Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 12

Hai năm sau, tại căn nhà màu trắng tinh khiết được bao bởi kính trong suốt bên bờ biển châu Âu hào phóng vào những ngày cuối năm. Gió biển mằn mặn man mát quyện vào mùi vị thịt nướng BBQ thơm ngon đậm đà. Bữa tiệc hội họp của những người bạn, đã từng khoảng thời gian nào đó, họ là bạn thân, là người yêu, là tình địch, là kẻ thù, là anh em, thậm chí là người lạ. Thời gian giữ lại một vài thứ và cũng làm phai nhạt nhiều thứ. Tình bạn thân vẫn bền vững, tình yêu vẫn còn đó chỉ là, họ đã đổi vai cho nhau. Không còn lòng thù hận, ghen tuông hay ích kỉ. Giờ đây, họ là bạn tốt. Mọi đau khổ, những điều không vui, cả thứ tình cảm tội lỗi như chữ viết trên cát, sóng biển dạt dào xóa sạch mọi kí ức…

.

.

_ Rin chơi với em giúp mẹ nha, chờ xí nữa là được ăn rồi!

_ Mẹ con đâu mẹ?

_ Mẹ con đi mua kem cho hai anh em rồi. Lát mẹ con về ngay ấy mà.

_ Dạ. Để con đưa em ra chơi với bố con nha.

_ Ừ, con ngoan lắm.

_ Em gái ngoan nè, để anh cho em gặp bố ruột của anh nha.

Bạn có tin Thiên Chúa đã sắp đặt sẵn số phận của bạn? Thử thách, khó khăn, cách trở, đau thương. Bạn có cố gắng vượt qua chúng không? Chỉ cần tin tưởng và bước. Mọi thứ đều dẫn đưa bạn đến đích cuối cùng, cái kết thúc bạn mong muốn. Giống như L., chừng ấy năm cô yêu thương, chăm lo cho Rin, chấp nhận sống một mình nuôi con, có bao giờ nghĩ sẽ gặp được nửa kia của mình. Vậy mà hạnh phúc tự tìm đến cô khi ba Rin tìm gặp L., nhận lại vợ con. Hóa ra anh là một ca sĩ thần tượng người Hàn Quốc nổi tiếng, bấy lâu anh vừa lo sự nghiệp, nhưng vẫn không quên tìm lại cô gái tối hôm ấy. Anh cũng không thể ngờ mình còn có cậu con trai đáng yêu như Rin. Vì tình yêu, vì Rin, hoặc cái gọi là duyên phận đã gắn kết họ thành một gia đình. Còn tôi và Em, không yêu nhau ngay từ sự gặp gỡ quen biết đầu tiên, và hiện tại tôi cũng không dám so sánh mình với Anh. Tôi không dám tự tin tình cảm Em dành cho tôi nhiều hơn Anh. Nhưng tôi biết Em yêu tôi, đơn giản như vậy, và chỉ thế là đủ. Em dành cho tôi và tôi thuộc về Em. Gặp Em, đồng hành cùng Em, rồi yêu Em, mọi chuyện diễn ra rất tự nhiên, tự nhiên đến kì diệu. Từng đánh mất Em. Vài người con trai khác cũng giống tôi, nhưng tôi may mắn hơn họ. Bởi tôi đã tìm thấy Em. Lạc mất và tìm thấy. Trò chơi định mệnh. Và tôi đã thắng cuộc. Mỗi người đều có một nửa của riêng mình. Thời gian và định mệnh chơi trò trốn tìm với bạn, buộc bạn phải trải lòng bôn ba kiếm tìm nửa kia thuộc về mình trên hành trình hạnh phúc. Trong thế giới loài người rộng lớn này, tôi đã tìm được Em, có được Em cùng đứa con gái dễ thương y như mẹ. Tuyệt vời. Thượng Đế tốt với tôi quá đỗi. Và, tôi tin bạn cũng thế, hãy chủ động yêu, chân thành yêu, kiên nhẫn yêu, bạn sẽ gặp người ấy nơi cuối con đường tình yêu.

...Mưa phùn. Gió nhẹ. Mang hương vị của biển. Mặn mà và đậm đà như tình yêu của đôi vợ chồng ấy. Họ là một gia đình hoàn hảo và hạnh phúc. Tình yêu nhẹ nhàng như gió thu, mát mẻ và dịu êm, không trải qua bao sóng gió, chỉ có vài hiểu lầm nhỏ. Họ chưa một lần nói câu yêu nhau nồng ấm, cũng không hận thù hay hi sinh. Nhưng định mệnh, họ thuộc về nhau, họ là một gia đình, họ cần và nên gắn chặt vào nhau, bởi vì họ là một nửa thật sự của nhau. Họ không chỉ có tình yêu, quan trọng họ hiểu nhau và biết đối phương cần gì. Họ biết nghe lời số phận và biết chân thành với tình yêu, trân trọng nhau. Tình yêu là nền tảng của hạnh phúc, nhưng nó không phải tất cả, một khi bạn không tôn trọng và thành thật với người bạn yêu, bạn đã tự đánh mất tình yêu của chính mình. Không cần yêu thật nhiều, thù hận thật nhiều hoặc hi sinh thật nhiều. Chỉ cần yêu đúng nghĩa, yêu đúng chất và đủ lượng để thuộc về nhau, mãi mãi!

THE END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net