CHƯƠNG 21- MEDUSA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người xuất hiện ở cửa nở nụ cười bí hiểm. Cô ả hướng về phía Cố Nhạc Luân đang bị trói gô trên ghế tựa rồi tiến tới.

"Thế nào Cố trợ lý?? Chúng ta không phải biết nhau rất rõ sao? Sao cậu lại tỏ vẻ ngạc nhiên vậy chứ??"

Cố Nhạc Luân thần trí vẫn còn choáng váng sau cú dao động mạnh, đôi mắt cậu cứ mở trừng trừng nhìn vào thân ảnh đối diện. Ả tiện nhân rất lấy làm hài lòng với biểu hiện này của cậu, ả bắt đầu đi vòng quanh, đưa cặp mắt sắc lẹm liếc nhìn vào những vết thương trên thân thể Cố Nhạc Luân, vừa nhìn vừa xuýt xoa.

"Ai dô, bọn thuộc hạ lại dám đối xử với Cố đại công tử bất công như thế này sao. Cái bọn vô tri này thật là không biết thế nào là núi thái sơn mà."

Nói rồi cô ả lấy tay xoa vào chỗ dây thừng đang thít lại trên cánh tay cậu, hàm ý như muốn nới lỏng dây ra nhưng thực chất là đang níu để nó thít chặt hơn nữa. Cố Nhạc Luân thét lên đầy đau đớn.

Ánh mắt khinh khỉnh của ả lại ném về phía Cố đáng thương.

"Đúng là loại công tử vô dụng trói gà không chặt. Chỉ mới như vậy thôi đã không chịu nổi rồi sao??"

Ả bí mật cắt chặt quai hàm vào với nhau.

"Đây mới chỉ là khai vị thôi, Cố đại thiếu gia. Ở phía trước còn rất nhiều màn kịch hay đang chờ, cứ từ từ mà hưởng thụ nha.
À mà không, thực ra mà nói mày đã được chọn diễn viên chính trong vở kịch này. Yên tâm đi, bạn đóng cặp với mày cũng sắp đến rồi. Mày phải cảm ơn tao đã cất công chọn lựa thật kỹ càng mới được đó, hắn là một mĩ nam nhân ngoại hình không tệ chút nào đâu."

Khoé miệng cô ả nhếch lên một nụ cừoi ma mãnh. Tiếng cười của ả có chứa một chút gì đó khinh miệt, lại kèm thêm vô số hờn uất và căm thù. Tiếng cười như đến từ âm ti địa phủ này thành công câu ba hồn bảy phách nãy giờ vẫn còn đang lơ lửng của Cố Nhạc Luân quay lại nhập vào thể xác.

"Nhạc kịch gì chứ. Cô đang làm gì thế này. Tại sao lại bắt tôi chứ?? Mau thả tôi ra"

"Mày ẫu trĩ nó vừa vừa thôi. Giống như là vừa đuổi theo cướp vừa la làng kêu nó đứng lại mau ấy. Đó là việc thừa thãi nhất trên đời. Mày có não không? Sao không dùng nó suy nghĩ kỹ một chút lý do mày lại phải ở đây??

Ả tiện nhân lúc này đang cúi gập ngừoi xuống, hai tay để lên thành ghế nơi trói Cố Nhạc Luân. Ả cố ý dùng sức nhấn xuống rồi trượt các móng tay sắc như dao cạo của ả khắp lượt các vết thương. Cố Nhạc Luân khẽ nhăn mặt.

"Cố trợ lý bình thường ở bên Quách Thiếu gia có vẻ rất được nuông chiều đúng không?? Da dẻ rất mịn màng, thân thể rất săn chắc. Tôi chỉ có một thắc mắc nhỏ như thế này....."

Ả từ từ ghé sát lỗ tai Cố Nhạc Luân, giọng điệu hết sức mị hoặc mà thì thầm.

"Cố trợ lý chắc vẫn là một tiểu đồng tử có phải không???"

(Tiểu đồng tử: nam nhân còn trinh)

Câu hỏi của ả làm Cố Nhạc Luân nổi gai ốc toàn thân.

"Cô hỏi gì vậy chứ. Mau thả tôi ra. Nếu Quách Khải biết sẽ không tha cho cô."

Cái tên Quách Khải vừa được nhắc tới, mặt ả tiện nhân lập tức biến sắc. Tia giận dữ trong mắt ả nổi lên sòng sọc. Ả vươn tay cho Cố Nhạc Luân một cái tát như trời giáng.

"Chát chát"

"Mày nín ngay, mày dám nhắc đến anh ấy hay sao. Mày là cái thá gì chứ?"

"Cô dám đánh tôi.???"

"Hahaha, đánh??? Tao sao lại không dám đánh??"

Nói rồi ả vung tay tát thêm hai bạt tai nữa.

"Đừng nói là đánh, tao sẽ còn làm hơn như thế nữa. Tao đã đưa mày tới đây thì mày đừng mơ toàn mạng mà trở về."

Khoé miệng Cố Nhạc Luân đã bắt đầu rỉ máu.

"Khải ca nhất định sẽ không tha cho cô."

"Mày câm. Thứ rỗng tuếch như mày biết gì mà nói. Nếu không có tao đứng ra bảo vệ thì giờ này hắn còn toàn mạng chắc. Nếu không có tao thì giờ này hắn đã nằm dưới bánh xe tải rồi."

"Cô nói gì chứ, sao lại nằm dưới bánh xe tải??"

"Lần trước không phải hắn bị tông gãy chân à, mày quên mau thế ?? Nếu không có tao thì cái xương bị gãy không phải là xương chân đâu, mà rất có thể xương cổ của hắn đã bị gập làm ba khúc."

"Nói như vậy không lẽ chiếc xe tải lần trước tông phải Khải ca không phải là tai nạn sao??"

Ả tiện nhân xảo quyệt cười mỉm chi rồi vỗ tay hàm ý tán thưởng.

"A ha, thật ra mày cũng không phải là ngu ngốc lắm nhỉ. Thì ra là não cũng còn nếp nhăn cơ đấy. Đúng- chiếc xe tải đó nếu không phải là do tao thì đã nghiến qua đầu hắn rồi."

Nói tới đây, cô ả bất giác đưa tay tự sờ lên mặt mình.

"Vì hắn mà tao đã phải chịu ăn hơn hai mươi sáu cái tát. Vì hắn mà tao đã phải cực khổ dày công lên kế hoạch giải cứu không biết bao nhiêu lần. Vì hắn mà tao phải lên giường với những kẻ khốn nạn đê tiện dâm dục đó."

"Cô yêu Quách Khải??"

"Yêu??? Tao thậm chí có thể hy sinh tính mạng vì anh ấy. Mày nói xem tao có yêu hay không??"

"Tao ở bên Quách Khải hơn hai mươi năm, từ giây phút đầu tiên gặp anh ấy tao đã không thể nào rời xa anh ấy nữa. Anh ấy là người duy nhất đối xử tốt với tao, cho tao biết trên đời này hy vọng vẫn còn tồn tại. Anh ấy là định mệnh của tao, là cuộc sống của tao."

Ả bất giác quay lại bóp cổ Cố Nhạc Luân.

"Quách Khải hai mươi năm ròng chỉ biết có mình tao, ngay cả con tiện nhân kia yêu thầm trộm nhớ rồi làm áp lực đủ kiểu anh ấy cũng không mảy may động tâm. Nhưng từ khi có mày, từ khi có mày anh ấy đã thay đổi. Mày là cái thá gì chứ, mày là ai mà dám cướp đi anh ấy của tao? Mày là ai mà dám thay tao pha cà phê cho anh ấy, chăm sóc cho anh ấy?? Mày là ai mà làm anh ấy năm lần bảy lượt bị thương?? Hả"

Mặt ả tiện nhân phút chốc đỏ gay lên ăn phải bả. Cô ta gằn lên từng chữ thiếu điều như muốn ăn tươi nuốt sống quân thù quân hằn trước mắt. Đàn bà vốn dĩ rất được xếp vào phái yếu, tuy nhiên khi động chạm đến nam nhân cô ta yêu thì đàn bà sẽ lột xác trở thành một sinh vật rất đáng sợ. Điển hình là con quỷ medusa(*) điên loạn đang dồn toàn bộ sức lực và sự giận dữ lên đôi tay mình mà bóp cổ Cố Nhạc Luân làm cậu suýt nghẹn chết. Nhìn thấy "tình địch" khuôn mặt đỏ au, mắt mở trừng ả mới từ từ buông tay. Ả đứng thẳng ngừoi dậy, đưa tay vuốt lại mái tóc, điều chỉnh lại trang phục bị xô lệch.

"Mày muốn chết cũng không được?? Chết là quá nhân từ với mày rồi. Yên tâm tao sẽ không dại gì giết mày đâu.Tất cả những gì tao phải chịu ngày hôm nay mày sẽ phải trả lại cho tao, trả đủ không thiếu một chút nào."

Ngay lúc này một tên bộ hạ chạy vào thông báo cho ả.

"Báo cáo, người đã được đưa đến."

"Tốt, tốt lắm. Đến thật đúng lúc. Mau cởi trói cho Cố đại thiếu gia rồi đưa đến đó cho tao."

Mệnh lệnh ngay lập tức được thi hành. Cố Nhạc Luân tuy vẫn còn đang ho khan khó thở do bị bóp cổ nhưng vẫn gắng sức vẫy vùng.

"Các người đưa tôi đi đâu chứ?? Mau thả tôi ra."

"Đừng nóng vội Cố đại thiếu gia, bạn diễn của cậu đến rồi. Cậu hãy tử tế mà diễn cho tròn vai, sau đó tôi tự khắc cho cậu đi. A ha ha ha ha ha.."

"Mau thả tôi ra, mau thả tôi ra"

Lần lượt từng dây trói bị cắt xuống, bốn tên áo đen to như hộ pháp lập tức xốc Cố Nhạc Luân lên vai rồi mang đi, mặc kệ cho cậu thảm thiết kêu gào.

[HẾT CHƯƠNG 21]

**************************************************************************

(*) Medusa: Trong phiên bản truyền thuyết cuối cùng viết về Medusa, viết bởi nhà thơ người La Mã. Trước kia Medusa đã từng là một người phụ nữ xinh đẹp, có mái tóc bồng bềnh cực kì quyến rũ, vì thế Medusa đã tự mãn cho rằng mình còn đẹp hơn nữ thần sắc đẹp Athena. Sắc đẹp của Medusa đã thu hút Poisedon. Khi bị Poseidon theo đuổi, Medusa chạy đến đền thờ Athena và nghĩ rằng nữ thần sẽ bảo vệ cô, nhưng cuối cùng nữ thần Athena vì muốn trừng phạt sự ngạo mạn của Medusa nên đã không ra tay cứu giúp. Poseidon đã hãm hiếp Medusa trong đền thờ của nữ thần. Và để chắc chắn không có chuyện như vậy nữa, Athena biến Medusa thành nữ quỷ với một cái nhìn có thể biến tất cả các sinh vật sống thành đá. Athena biến mái tóc tuyệt đẹp của Medusa thành rắn, tay của Medusa làm bằng đồng, móng sắc hơn dao.  Medusa trở thành nữ quỷ khủng khiếp nhất, chẳng ai còn dám đến gần Medusa vì tất cả bọn họ đều sẽ có một kết cục thê thảm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net