(nháp)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(rusame/amerus- underworld au)

Yea- chap này cũng chỉ là một đoạn ngẫu hứng trong au, mọi người cứ coi như là bản nháp hay gì đó cũng được ..

Tên các quốc gia mình sẽ thay bằng tên người cho tự nhiên


.

.

Chiếc limo dừng hẳn. Người phụ nữ nom quý phái bước khỏi xe, vẫn là loại xe mà chỉ có tầng lớp thượng lưu sở hữu. Đặt một tay lên tay vệ sĩ dẫn ả bước xuống, tay kia nâng tẩu thuốc mạ vàng chói lóa của ả, phì phò vài hơi, khói thuốc đắng nghét mù mịt trên nền trời ảm đạm của California. Lệnh cho một vài tùy tùng theo sau, ả được dẫn vào lối vào chính của tòa nhà tráng lệ. Ả phủi nhẹ chiếc sườn xám dài tới gót, sau đó là tiếng động lộc cộc của giày cao gót va chạm với nền gạch, ả tiến vào lối đi chính bên ngoài.

Từ đầu tuần, ả đã nhận được lời mời tới tòa nhà cao chính của một nhân vật có tiếng trong giới, người mà ai cũng biết là ai, hắn đang quan sát ả từ trên cao qua lớp kính cửa sổ chống đạn kìa. Ả giương mắt, bắt gặp ánh mắt như viên đạn qua cặp kính râm kia đang nhắm vào ả, người phụ nữ Trung quốc đáp lại bằng một ánh mắt chào hỏi, nhưng vừa có gì đó vẻ kiêu khích kèm theo một nụ cười mỉm.



'Cạch'

Hắn chỉnh cà vạt, bật dậy:

-"Thật là một vinh hạnh lớn cho tôi khi được tiếp đón bà tại đây, bà Chu"

Qúy bà chẳng rằng, chỉ gật nhẹ, mái tóc của ả cũng như thế mà tuột ra vài sợi từ búi tóc.

-"Mời bà" Đợi ả ngồi, hắn mới đặt thân xuống đối diện với ả, gã tự cho đó là phép lịch sự tối thiểu của mình đối với quý bà người hoa kia. -"Hy vọng lời mời của tôi không quá đường đột, thật thứ lỗi cho tôi khi đã khiến một người phụ nữ cao quý như bà phải dành một chút thời gian quý báu của mình cho một người như tôi khi lặn lội tận từ Bắc Kinh tới đây." Hắn đưa tay, theo phép lịch sự sẽ bắt tay với người kia. Trước lời nói sặc mùi giả tạo của hắn, ả bỏ qua cái bắt tay, hơi nhếch cao cằm nhìn hắn bằng nửa con mắt, một bên nhãn cầu của ả đã hỏng bị bịp lại bằng băng, ả cuối cùng cũng cất thành lời

-"查理先生 ,讓我們直奔主題"

Dứt lời ả tựa vào ghế, vắt chéo chân một cách kiêu sa và gợi cảm, bộ sườn xám làm lộ ra cặp đùi nõn nà của ả. Tay phiên dịch viên nhanh nhảu dịch lại lời nói của ả cho hắn lúc này vừa nhận được một gáo nước lạnh nhưng vẫn giữ vẻ hiếu khách, khác xa so với cử chỉ thường ngày của hắn

-'Chu phu nhân nói: Cậu Charley, chúng ta hãy vào thẳng vấn đề chính'

-"...Được, tốt thôi'

Hắn nhịn nhục ngồi xuống, sau đó cho người mang tới một vài chai rượu vang đỏ.

Không khí lạnh trong căn phòng lăn tỏa từ mọi ngóc ngách, tất cả nguồn sáng của căn phòng chỉ tập chung lại chỗ hắn và ả, ngay chính giữa căn phòng rộng thênh thang. Bóng đèn nhuộm vàng lên cuộc đối thoại, lên làn khói bạc. Hai cường quốc thế giới ,kình địch của nhau lại đang gặp mặt ở cùng một nơi, một bên như sói, bên còn lại là linh cẩu, có thể lao vào cắn xé bất cứ lúc nào.

-"Tôi nghe nói việc làm của bà đang trên đà phát triển thịnh vượng với nhiều chi nhánh..."

-"'一年正好3000億元..." Ả vẫn nhâm nhi tẩu thuốc, số lần dùng thuốc của ả còn nhiều hơn cả của hắn.

-'Chính xác là 300 tỷ nhân dân tệ một năm, với chi nhánh toàn thế giới, từ việc buôn cần sa, gái điếm, buôn người, vũ khí,...' tay phiên dịch viên nói khi ả dứt câu. Nếu Michael đã làm một tay buôn lớn trong giới ngầm, thì toàn bộ tài sản và uy tín của hắn cũng phải chào thua với số gia tài của người phụ nữ này, ngay tại thời điểm này, rất xứng đáng trở thành đối thủ của hắn. Nếu ở hắn tồn tại những thứ bệnh hoạn máu lạnh với sự kiêu căng chảnh chọe thì người phụ nữ này còn gấp đôi gấp ba, hắn đã nghe về việc ả ta đối sử, tra tấn dã man với những phần tử phản bội còn không bằng một con chó; Ả giết người như một thú vui, thủ tiêu một ai đó dễ như trở bàn tay, lại còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật mà không tốn một sợi tóc.Hắn có thể ngầm hình dung ả với một con cáo cái, một con cáo già không hơn không kém.

Ả chỉnh tư thế, bàn tay vẫn đung đưa tẩu thuốc đắt tiền. Số nữ trang trên cơ thể người đàn bà này được đèn chiếu xuống sáng chói, đặc biệt là đôi hoa tai ngọc trai và bộ trâm cài rồng bay phượng múa yêu thích của ả. Khuôn mặt bà Chu sở hữu mắt phượng mày ngài, sắc sảo tinh tể hơn ai hết với nốt ruồi duyên, thật tiếc khi ả chỉ còn lại một bên mắt. Mái tóc đen bóng bẩy được búi cao để lại phần tóc mai dài rủ xuống vai.Thân hình được tô điểm với bộ sườn xám truyền thống thì khỏi bàn cãi, những ngón tay nhỏ thoăn thoắt như mũi khâu cầm thứ gì cũng toát lên vẻ kiêu sa,.. chắc chắn không một ai trong cánh đàn ông có thể trụ nổi với vẻ đẹp này, bao gồm cả hắn, chỉ là sự hứng thú của tên này lại bỏ đi đâu mất, tuy chẳng còn trẻ trung gì nhưng liệu có ai nghĩ ả đã gần 40 tuổi?Mĩ nhân thì mĩ nhân nhân nhưng điệu bộ của 'con cáo già' trước mắt khiến hắn tức mắt ngứa tay, răng đã nghiến chặt lại.

-"nếu như người đó còn sống thì có thể bây giờ tôi đã có thừa cơ hội đánh bại cậu rồi"

-"Bà đang nói đến.."

Ả gật đầu -"Cái tôi đang thắc mắc là về cái chết của người đàn ông quá cố ấy..."

Hắn ngay lập tức chuyển chủ đề

-"Tôi cũng rất tiếc vì cái chết của người bạn cũ đó thưa bà, thật tình tôi cũng lấy làm tiếc thương nhưng chúng ta không nên nhắc nhiều tới những kỉ niệm vì chúng sẽ là thứ,giết chết chúng ta"

-"Có khi nào người đó đã bị kỉ niệm giết chết như lời cậu nói?"

-"Haha, đó chỉ là phép ẩn dụ thôi'

'Tất nhiên rồi con già ngu dốt, thứ duy nhất xuyên thủng tim gã ta là viên đạn bạc của tao thôi, tiếp theo sẽ là mày đấy'

-"Bộ, cậu có chuyện gì à, nét mặt và giọng nói của cậu có thay đổi?"

-"Chỉ một vài chuyện cũ thôi thưa bà, bà thật là tinh ý"

'Mẹ kiếp, con mụ này tuy chột nhưng cú cũng đéo tinh được hơn"

...

sau một hồi vòng vo.

-"Như tôi đã nói, bà đúng là một phu nhân sắc sảo, một tuyệt sắc giai nhân của giới thượng lưumột phụ nữ xinh đẹp như bà quả đúng là vừa có tài vừa có sắc khi nắm trong nhiều tài sản và quyền lực, tôi rất lấy làm phục-.."

Ả nghiên ngang cắt lời, liếc cho hắn một cái nhìn, tay phiên dịch cạnh ả theo sát từng câu từng từ- 'Có thể...à mà khoan, mà là chắc chắn ăn đứt cậu, đó là điều đương nhiên đối với một người hành nghề lâu năm như tôi, cậu bé ạ. Tiền đối với tôi cũng chỉ là giấy vệ sinh' Ả vừa nói vừa ngắm ngía bộ bóng đen bóng của mình bằng chất giọng iểu điệu hắn nghe mà không giữ nổi nụ cười giả tịch

-"Vâng,của cải của bà coi như rác đó thì nhiều phết rồi, ồ, xin thứ lỗi ý tôi là danh tiếng của bà thật nổi trội so với giới ngầm, Chu quý nương, nhỉ " Hắn vẫn làm bộ làm làm tịch- "Với sự phát triển phát đạt có thể hơn hẳn tôi như vậy, thay vì trở thành đối thủ đối đầu trong giới, tại sao chúng ta không cùng hợp tác chuộc lợi cho đôi bên nhỉ"

Hắn hướng xuống tờ giấy đã sãn sàng bút viết ở trên bàn từ khi nào"Bà Chu, với tư cách là đối thủ cũng như cùng là người trong giới, đây là lời mời của tôi, liệu chúng ta có thể trở thành đối tác tin cậy?"



Ả cầm tờ giấy, lướt qua đó một vài lần, rồi ngước lên.

-"Những điều khoản cũng hợp lí, cách phân chia quản lí cũng không tệ, cậu cũng có tiếng trong giới, sẽ cũng có lợi cho tôi về sự uy tín...tôi cũng đã có những suy nghĩ như vậy lâu rồi, chỉ là vì quá bận bịu với công việc nên không có thời gian gặp mặt cậu trực tiếp"

-"Rất cảm ơn bà"

Chỉ mất vài giây sau, một chữ kí uốn lượn đẹp đẽ in trên mặt giấy, nhanh hơn hắn nghĩ. Ả đứng dậy, nhận lấy cái bắt tay của hắn -"Một lần nữa xin cảm ơn bà đã chấp nhận trở thành đối tác mới của chỗ tôi, đây cũng là chút lòng thành tôi dành cho bà, quản gia!"

Lập tức hai ly vang đỏ thẫm thật đặc biệt đã được phục vụ trước mặt hai người. Hắn nâng ly

-"Kể từ giờ phút này bà sẽ là một đối tác lớn của tôi thưa bà Chu, Mời bà"

Dứt lời, hắn dốc rượu vào miệng, mắt chăm chăm nhất cử nhất động của ả, lòng hắn hí hửng lạ thường...Khi thấy ly đã kề vào sát miệng ả, hắn nở một nụ cười mãn nguyện, không phải vì từ giờ gã sẽ có thêm một đối tác, mà là vì từ bây giờ..


-"Khoan"

Ả dừng lại. Đưa ly rượu cho tên tùy tùng bên cạnh

-" Uống thử nó đi" Xem ra ả vẫn có thể nói tiếng Anh.

-"Tôi sao?"

-"Phải"

-"Thưa bà, bà làm vậy là có ý gì?" Vẻ mãn nguyện tan biến,thay vào đó hắn bắt đầu chảy mồ hôi lạnh, cái ly hắn cầm rung lên nhè nhẹ.

Ả không đáp mà khoan tay trước ngực chờ đợi kết quả.

Như ả dự đoán từ đầu, tên hầu cận sau khi uống một nửa ly rượu liền lập tức tái mét lại, con ngươi thu lại thật bé, rồi sùi bọt mép, đau đớn kêu lên ư a vài câu trước khi ngã xuống đất tắt thở, ly rượu chạm đất vỡ tan nát. ả xích ra xa khỏi cậu chàng tội nghiệp trên mặt đất.

-"Quả nhiên, xyanua, kinh thật" Ả chậm rãi -"Tôi cứ nghĩ cậu tử tế thế nào, ôi chao, đối tác à? Thật nực cười" ả đi guốc trong bụng hắn. Ả người Hoa đã nắm chặt kế hoạch của hắn từ khi bước vào phòng rồi.

Hắn không đáp mà nhăm nhe vào khẩu glock ở hông. Nhanh như chớp hắn rút súng, nhưng đã bị ả tung cước hắt văng vũ khí và kính của hắn xuống đất. Michael đau đớn ôm lấy bàn tay đỏ ửng.-"Chết tiệt.."

-"Cậu Michael Charley à" Ả vẫn tiếp tục trước cơn thịnh nộ của hắn-"Cậu tưởng một người đã qua 38 mùa xuân như tôi mà lại không nhận ra trò mèo này à?Tôi còn lạ gì?" Hai tên vệ sĩ cao lớn của ả chặn ngay hắn lại, quản gia và người hầu của hắn cũng sợ hãi mà lùi xa. Ả tiến lại gần rồi cúi xuống, nâng cằm hắn lên, ngắm nghía gương mặt điểm trai của cậu trai mới lớn, hệt như những gì hắn đã làm với Eliott

-"Muốn giết được tôi ấy, còn khuya lắm, cậu vẫn chưa đủ ở cái trình, cậu bé, cậu nên về nhà rúc nách mẹ đi là vừa"

Hắn điên tiết vùng khỏi cánh tay vạm vỡ đang ấn hắn xuống nhưng thất bại, ngược lại còn bị ấn dúi xuống sát đất hơn, chẳng còn gì nhục nhã hơn nữa. Mày hắn cau vào. Ả nhặt lấy khẩu súng dưới đất , nhắm vào hắn, nhưng đã nhanh chóng chuyển hướng vào quản gia của hắn

Âm thanh chói tay vang dội cả bốn tấm vách. Người của hắn ngã xuống sàn, máu nhanh chóng loang rộng.Ả nắm lấy mớ tóc trắng của hắn, kéo lên, mặt ả sát sạt lại với Michael

-"Haha 18 tuổi ranh,...Cảnh cáo cậu làm này, coi như hôm nay tôi được luyện thêm về độ cảnh giác đi" Ả phả thẳng vào cái mặt kia đám khói thuốc dày đặc

Trung Quốc ung dung đứng dậy phủi qua bộ đồ của ả, đoạn ả liệng ngay khẩu súng của gã xuống, không quên lau tay vào mùi xoa, làm như vừa chạm vào một thức gì đó bẩn thỉu lắm

-"让我们离开这里 ( Đi thôi)" Ả cầm tờ giấy trên bàn, xé làm đôi. Hắn được thả ra.



-"À, nên nhớ đấy, bạn nhỏ "chớ có trèo cao mà ngã đau"

Cánh cửa đống sầm lại, tiếng nói của ả vẫn còn vọng qua tấm ngăn cách.

-"Chuyện gì trong đó vậy?"

-"Trò trẻ con ấy mà"...

...


Nhục nhã ê chề, hắn vẫn quỳ dưới sàn, quần áo xộc xệch, phòng tiếp khách hiện tại chẳng khác nào nãy chiến trường, thủy tinh vụn tan tành lăn lóc trên sàn, một cái xác lạnh ngắt, máu be bét, và cơn thịnh nộ đáng sợ của hắn.

-"Con mụ chột khốn kiếp.."

-"Cậu chủ.." người hầu của hắn cất tiếng, giọng anh ta lộ rõ sự sợ sệt- "CÂM NGAY, dọn ngay mớ hỗn độn này mau" Hắn bỏ vào phòng riêng và gạt phăng mọi câu hỏi của người đi qua.

Không cần kể, tại đây, hắn thực sự đã oanh tạc tan nát phòng ngủ, cốc, đèn ngủ đến cái bàn hắn cũng không tha.

-" chỉ một chút nữa thôi t đã cho mày chết tươi rồi' Giấy tờ, mấy quyển sách rơi tả tả xuống sàn. Giá sách đổ sậm xuống.

- "Đồ điếm già, để xem mày còn vênh váo được bao lâu?!" Hắn đấm vào tường"-Thế giới chỉ người quyền lực nhất là tao, Michael Charley này thôi, CHỈ MÌNH TAO". Hắn gần như gào lên, ngồi bệt xuống đất. Hắn thấy tức căng lồng ngực, vừa nhục nhã vời cảm thấy bản thân thật thảm hại lần đầu tiên trong đời.

Đập phá chán chê. Hắn cởi bỏ lớp áo khoác ngoài, quăng mình lên giường. Sơ mi trắng chưa cài hết cúc của hắn đã ngấm rượu đỏ thẫm, hắn lại nốc rượu. Men rượu và sự việc ban nãy khiến hắn chán nản vô cùng.

-"Nếu mụ muốn, tao có thể cho mụ đi luôn theo 'gã ta'.Tống gã khỏi thế giới này tao còn làm được, nhằn nhò gì con mụ già đó" Gã lẩm bẩm trong những hớp rượu.

-"Gã ta và đám con của gã... bao gồm y.."

Những lúc như này, nỗi chán chường đã làm dục vọng của hắn tăng vọt

...


"Sao cơ thưa cậu chủ?Tìm bằng được cậu Eliott về đây, ngay bây giờ sao? Tôi sẽ đi ngay"













Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net