35.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thấy hắn xoay người, Jeon Jungkook lập tức lấy tốc độ ánh sáng cởi quần xuống, đem quần lót mặc , sau đó làm liền một mạch mà đem quần mới vừa cởi xuống mặc lên thân, lúc cậu cài chiếc cúc, bạn gấu nào đó vừa đúng lúc tỉnh táo lại, vội vã quay đầu, mặt hung hãn nhìn cậu chằm chằm.

"EM LỪA ANH!!"

Kim Taehyung tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng. Jeon Jungkook cố tự trấn định, cậu sửa sang quần áo xong, ánh mắt liếc ngang không nhìn tới hỏa khí trên mặt Kim Taehyung:

"Tôi lừa anh lúc nào."

Taehyung không vui, hắn lầm bầm nói:

Anh không đi, đây là phòng làm việc của hai chúng ta, em không có quyền đuổi anh đi ra ngoài."

Ngụ ý chính là, hắn không đi, tuyệt đối không đi, đánh chết cũng không đi. Hàm răng trắng như tuyết cắn cắn môi, Jungkook rũ mí mắt xuống, hết sức khắc chế cảm giác bất lực trước sự ương bướng của ai đó.

"Rốt cuộc anh muốn như thế nào, tôi thật sự muốn về nhà."

Nếu cứ cùng hắn sống chung một phòng, cậu không điên thì cũng phải mất đi nửa cái mạng! Gã họ Kim này, không đến gần hắn thì tốt hơn!

Kim Taehyung nhìn gương mặt làm hắn vừa yêu vừa hận phía dưới thân, không nhịn được cúi đầu cắn cánh môi hồng thuận cậu, quấn lấy đầu lưỡi trơn mịn nuốt vào bụng của mình, quấn quýt lấy cậu cùng hắn cùng nhau bay múa, thế nào cũng không muốn buông ra.

Trong lúc hai người tình ý đang nồng nếu không phải là truyền đến một tiếng "ót ét" sát phong cảnh, Hắn chắc chắn sẽ đem con thỏ nhỏ thơm ngon đè ở dưới thân hung hăng yêu mấy trăm hiệp nữa, nhằm báo thù cậu mới vừa dụ dỗ hắn! Nhưng thỏ con của hắn đói bụng, dù hắn cầm thú như thế nào đi nữa, cũng không nỡ để cậu đói. Đem giai nhân từ trên giường kéo lên, cho dù cậu đã ăn mặc quần áo vô cùng chỉnh tề, Kim Taehyung vẫn nhịn không được đưa tay ra sửa sang lại, sau đó dắt đôi tay nhỏ bé mềm mại kia đi ra bên ngoài. Jeon Jungkook lảo đảo một cái, đứng vững vàng bước chân, thân bất do kỷ bị hắn lôi kéo: 

"Đợi, đợi chút, anh muốn kéo tôi đi nơi nào oa!" 

Đầu gấu này, nhất định phải thô lỗ thế này sao?!

"Đi đâu à, đương nhiên là về nhà!" 

Taehyung quay đầu lại, lấy một loại ánh mắt gần như buồn cười nhìn cậu, không trở về thì làm sao ăn cơm, Thỏ nhỏ kén chọn vô cùng, thức ăn ở nhà hàng làm sao thỏa mãn được miệng của cậu.

Về nhà thì về nhà, nhưng tại sao lại về là nhà hắn! Jeon Jungkook bám vào cạnh cửa nhà hắn không chịu đi vào, một đôi mắt to chặt chẽ theo dõi hắn: 

"Nhà tôi không ở nơi này." 

Cậu cũng không cần đi vào cùng hắn! Đó chính là Long Đàm Hổ Huyệt(đầm rồng hang hổ : nơi nguy hiểm), có đi không về đấy! Kim Taehung liếc xéo mắt tới đây ngắm cậu một cái, rất rộng rãi nói: 

"Nhà anh chính là nhà em, còn có cái gì không giống nhau sao?" 

Dĩ nhiên không giống nhau!

Jeon Jungkook mím môi, tiếp tục lập lại một lần: 

"Nhà tôi không ở nơi này!" 

Cho nên, cậu tuyệt đối sẽ không cùng hắn sống chung một nhà, chứ đừng nói muốn ở cùng nhau ăn cơm, cậu còn không muốn bởi vì tiêu hóa không tốt mà bị đưa vào bệnh viện. Mặc dù có thẻ bảo hiểm y tế không cần tốn tiền, nhưng cậu vốn là một công dân tốt, dưới tình huống bình thường nếu có thể tránh được đến mức tối đa phiền toái cho nhà nước, cho quốc gia thì cậu sẽ làm, cho nên bạn gấu hãy mau bỏ ý niệm này đi nhé! 

"Nơi này là nhà anh, cũng chính là nhà em." 

Kim Taehyung vô cùng có kiên nhẫn nhắc lại lập trường của mình lần nữa. 

"Bạn thỏ, chuyện đã đến nước này rồi, em cũng đừng giả bộ hồ đồ nữa, anh muốn cái gì, em cũng biết mà." 

Nói xong, còn dùng vẻ mặt mập mờ mà đem ánh mắt từ khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cậu trượt đến bộ ngực màu sữa rồi đến chiếc eo con kiến.

"Sao?"

Cuối cùng, lẳng lơ nháy mắt một cái, làm lông tơ cả người Jeon Jungkook chợt dựng ngược hết cả lên. Khó khăn nuốt nước miếng một cái, đôi tay nhỏ bé leo lên níu lấy cánh tay tráng kiện đang giữ chặt tay mình, Jeon Jungkook cố gắng dùng lý trí tới khai thông với bạn Tae: 

"Tôi có thể mình chăm sóc mình, thật không cần làm phiền anh, anh buông tay đi, tôi cũng đã về đến nhà, thật không cần như vậy." 

Quá phiền toái, trái tim của cậu đều cùng run lên một cái.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net