Thừa nhận tấm lòng ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Garu tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngon,nhìn sang bên cạnh thì lại thấy Pucca đang ngồi ngủ cạnh giường,có lẽ đêm qua cô bé đã ngồi trông chừng cậu cả đêm vì sợ cậu bệnh tái phát.

"..." 

Đôi tay cậu nhẹ nhàng vuốt mái tóc xõa che gần hết khuôn mặt cô như sợ làm tỉnh giấc nàng công chúa nhỏ.Đôi mắt thì đầy âu yếm như coi nàng là con mèo nhỏ.Phút chốc cảm thấy trong lòng tựa tiếng chim.Nhớ lại chuyện phải mở lòng với người 'đặc biệt' thì mới hết bệnh làm cho mặt cậu có chút đỏ.

Khi còn đang chìm đắm trong thế giới riêng thì Pucca đã bất ngờ tỉnh dậy.Chàng trai lạnh lùng thường ngày chỉ biết bối rối rút tay lại mà dấu đi.May sao cho chàng là nàng công chúa vẫn còn ngái ngủ sau một cuộc 'bảo vệ' dài vào đêm qua.

"Các cháu tỉnh dậy rồi hả ?"-Bác Dumpling đi vào phòng.

"Cháu đã đỡ hơn chưa Garu"-Bác Linguigi tiếp lời.

Cậu chàng Garu lúc này có hơi lúng túng vì không biết hành động trong 'vô thức' bạn nãy đã bị phát hiện chưa,chỉ đành gật đầu cho qua chuyện.

"Nếu cháu đã thấy khỏe thì hãy ra ăn cùng nào Garu"-Bác Ho từ bếp nói vọng vào trong.

Nghe vậy,nàng công chúa vừa mới mơ màng ban nãy đã vội buộc tóc lên và đỡ chàng hoàng tử của mình ra ngoài ăn sáng.

Khi ra ngoài họ nhìn thấy Ching và Abyo đang ngồi xì sụp tô mì với biểu cảm cực thỏa mản."Garu ! Tỉnh rồi à !?"-vừa thấy bạn dậy,Abyo liền chào hỏi bằng một cú xé áo."Lại đây đi Pucca"-Ching vừa vẫy tay chào Pucca buổi sáng vừa mời bạn vào ngồi ăn cùng.Pucca nghe vậy nhanh chóng ngồi vào bàn,đương nhiên là vẫn không quên chàng ninja đang không khỏe."Cậu thấy thế nào rồi Garu ?"-Ching hỏi kiểm tra."Tớ thấy hình như Garu đã tốt hơn ngày hôm qua rồi đấy !"-Abyo nói với cái miệng dính đầy tương."Có vẻ như Garu đã mở lòng với người 'đó' rồi hả ? Người đặc biệt đó là ai vậy ?"-Ching nói với vẻ tò mò không thể dấu.Nói tới đây,khuôn mặt Garu vốn đã đỏ lại đỏ hơn.Cậu chàng e thẹn liếc nhìn cô nàng hai chùm.Khi bị cô bé phát hiện thì lại ngại ngùng quay đi."Mà này,giờ chúng ta phải làm gì tiếp theo sau khi  đã tìm được người 'đó' ?"-Abyo xóa tan bầu không khí."Hmmm...Ring Ring thì đang tìm tung tích của Tobe trong khi nguồn gốc của thứ nước đen kia thì vẫ-""thì sao nào ? Đừng nói cậu định đi tìm nguồn gốc của loại nước đó nhá ?"-Abyo chen ngang lời Ching."Đúng rồi !"-Ching vui mừng như thể Abyo đã trúng điểm trong trò chơi rung chuông vàng."Hả...!"-Mọi người đồng loạt kêu lên."Làm thế nào trong khi cả thầy Soo cũng không rõ nguồn gốc của thứ này chứ !"-Bác Ho ngờ vực."Chả phải thứ nước này chính là các tâm tư khó nói bị kìm nén của một người sao ạ ? Thế thì chỉ cần tìm ra nơi ở của người có nội tâm khó nói ấy thì chắc sẽ tìm ra thôi"-Ching nói với vẻ thản nhiên."Hmmmm"

Lời nói của Ching có vẻ không sai,có điều...

Pucca quay qua nhìn Garu rồi cười nhẹ."Nhưng Ching à...có khi nào người đó là Garu luôn không..."-Abyo nói với vẻ ngập ngừng.

"..."

Garu đứng dậy sau khi ăn xong bát mì,cậu loạn choạng đi từng bức như kẻ say rựu ra ngoài,đi được vài bước đã bị cơn đau hành hạ.Cô bé mì thấy vậy liền lo lắng chạy theo đỡ cậu.Chàng boy lạnh lùng cũng không quan tâm mà cứ thế dựa vào cô.Từng bước chân của cậu không còn khó khăn mà ngược lại còn vững hơn,đã thế cơn đau cũng ngừng lại.

"...Tớ nghĩ là chúng ta nên giúp Garu khỏe lại thì hơn"-Abyo quay sang nói với Ching.Lần này Ching cũng không còn phản bát mà chỉ cười và gật đầu đồng ý với ý kiến của Abyo."Tớ nghĩ là Garu có rất nhiều điều muốn nói với cậu ấy đây ~"-Ching nói với giọng hứng thú.






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net