Chap 1 : Đồ ngốc !!!! Em yêu anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con bạn thân nhất của mình đang nằm bên cạnh nguời mà cô yêu suốt 3 năm trời... Côn ném chiếc gối cạnh đó thật mạnh vào bọn họ ,hét lớn như trút hết giận dữ lên người họ :
- Tôi yêu anh bao nhiêu , anh biết mà đúng ko ?
Nó đỡ lấy cái gối , sà cuống ôm lấy chân cầu xin cô tha thứ . Còn anh thì vẫn thản nhiên mặc lại chiếc áo sơ mi trắng . Khóe mắt cô cay cay... Anh lặng lẽ buớc qua cô . Cô gĩư lại tay áo anh. Gắng giọng hỏi lại câu vừa nãy . Anh lạnh lùng hất tay cô ra. Nó đỡ lấy cô, cô vỗ lấy tay nó , cười xòa cảm ơn nó đã cho cô thấy bộ mặt của anh. Anh chỉ lạnh lùng bước qua cánh cửa để lại cô thút thít trong vòng tay của nó.
-------- 1 tháng sau --------
Trên điện thoại cô vang lên cuộc gọi mà cô ngỡ là ko bao giờ nghe đc nữa ...
Cô nhấc lên , lạnh lùng hừ 1 tiếng : - Ai đấy ?
Đầu bên kia là giọng nói thều thào của anh. Giọng của bác sĩ hét to:
- Cậu còn làm gì vậy? Vào phòng mổ ngayyyyy
Cô lo lắng . Rồi tự dưng đầu máy bên kia tắt hẳn . Cô sợ hãi ,nhấc máy lên bấm lại từng con số mà tay ko ngừng run lên bần bật. Lúc này ,sau hàng tiếng đồng hồ , người bắt máy Lại là giọng của 1 cô gái . Cô ấy khóc nấc lên, khẽ nói :
- Chị à ! Anh hai em ....

Cô hốt hoảng , đó là giọng của Mộc Nhã mà !!! Anh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi ??
Cô cố trấn tĩnh Mộc Mộc, lo lắng hỏi cô :
- Mộc Mộc ! Anh em làm sao ?
Nhỏ òa khóc, cô sợ hãi hỏi nhỏ đang ở đâu . Rồi xuống nhà xe, tìm lấy xe của mình . Phóng nhanh tới chỗ của nhỏ.
------12 phút sau------
- Mộc Mộc !!!!!!
Cô chạy đến chỗ của nhỏ, lấy tay đặt lên vai nhỏ. Nhỏ ôm chân lấy cô. Khẽ an ủi :
- Em nói chị nghe ... Anh hai em đâu??????
Nhỏ trầm tĩnh kể...
Nghe xong câu chuyện của nhỏ. Cô gục xuống . Hai dòng nước mắt chảy dài xuống má cô. Cô quệt lấy nuớc mắt . Tự dằn vặt anh :
- Trần Vũ ! Anh cho rằng nếu anh bỏ em đi như vậy ... Em sẽ hận anh sao ? Đồ ngốc .... Em yêu anh !!!!!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net