9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

''Mẹ của em khỏe chứ?'' Vân đang đi ăn trưa cùng với Dyn

''Mẹ của em cũng như vậy thôi, bà ấy hôm qua mới bị xuống huyết áp'' Dyn tỏ vẻ mệt mỏi

''Vậy sao? Để anh đến thăm mẹ'' Vân 

''Anh bận nhiều công việc mà, thôi anh không cần đến thăm đâu'' Dyn

''Thôi anh sắp xếp được công việc mà, cũng lâu rồi anh chưa gặp mẹ'' Vân

Cũng lâu rồi từ khi hai người quen nhau, mẹ của Dyn cũng đã biết. Có điều là mẹ của Vân vẫn chưa biết chuyện này. Vân luôn dành thời gian rảnh của mình cho Dyn và mẹ Dyn. Vì muốn Dyn được thoải mái nên Vân đã cho cô tự chọn nghành nghề mà không ép buộc, Dyn thì vẫn muốn làm ở tiệm bánh.

Mẹ của Dyn rất vui khi mà con mình quen được Vân, một người luôn biết quan tâm đến người xung quanh, rất biết cách yêu thương người xung quanh. Nói thật lòng thì bà muốn Vân cưới Dyn thật nhanh, vì quá mong nên bà luôn gọi Vân là con rể.

Vân khi nhìn thấy mẹ của Dyn bị bệnh nằm trên giường bệnh một thời gian dài thì thấy mình còn bất hạnh hơn cả Dyn. Dyn vẫn còn mẹ kế bên để an ủi, tâm sự còn Vân thì ba mẹ chẳng biết cậu đang như thế nào. Vân nhiều lúc động lòng muốn quay lại với ba mẹ nhưng nhìn lại những gì họ làm với cậu thì Vân lại chần chừ. Nhưng trong lòng Vân luôn sẵn sàng tha thứ cho ba mẹ nếu họ quay đầu xin lỗi và hiểu cậu nhiều hơn.

.

.

.

Sau khi đi làm về thì Vân về nhà tắm rửa rồi lấy xe chở Dyn đi đến bệnh viện thăm mẹ Dyn...

''Con chào mẹ'' Vân cúi đầu lễ phép

''Con rể hả? Con tới thăm mẹ sao?'' Mẹ Dyn

''Vâng, con có mang theo ít trái cây cho mẹ ăn cho khỏe'' Vân đặt túi trái cây lên bàn rồi ngồi xuống ngay kế giường bệnh

''Con không bận việc à, sao lại đến thăm mẹ?'' Mẹ Dyn

''Tại con nghe mẹ hôm qua tụt huyết áp nên hôm nay con đến thăm'' Vân

''Công việc của con dạo này như thế nào rồi? Có gặp khó khăn gì không?'' Mẹ Dyn

''Dạ cũng có một chút nhưng không sao đâu ạ, con xử lí được hết ạ'' Vân vẫn luôn lễ phép với người lớn

''Nhìn con dạo này gầy nhỉ? Phải ăn nhiều vào chứ'' Mẹ Dyn

''Sắp tới anh ấy phải chụp bộ ảnh đặc biệt nên chế độ ăn phải nghiêm khắc'' Dyn

''Để con lấy táo cho mẹ ăn'' Vân đứng lên đi đến túi trái cây rồi gọt táo thành từng miếng nhỏ cho mẹ Dyn ăn

''Con rể vẫn chu đáo như ngày nào'' Mẹ Dyn


Mẹ Dyn phải đi khám tổng quát nên Dyn phải đi chung, Dyn đã kêu Vân về nhưng cậu không muốn nên đã ở lại phòng bệnh của mẹ vợ tương lai để đợi. Do có nhiều bệnh nhân quá nên đợi cũng lâu...

Dyn cùng mẹ quay lại trở lại phòng bệnh...

''Chắc con rể cũng mệt rồi, con về đi để thằng bé còn ngủ nữa'' Mẹ Dyn thấy Vân ngủ gục trên ghế,đầu tựa vào cái tủ, tay cầm chiếc điện thoại

''Dạ'' Dyn cũng thấy thương Vân

''Cho con xin lỗi mẹ vì đã thấy cảnh này'' Vân vô tình tỉnh dậy, cậu cũng thấy rất kì khi để mẹ thấy mình mệt mỏi. Nếu mẹ mà lo lắng quá thì có thể bệnh sẽ nặng hơn, Vân luôn là người nghĩ cho người khác.

''Thôi hai đứa đi về đi'' Mẹ Dyn

''À con có chuyển mẹ sang phòng bệnh khác, tại con thấy phòng bệnh này của mẹ hơi nhỏ, với lại con thấy dịch vụ cũng không được tốt'' Vân đang định quay về thì chợt nhớ ra

''Thôi con không cần phải vậy đâu, cứ để mẹ ở đây được rồi'' Mẹ Dyn

''Mẹ phải nghe lời con, mẹ cứ thoải mái không cần áy náy đâu'' Vân 

''Vậy thì mẹ cảm ơn con'' Mẹ Dyn



Về đến nhà, ai về nhà nấy. Trước khi vào nhà...

''Cảm ơn anh'' Dyn ôm Vân từ đằng sau

''Yêu em'' Vân quay lại hôn lên trán Dyn

''Từ khi có anh bên cạnh thì em đã được ăn uống đầy đủ hơn, mẹ em cũng được chăm sóc tốt hơn. Yêu anh nhiều lắm'' Dyn như muốn khóc khi nhắc đến mẹ mình

''Bé yêu, vào nhà đi. Mai anh chở đi làm'' Vân

''Anh ngủ ngon'' Dyn kèm nụ hôn gió

''Em cũng ngủ ngon'' Vân vẫy tay chào


Yêu nhau cũng đã lâu, cũng đã tính đến chuyện cưới hỏi. Nhưng lại bị hoãn lại do nhiều công việc , và cũng gần đến ngày cả hai dọn đến căn nhà lớn hơn để ở chung với nhau.

/.../ 

''Hôm nay ta không được vui'' Người đàn ông bí ẩn đó

''Để tôi bắt anh ấy tới'' Tên tay sai

''Không! Ta không có hứng thú với nó nữa, ta hứng thú với người kế bên nó'' Người đàn ông bí ẩn

''Vậy chúng tôi sẽ hành động theo lời ông'' Tên tay sai

''Hành động đi'' Người đàn ông đó

/.../

''Em đang làm gì đấy?'' Vân nhận được cuộc điện thoại từ Dyn

''Em đang mua một ít đồ để trang trí cho nhà mới của chúng ta'' Dyn 

''Em gọi anh có gì không?'' Vân đang chạy xe gặp đối tác ở một quán cà phê

''Em muốn hỏi anh là cái đồng hồ nên mua mẫu nào?'' Dyn

''Em thích gì thì cứ mua nhé! Em chọn gì anh cũng thích hết '' Vân

''Vậy anh làm việc đi, em chọn được mẫu này đẹp lắm'' Dyn đang lựa thì thắc mắc nhưng giờ cô đã lựa được mẫu yêu thích

''Bé yêu đi cẩn thận nhá'' Vân

.

.

.

''Cảm ơn anh đã đến đây ngày hôm nay'' Vân

''Cũng cảm ơn anh'' Đối tác và Vân bắt tay với nhau

''Mời anh'' Thư kí của Vân đưa tay về hướng ly nước

''À ha ha mời cô, mời anh'' Đối tác 

Vân và thư kí tiến đối tác về...

''Cô có về chung không tôi chở cô về công ty?'' Vân

''Chủ tịch cũng sắp cưới vợ rồi tôi đi cùng thì vợ anh sẽ ghen mất'' Thư kí

''Không sao đâu, vợ tôi không có hay ghen như vậy đâu'' Vân giải thích

''Thôi tôi cũng muốn đi mua ít đồ ở cửa hàng gần đây nên chủ tịch về trước đi'' Thư kí

''Vậy thôi tôi về'' Vân 

Vân bước lên xe, theo thói quen thì cậu sẽ chỉnh lại gương chiếu hậu. đang chỉnh thì vô tình nhìn thấy gương phản chiếu lại hình ảnh của Dyn...

''Sao giống Dyn thế nhỉ?'' Vân quay đầu lại nhìn cho rõ

'Nhìn em đứng đợi qua đường thôi mà cũng làm cho tôi phải rung động' Vân đang cười

...

...

...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net