NGƯỜI TRONG MỘNG - CHƯƠNG 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Uống rượu để tăng lòng can đảm, cô đã bao giờ nghe nói đến chưa?"

_________________________________________

Chu Tỏa Tỏa vẫn đang tiêu hóa sự thật rằng Diệp Đình An yêu cầu cô tấn công Diệp Cẩn Ngôn, khi điện thoại nội bộ trong văn phòng của Diệp Đình An reo lên, Diệp Cẩn Ngôn yêu cầu anh đến văn phòng Chủ tịch để họp. Sau khi cúp điện thoại, Diệp Đình An nhướng mày nhìn Chu Tỏa Tỏa, sau đó hai người cùng lấy sổ ghi chép và cùng đi đến văn phòng của Diệp Cẩn Ngôn.

Trong văn phòng ngoài Diệp Cẩn Ngôn còn có Phạm Kim Cương, Dương Kha và Tần Dịch Hàm. Sau khi Diệp Đình An và Chu Tỏa Tỏa ngồi xuống, Diệp Cẩn Ngôn hỏi: "Cháu có biết bất động sản cháu thiết kế lần này sẽ có kinh phí bao nhiêu so với những lần trước không?" Diệp Đình An mím môi: "Có lẽ là 20 - 30 % nữa."

"Cháu có thể cho chú biết số tiền ngân sách này kiếm lại bằng cách nào không?"

Diệp Đình An ho nhẹ và chiếu thiết kế 3D bất động sản lên máy chiếu: "Bất động sản này vốn nằm trên tuyến đường cao cấp, người mua có sức chi tiêu nhất định. Cũng vì vị trí này nên đi đâu cũng rất thuận tiện, gần khu dân cư còn có các trường cấp 1 cấp 2 nổi tiếng, rất tiện lợi, điểm này cũng đủ hấp dẫn người mua. Ngoài ra, nơi này còn bổ sung thêm 3 hoa viên, ngoài hoa viên ở tầng trệt, 2 hoa viên khác cũng được bổ sung ở tầng 16 và tầng trên cùng, giúp cư dân có thêm không gian sinh hoạt mà trước đây không có. Ngoài ra, chủ đề lần này của chúng ta là xanh hóa và tiết kiệm năng lượng..." Diệp Đình An dành gần mười phút để giải thích rõ ràng từ trong ra ngoài, việc trả một cái giá cao để mua một căn nhà thực sự rất đáng giá.

Với tư cách là giám đốc bán hàng, Dương Kha cho biết, việc bán bất động sản này không khó nhưng vẫn cần dựa trên nghiên cứu thị trường để xác định giá, sau đó để bộ phận quảng cáo làm nổi bật những đặc điểm của bất động sản để đạt doanh thu tốt hơn.

Diệp Cẩn Ngôn nhìn Tần Dịch Hàm: "Còn hỏi gì nữa sao?" Tần Dịch Hàm nghiêm túc hỏi: "Bản thiết kế của Giám đốc Diệp yêu cầu sử dụng số lượng lớn tấm pin mặt trời, giá tấm pin mặt trời cũng không thấp, không biết có thể giảm bớt hay không? "

Diệp Đình An nhìn Diệp Cẩn Ngôn, sau đó nhìn Tần Dịch Hàm và nói: "Chú có thể tìm nhà cung cấp trước, thương lượng giá cả rồi quyết định không?" Diệp Cẩn Ngôn gật đầu, và Tần Dịch Hàm trả lời: "Đã hiểu." Diệp Cẩn Ngôn quyết định kết thúc cuộc họp, anh ta để Diệp Đình An ở lại: "Hợp tác tốt với bộ phận tài chính và bộ phận bán hàng. Dự án này chỉ có thể lãi chứ không lỗ. Chú muốn dự án này là thành tựu đầu tiên của cháu sau khi gia nhập Ban giám đốc."

Diệp Đình An bỗng nhiên cảm thấy đau đầu: "Không có công việc kinh doanh nào mà chú chỉ có lãi, mà không bị lỗ."

Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười, nhướng mày: "Cháu có biện pháp đúng không?"

Diệp Đình An cảm thấy chú anh nhìn anh không khác gì sói nhìn con mồi, không khỏi nuốt nước miếng: "Nhanh nhất là phải mất ba năm mới xây được tòa nhà này. Khi báo cáo ra, dù thế nào cũng là ba năm nữa, con đã có mặt trong Ban giám đốc rồi."

Diệp Cẩn Ngôn cười nói: "Cháu thật sự cho rằng những thành viên Ban giám đốc đều là lão hồ đồ sao? Dự án này có kiếm được tiền hay không, cháu báo cáo thời điểm bọn họ đã biết rồi. Dù thế nào đi nữa chú cũng sẽ ủng hộ cháu, đừng để chú thất vọng." Diệp Đình An mím môi, anh cảm thấy "rất nhiều áp lực". Diệp Cẩn Ngôn lại hỏi: "Cháu chuẩn bị thế nào?"

"Con cũng không biết phải chuẩn bị gì."

Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười nhìn Diệp Đình An, anh vẫn có niềm tin vào cháu trai mình, nghĩ đến những gì cháu trai nói mấy tuần trước, anh hỏi: "Cháu có thực sự thích Tần Dịch Hàm không?"

"Tất nhiên rồi."

"Vậy vì sao... Vì sao vừa rồi Tần Dịch Hàm lại tới phàn nàn với chú? Cháu có nói gì khiến cô ấy không vui không?"

Diệp Đình An chớp một đôi mắt ngây thơ: "Con có làm cô ấy không vui sao?"

Diệp Cẩn Ngôn gật đầu: "Nếu không tại sao chú phải tổ chức cuộc họp này?" Không phải chỉ là giúp cháu trai giải quyết vấn đề này sao? Diệp Đình An suy nghĩ một chút: "Chuyện này, bộ phận tài chính đối với mỗi thiết kế của bộ phận thiết kế đều có ý kiến, nói kinh phí không đủ, đây không phải là truyền thống hay sao?"

Diệp Cẩn Ngôn lắc đầu: "Sao có thể theo đuổi người ta như vậy?" Diệp Đình An nhìn Diệp Cẩn Ngôn, trong lòng không khỏi than phiền: Chỉ sợ con cầu hôn thành công rồi, chú và Chu Tỏa Tỏa vẫn chưa ở bên nhau.

Một tháng sau, Diệp Đình An thành công lọt vào ban giám đốc, theo thói quen, anh lại đi ăn mừng cùng các đồng nghiệp ở phòng thiết kế, tuy nhiên Diệp Cẩn Ngôn không tham dự như thường lệ, và tất cả các đồng nghiệp trong phòng thiết kế vẫn như thường lệ, tham dự đến một nửa lại không thấy tăm hơi, cuối cùng chỉ còn lại Chu Tỏa Tỏa và anh, sau đó hai người lại trò chuyện về chuyện tình cảm.

"Tại sao anh không gọi cho giám đốc Tần?" Chu Tỏa Tỏa tò mò hỏi, hiện tại Tinh Ngôn cho phép yêu đương nơi công sở, nhưng Diệp Đình An và Tần Dịch Hàm dường như không muốn công khai, Diệp Đình An cười nói: "Một lát nữa sẽ đến." 

Chu Tỏa Tỏa lại hỏi: "Cô ấy có vẻ trưởng thành hơn anh..." Diệp Đình An mỉm cười: "Tôi chỉ thích cô ấy trưởng thành hơn tôi." Dừng lại một chút, anh nói thêm: "Cô ấy lớn hơn tôi 3 tuổi, không nhiều." Diệp Đình An vừa nói xong, Tần Dịch Hàm đã đến. Cô gật đầu với Chu Tỏa Tỏa, ngồi cạnh Diệp Đình An và gọi một ly nước trái cây. Diệp Đình An cười nói: "Tôi lại giới thiệu cô, Tần Dịch Hàm, bạn gái của tôi." Chu Tỏa Tỏa cười với cô ấy, cầm ly rượu lên uống một ngụm, liền nghe được Diệp Đình An nói: "Chu Tỏa Tỏa , dì tương lai của tôi." Cô đang nghẹn rượu trong miệng, Diệp Đình An bật cười. Tần Dịch Hàm vỗ nhẹ vào lưng Chu Tỏa Tỏa: "Cô không sao chứ?" Chu Tỏa Tỏa lắc đầu. Sau khi hoàn hồn lại, cô nhìn Diệp Đình An nói: "Đừng nói nhảm."

Diệp Đình An nói: "Cô thích chú ấy, và chú ấy cũng thích cô. Không ở cùng nhau là không hợp lý." Điều kỳ lạ là Tần Dịch Hàm dường như không quá ngạc nhiên trước lời nói của Diệp Đình An, mà chỉ nhìn Chu Tỏa Tỏa với một nụ cười. Chu Tỏa Tỏa nhìn hai người họ và mặt cô ngay lập tức đỏ lên. Diệp Đình An nói: "Theo đuổi chú tôi khó lắm, cô không thể xấu hổ như vậy được." Chu Tỏa Tỏa đỏ mặt nói: "Đừng nói nữa."

"Uống rượu để tăng lòng can đảm, cô đã bao giờ nghe nói đến chưa?"

Chu Tỏa Tỏa nhìn Diệp Đình An, anh lấy điện thoại di động ra đưa cho Chu Tỏa Tỏa: "Cô gọi cho chú tôi và nói tôi say, và nhờ chú ấy đến đón tôi. Sau đó khi chú ấy đến, cô nói tôi đã bị bạn tôi kéo đi rồi. Cuối cùng, để chú ấy đưa cô về nhà, cô có thể nhân cơ hội tỏ tình với chú ấy. Nếu sợ thì cứ giả vờ say, để chú ấy tưởng rằng cô đang nói chuyện khi say. Lần tới hai người gặp mặt sẽ không xấu hổ."

Trước khi Chu Tỏa Tỏa lên tiếng, Tần Dịch Hàm đã nói: "Nếu chú Diệp thực sự cho rằng cô ấy đang say rượu và không coi trọng việc đó thì sao?"

Diệp Đình An nhìn Chu Tỏa Tỏa với một nụ cười và nói: "Làm sao có thể? Đó gọi là say rượu nói lời thật lòng. Nếu cô gọi tên chú ấy trước khi tỏ tình, chú ấy sẽ biết rằng cô không tỏ tình sai người."

Tần Dịch Hàm lắc đầu: "Chú Diệp thật bảo thủ. Nếu Tỏa Tỏa không hạ gục chú ấy trong một đòn, em sợ sau này chú Diệp sẽ tiếp tục tránh mặt cô ấy."

"Kia thì thế nào?"

"Trực tiếp hạ gục."

Chu Tỏa Tỏa mở to mắt nhìn họ, cặp đôi này một người so với một người càng táo bạo và thẳng thắn hơn. Cô là đương sự vẫn còn ở đây, hai người có thể xem xét cảm xúc của cô được không?

Diệp Đình An mỉm cười gật đầu, sau đó nhìn về phía Chu Tỏa Tỏa: "Cô có dám không?" Chu Tỏa Tỏa lắc đầu mạnh mẽ, và Diệp Đình An tặc lưỡi nói: "Vậy cô trước tiên tỏ tình đi."

"Tôi......"

"Đừng bỏ lỡ cơ hội này, đừng bao giờ lùi bước. Can đảm lên." Sau đó anh gọi cho Diệp Cẩn Ngôn và ép điện thoại vào tay Chu Tỏa Tỏa.

Điện thoại vang lên một hồi lâu mới kết nối được, một giọng nam dễ chịu truyền đến, Diệp Cẩn Ngôn nói "Uy", Chu Tỏa Tỏa không có trả lời, Diệp Cẩn Ngôn lại "Uy": "Nói chuyện."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net