07

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lời tác giả:

- có tiến độ

- sắp làm chuyện lớn

- hành văn tầm thường, OOC

- cám ơn đã cổ vũ

1

Nói đến món quà đáng thương kia, cuối cùng vẫn được Venti đưa đến tay Kaeya.

Cảnh tượng thầy chủ nhiệm nhà Gryffindor tặng quà cho một học sinh nhà Slytherin làm người ta phải chú ý rất nhiều, huyết áp dạo gần đây của Kaeya dù sao cũng đã cao rồi, cao thêm xíu nữa cũng chẳng sao (?)

"Mở quà nhanh lên nào, tui muốn xem đó là cái gì!" Trở về ký túc xá, Tartaglia trước tiên nghiến răng nghiến lợi hét lên.

Gói hàng sau khi trải qua chuyến hành trình giông tố - bị chim ưng vứt xuống đầu Venti - thì hộp quà đã bị móp một góc, nơ con bướm thắt bên ngoài cũng xộc xệch hẳn, nhìn lướt qua hộp quà như thế, thật làm người ta phải lo lắng cho thứ được đựng bên trong.

Hy vọng Diluc đừng tặng đồ ăn, không thì món đó chắc bị dập nát bét rồi. Kaeya vừa nghĩ thế vừa mở hộp quà ra.

Là một quả cầu thủy tinh hệ sinh thái phép thuật. (*)

Đây là một món quà cao cấp. Dưới tác dụng của phép thuật, thực vật bên trong được một quả bong bóng bao phủ, dù bên ngoài có bị va đập mạnh cỡ nào, phía trong cũng không bị ảnh hưởng. Bên trong quả cầu hệ sinh thái còn có đồ trang trí được yểm bùa, bay trôi nổi và lập lòe chớp tắt như những con đom đóm, chúng xoay tròn xung quanh thực vật được trồng ở trong, đặt quả cầu trong bóng tối, ta sẽ có cảm giác như đang ngắm sao trời.

Nhưng mà bên trong hình như có gì đó khác lạ.

Nếu Kaeya nhớ không lầm, cây cỏ be bé đang phát ra ánh xanh dương mờ ảo ở trong quả cầu chính là loại cỏ mà cả cậu và Diluc đều cực kỳ thích --- Tiểu Đăng Thảo.

Tuy là loại thực vật đặc biệt, nhưng ngoại trừ công dụng để nấu ăn và trang trí, thì loại cây này không khác cỏ dại là bao, đặt trong quả cầu hệ sinh thái cao cấp thế này quả thật là có hơi phí phạm.

Nhưng loại cỏ này thật ra gợi cho Kaeya nhớ đến một chuyện.

Ngay buổi tối nhận được thư nhập học của Hogwart, Diluc lần đầu tiên đi vào phòng của cậu ở trang viên Ragnvindr.

"Cho em xem cái này đẹp lắm."

Kết quả là ngay nửa đêm, Diluc kéo Kaeya chạy ra ngoài chỉ để xem một khóm Tiểu Đăng Thảo mọc san sát nhau.

"Cái này có gì đẹp?" Kaeya nửa đêm bị dựng dậy, vừa ngái ngủ vừa hỏi. Còn không bằng cỏ Kim Ngư.

"Em không thấy màu xanh của nó rất đẹp sao?"

Kaeya định trả lời, nhưng vừa ngước lên, cậu đã sa vào đôi mắt của Diluc.

Bên trong có sao. Đó là ý nghĩ đầu tiên bật lên trong đầu cậu nhóc Kaeya.

"Xanh xanh giống như em vậy."

Bây giờ nghĩ lại, Kaeya thấy bản thân chỉ vì một câu nói và khung cảnh đầy đom đóm hôm đấy mà bị đổ cái rầm trước người ta, mày thật là không có tiền đồ.

Thoát khỏi hồi ức, Kaeya thưởng thức quả cầu sinh thái một chút, lý trí cậu tự hỏi nếu mình ném nó ra ngoài cửa sổ, thì người bị ném trúng hay túi tiền của cậu sẽ đau hơn. Cuối cùng, cậu yên lặng quyết định đặt món quà này ở đầu giường.

Nếu bảo tim mình đau nhất thì nghe sợ quá.

"Tui đề nghị ông nên phủ miếng vải lên quả cầu đi." Tartaglia ở bên cạnh không biết đã chui vào chăn từ lúc nào, "Tui cũng không muốn bị cái đèn ngủ không tắt được này quấy rầy giấc nghỉ ngơi đâu."

"Rồi rồi rồi......"

Cũng đúng, hai người họ bây giờ vẫn xem như là tình địch nhỉ.

Mà nói mới để ý, có phải hôm nay, Tartaglia lên giường hơi sớm không?

============

(*) Terrarium là hệ sinh thái của những loài cây có thể sống được trong một bình thủy tinh trong suốt. Tùy vào từng loại cây mà ta có Terrarium kín hay mở.

(h)ttps://happynest.vn/chuyen-nha/2891/ngam-nhin-he-sinh-thai-thuc-vat-thu-nho-trong-nha-voi-tieu-canh-terrarium


2

Thật ra thì cũng không phải là sớm.

Tartaglia này, cơ bản là không có thời gian ngủ cố định. Cho dù có bị Kaeya ép đi ngủ sớm thì cuối cùng cũng biến thành Tartaglia đi dạo đêm trong trường Hogwart, đấu trí và đấu dũng cùng thầy giám thị.

Cho đến tận giờ, tấm bản đồ Đạo Tặc mà Tartaglia chôm từ văn phòng của Bình Lão Lão vẫn còn để trong tủ đầu giường của hắn.

Đừng hỏi tại sao Tartaglia sẽ không ngủ trong giờ học môn Lịch Sử Pháp Thuật, tất cả là nhờ sắc đẹp của thầy Zhongli gánh, ngoài ra thì còn nhờ những trò quậy phá bày cùng Kaeya trong giờ học để tinh thần hưng phấn.

Vì thế, sau ba tiếng đồng hồ, Tartaglia vẫn chưa ngủ được là chuyện dĩ nhiên.

Ngồi dậy, bước xuống giường, Tartaglia cẩn thận lấy thuốc giải của Dottore ở trong rương ra.

Lọ thuốc màu vàng được đặt dưới ánh trăng, lóe lên thứ ánh sáng lạnh lẽo, làm cho người nhìn có cảm giác đây là vàng ròng sóng sánh trong lọ. Sau khi nhìn chằm chằm lọ thuốc hơn một phút, Tartaglia chỉ cảm thấy có khi nào Dottore cho bột kim tuyến vào để đầu độc chết mình không.

Uống hay không uống, đó là một câu hỏi.

Vốn dĩ, cái lợi lớn nhất mà Tình dược cho mình chính là thoát khỏi đau khổ tương tư một phía, và khi bước vào một mối tình khác, sẽ không phải quá đau đớn vì mối tình cũ. Kaeya là đứa bạn tốt, mấy ngày nay, cậu ta không ghét bỏ mình, cũng không thay đổi cách sống chung, giữa hai người không có xấu hổ cũng không có khó chịu.

Lại nói tiếp, nếu xét kỹ ngọn nguồn trách nhiệm trong vụ Tình dược này, thì lỗi cuối cùng vẫn có phần mình do cầm ly uống nước mà không chịu quan sát cẩn thận.

Tuy Tartaglia ngoài miệng nói sẽ làm cho Kaeya "trả giá đắt", nhưng trong lòng hắn vẫn thật sự suy nghĩ cho hạnh phúc (?) của người anh em tốt.

Nhưng nếu uống thuốc này, chuyện của bản thân sẽ lại phiền toái vô cùng, tất cả lại trở về trạng thái trước kia, cũng không tránh khỏi cảm giác khó chịu.

Sau khi ngồi ngẩn người trước lọ thuốc năm phút, Tartaglia rốt cuộc hạ quyết tâm: dù sao thì sớm hay muộn, tác dụng của Tình dược sẽ biến mất, sớm một chút cũng không có vấn đề gì. Tartaglia này cũng không phải là một tên sợ khó khăn!

Mở lọ, uống một hơi cạn sạch, Tartaglia còn chưa kịp cảm thụ sự thay đổi trong tình cảm của mình, hắn đã vọt thẳng vào WC.

"Chắc chắn Dottore cố ý...... Tại sao cái thứ thuốc khỉ gió này lại đắng chát như vậy! Mẹ nó!"

3

"Sắp đến vũ hội Giáng Sinh rồi, các em nên bắt đầu tìm bạn nhảy từ giờ đi. Cô cũng không muốn đến lúc đó lại nhìn thấy mấy đứa đứng một mình uống rượu trong góc."

Hết tiết học, Nữ Hoàng vừa sắp xếp lại sách vở vừa nói, nói xong, cô còn trừng mắt nhìn Tartaglia một cái.

Lý do à, đấy là người nào đó hồi năm trước, do nhát quá nên không dám mời Zhongli, sau đó một mình thất thểu đến quán rượu uống, sau khi tàn cuộc còn ôm chân Nữ Hoàng gọi mẹ ơi.

May mà không có mấy người thấy.

.........

"Tui bảo này, năm nay, ông có muốn nhảy điệu đầu tiên với tui không?"

"A......"

Bao năm qua, Kaeya đều không có bạn nhảy cố định, mỗi một lần vũ hội, sẽ không có ai nhảy quá một điệu với cậu, cũng bởi lý do này mà cậu mới bị đồn là trăng hoa.

Mình được hoan nghênh quá thì làm sao bây giờ.jpg

Kaeya luôn cho rằng, chỉ cần không phải trường hợp đặc biệt, chọn đại một người để nhảy cùng đều không có vấn đề gì, nhưng nếu nhảy với Tartaglia thì không tránh khỏi có chút xấu hổ...... Càng miễn bàn đến Diluc, không hiểu làm sao mà cậu cứ có cảm giác ảnh sẽ chen một chân vào.

Vì tránh cho tình huống dở khóc dở cười xảy ra, Kaeya chọn từ chối.

"Sao? Muốn nhảy với Diluc à?"

"Không phải, tui sẽ không mời ảnh đâu, ảnh cũng sẽ không đến mời tui. Ảnh đã ba năm liên tục đều nhảy điệu mở màn với Jean, năm nay chắc cũng thế thôi."

Có một số chuyện không thể nói ra.

Ngày hôm sau, vừa rời giường thì trong điện thoại xuất hiện topic đứng đầu diễn đàn "Quýt ngon (*)! Bạn nhảy năm nay của Jean nhà Gryffindor chính là Lisa!", Kaeya lúc này mới hiểu được thế nào là "nói sớm quá thể nào cũng bị vả mặt".

(*) Quýt ngon: ngôn ngữ mạng TQ, ý chỉ cặp bách hợp mà mọi người mong ngóng thành đôi rốt cuộc cũng có tiến triển.

Nhưng mà không sao, Diluc chắc chắn sẽ không đến mời cậu!

"Ê! Kaeya, đây là thư của Diluc gửi cho ông này, nói là muốn mời ông nhảy điệu mở màn với anh ta."

Buông tha cho em đi!

4

Tartaglia đang phát sầu vì chuyện bạn nhảy.

Hắn không định nói cho Kaeya biết chuyện Tình dược đã được giải, dù sao mọi thứ đã rối mòng mòng rồi, lấy thân phận tình địch để giúp đỡ người anh em trong chuyện tình cảm cũng tốt mà? Huống chi còn thuận tiện trốn thầy Zhongli.

Nhưng mà thầy Zhongli lại không dễ trốn như Diluc.

Dù sao Tartaglia còn phải đi học môn Lịch Sử Pháp Thuật, mà thành tích môn đó của Tartaglia lại là sở đoản duy nhất của hắn.

Cho nên lúc thầy Zhongli nói bài luận văn của hắn không đúng quy cách, cần xuống văn phòng của thầy, Tartaglia không có lý do để từ chối.

Trước khi đi, Tartaglia đã tự bổ não vô số hình ảnh, như thầy Zhongli rưng rưng nước mắt nhìn hắn, hy vọng hắn sẽ khiêu vũ cùng thầy, hoặc là thầy Zhongli sẽ bá đạo ép hắn lên cửa, nói mấy câu tiêu biểu của mấy cha tổng tài nhiều tiền......

Sự thật chứng minh, Tartaglia nghĩ nhiều.

Cho dù đã trở về trạng thái yêu thầm thầy Zhongli, Tartaglia cũng trụ không nổi cảnh phải ngồi yên nghe giảng Lịch Sử Pháp Thuật khi hơn 4 giờ sáng mới đi ngủ.

Vờ lờ, mấy người đó làm sao mà làm được vậy. Tartaglia đang buồn ngủ díp mắt nghĩ thế.

Ngồi gà gật cả nửa ngày, Tartaglia bỗng nhiên phát hiện thanh âm thầy Zhongli ở bên tai đã ngừng từ lúc nào, vừa ngẩng đầu, Tartaglia liền đối diện với ánh mắt nhìn chăm chú vào mình.

"Ấy...... Thầy Zhongli, thầy nói xong rồi ạ?"

"Chúng ta cũng không cần phải xa lạ như thế." Thầy Zhongli nhìn như muốn đưa tay xoa đầu Tartaglia, nhưng lại bị cái rụt cổ của hắn cắt ngang.

Thầy tự nhiên thu tay lại, rồi nói tiếp: "Thầy chỉ muốn hỏi em, em bây giờ......"

Đến rồi! Tartaglia lập tức cảnh giác, không thể bại trận trước tình cảm của chính mình, phải kiên quyết từ chối! Nói thế nào thì mình cũng không thể dễ dãi, cái gì cũng đồng ý ngay như lúc trước được!

Muốn từ chối người khác thì phải nhìn thẳng vào mắt đối phương, vậy mới càng kiên quyết được!

"Em có bạn nhảy rồi!"

"Thích ai?"

Hả?

Câu hỏi thẳng đáng sợ này là gì vậy?

Có người còn dám hỏi câu này trong tình huống như vậy sao??

Tartaglia đang khiếp sợ, hắn cảm giác miệng mình bị mất khống chế.

"Ý của thầy là, thầy chỉ muốn biết em có phải đang theo đuổi Kaeya như trong lời đồn không......" Tựa hồ là muốn cứu vãn cho câu hỏi không suy nghĩ lúc nãy, thầy Zhongli bắt đầu giải thích, sau đó thì thầy chợt nghe được hai chữ mà thầy hoàn toàn không ngờ tới.

"Thầy Zhongli."

Hả???

Mẹ nó --- tại sao tác dụng phụ của Tình dược vẫn còn!! Ông trời ơi! Merlin ơi! Chuyện gì đang xảy ra vậy!

Tartaglia sực tỉnh, trong đầu hắn rối như tơ vò, thừa dịp thầy Zhongli còn chưa kịp phản ứng, hắn vơ lấy bài tập của mình rồi lập tức lao ra khỏi văn phòng.

"Em đi trước!!"

Trông y hệt như con cáo bị nắm đuôi. Thầy Zhongli chậm chạp nghĩ thế.

5

Ngay lúc Tartaglia tông cửa chạy ra, Xiao đang đứng ở hành lang bên cạnh cửa văn phòng thầy Zhongli.

Vì thế Xiao may mắn thấy cảnh Tartaglia mặt đỏ rần, lao ra khỏi văn phòng, hơn 10 giây sau, thầy Zhongli ra đóng cửa, còn ngó nghiêng hướng Tartaglia vừa chạy đi.

Cậu luôn tự cho rằng Tartaglia là con hồ ly quyến rũ thầy Zhongli, nhưng nhìn cảnh hồi nãy, não cậu thế nào vẫn nghĩ đến hình ảnh con gái nhà lành bị đùa giỡn.

Cứu em bé, cứu Xiao.jpg

Thằng bé này, sao bảo đi nộp bài tập mà sau khi về, bài tập thì không thấy nộp mà còn im lặng suốt? Ningguang đã tự hỏi câu hỏi này suốt cả buổi tối sau khi Xiao trở về phòng sinh hoạt chung Hufflepuff.

---------------------

Lời tác giả:

Tiến độ cất cánh, giải phóng bản thân

Thiệc là không muốn làm bài tập kì nghỉ đông, em bé mệt mỏi.jpg

Luckae lập tức sẽ đi đúng đường, tình hình bây giờ là anh em tốt đang nhân danh "muốn tốt cho người kia" để trốn tránh bản thân.

Tiếp theo sẽ viết một oneshot hài ngọt thuần khiết của ZhongChi, thực ra là mơ thấy đó, với cả bên cạnh cũng có hình mẫu cho nên muốn viết!

Yên tâm, Tình dược đã viết rồi, chỉ còn bổ sung thêm truyện lễ tình nhân do lúc đó tui đi du lịch, không viết được.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#luckae