Iggy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làm người hầu cho gia tộc hắc ma pháp sư sẽ có cảm giác thế nào? Vinh hạnh? Tất nhiên cũng có. Nhưng với tôi thì nó khá phức tạp.

Gia đình tôi bao đời luôn là quản gia của gia tộc thế nên có thể xem tôi đặt trước "vé đặc biệt" tiến thẳng vào vòng trong mà không cần tuyển chọn. Tuy nhiên ai cũng phải bắt đầu từ thấp lên cao. Điều đó giải thích cho việc vì sao tôi lại làm nữ hầu bình thường trong khi có cha quản gia. Chỉ khác ít rằng tôi được bá tước và phu nhân quan tâm hơn những người kia.

Ngày phu nhân hạ sinh tôi cũng có mặt. Sau nhiều giờ cố gắng thì một sinh linh kháu khỉnh đã ra đời. Trong lúc bao người bận rộn dọn dẹp, cơm bưng nước rót phục vụ phu nhân hồi sức thì tôi lại bị thu hút bởi đôi mắt hồng ngọc của cậu chủ nhỏ. Chúng thật đẹp. Sắc sảo từng chi tiết nhỏ khiến ta chỉ muốn giấu cho riêng mình.

"Đáng yêu chứ?"

"V-Vâng! Cậu chủ thực sự rất đáng yêu ạ!"

Giọng nói êm dịu có phần thấm mệt của phu nhân vang lên kéo tôi khỏi sự say mê đột ngột mà trở nên bối rối. Có lẽ tôi khá kì quặc khi ngắm nhìn con người khác quá lâu.

"Ta sẽ gọi nó là Iggy. Phiền ngươi sau này trông chừng nhiều rồi."

"Ng-Người đừng nói vậy! Được chăm sóc cậu chủ và gia tộc là vinh hạnh cả đời tôi!"

Phu nhân có vẻ thích tôi mà mỉm cười. Nụ cười ấy toát lên vẻ đẹp khó tả. Dịu dàng và cao thượng. Hàng mi cong vút khép nhẹ lại tạo thành hai đường chỉ tuyệt đẹp. Quả nhiên mẹ nào con nấy. Đều sở hữu nét đẹp khiến vạn người say đắm.

Thời gian trôi qua nhanh như cái chớp mắt. Iggy giờ đã trở thành thiếu niên điển trai. Cậu ta khá ngoan nên việc chăm sóc cũng chẳng có gì khó mấy.

"T/b, hôm nay ta lại được khen là thiên tài đấy!"

"Giỏi quá, cậu chủ muốn tôi thưởng gì nào? Chỉ cần trong khả năng, tôi sẽ cố gắng!"

"Chúng ta lén ra ngoài dạo phố đi! Ta hứa sẽ về đúng giờ!"

Cậu ấy khá thích lẻn ra khỏi trang viên. Tôi nghĩ một phần do thấy ngột ngạt ở đây, phần khác thì có lẽ cậu muốn tận hưởng cái cảm giác được người dân tôn sùng. Dù được phu nhân căn dặn không cho cậu rời khỏi khu vực nhà chính của gia tộc, nhưng bản thân tôi thật sự khó cưỡng lại ánh nhìn mèo con cầu xin kia. Đôi mắt hồng ngọc to tròn kết hợp cũng mái tóc vàng hoe mượt mà, ai có thể nói không với vẻ đẹp kia chứ?

Hoàng hôn buông xuống, nhân lúc mọi người vẫn bận rộn với công việc, Iggy nắm tay tôi kéo ra ngoài. Nét mặt điển trai kia háo hức tươi cười mãi không ngừng. Cậu ấy dẫn tôi đến cánh cổng nhỏ phía sau khu vườn. Nó bị dây leo che phủ như rất lâu không còn ai dùng đến. Thậm chí có thể cả cha còn chẳng biết đến sự tồn tại của nó.

"Ta phát hiện nó trong lúc luyện ma pháp, thật mừng vì nó vẫn mở được!"

Chỉ mất vài giây, Iggy đã mở khóa thành công mà chẳng gây ra bất kì tiếng động nào. Không hổ danh là thiên tài, đầu óc xoay sở linh hoạt đáng khâm phục.

Chúng tôi bắt đầu việc dạo phố ở khu chợ nhỏ đông đúc gần đó. Mọi chuyện khá suôn sẻ cho đến khi một gã điên bắt đầu la hét về thứ ma pháp đen tối gì gì đó xuất hiện.

"CHÚNG MÀY ĐỪNG TUNG HÔ LŨ HẮC MA PHÁP SƯ NỮA! CHÍNH THỨ MA THUẬT NÀY ĐÃ GIẾT HÀNG LOẠT NGƯỜI DÂN VÔ TỘI ĐẤY!"

Gã này chẳng biết người từ phương nào mà có thể ăn nói ngu xuẩn đến thế. Những lời hắn thốt ra làm tôi phát bực. Không phải vì đang đi cùng cậu chủ nhỏ thì đã đấm cho hắn trầu trời tại chỗ. Tôi áp hai bàn tay lên má người bên cạnh vào kéo lòng để che đi cảnh tưởng trước mắt.

Dù trên người cả hai đều được che kín cả thân lẫn mặt bằng chiếc áo choàng đen nhưng bằng cách nào đó gã điên kia vẫn phát hiện chúng tôi. Gã ta chỉ tay rồi bắt đầu chửi mắng.

"BỌN CHÓ CHẾT SÁT NHÂN TỤI MÀY CÒN DÁM NGẨN MẶT NHÌN DÂN CHÚNG SAO?" 

"Ông đừng có nói bậy!"

Thực sự bản thân tôi giờ chỉ muốn sống chết tại đây với gã này. Chàng trai bên cạnh có lẽ biết trước ý định mà níu tay tôi lại. Phải ha, ở bên từ bé nên tính tình nóng nảy của tôi thì chắc cậu ta còn rành hơn bất kì ai.

Chẳng nói một lời, Iggy kéo tôi bỏ chạy khỏi đám đông đang lùm xùm. Mọi ánh mắt hướng vào chúng tôi giờ đây chỉ còn những nghi hoặc.

"S-Sao chúng ta lại chạy?! Phải làm cho ra lẽ chứ!"

"Chị không thấy vô lý sao? Chẳng có lý do gì gã lại phát hiện chúng ta tại đó. Đến cả người dân còn không rõ thì gã người phương nào mà lại biết?"

"Có lý! Vậy có người muốn hãm hại gia tộc!"

Chi tiết rất nhỏ nhưng cũng đủ làm Iggy nhận ra điều bất thường. Hàng chân mày chìm vào suy nghĩ khẽ cau lại. Không khí vui vẻ giờ lại trở nên ngột ngạt hơn bao giờ. Buổi đi dạo cũng vì vậy mà kết thúc sớm.

Tôi có báo cáo lại với bá tước và phu nhân. Sự việc này thật ra đã kéo dài cả tháng nay. Cả hai dùng mọi biện pháp từ truy lùng đến bắt về tra khảo vẫn không có chút tiến triển. Kẻ đứng sau vẫn là bí ẩn. Đó cũng là lý do vì sao họ dặn tôi cản cậu chủ ra ngoài vào thời điểm này.

Thời gian qua đi, tình hình ngày càng tệ. Gia tộc từ đỉnh điểm vinh quang giờ lại trở thành cái tên bị nguyền rủa. Người đứng về phía gia tộc giờ chẳng còn một ai. Kẻ hầu trong trang viên dần bỏ đi còn lại mỗi tôi và cha. Chúng tôi ở lại chẳng phải vì tiền hay danh tiếng. Lý do chỉ gói ngọn trong ba từ lòng trung thành. Gia đình tôi nợ họ quá nhiều, có dành cả đời sống chết bên họ cũng cam lòng.

Không lâu sau, cha qua đời, bá tước cũng bán đi trang viên. Tôi cùng gia đình họ trốn chạy đến nơi khác. Chờ đợi chúng tôi chẳng phải là cuộc sống dễ dàng. Câu chuyện hắc ma pháp vang xa, chẳng một nơi nào chấp nhận chào những kẻ như chúng tôi. Cuộc sống rơi từ thiên đường xuống địa ngục đột ngột khiến Iggy không còn vẻ nhu thuận ngày trước.

Hắc ma pháp sư bị toàn thể người dân kêu gọi hủy diệt. Có rất nhiều người cũng vì vậy mà mất mạng. Đứng trước nỗi thống hận lẫn sợ hãi ấy, vì sự sinh tồn của gia đình, bá tước lẫn phu nhân đành phong ấn sức mạnh của bản thân cũng như cả con của họ.

"T/b này, tại sao tất cả bọn họ lại ghét chúng ta đến vậy?"

Thiếu niên với ánh mắt vô vọng ấy ngước nhìn tôi. Trái tim tôi như bị bóp nghẹn lại. Hơn ai hết, chính tôi biết rõ họ chẳng làm gì sai nhưng lại bị hất hủi truy lùng. Tâm trí tôi ngoài sự trách móc bản thân vô dụng không thể thanh minh cho họ thì chỉ còn lại sự thương xót cho chàng trai này. Cậu còn quá trẻ để phải chịu đựng những thứ bất hạnh này.

Cánh tay tôi run rẫy ôm lấy tấm thân trước mặt. Nước mắt không ngừng chảy ra khỏi khóe lăn dài trên gò má.

"Tôi không ghét cậu. Tôi sẽ bên cậu. Mãi mãi về sau. Một lòng trung thành không đổi!"

Bàn tay kia vỗ nhẹ vào lưng tôi như an ủi. Thật buồn cười nhỉ? Đáng ra người cảm thấy bất lực và tuyệt vọng phải là cậu ấy chứ không phải tôi. Cớ sao cứ nghĩ đến cuộc đời bi thảm càng thêm tồi tệ của cậu trai này, lòng tôi lại nhói lên liên hồi.

Đêm đến, nghi thức cổ xưa dùng phong ấn sức mạnh vượt trội của Iggy bắt đầu được thi triển. Để tránh rủi ro xảy ra, tôi chỉ có thể ở ngoài cửa chờ đợi. Tiếng kêu gào nhanh chóng vang dội khắp cả căn nhà nhỏ. Cơ thể cậu ấy có vẻ đang rất đau đớn.

"Đây là ác ma bị nguyền rủa, con của ta. Năng lượng hắc ám trong con cần phải bị phong ấn tiêu diệt."

"Không, tất cả là của ta, nó chính là linh hồn của taaaaa..."

Iggy phản kháng một cách bất lực rồi triệt để bất tỉnh.

Kể từ đêm đó, Iggy câm hận tất cả nhân loại ngu dốt. Chúng chỉ biết hùa theo dư luận mà chẳng thể phân biệt trái sai. Chúng sợ chết, sợ hãi kẻ thông minh hơn mình. Tất cả đều khiến cậu ta hận đến tận xương tận tủy.

Vào một sáng đầy sương, tôi cùng chàng thiếu niên điển trai ăn mặc lộng lẫy đứng giữa lòng thành phố.

"Hôm nay chị trông thật xinh đẹp đấy t/b!~"

Iggy ôm lấy tôi. Mặt đất xung quanh bỗng nổi lên ngọn lửa đen hừng hực. Cậu ta nhẹ nhàng búng tay. Lập tức, trong người phát ra luồng ma lực ngút trời tạo ra một vụ nổ rung chấn. Cả thành phố bị hủy diệt toàn bộ bao gồm cả cha và mẹ cậu ta.

"Màn trình diễn của ta thế nào?"

Hài lòng với khung cảnh hoang tàn trước mắt, đôi mắt hồng ngọc ánh lên sự điên dại thỏa mãn. Bờ môi vui sướng không kiềm được mà hôn lên trán tôi ăn mừng.

"Hoàn hảo giống hệt cậu!"

Xin lỗi cha, xin lỗi bá tước, xin lỗi phu nhân. Tôi đã tiếp tay cho cậu ấy trở thành tội phạm truy nã mất rồi. Nhưng tôi vẫn giữ được lòng trung thành, cha sẽ không thất vọng đâu nhỉ? Thật đúng đắn khi tôi quyết định giúp Iggy hồi sinh hắc ma pháp sau đêm đó. Nếu không thì cả đời tôi đã chẳng thể chứng kiến cảnh tượng sụp đổ hùng vĩ thế này.

"Nhân loại ngu xuẩn, mau quỳ gối trước vẻ đẹp của ta!"

_______

Nguồn ảnh: @tomorrow_echo  on twitter.

Tớ viết dựa trên tiểu sử của Iggy :3 Hope you enjoy it!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net