Ngày trở về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ami, em tới đây làm gì?"

Giọng nói trầm ấm của anh cất lên, đôi mắt vẫn chăm chú nhìn vào đống tài liệu trên bàn, gương mặt không một chút biểu cảm. Cũng không hề phản ứng gì với cô nàng đang uốn éo trên người mình.

"Ơ, đây là vợ giám đốc ạ, ây da, tôi xin lỗi tiểu thư, vừa rồi tôi chỉ là giúp giám đốc xem tài liệu thôi ạ. Tiểu thư đừng hiểu lầm tôi nhé hihi"

"Không có gì, cô cứ tiếp tục đi, tôi về đây"

"Chưa trả lời câu hỏi của anh sao lại đi"

"Tôi nghĩ anh bận rộn như vậy, chuyện của tôi không phiền anh nữa"

Nói rồi Ami bỏ đi, cô bước thật nhanh, cố gắng không để ai thấy nước mắt cô đang chầu chực tuôn xuống.
" Ami mày ngốc nghếch lắm, hắn ta chỉ là vui đùa quên về nhà mà thôi "

.........................
3h sáng, RM đứng trước cửa nhà... Vẫn cứ nặng lòng không biết có nên bước vào trong hay không...

Cạch...

"Anh vào nhà đi, tôi sẽ dọn đi"

Ami ra mở cửa, cô vác theo một chiếc túi nhỏ với đôi mắt hơi sưng sưng, cô cúi đầu không nhìn anh.

"Em đi đâu"

"Tôi không ở nhà anh nữa"

"Em muốn đến nhà họ Lee đúng không?"

"Này, tôi không c... ó.... "

Nụ hôn ép buộc này còn vương hương rượu, đôi môi ngọt ngào này đã 6 tháng rồi anh không được nếm, anh nhớ cảm giác này đến phát điên lên... Cả cơ thể anh như đang được tiếp năng lượng sống. Cô vùng vẫy yếu ớt, nước mắt lại tự nhiên rơi xuống thật nhiều, hơi ấm này, cô đã tự dối lòng là không nhung nhớ...

"Bỏ ra... Ưm... Ưm... Ưm"

Anh không nói gì, anh bế cô lên, bước vào nhà, đặt nhẹ cô xuống chiếc giường thân thuộc... Anh áp mặt vào cái bụng tròn của cô, nằm im lặng, trầm ngâm thật lâu.

"Lớn thế này rồi à"

"..."

"Mang của ba... "

"Của tôi"

"Vợ ngốc"

Anh kéo cô vào lòng, ôm cô nhè nhẹ, cô không phản kháng lại, chỉ muốn nằm trọn trong vòng tay ấm áp ấy thêm một chút nữa. 6 tháng qua cô cứ luôn muốn giải thích với anh nhiều điều, kể cả chuyện sáng nay cô cũng rất mún hỏi, nhưng lại sợ anh bỏ đi nữa nên im lặng. Lần đầu tiên cô sợ anh rời xa cô nhiều như thế.

"Sáng nay em tìm anh làm gì?"

"... không có gì"

"Em ghen à?"

"Không"

"Haha... Uhm ..."

Trái tim anh đã loé lên một tý hy vọng vào lúc sáng khi thấy cô hớt hải chạy đi tìm anh. Nhưng vừa rồi cô lại phủ nhận, anh tự cười bản thân mình thật ngu ngốc. Có lẽ lại là anh mơ mộng viễn vông mà thôi.

"Em ngủ đi, tôi về cty chút"

"Giờ này còn đi đâu"

Ami níu tay anh lại, đôi mắt hoảng sợ, đầy lo lắng, anh đi đâu, anh lại đi tìm cô gái lúc sáng sao. Anh mới về cơ mà...
RM hơi bất ngờ trước hành động của cô, anh quay lại, ngoan ngoãn nằm ôm cô vào lòng. Bàn tay nhẹ nhàng xoa xoa tấm lưng cô nhè nhẹ.

"Uhm thôi để mai cũng được"

"...Không có ai xoa lưng... Tối khó ngủ lắm... Ưm... R...M... "

Cô chưa kịp nói dứt câu đã bị đôi môi nồng nhiệt của ai đó chiếm lấy, vị ngọt ngào ấm áp này càng ngày càng khó cưỡng lại.

"Em có nhớ anh không? Anh rất nhớ em, em biết không?"

Giọng anh trầm trầm, vang đều đều bên tai những lời ngọt ngào nhất, cả cơ thể của cô đón nhận anh nhẹ nhàng, say mê uốn éo dưới thân anh. Đôi mắt nâu của anh nhìn cô đầy yêu thương, cưng chiều. Dù cô đã khác xưa rất nhiều nhưng với anh cô vẫn là đoá hoa xinh đẹp nhất mà anh luôn thèm khát. Ăn bao nhiêu lần cũng không đủ thoả mãn cơn thú tính cuồng dục này...

6 tháng xa nhau, 6 tháng anh không dám đối diện với cô, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt long lanh này... 6 tháng buông tay vì tự nhận ra mình không mang lại cho em cái hạnh phúc mà em mong muốn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net