NGƯỜI TRONG MỘNG - CHƯƠNG 44

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Cẩn Ngôn đưa Chu Tỏa Tỏa đến trước cửa nhà cô, Chu Tỏa Tỏa hỏi: "Anh có muốn vào nhà không?"
___________________________________

Không quan trọng Diệp Cẩn Ngôn có thật sự muốn lạt mềm để buộc chặt Chu Tỏa Tỏa hay không, điều quan trọng là họ đã ở bên nhau, hơn nữa là, một người nguyện đánh và một người sẵn sàng chịu, người ngoài không còn gì để nói.

Sau khi trở về Thượng Hải, Diệp Cẩn Ngôn đã tổ chức một số cuộc họp với bộ phận thiết kế và xác định phương hướng thiết kế của biệt thự thủy trấn, Diệp Đình An và một số nhà thiết kế cấp cao của bộ phận thiết kế chịu trách nhiệm thiết kế, Chu Tỏa Tỏa cũng trở nên bận rộn. Ngoài việc chịu trách nhiệm thiết kế biệt thự ở thủy trấn, Diệp Đình An còn phải giải quyết những vấn đề chưa được thống nhất trong cộng đồng xanh, anh bận rộn đến mức không có thời gian dành hết tâm sức cho chuyện tình cảm của Diệp Cẩn Ngôn và Chu Tỏa Tỏa, may mắn thay, mối quan hệ giữa hai người đủ ổn định, dường như họ đã nhận định đối phương, không thể bị bão táp thổi bay.

Hai người đều không công khai, cũng không cố ý che giấu, nếu là nhân viên của Tinh Ngôn sẽ tình cờ gặp Chủ tịch và trợ lý đặc biệt của giám đốc thiết kế hai người nắm tay nhau đi làm, hoặc là sẽ thấy họ cũng một chỗ đi mua cà phê vào buổi sáng. Nếu may mắn, người khác sẽ được cho một miếng thức ăn cho chó. Vì vậy, tin tức hai người ở bên nhau nhanh chóng được lan truyền trong công ty.

Dương Kha không có chuyện gì đáng tiếc xảy ra vì anh đã kể cho Tạ Hoành Tổ nghe về chuyến công tác của Diệp Cẩn Ngôn, sau đó Diệp Đình An phân tích: "Chắc là vì sự xuất hiện của Tạ Hoành Tổ đã khiến tình cảm của bọn họ nhanh chóng tâng lên nên xem như lập công chuộc tội." Dương Kha nghe xong gần như muốn vào chùa thắp hương cúng bái.

Mặc dù Chu Tỏa Tỏa không được chuyển đi nhưng Tạ Gia Nhân đã vui vẻ ký hợp đồng với Tinh Ngôn để cung cấp máy điều hòa không khí với giá ưu đãi đặc biệt, dù sao thì Tạ Hoành Tổ cũng không còn quấn quýt si mê Chu Tỏa Tỏa nữa nên bà ta có thể sắp xếp để Tạ Hoành Tổ ở bên con gái nhà họ Triệu.

Diệp Cẩn Ngôn và Chu Tỏa Tỏa ở bên nhau, nhưng trên thực tế, ngoài việc cho nhân viên Tinh Ngôn có chuyện nói trong giờ rãnh rỗi, cũng không có ảnh hưởng gì lớn. Cũng không biết có phải để giảm bớt sự chú ý cho chuyện tình của Chủ tịch hay không nhưng mối tình giữa giám đốc thiết kế và giám đốc tài chính cũng bị vạch trần, thế là hai cặp đôi trở thành chủ đề chính của các cuộc buôn chuyện với đông nghiệp khi đang nghĩ trưa, họp mặt đồng nghiệp.

Tất cả những điều này chỉ ảnh hưởng đến một người: Phạm Kim Cương. Một ngày nọ, trong giờ nghỉ trưa, anh thở dài đến văn phòng của Diệp Đình An, cầm trên tay hai hộp sushi. Diệp Đình An đang bận vẽ bản thiết kế, miễn cưỡng trò chuyện với Phạm Kim Cương vì mục đích ăn sushi: "Sao vậy?"

Phạm Kim Cương thở dài trước khi nói: "Anh Diệp đã thay đổi."

"Nào có? Thấy vẫn như cũ mà."

Phạm Kim Cương lại thở dài: "Bây giờ anh ấy khi không làm việc cũng không xem video ngắn nữa, lúc rảnh rỗi thì trả lời tin nhắn của Chu Tỏa Tỏa. Trong giờ nghỉ trưa, bất cứ khi nào có mặt ở công ty, anh ấy nhất định sẽ đi ăn cùng Tỏa Tỏa và anh ấy còn kêu anh giúp Tỏa Tỏa mua bữa trưa."

Diệp Đình An nuốt miếng sushi trong miệng: "Này không phải rất tốt sao? Chẳng phải chúng ta luôn muốn tác hợp hai người họ với nhau sao? Bây giờ họ ngọt ngào như vậy, anh ngược lại không vui?"

"Anh không phải không vui, chỉ là anh không quen thôi. Cậu không thấy cách anh ấy nhìn Chu Tỏa Tỏa và giọng điệu trong lời nói của anh ấy sao..."

"Anh ghen à?"

"Anh không có."

"Anh vẫn nói là anh không có tình cảm với chú em à?"

"Anh thực sự không có!"

"Trông anh giống khuê phòng oán phụ."

"Anh thực sự không phải! Anh chỉ không quen thôi. Anh chỉ không quen, cậu biết không?" Diệp Đình An từ chối tranh luận với Phạm Kim Cương vì sushi. Phạm Kim Cương hỏi, "Cậu có nghĩ anh Diệp sẽ kết hôn với Chu Tỏa Tỏa không?" Diệp Đình An vừa ăn vừa nói: "Để em nói cho anh biết, thì ra chú em cũng đã mơ về Chu Tỏa Tỏa, chú ấy đã mơ trong 30 năm. Bây giờ họ đã ở bên nhau, chú ấy sao có thể không cưới cô ấy được? Em nghĩ chú ấy chỉ đang đợi thời điểm thích hợp mà thôi."

"Không thể nào, thần bí như vậy." Phạm Kim Cương vẻ mặt không thể tin nổi. Diệp Đình An nói: "Rất nhanh, em sẽ có một người dì." Anh hạ giọng: "Hơn nữa, em nghĩ một số bộ phận của chú ấy chắc sẽ không có vấn đề gì, chẳng bao lâu nữa em cũng sẽ có em họ."

"Hả? Sao cậu biết?"

"Trực giác, trực giác của đàn ông." Sau đó, anh nói với Phạm Kim Cương chuyện đã nghe trong quán trọ ở Nam Tầm: "Anh không được nói cho người khác biết, ai cũng không được nói, một khi tin tức lộ ra, em sẽ nói cho người khác biết anh thầm mến chú em."

"Này, cậu có thể bớt nói vớ vẩn được không?"

"Nếu cậu không nói với anh thì không có chuyện gì." Phạm Kim Cương nhìn Diệp Đình An thở dài, gặp được hai chú cháu này, thật sự là vận mệnh của anh.

Chu Tỏa Tỏa cũng cảm thấy khoảng thời gian này rất ngọt ngào, ngoại trừ việc cô hơi bận công việc, nhưng dù có làm việc muộn thế nào thì Diệp Cẩn Ngôn cũng sẽ đưa cô về nhà. Nếu có thời gian, Diệp Cẩn Ngôn sẽ cùng cô đi làm, hẹn hò, tan làm cùng cô ăn tối, cùng cô đi mua sắm, xem phim và nắm tay cô khi ra ngoài. Hết thẩy làm cho Chu Tỏa Tỏa cảm thấy Diệp Cẩn Ngôn rất coi trọng cô và yêu thương cô. Nhưng hai người còn chưa đi tới bước cuối cùng, Diệp Cẩn Ngôn tựa hồ còn chưa hoàn toàn chuẩn bị xong.

Đêm hôm đó, các quản lý cấp cao của bộ phận thiết kế và Chu Tỏa Tỏa đang họp tại văn phòng của Diệp Đình An, họp đến một nửa, Diệp Đình An nhận được tin nhắn của Diệp Cẩn Ngôn: "Còn chưa thả người?" Diệp Đình An nhìn Chu Tỏa Tỏa, có chút ngơ ngác, cuối cùng cũng hiểu tại sao Phạm Kim Cương lại nói Diệp Cẩn Ngôn đã thay đổi. Ở công việc trước đây, khi bộ phận thiết kế làm chết làm sống, không thấy ai hỏi tại sao không tan làm, hiện giờ cuộc họp hơi muộn chút thì có người yêu cầu thả người. Anh hắng giọng: "Tôi nghĩ mọi người đều mệt rồi, nên hôm nay chỉ đến đây thôi." Tất cả các nhà thiết kế ngay lập tức reo hò. Chu Tỏa Tỏa một bên thu thập tài liệu, một bên nói với Diệp Đình An: "Anh có cần tôi làm gì nữa không?" Đúng lúc đó Diệp Cẩn Ngôn bước vào, Diệp Đình An cười: "Không cần, tôi tự làm được." Diệp Cẩn ngôn không nói với cháu trai một lời nào, sau khi Chu Tỏa Tỏa dọn dẹp xong, anh liền mang cô đi. Diệp Đình An không khỏi phàn nàn: "Từ nay quân vương bất tảo triều..."

Trong thang máy chỉ có hai người là Diệp Cẩn Ngôn và Chu Tỏa Tỏa, Diệp Cẩn Ngôn kéo Chu Tỏa Tỏa vào lòng: "Em bận à?" Chu Tỏa Tỏa gật đầu: "Cả Đình An và em đều muốn hoàn thành thiết kế biệt thự thủy trấn càng sớm càng tốt." Diệp Cẩn Ngôn nói: "Không cần gấp, anh còn đang suy nghĩ làm sao thuyết phục ban giám đốc, muộn một chút cũng không sao."

Chu Tỏa Tỏa nhìn anh: "Nhưng em muốn hoàn thành nó càng sớm càng tốt." Diệp Đình An nói sinh nhật của Diệp Cẩn Ngôn sắp đến, và Chu Tỏa Tỏa muốn tặng thiết kế này cho anh như một món quà sinh nhật. Diệp Cẩn Ngôn hôn lên môi cô trước khi thang máy mở cửa: "Dù sốt ruột hoàn thành công việc đến đâu cũng phải bảo trọng thân thể." Chu Tỏa Tỏa cười nói: "Không phải anh giám sát em sao?"

Diệp Cẩn Ngôn đưa Chu Tỏa Tỏa đến trước cửa nhà cô, Chu Tỏa Tỏa hỏi: "Anh có muốn vào nhà không?"

Diệp Cẩn Ngôn gật đầu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net