02

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   mới sáng sớm tinh mơ con gà gáy le té le sáng rồi ai ơi mà chiếc điện thoại của song jaewon đã giật đùng đùng hết cả lên khiến song jaewon đang ôm chiếc mèo ngủ ngon lành thì bị kéo dậy trong cơn khủng hoảng để tắt thông báo điện thoại.
   vừa mở lên đã là nguyên tràng dài bản báo cáo về hợp đồng mới,rồi mắc gì gửi cho gã?xem để thẩm hay gì?
   bực dọc trả lời một tin "ừ"sau đó ném chiếc điện thoại sang một bên rồi ôm mèo bông ngủ tiếp.jaewon gã thề là cục mèo này ôm êm chết đi được,ôm xong chỉ muốn nằm ôm luôn chứ không muốn ngồi dậy.

  nằm được một lúc thì tay jaewon đã yên vị mà xoa xoa chiếc bụng mềm xèo,thon thả.hanbin ngước xuống nhìn cái bàn tay khốn kiếp đó,nhẹ cong người lại cắn mạnh vào bàn tay gã một cái đau điếng,gã giật nảy mình lăn đùng xuống đất,ê mông quá rồi đó.

    "này!sao mèo bông cắn tôi?"

    "xoa bụng một nghìn won."

    "lại luật rừng à?trước đó không có luật này!!"

    jaewon hậm hực làm điệu dỗi hờn,hanbin chỉ nhún nhẹ vai sau đó đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.jaewon nhìn theo hanbin,vô ý hay cố ý sao mà đập mắt trúng cặp mông mây mẩy đang lắc lư kia,jaewon lại nuốt nước bọt cái ực,xui vãi khi nãy không xoa mông.

    "má nó sáng nay ăn cái chó gì mà xui thế không biết!"

   jaewon cũng đứng dậy,vò đầu đôi chút rồi đi vào nhà vệ sinh cùng hanbin.đừng nghĩ bậy,đánh răng chung thôi!

____

   buổi sáng hôm nay chúng ta có gì nào?một em mèo kiêu căng xinh đẹp và những chiếc pancake thơm ngon mới ra lò,rưới thêm một chút mật ong và trang trí bằng chút quả mọng tươi tắn khiến nó càng trông lộng lẫy hơn,một buổi sáng quá là tuyệt vời.

    "này,anh ăn đi!nhìn cái gì?sắp trễ giờ làm rồi đấy."

   hanbin càu nhàu khi mình đang đứng rửa chiếc mấy cái bát thì có người lợi dụng nhìn vào cặp mông của mình suốt từ nãy đến giờ.

    "tôi có nhìn bé bông đâu!!"

     "nếu anh muốn nói dối kiểu đấy thì tốt nhất anh nên dán đầy hình dán lên tủ lạnh đi jaewon."

    hanbin cất chiếc bát vào rỗ,lại quay qua trỏ vào chiếc tủ lạnh.jaewon gã theo đó mà quay qua nhìn,tủ lạnh màu xám tro đó nó phản chiếu hình ảnh,gã quên mất điều này..

    "thôi được rồi tôi thua!mèo bông dọn giúp tôi chỗ đĩa còn lại nhé!tôi đi làm,tối về sẽ mua kem cho em."

    jaewon kéo ghế ra đứng dậy,với tay lấy chiếc áo khoác,cài vội lại nút áo sơ mi trắng và chỉnh lại chiếc cà vạt cùng thắt lưng sao cho chỉn chu,chạy lại hôn vào má người thương một cái thật kêu khiến mặt hanbin đỏ chót rồi mới cười phì mà rời đi.

    "tôi đi nhá?"

  hanbin chỉ "ừ" một tiếng,jaewon lại đứng đó xìu xuống như gấu bông hình cáo thấm nước.

     "sao anh chưa đi?"

   hanbin quay ra nhìn,thấy gã vẫn một mực chung thủy với cái sàn đá hoa cươm và cái mặt bí xị.

    "bé bông chưa hôn chào tạm biệt tôi.."

    hanbin đành bất lực,chạy ra hôn phớt hờ lên tóc gã nhưng thế quái nào lại bị kéo vào nụ hôn nồng cháy buổi sớm,quả là tâm cơ.

    "đủ rồi,tôi đi nhá!mèo bông cần gì cứ quẹt thẻ đen tôi đưa cho em nhé!"

đấy!kiếm người yêu là phải kiếm người như thế đấy nhé!lấp đầy túi em bằng tiền và lấp đầy khoảng trống trơ trọi có trái tim em treo lơ lửng ở đó bằng tình yêu chứ không phải lấp đầy nhà em bằng đống khăn giấy khô thấm nước mắt.
   jaewon mở cửa,chạy vụt đi,đến bây giờ gã mới biết là sắp trễ làm nhưng lại giảm dần tốc độ,lo quái gì cơ chứ?gã chủ tịch.

    vừa bước ra ngoài,jaewon đã vứt bỏ hết cái mác cáo bông mà quay về dáng vẻ đáng sợ và cao quý,rõ là dáng của một tên xã hội đen.jaewon bước vào công ty,trên tay vẫn là hộp cơm trưa tình yêu mà người thương làm cho,nó quấn khăn ca rô đỏ và hình con nhân vật hoạt hình,jaewon mặc kệ,miễn là đồ của bé bông đưa cho,gã đều thích.
    cả dãy người xếp hàng dài ngay ngắn chào gã,gã vẫn cứ giữ gương mặt lạnh băng sau đó tiến thẳng về phía hầm tối.
   gã bước vào,để nhẹ chiếc hộp cơm lên chiếc tủ gỗ gần đó,tiếng đôi giày da đen đắt đỏ va chạm với sàn nhà khiến người bên trong run sợ.gã nhướn mày,nhìn một con người thảm hại nằm co ro trong góc.

    "xin chào..ông park"

  gã cúi nhẹ người chào lão park.lão park với cả tấn vết thương khắc vẽ trên người vô cùng sợ hãi khi nhìn thấy gã,jaewon chỉ cười một nụ cười lạ sau đó ngồi vào chiếc sofa.

    "hôm nay..chúng ta sẽ nói thêm về việc gì nhỉ?à,về việc ông tham ô tài sản ở công ty tôi và một chuyện nữa.."

    thật là khác xa so với con người ở nhà cùng "mèo bông".

    "j-jaewon..tôi xin sếp tha cho tôi..tôi cầu xin sếp."

   lão park gục đầu xuống sàn nhà một cách mạnh bạo,chân quỳ gối cứ thế mà van xin.

    "đáng lẽ ra tôi sẽ tha cho ông một mạng,nhưng mà đám người của tôi lại châm thêm dầu vào lửa mất rồi."

   jaewon gã đặt lên bàn ba tấm ảnh.

    lão park vội cầm lên,lão vô cùng sửng sốt,chiếm phần nhiều là hốt hoảng và lo sợ.

   đó là những tấm ảnh trong điện thoại lão,là những tấm ảnh về thân thể của hanbin.lão lắp bắp cố biện minh cái gì đó hòng cứu được cái mạng già,jaewon chỉ nhe răng cười vô hại.

    "vậy bây giờ chúng ta chơi luật nhé!luật này tôi tự đặt không có trong luật trên giấy tờ lúc trước tôi và ông kí kết nên cứ gọi nó là luật rừng,luật tôi tự đặt đi."

    "l-luật gì ạ?"

  lão park run cầm cập,sấp ảnh trên tay rơi xuống vươn vãi khắp sàn nhà,jaewon nhặt lên một tấm ngắm nghía,sau đó nhìn lão bằng đôi mắt kì lạ,nó sáng rực dưới ánh đèn le lỏi trong phòng,gió lạnh sớm mai khẽ luồn qua khe cửa nhỏ đã được kéo rèm lướt qua nước da sần sùi lắm vết trầy trụa của lão.

    "bây giờ tôi có ba tấm chứng cứ về việc lão chụp trộm vợ tôi,thì có bao nhiêu tấm,lấy bấy nhiêu ngón tay."

    jaewon gã cười điên lên một cái rất to,lão park thì vẫn cứ run sợ nhìn ngạ quỷ trước mặt mình vui sướng cười khoái chí,những con dao găm hay dao phay treo trưng bày trên bức tường tỏa sáng,như muốn báo hiệu đến lão một điềm rủi cực lớn lão sắp phải đối mặt.

______

@angllvsc

  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net