Chap 28: Câu hỏi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau tang lễ của Lucy hai năm, mọi thứ dần trở lại bình thường. Chỉ là không thể vui vẻ như trước. Mọi người sôi nổi bàn về sự xuất hiện của sự hiện diện của kẻ thách thức Thập Thánh Pháp Sư. Makarov nhìn những đứa trẻ của mình, trong chúng đã có sức sống hơn lúc trước. Ông ngồi yên đó nhớ về người đã đánh thắng Thập Thánh Pháp Sư chỉ trong một trận chiến và trở thành người đứng đầu Thập Thánh Pháp Sư.

-Ta không rõ cậu ta sử dụng ma pháp gì nhưng ta nghĩ nó giống của Wendy.

-Cháu sao?

Wendy ngạc nhiên chỉ vào bản thân. Makarov gật đầu.

-Nhưng mạnh hơn của cháu, cậu ta có thể đánh bật sức mạnh của bọn ta. Đến khi trận đấu kết thúc, cậu ta không hề có một vết thương nào, đã vậy còn trị thương cho bọn ta nữa.

Cả hội trầm trồ nghe Makarov kể chuyện. Levy khá hào hứng.

-Ngài biết tên cậu ta không ạ?

-Cậu ta chỉ bảo là Luk... ngoại hình thì ta không rõ vì cậu ta khoác áo choàng đen từ trên xuống dưới.

-Vậy sao ngài biết được đó là con trai?

-Giọng cậu ta khá khàn...

Gray không quan tâm lắm đến mấy chuyện này, anh rời khỏi hội quán rồi đến quán bar. Từ khi chiến thắng trong kì thi thăng cấp S của hội, anh thường đến đây. Tiếng nhạc cùng men rượu khiến anh thư giãn hơn đôi chút. Những cô gái xinh đẹp với thân hình quyến rũ bước đến gần và vuốt ve cơ thể đang bán khỏa thân của anh. Gray ghét bỏ đuổi hết tất cả đi. Anh lắc nhẹ li rượu vang sóng sánh trên tay.

-Tôi lại nhớ em rồi...

Anh nhìn vào hư vô rồi thở dài. Cánh cửa quán bar bị bật tung vì một tên côn đồ to lớn bị đấm mạnh đến nỗi bay vào đúng chỗ Gray ngồi. Gray khó chịu định đánh hắn thì hắn biến mất. Một kẻ kì lạ mang áo choàng che kín người xuất hiện ngoài cửa, người đó búng tay một phát, tên côn đồ từ trên trời rơi xuống.

-Ngươi còn muốn đấu?

Giọng nói khàn khàn vang lên một cách đầy lạnh lùng, tên côn đồ lắc đầu rồi chạy đi mất. Người đó nhìn hắn ta một hồi rồi tiến vào quán bar và đem cho bartender một xấp Jewels.

-Đủ rồi chứ?

Tên bartender gật đầu lia lịa vui vẻ nhận lấy khoản tiền to lớn. Người đó nhìn sang Gray, anh giờ mới để ý trên tay người đó là Frosch.

-Anh không sao chứ?

-Tôi không. Frosch làm gì ở đây? Không phải cậu ở cạnh Rogue sao?

Gray trả lời người trước mặt xong thì lại nhìn xuống hỏi Frosch. Cậu bé nhìn anh rồi lại nhìn người đang ôm mình.

-Frosch lạc Rogue rồi... cậu ấy đang giúp Frosch tìm Rogue.

Gray nhìn lại người trước mặt, chiếc mũ đã che đi gần hết gương mặt của người đó.

-Cậu là?

-Luk...

Gray có chút bất ngờ khi nghe cái tên này, hình như lúc nãy ngài hội trưởng có nói với anh.

-Cậu là người thách thức Thập Thánh Pháp Sư sao?

-Phải.

-Tôi là Gray, Gray Fullbuster.

-Tôi biết... khụ khụ...

Luk gật đầu rồi ho vài cái, có lẽ cậu ta đang bị cảm. Gray nhìn vậy cũng không hỏi thêm vì dạo này anh đang nổi trên tuần san pháp sư vì là thành viên cấp S mới nhất của hội trong nhiều năm trở lại đây.

-Tôi giúp cậu tìm Rogue được chưa Frosch?

Gray lên tiếng, anh có chút cảm giác thân quen đã mất từ lâu với người trước mặt nên muốn gần gũi cậu ta hơn để tìm hiểu. Nhận được cái gật đầu của Frosch, Luk cũng không ngại mà để Gray đi theo mình. Suốt cả chẳng đường, anh toàn hỏi cậu nhưng đáp lại chỉ là những câu trả lời hời hợt.

-Ma thuật của cậu là gì?

Gray không cảm nhận được sức mạnh của người trước mắt như thể cậu ta là người thường vậy.

-Sau này sẽ biết.

Luk có vẻ chẳng muốn nói chuyện lắm, cậu dùng tay xoa xoa cổ mình. Gray nhận ra cậu đang cực kì đau họng nên không hỏi gì thêm. Chỉ là Gray có chút thắc mắc tại sao một người con trai lại có bàn tay mảnh khảnh như vậy. Nó khiến anh nhớ lại hình bóng quen thuộc nhưng anh lại lắc đầu cười nhẹ gạt đi ý nghĩ trong đầu mình.

"Em ấy chết rồi, Gray..."

-Frosch!!!

Phía sau lưng, một giọng nam trầm ấm hét lên với vẻ lo lắng. Luk và Gray quay lại nhìn thì thấy Rogue đang chạy lại. Frosch dang tay ra.

-Rogue...

Luk trao Frosch cho Rogue rồi đứng cạnh Gray nhìn hai người họ đoàn tụ.

-Lần sau đừng như vậy nữa... tớ lo lắm...

-Frosch xin lỗi... là Luk và Gray đã giúp Frosch tìm Rogue đó...

Rogue nhìn hai người họ rồi gật đầu. Anh nhíu mày khi không cảm nhận được mùi hương của người bí ẩn trước mặt nhưng cũng bỏ qua.

-Cảm ơn.

Luk gật đầu. Gray chỉ xuề xòa.

-Không có gì. Lâu không gặp Rogue.

-Ừ...

Từ sau cái chết của Lucy, hai hội ít giao tiếp với nhau hẳn. Cả năm gặp mặt nhau cũng chỉ vào ngày giỗ của em hoặc là các kì Đại Hội Phép Thuật. Rogue hướng mắt sang người kì lạ đang định rời đi kia.

-Cậu là người đứng đầu Thập Thánh Pháp Sư mới nổi gần đây sao?

Luk định đi thì phải ngừng lại để gật đầu. Rogue đưa tay ra.

-Tôi là Rogue Cheney hội Sabertooth.

-Tôi biết... khụ khụ...

Luk ngoảnh mặt ho vài cái rồi mới đưa tay ra bắt lấy bàn tay đang chờ sự hồi đáp của cậu. Rogue thoáng sững sờ khi bắt tay Luk, anh nắm chặt tay cậu hơn như không muốn buông.

-Cậu... đau...

Rogue nhận thấy sự vô lễ của mình thì luống cuống buông tay ra một cách luyến tiếc.

-Cậu tìm thấy Frosch rồi à? Anh Gray? Đây là...

Sting chậm rãi bước đến chỗ Rogue. Hai người vì đang làm nhiệm vụ ở gần đây nhưng lại lạc mất Frosch, cuối cùng phải chia nhau ra đi tìm. Sting khá là chú ý đến con người dùng áo choàng để che hết người kia, anh chẳng cảm nhận được gì từ cậu ta cả.

-Luk... khụ khụ... hắt xì... xin lỗi...

Bệnh cảm của Luk càng lúc càng nặng, cậu ho dữ dội hơn và giọng đã khàn đặc đi rất nhiều.

-Không sao... tôi là Sting Eucliffe, hội trưởng Sabertooth. Cậu là người đứng đầu Thập Thánh?

Luk gật đầu, cơn ho không tha cho cậu khiến cậu lui lại một chút, đợi đến khi cơ thể ổn định thì mới nhìn bọn họ.

-Xin lỗi... tôi đi trước...

Chẳng phải xin phép, đó là lời thông báo. Luk nói xong thì biến mất luôn mà không quan tâm đến ba con người đang đứng đó.

-Hai cậu thay đổi nhiều nhỉ?

-Anh cũng vậy.

Sting cười nhạt, cái giá cho sự trưởng thành của anh là quá lớn. Rogue im lặng nãy giờ nhìn vào bàn tay vừa mới bắt tay Luk...

Cả ba người họ nói chuyện một hồi rồi chia tay. Nói đúng hơn là chỉ có Sting và Gray nói chuyện, còn Rogue thì lại lạnh lùng như dáng vẻ ban đầu.

Gray về đến hội vừa đúng lúc có thông báo từ ngài hội trưởng.

-Đại Hội Phép Thuật còn bốn ngày nữa là diễn ra. Như đã nói, những người sẽ tham gia là Erza, Laxus, Gray, Mystogan và Natsu. Mấy đứa nên cẩn thận vì năm nay sẽ có nhiều thứ thay đổi. Người tạo ra thử thách các vòng đấu của năm nay là Luk nên ta không chắc là nó sẽ như thế nào.

Makarov nghiêm nghị lên tiếng. Laxus ở trên lầu chỉ im lặng nhìn vào vỉ thuốc đã mất đi hai viên của mình, qua hai năm, vỉ thuốc nhăn nhó không thể về lại dáng vẻ ban đầu của nó... như trái tim Laxus vậy. Mystogan gật đầu, tay của anh vẫn đang mân mê chiếc la bàn được anh giữ gìn cẩn thận trong hai năm. Erza ngồi im ăn sữa chua không lên tiếng ngầm cho lời đồng ý. Natsu thì đang chăm Lisanna ốm nghén. Nửa năm trước họ đã kết hôn với nhau và vài tháng sau đó thì có tin vui khiến không khí của hội cũng đỡ phần u ám. Gray cười nhạt ngồi đó.

-Hai ngày nữa chúng ta sẽ lên đến Crocus.

Ngài hội trưởng nói xong liền quay người bỏ đi.

Thời gian hai ngày cũng trôi qua một cách nhanh chóng, hội Fairy tail đến thủ đô Crocus trong sự cổ vũ của người dân. Họ luôn giữ được vị trí số một trong nhiều kì đại hội liên tiếp gần đây. Gray nhìn đường phố hoa lệ thì lại nhớ đến hình ảnh Lucy trong kì đại hội đầu tiên mà họ tham gia, bất chợt, môi anh nở nụ cười nhẹ nhưng cũng tắt ngay sau đó.

Laxus và Natsu mệt mỏi vì say xe nên đã đến phòng trọ trước để nghỉ ngơi. Mystogan nhìn con đường to lớn, nhiều người vây kín anh khiến anh có chút khó chịu. Hai năm trở lại đây việc Mystogan lộ diện khiến anh có đông đảo fan hơn trước, đó còn chưa kể việc anh luôn chiến thắng trong các cuộc chiến ở đại hội khiến ai cũng ngưỡng mộ anh. Erza đi dạo vòng quanh nơi này rồi nhớ lại kỉ niệm lúc trước với cô em gái nhỏ của mình. Từ lúc Lisanna mang thai, chị không còn khóc nữa vì sợ ảnh hưởng đến tâm trạng của cô.

-Chị nhớ em quá Lucy...

-Erza? Lâu không gặp nhỉ?

Minerva lên tiếng chào hỏi người bạn của mình. Erza cười nhẹ gật đầu.

-Năm nay hội cậu có những ai tham gia vậy?

-Tôi, Sting, Rogue, Orga và Rufus.

-Chức hội trưởng lại đưa cho Yukino sao?

-Phải... con bé cũng không có hứng tham gia Đại Hội... hội cậu thì sao? Như cũ à?

-Ừ...

Erza lên tiếng trả lời. Cô và Minerva đi dạo khắp Crocus và nói chuyện khá vui vẻ với nhau.

Laxus nhìn ra con đường trước ngôi nhà mà Fairy tail đã thuê. Từ ngày mắc phải lời nguyền Ankhseram, anh dường như tuyệt vọng hơn. Laxus kiêu ngạo ngày nào đã không còn. Có sức mạnh nhưng không thể bảo vệ người mình yêu thì có ích gì chứ... vì mắc lời nguyền nên anh không có chút thay đổi về ngoại hình. Đôi khi Laxus ghen tỵ với Natsu, anh tự hỏi nếu em còn sống thì có khi nào anh đã có một gia đình nhỏ như Natsu không... nhưng anh mãi chẳng có câu trả lời. Chờ đợi kì tích nhưng nó không xuất hiện.

-Sao em lại bỏ tôi thế này...

Laxus thở dài rồi đi vào giường nằm nghỉ.

Gray lang thang khắp con đường của thủ đô Crocus hoa lệ cùng với Mystogan. Việc hai con người này đi cùng nhau khiến cho nhiều người phải ngoái đầu lại để chiêm ngưỡng. Vài tiếng xì xầm vang lên bàn tán về hai người họ nhưng chẳng ai trong hai quan tâm đến điều đó. Một bóng hình quen thuộc lướt qua Gray dù cậu chỉ mới gặp một lần.

-Luk? Là cậu sao?

Luk dừng lại rồi quay người lại nhìn.

-Chào Gray...

Hôm nay giọng của cậu ta đã đỡ hơn lúc trước. Mystogan đưa mắt nhìn người trước mắt.

-Đây là người trong lời đồn sao?

Gray gật đầu, Mystogan đưa tay ra và chào hỏi một cách lịch sự.

-Tôi là Mystogan từ hội Fairy tail.

Luk cũng đưa tay bắt cánh tay anh. Mystogan thất thần, anh nhìn chằm chằm vào con người nhỏ nhắn trước mắt, bỗng dưng anh muốn kéo cái áo choàng đó xuống. Nói là làm, Mystogan đưa tay lên nhưng Luk đã lùi lại, vì hai người còn nắm tay nhau nên cậu không thể tránh xa anh hơn. Luk quay mặt ho vài cái rồi mới lên tiếng với chất giọng khó chịu.

-Lần đầu gặp đừng bất lịch sự... khụ khụ... buông...

-Xin lỗi...

Mystogan thả lỏng tay mình ra, Luk liền giật tay mình về rồi biến mất luôn. Gray bên cạnh chẳng hiểu sao có chút khó chịu.

-Anh bị sao thế?

Mystogan nhìn bàn tay của mình rồi lắc đầu trở về phòng trọ.

-Không có gì...

Đêm đến, cả thủ đô rung động, trên bầu trời xuất hiện một khối hộp to lớn. Các pháp sư tham gia liền bị dịch chuyển vào đó. Giọng của Mato vang lên.

-Chào mừng các vị đã đến đến với vòng loại của Đại Hội Phép Thuật. Ở vòng này các vị phải giải các câu đố để mở ra bảy cánh cửa. Vòng loại là vòng thi trí tuệ nên ai dùng ma thuật sẽ bị loại. Và năm nay chỉ có 6 hội được vào vòng trong thôi.

Mato kết thúc, những bức tường hiện lên ngăn cách các hội với nhau. Fairy tail nhanh chóng đến cánh cửa đầu tiên. Câu hỏi xuất hiện.

"Ai không thể trả lời những câu hỏi mà tôi và bạn đưa ra?"

Mọi người sững sờ... Erza ngẫm nghĩ một hồi.

-Người không tham gia Đại hội.

"Sai"

Natsu nhăn mặt, cậu không nghĩ được gì cả. Laxus chỉ lạnh nhạt lên tiếng.

-Người chết...

Cánh cửa mở ra thay cho câu trả lời, không gian dường như trầm mặc hơn. Erza mím môi đi tiếp. Chị không dám đứng đó nữa.

"Cái gì khi nói ra, nó không còn tồn tại"

Không gian im lặng một chút. Gray cười nhạt.

-Bí mật.

-Tôi tưởng sự im lặng?

Sau lời nói của Mystogan cánh cửa mở ra, họ nhìn thấy cánh cửa tiếp đó cũng mở ra theo. Natsu nghiêng đầu.

-Hai đáp án đúng à?

-Chắc vậy...

Laxus lên tiếng rồi đi tiếp.

"Buổi sáng, nó là một vị vua. Ban đêm, nó chỉ có thể ở dưới chân bạn."

-Cái...?

Gray nhăn nhó với câu trả lời. Natsu cười tươi.

-Tôi biết. Là mặt trời.

Cánh cửa tiếp tục mở ra. Bốn người còn lại nhìn vào cậu với vẻ nghi hoặc.

-Sao cậu thông minh đột xuất vậy?

Erza vừa đi vừa hỏi.

-Là Lucy đã từng hỏi tôi...

Natsu hồn nhiên trả lời nhưng sau đó cậu nhận ra mình lỡ lời.

"Không có hình hài, không có âm thanh, nhưng bạn vẫn có thể nhìn và nghe thấy."

-Nỗi nhớ/Trí tưởng tượng.

Gray và Erza đồng thanh trả lời. Hai cánh cửa liên tiếp mở ra. Laxus tặc lưỡi.

-Tôi ghét mấy câu hỏi này...

Cánh cửa cuối cùng hiện lên trước mắt họ. Câu hỏi cuối cùng mở ra.

"Người ấy không còn sống, nhưng bạn lại để người ấy sống. Vậy người ấy sống ở đâu?"

-Quái?

Natsu tức giận, cậu đấm màn hình trước mặt nhưng bị Erza ngăn lại.

-Không được dùng ma thuật.

Gray thở một hơi nặng nề, anh siết chặt. Laxus không kém gì, anh lạnh lùng nhìn vào màn hình trước mắt. Mystogan cảm thấy, những câu hỏi này đang cứa vào tim họ.

-Sống trong kí ức... và trong trái tim...

Erza nặng nề nói ra câu trả lời... một dòng chữ hiện lên.

"Nhưng người ấy chết rồi mà"

Cánh cửa mở ra, bên kia Mato và Luk đang chờ họ. Fairy tail trầm mặc bước ra. Việc Mato bảo họ là hội đầu tiên về đích cũng không thể khiến họ vui lên. Gray nhìn Luk.

-Cậu là người đưa ra câu hỏi sao?

-Phải... những câu hỏi được tạo ra cho từng hội nên không có hội nào giống hội nào.

Mystogan tiến lại gần Luk thì cậu liền né tránh anh.

-Đừng lại gần tôi.

Luk run rẩy ho lên, cậu kéo mũ áo xuống thấp hơn lộ ra đôi bàn tay trắng nõn. Mystogan đứng yên.

-Cho tôi xin lỗi chuyện khi sáng.

Luk ho vài cái rồi gật đầu. Một cánh cửa khác mở ra, Sabertooth bước đến với gương mặt ảm đạm. Họ nhìn vào Luk chằm chằm như thể muốn giết cậu ta.

Lần lượt Lamia Scale, Blue Pegasus, Mermaid Heel và Quatro Cerberus cũng bước ra khỏi cánh cửa của mình. Luk đếm thấy đã đủ 6 hội thì búng tay một cái. Khối hộp biến mất và các thành viên trở lại phòng trọ của mình. Mato vui vẻ lên tiếng.

-Vòng loại kết thúc, mọi người hãy nghỉ ngơi cho ngày mai nhé!

Khắp thủ đô Crocus náo nhiệt hét lên, chỉ có những hội pháp sư về đích chìm trong tâm trạng u buồn với những câu hỏi được tạo ra cho họ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net