? - Cô hoang mang - Hay có người nói cho Kimberly biết Brad đã nhảy với tớ?

- Có thể lắm. Thôi, chúng ta mau vào học đi! Mặc kệ bọn họ! Rồi mọi chuyện sẽ được sáng tỏ.

- Nhưng...

Ashley nhanh chóng kéo tay Samantha vào lớp trước khi cô bạn của mình kịp nói gì thêm.

Trong suốt các buổi học, chẳng hiểu sao mà Samantha cứ có cái cảm giác khó chịu. Thỉnh thoảng cô lại nhận được mấy câu hỏi về buổi tiệc tối thứ Sáu, cả về Brad từ mấy người ngồi bàn bên cạnh. Trước những thắc mắc đó, cô chỉ đáp lại một câu duy nhất "Các cậu đã biết hết rồi thì hỏi để làm gì nữa?" kèm thái độ bực mình, sau đó thì lại bị họ bảo là chảnh chọe. Ashley cũng luôn theo sau bênh vực cho bạn thân khi hai người có những tiết học trùng nhau.

Giờ ăn trưa đã đến. Tự dưng, Samantha rất e sợ khi phải bước xuống căn tin. "Nhờ" Brad mà bây giờ cô đã trở nên "nổi tiếng", không biết là theo hướng tích cực hay tiêu cực nữa. Tuy nhiên Ashley không hề đồng tình với việc này.

- Cậu tuyệt đối không được bỏ bữa chỉ vì tên Brad đó!

- Nhưng tớ chẳng muốn đối mặt với đông người như vậy: bao gồm tất cả học sinh ở cái trường này. Chỉ một lớp thôi mà tớ đã mệt mỏi lắm rồi. Dính vào những người nổi tiếng thật là đáng sợ!

- Tớ hỏi này, cậu có muốn tìm hiểu nguyên nhân tại sao hai người đó lại chia tay chứ?

- Tất nhiên rồi!

- Vậy thì phải xuống căn tin mới biết được.

Samantha chỉ thở dài, sau đó cũng đồng ý bước theo Ashley.

Hình như từ sáng đến giờ đã nói chán chê rồi nên mọi người cũng có vẻ "nguội". Dù sao việc Brad và Kimberly chia tay không ảnh hưởng sâu sắc lắm đến cuộc sống của họ. Tại quá bất ngờ trước sự tan vỡ đột ngột này nên mới bàn tán cho rôm rả thôi. Samantha lại trở về là một người vô hình.

Bưng khay thức ăn tới chỗ chiếc bàn quen thuộc, cô chợt nhìn thấy Brad đang ngồi ăn trưa với đám bạn trai, trông vẻ mặt hơi khó chịu hơn mọi ngày. Cách đó là Kimberly với đám con gái. Trái ngược lại người yêu cũ, trông cô ta hôm nay rất hớn hở và đắc ý. Thế là đoán ra được ngay ai đã chia tay ai. Samantha vén tóc vào một bên tai rồi bước đến chỗ Brad. Mọi người lại tò mò quay sang nhìn, trong đó có cả Kimberly. Ashley thì chẳng buồn đi theo bạn mình nữa, cứ để cho cô thích làm gì với cậu ta thì cứ làm.

- Chào!

- Sam?

- Ừm... Hai ngày cuối tuần chúng ta không gặp nhau, cậu vẫn ổn chứ? - Samantha vừa mới nghĩ ra được một câu xã giao để hỏi cho bớt căng thẳng, và che giấu lí do muốn nói chuyện với Brad.

- Tớ vẫn ổn. - Cậu ta không bận tâm đến việc cô đã quay trở về vẻ bề ngoài hằng ngày. Brad đã hiểu ra được một sự thật Samantha căn bản không hề xấu, chẳng qua là do cách ăn mặc thôi - Tại sao cậu lại làm thế?

- Làm gì cơ?

- Bỏ tớ ra về một cách đột ngột ở buổi tiệc ấy.

- Ờ... Thì tớ đã bảo rồi, bố mẹ vẫn đặt ra cho tớ một giờ giới nghiêm. Mà cậu không giận tớ về chuyện đó chứ?

- Tớ hơi tiếc thôi...

Samantha thấy vui thầm trong lòng. Brad đã trả lời như vậy thì quá rõ ràng. Cô như được tiếp thêm can đảm để hỏi rằng:

- Tớ có thể ngồi ăn trưa với cậu không?

Lần trước khi bật ra câu này, Samantha đã bị mọi người xung quanh nhìn như thể sinh vật lạ. Bây giờ cũng y chang như vậy nhưng cô chỉ quan tâm đến cậu trả lời của Brad. Với lại Kimberly đã chia tay bạn trai mình rồi thì chẳng có quyền gì ngăn cản hai người nữa.

- Tất nhiên! Tớ cũng đang định hỏi cậu có muốn ngồi cùng hay không đây.

Samantha há hốc mồm, không phải vì vế đầu mà là vế sau. Mọi người trong căn tin sững sờ, Kimberly bị sặc ngụm Diet Coke vừa uống, còn Ashley thì cau mày nhìn Brad đầy vẻ khó hiểu.

- Này, cậu đã hỏi rồi mà không muốn thực hiện sao?

- Ờ...

Samantha vẫn đang lúng túng với khay đồ ăn trên tay. Brad quyết định đứng dậy kéo cô đến chỗ cậu ta. Đây đã là lần thứ hai họ nắm tay nhau. Cả căn tin như nín thở, nhưng Brad lờ đi như chẳng có chuyện gì. Samantha vội nhìn Ashley để dò hỏi ý kiến của bạn thân, và cô xua tay tỏ vẻ không quan tâm rồi tiếp tục ngồi ăn.

- Tớ rất tiếc cho chuyện của cậu và Kim. - Samantha quay qua bày tỏ sự thông cảm.

- À, không sao đâu. Đằng nào thì cũng như thế rồi.

- Mà... Tại sao hai người lại chia tay nhau vậy? Mối quan hệ của các cậu chẳng phải đang rất tốt đẹp ư?

- Vì tớ đã tổ chức tiệc, và mời cậu đến.

- Cậu ấy biết tất cả rồi? - Cô bất ngờ.

- Đúng vậy. Kể cả chuyện tớ nhảy với cậu. Không biết Kim đã nghe từ ai mà ngay sáng thứ Bảy hôm sau, cô ấy chủ động nói lời chia tay. Lí do vì việc tớ làm là không thể chấp nhận và tha thứ được, dù tớ đã giải thích bọn mình chỉ là bạn.

- Thế thì để tớ nói lại với Kim giúp cậu!

Samantha định hùng dũng đứng dậy thì Brad vội ngăn lại.

- Không cần đâu.

- Kim hành động như thế rất vô lí. Chẳng lẽ cậu không muốn quay lại với cậu ấy sao?

- Không. - Brad lắc đầu, rồi nghĩ thầm - "Tớ còn chưa trả thù cô ta đây này, và đó mới chính là việc cậu nên giúp tớ."

- Thôi được rồi.

Samantha ngồi xuống. Dù sao cô cũng chẳng phiền. Việc Brad và Kimberly chia tay không những không gây tổn hại cho Samantha mà còn ngược lại nữa.

Họ bắt đầu ngồi ăn trưa trong sự im lặng. Brad biết rõ bạn gái cũ đang rất tức nhưng cậu ta chẳng thèm quay đầu lại nhìn. Vậy khác nào để cho Kimberly biết được mình đang làm cô ta ghen.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#lovestory