Phần 1: Chị Sếp Khó Cưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

P'Ann là một người phụ nữ quật cường, cũng có thể nói là một nữ cường nhân. Cô nổi tiếng là một người phụ nữ giỏi giang, kiên cường, sở hữu sắc đẹp thuộc dạng không thua chị cũng chẳng kém em. Không thích những nơi ồn ào náo nhiệt, là một người phụ nữ bí ẩn trong mắt đàn ông và là một hình mẫu lý tưởng cho hầu hết các cô gái. Là một vị sếp vô cùng có tâm, tử tế và hết sức công bằng. Vì thế cô rất không ưa Cheerny, cô thiên kim tiểu thư, ái nữ của một người bạn dựa vào quan hệ thân thiết với Ann mà vào được tòa soạn báo nổi tiếng là tuyển chọn gắt gao nhất nhì Thái Lan mà không phải tốn chút công sức nào. Ann vốn dĩ là một người rất công bằng, công tâm và không ưa sự xu nịnh,và cực kỳ ghét đi cửa sau trong công việc cũng như các mối quan hệ. Nhưng sự ngoại lệ với Cheerny là vì Ba Mẹ Cheerny chính là ân nhân cứu mạng Ann và vực dậy niềm tin nơi Ann sau khi cô mất cả Ba lẫn Mẹ trong 1 vụ tai nạn giao thông và lâm vào những tháng ngày u tối nhất. Nên khi đã tạo dựng dc sự nghiệp cho riêng mình, Ann không thể từ chối khi ân nhân ngỏ lời nhờ giúp đỡ. Thực ra họ có thừa khả năng tạo dựng cho Cheerny 1 sự nghiệp do chính cô làm chủ,nhưng mặc dù thương con,họ vẫn muốn Cheerny học hỏi thêm nhiều kinh nghiệm từ tiền bối là Ann. Và cho Cheerny những trải nghiệm khi sống hòa nhập vào xã hội.
Mặc dù biết Cheerny thực sự có năng lực, bằng chứng cho thấy rằng Cheer rất chăm chỉ, luôn hoàn thành tốt công việc dc giao phó và chưa bao giờ làm sai điều gì. Nhưng Ann không thể nào có cảm tình nổi, cô cứ thấy bực mình mỗi khi nhìn thấy Cheer. Luôn khắt khe với Cheer hơn những người khác. Có lẽ bởi vì Ann cho rằng, đi cửa sau kiểu gì cũng không thể chấp nhận dc so với việc người khác phải rất nỗ lực và cố gắng mới có thể vào làm nhân viên chỗ cô. Cheer vừa đi thu thập thông tin từ nhà hàng, nơi mà diễn viên Mam Kathaleeya vừa bị ngộ độc. Cheerny dc giao phó theo vụ này. Cheer từ trước đến giờ rất thần tượng Ann,và lấy Ann làm hình mẫu để phấn đấu. Nhưng có vẻ như cô rất khó để tiếp xúc dc với Ann. Và Cheer cảm nhận rằng, ánh mắt của Ann mỗi lần nhìn Cheer,chẳng có lần nào là thiện cảm.
• Cô đã thu thập dc bao nhiêu thông tin về nhà hàng nơi P'Mam bị ngộ độc rồi? Ann từ phía sau hỏi tới làm Cheer giật mình.
• Dạ thưa Tổng Biên Tập (TBT), e nghĩ nhà hàng không phải là nơi gây ra sự ngộ độc cho P'Mam. Nhà hàng này nổi tiếng hơn 10 năm về chất lượng và sự an toàn thực phẩm. Có thể P'Mam đã ăn gì trước đó nên khi kết hợp với đồ ăn ở nhà hàng mới ngộ độc.
• Đừng nói với tôi về những điều không chắc chắn và không có bằng chứng chính xác. Cái tôi cần là sự thật và 1 bài báo nghiêm túc, nhanh chóng và chính xác. Cô làm nhà báo mà dự đoán rồi lề mề như vậy thì các tòa soạn khác ngta viết xong hết rồi.
• Dạ,em xin lỗi TBT,em sẽ cố gắng viết bài về vụ này một cách nhanh chóng ạ.

• Lại hứa hẹn, bởi vậy, cô cũng chỉ có khả năng đi cửa sau. Ann nhìn Cheer bằng ánh mắt khó chịu thường ngày.
Cheer nhìn Ann bằng 1 ánh mắt ngạc nhiên sau câu nói mỉa mai đó. Thì ra 3 năm qua,kể từ khi Cheer vào tòa soạn của Ann làm việc, bao nhiêu lần cô hoàn thành tốt nhiệm vụ, bao nhiêu lần cô nhanh chóng tìm ra tiêu đề hot cho tòa soạn, bao nhiêu lần cô làm việc tới tối muộn để sớm cho ra bài báo chất lượng nhất... Cũng không khiến Ann trở nên có thiện cảm hơn với mình, hay ít ra là 1 chút sự công nhận cho năng lực của cô. Sự buồn bã và thất vọng sau cái quay lưng rời đi trong sự bực bội của Ann.
Cuối cùng thì Cheer cũng tìm ra nguyên nhân khiến P'Mam ngộ độc, giao bài cho Ann trong sự vui mừng. Hy vọng sẽ nghe dc một lời khen ngợi từ Ann,nhưng không, Ann vẫn như cũ, chẳng bao giờ công nhận năng lực của Cheer.
• Cuối cùng cô cũng viết xong rồi đấy à. Người ta làm báo,là phải chạy đua với nhau từng chút thời gian. Huống chi tòa soạn chúng ta chuyên viết về người nổi tiếng, thì sự nhanh chóng và chính xác phải bằng tốc độ ánh sáng. Còn cô, 2 ngày mới xong.
• Em xin lỗi chị. Lần sau em sẽ cố gắng hơn.
Cheer về phòng làm việc với tâm trạng không vui tí nào. Cô loay hoay với mớ suy nghĩ :"Sao chị Ann luôn có ác cảm với mình vậy? "
Ann rời tòa soạn về nhà, trên đường đi cô cứ suy nghĩ về chuyện sáng nay. Thật ra Cheer mới 2 ngày đã tìm ra nguyên nhân thì chứng tỏ cô rất nỗ lực. Nhưng sao Ann không thể khen ngợi Cheer dc dù là 1 câu. Cô chẳng hiểu dc là vì điều gì khiến cô ghét Cheerny đến vậy. Lắc đầu như thể đánh bay suy nghĩ đó trong đầu. Ann vội dừng lại khi nhìn thấy 1 người đàn ông với dáng vóc quen thuộc đứng trước cửa chờ sẵn. Ann không giấu dc sự lo lắng, sợ hãi trên khuôn mặt. Bao nhiêu năm nay, hễ mỗi lần người đàn ông này xuất hiện, thì cái quá khứ đau đớn như địa ngục của cô những năm trước kia với người đàn ông này lại ùa về. Tại sao anh ta lại xuất hiện??? Và điều gì khủng khiếp nữa, sẽ tới với Ann???
BÂY GIỜ SanSan BẬN CHÚT VIỆC, DANG DỞ CHO MN ĐỌC TRƯỚC, CÓ VẤN ĐỀ GÌ CỨ CHO MI XIN Ý KIẾN NHE. HẸN GẶP LẠI MỌI NGƯỜI...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net