NGƯỜI TRONG MỘNG - CHƯƠNG 55 ( HOÀN CHÍNH VĂN )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tỏa Tỏa, em gả cho anh được không?"
___________________________________

Dự án biệt thủy ở thủy trấn tiến triển không mấy thuận lợi, chủ yếu là do ban giám đốc cảm thấy chi phí quá cao, không kiếm được tiền, Diệp Cẩn Ngôn bất lực, Diệp Đình An và Chu Tỏa Tỏa cũng thất vọng. Cuối cùng, Diệp Cẩn Ngôn nói có lẽ thời cơ vẫn chưa đến và dự án biệt thự thủy trấn phải gác lại. Nhưng mọi người đều biết, Diệp Cẩn Ngôn rất coi trọng kế hoạch này, đặc biệt là thư viện trong biệt thự thủy trấn. Chu Tỏa Tỏa cũng buồn bã, dự án này có thể coi là minh chứng cho tình yêu giữa cô và Diệp Cẩn Ngôn từ mơ hồ đến thành quả, nếu có thể hoàn thành, chắc chắn nó sẽ rất quan trọng trong lòng cô và Diệp Cẩn Ngôn. Nhưng chỉ cần ban giám đốc không chấp thuận thì không ai có thể làm gì được.

Cứ như vậy lại mấy tháng trôi qua, Diệp Cẩn Ngôn và Chu Tỏa Tỏa đều ở trạng thái nửa sống chung, có lúc Chu Tỏa Tỏa có khi đến nhà Diệp Cẩn Ngôn nghỉ qua đêm, có lúc Diệp Cẩn Ngôn lại đến nhà Chu Tỏa Tỏa qua đêm. Trên thực tế, Diệp Cẩn Ngôn muốn hỏi Chu Tỏa Tỏa xem cô có muốn chuyển đến sống cùng anh không, anh luôn cảm thấy tòa nhà Chu Tỏa Tỏa ở hơi cũ, không an toàn lắm, cũng cách xa khu dân cư, công ty và nhà của anh. Trong trường hợp cô có chuyện gì xảy ra, anh có đến đó có kịp không? Có thể đến quá muộn khi có chuyện vội vàng.

Sau đó anh nói với Diệp Đình An về vấn đề này, anh cảm thấy thảo luận vấn đề này với Diệp Đình An cũng không có vấn đề gì. Diệp Đình An nói: "Loại chuyện này không phải nhanh hay chậm, chỉ cần thời cơ đến thì sẽ ổn thôi. Có những người mới gặp nhau mấy ngày đã kết hôn chớp choáng, sống chung không phải là một vấn đề lớn. Chỉ cần chú và cô ấy đều nghĩ như vậy thì sẽ ổn thôi?”

“Vậy nếu cô ấy không muốn thì sao?”

"Chú còn lo lắng chưa kịp hỏi thì đã bị từ chối. Có phải chú suy nghĩ nhiều rồi không?" Diệp Cẩn Ngôn im lặng. Diệp Cẩn Ngôn nói tiếp: "Có lẽ cô ấy cũng muốn sống cùng chú đó?"

"Cháu nghĩ như vậy?"

Diệp Đình An gật đầu: "Con nghĩ hai người... khá phiền phức." Sau đó anh nhận được một cái lườm từ Diệp Cẩn Ngôn, Diệp Đình An nhún nhún vai: “Nếu thật sự bị từ chối thì đợi lần sau rồi nhắc lại, một ngày nào đó cô ấy cũng sẽ đồng ý, nếu không đồng ý thì cứ nói thẳng bây giờ chú muốn kết hôn, dù sao cũng đã ở bên nhau được hơn nửa năm rồi."

Diệp Cẩn Ngôn nhìn Diệp Đình An và hỏi: "Vậy tại sao cháu và Dịch Hàm không sống cùng nhau?" Diệp Đình An bất lực dang tay: "Cô ấy không đồng ý."

“Còn hôn nhân thì sao?”

“Cô ấy cũng không đồng ý.” Diệp Cẩn Ngôn bỗng nhiên cảm thấy, hành trình tình cảm của Diệp Đình An tựa hồ so với anh càng khó khăn hơn rất nhiều.

"Quan hệ của Dịch Hàm và con khác với quan hệ giữa chú và Tỏa Tỏa, con nghĩ nếu chú nói với Tỏa Tỏa chú muốn sống chung với cô ấy, cô ấy chắc chắn sẽ đồng ý."

Diệp Cẩn Ngôn mím môi không nói gì, Diệp Đình An nhìn anh ta: "Chú không dám nói phải không?" Diệp Cẩn Ngôn vẫn không lên tiếng, Diệp Đình An nói: “Chuyện như vậy chú phải tự mình nói ra, chú nghĩ đi sau này chú muốn cầu hôn cô ấy còn phải tìm người giúp đỡ sao? Diệp Cẩn Ngôn gật đầu: “Chú biết.” Diệp Đình An có chút khó hiểu, cũng không phải là Diệp Cẩn Ngôn chưa từng yêu, vì sao lại phiền toái như vậy? Nhưng có lẽ vì trân trọng và quan tâm quá nhiều nên thận trọng, sợ mình có thể mắc sai lầm. Anh không khỏi hỏi: “Chú, nói cho con biết đi, bố mẹ con, có phải mẹ con theo đuổi bố con không?”

Diệp Cẩn Ngôn nhớ lại: “Chú không biết rõ cha mẹ con, chỉ biết là mẹ con chủ động.” Diệp Đình An nghĩ: Đây có phải là gia đình truyền thừa không? Sau này em họ anh sinh ra, anh nhất định phải giúp  em họ sửa lại suy nghĩ này, nếu sau này có con cũng phải dạy dỗ nó thật tốt, nếu không anh sợ mình sẽ không có cháu.

Sau đó, Diệp Cẩn Ngôn ôm Chu Tỏa Tỏa tập thể dục trên giường và hỏi cô có muốn chuyển đến sống cùng anh không, Chu Tỏa Tỏa sẵn sàng đồng ý, và Diệp Cẩn Ngôn cũng cảm thấy việc chủ động không khó.

Hai năm sau, cộng đồng xanh được xây dựng và bán chạy, danh tiếng của Diệp Đình An ở Tinh Ngôn ngày càng lớn, anh cầu hôn Tần Dịch Hàm, Tần Dịch Hàm cuối cùng cũng gật đầu đồng ý, tuy nhiên, đôi vợ chồng trẻ không muốn tốn nhiều tiền tổ chức tiệc cưới, gia trưởng cũng không phản đối nên đi đăng ký kết hôn. Sau khi chụp ảnh cưới và kết thúc tuần trăng mật, mọi chuyện coi như xong.

Trước khi hai người đi hưởng tuần trăng mật, Diệp Cẩn Ngôn đã nói với Diệp Cẩn Ngôn: "Con và Dịch Hàm đều muốn có một đứa con sau hai năm kết hôn. Nếu chú không cho con một đứa em họ, con của con sẽ gọi là ai đó nhỏ tuổi hơn bằng chú đó."

Trên thực tế, trong ba năm ở bên nhau với Chu Tỏa Tỏa, mối quan hệ của họ không ngừng phát triển, Diệp Cẩn Ngôn  cũng đang cân nhắc việc cầu hôn Chu Tỏa Tỏa, dù anh có nhiều cách để kiếm tiền trong kinh doanh, nhưng anh thực sự không có nhiều ý tưởng như Diệp Đình An trong quan hệ tình cảm. Biết được tâm tư của Diệp Cẩn Ngôn, Diệp Đình An nói: "Chỉ cần chú nguyện ý, con có thể nghĩ ra biện pháp."

Trong tuần trăng mật, Diệp Đình An đã gửi email cho Diệp Cẩn Ngôn, yêu cầu anh ta mua một chiếc nhẫn, kiểm tra xem đeo chiếc nhẫn cỡ nào và phong cách như thế nào, còn đính kèm một bài hát và bản nhạc piano, đồng thời để lại lời nhắn: Chú tậy luyện tập bài hát này một cách cẩn thận.

Sau khi Diệp Đình An trở về sau tuần trăng mật, anh phát hiện ra Diệp Cẩn Ngôn thực sự đã làm tất cả những gì anh bảo làm, vì vậy anh đã liên thủ với Tần Dịch Hàm để nói chuyện riêng dưới danh nghĩa công việc, để Tần Dịch Hàm và Tỏa Tỏa làm việc liên tục ở bên nhau hai tuần, về nhà, Diệp Đình An cùng Diệp Cẩn Ngôn ở lại công ty luyện tập bài hát.

Vào một buổi chiều cuối tuần bình thường, Chu Tỏa Tỏa nấu một bữa trưa khá phong phú và mời Diệp Đình An, vợ anh ấy và Phạm Kim Cương đến nhà anh dùng bữa cơm.

Mấy năm nay, cô và Diệp Đình An thường xuyên thi tài nấu nướng, cuối tuần hai người thay phiên nhau nấu ăn, đãi Diệp Cẩn Ngôn và Tần Dịch Hàm, những người không biết nấu ăn một bữa tiệc, và Phạm Kim Cương thường là khách của họ.

Trước khi ăn, Diệp Đình An nói: "Hay là chúng ta biểu diễn một chút trước khi ăn nhé? Gần đây tôi mới học một bản piano, mọi người có thể cho tôi một lời khuyên không?" Diệp Đình An có rất nhiều ý tưởng, mọi người đã từ lâu đã quen nên mọi người đều đồng ý.

Sau khi Diệp Đình An chơi xong một bản nhạc, Diệp Cẩn Ngôn nói: "Tôi... tôi mới học một bản nhạc gần đây." Sau đó Phạm Kim Cương hét lên: "Anh Diệp có muốn chơi một bài piano không? Em đã lâu chưa nghe anh chơi piano."

Vì thế Diệp Cẩn Ngôn có chút khẩn trương ngồi trước đàn, hắng giọng hít một hơi thật sâu, Diệp Đình An nhanh chóng lấy điện thoại ra quay video. Sau đó Chu Tỏa Tỏa nghe thấy Diệp Cẩn Ngôn đàn và hát:

Ngoài cửa sổ bắt đầu mưa phùn và mây che phủ các vì sao
Đêm khuya rồi anh vẫn buồn ngủ, nghĩ về em nhiều lần

Tiếng đồng hồ tích tắc như đang nói anh yêu em
Xoay người từ hai giờ, ba giờ đến sáu giờ, tôi rất nóng lòng được gặp em sớm.

Khoảng cách hạnh phúc dù có xa ngàn cây số, trong mắt em chính là dũng khí anh mong muốn
Bay từ Nam Cực đến Bắc Cực, Nam Kinh đến Bắc Kinh, nụ cười của bạn còn đẹp hơn những cảnh đẹp đó
Chúng ta đã hẹn hò và đã hứa rằng anh sẽ yêu em một cách ngu ngốc và tốt đẹp.
Họ của em cộng với họ của anh, chúng ta sẽ luôn bên nhau Những cái ôm đáng giá hơn ngàn lời nói.

Sau khi Ye Diệp Cẩn Ngôn chơi xong bản nhạc, anh nhìn Chu Tỏa Tỏa, sau đó bước tới trước mặt Chu Tỏa Tỏa, lấy hộp nhẫn ra và hỏi: "Tỏa Tỏa, em gả cho anh được không?"

Chu Tỏa Tỏa nhìn Diệp Cẩn Ngôn với đôi mắt đẫm lệ, cô tự nhiên sẵn lòng, nhưng vẫn dè dặt nói: "Anh không có hoa, cũng không quỳ xuống cầu hôn."

Lúc này, Phạm Kim Cương không biết từ đâu lấy ra một bó hoa đưa cho Diệp Cẩn Ngôn, sau khi nhận hoa, Diệp Cẩn Ngôn quỳ xuống bằng một đầu gối có chút lo lắng, nhìn Chu Tỏa Tỏa và nói: "Anh đã mua nhẫn, hoa và quỳ xuống. Tỏa Tỏa, em gả cho anh nhé?"

Chu Tỏa Tỏa nhìn Diệp Cẩn Ngôn đang quỳ trước mặt mình, mỉm cười gật đầu, những giọt nước mắt hạnh phúc và cảm động rơi xuống. Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười đeo chiếc nhẫn vào ngón tay của Chu Tỏa Tỏa, rồi hôn lên môi Chu Tỏa Tỏa. Trước mặt Diệp Đình An và những người khác, Chu Tỏa Tỏa cảm thấy có chút xấu hổ, sau khi hôn, cô vùi mặt vào trong ngực Diệp Cẩn Ngôn, không dám nhìn người khác. Diệp Đình An reo hò: "Bây giờ! Tôi có một người dì rồi!"

Khi kết hôn, Diệp Cẩn Ngôn cuối cùng cũng gặp được bố mẹ vợ, hai người đều rất cởi mở và không hề quan tâm đến việc Diệp Cẩn Ngôn nhỏ hơn họ mấy tuổi. Thì ra Tỏa Tỏa đã từng kể cho họ nghe về giấc mơ của cô khi còn học cấp hai. Cha mẹ của Tỏa Tỏa cũng là những người lãng mạn, mặc dù không biết liệu con gái có gặp được người trong giấc mơ hay không nhưng họ đã thầm đồng ý chỉ cần Tỏa Tỏa thích là được, họ sẽ ở bên cô ấy, sẽ không can thiệp. Nhìn thấy Diệp Cẩn Ngôn quan tâm đến Tỏa Tỏa như vậy, Tỏa Tỏa trong vài năm qua chưa bao giờ phải chịu bất bình nào, trong lòng họ cũng cảm thấy nhẹ nhõm và vui vẻ. Sau khi kết hôn, Diệp Cẩn Ngôn và Chu Tỏa Tỏa đã nỗ lực tạo ra con người, nhưng kế hoạch không thể theo kịp những thay đổi, Tần Dịch Hàm vẫn có thai trước Chu Tỏa Tỏa, mặc dù Diệp Cẩn Ngôn rất tài năng nhưng dù sao Diệp Đình An có lợi thế là trẻ hơn anh.

Diệp Cẩn Ngôn đã rất phấn khích khi biết Tỏa Tỏa có thai và bắt đầu nghĩ xem nên đặt tên gì cho đứa trẻ, tuy nhiên, Diệp Đình An, người sắp làm cha trong hai tháng nữa, lại không để tâm đến việc đặt tên. Theo anh ta, không biết là nam hay nữ, nên không biết đặt tên gì, Diệp Cẩn Ngôn nhìn anh ta: “Cháu không thể nghĩ ra một vài cái tên để đặt cho con trai hoặc con gái sao?”

Diệp Đình An chớp mắt: "Nếu chúng sinh đôi thì sao?" Diệp Cẩn Ngôn trợn mắt và phớt lờ anh ta. Diệp Đình An hỏi: "Chú đã quyết định được tên chưa?"

Diệp Cẩn Ngôn lắc đầu: "Theo gia phả, thế hệ của cháu tên là 'Đình'." Diệp Đình An cười đùa nói: "Vậy gọi là 'Diệp Đình Hảo', con là 'An' em họ là 'Hảo', bình yên."

“Cháu có thấy hơi tầm thường quá không?”

Sau đó Diệp Đình An bắt đầu nói đùa: "Hay đặt tên là 'Diệp Đình Quang', 'Diệp Đình Hiệp', 'Diệp Đình Bân', 'Diệp Đình Sảng'..." Diệp Cẩn Ngôn trực tiếp lấy một cuốn sách từ trong tủ ra bàn và ném nó vào anh ta. Diệp Đình An vội vàng né tránh, hỏi: "Vậy con trai con thuộc thế hệ nào?"

Diệp Cẩn Ngôn nói: "Thế hệ có chữ 'Chấn'."

Diệp Đình An nhướng mày: "À, dễ thôi, cứ gọi là 'Diệp Chấn'." Diệp Cẩn Ngôn chết lặng nhìn Diệp Đình An, anh chỉ có thể cầu nguyện cho con của Diệp Đình An rằng mẹ sẽ kiên quyết phản đối cách đặt tên kỳ quái của cha.

Tần Dịch Hàm và Chu Tỏa Tỏa đều sinh được con trai, Diệp Đình An đặt tên con trai mình là "Diệp Chấn Lãng", hy vọng cậu bé sẽ vui vẻ và lạc quan, còn Diệp Cẩn Ngôn đặt tên đứa trẻ là "Diệp Đình Nghị", nghĩa là cậu sẽ có kiên trì vượt qua dù gặp phải chuyện gì. Diệp Đình An nhìn cái tên, nói: "Sau này bị lão sư phạt viết tên, em họ sẽ hận chết chú."

Khi Diệp Đình Nghị được một tháng tuổi, Điệp Đình An đã thuyết phục được ban giám đốc phê duyệt dự án biệt thự thủy trấn. Cộng đồng xanh bán chạy, Tinh Ngôn kiếm được nhiều tiền, ban giám đốc cũng đầy tiền, họ đều công nhận năng lực của Diệp Đình An nên không còn cản trở biệt thự thủy trấn do Diệp Cẩn Ngôn lãnh đạo và Diệp Đình An thiết kế nữa, và thư viện cuối cùng đã được xây dựng, Diệp Đình An nói với Diệp Cẩn Ngôn: "Khi chú kết hôn, con không đưa cho chú bất cứ thứ gì, và con cũng nghĩ chú cũng không cần gì. Đây có thể coi là quà trọn tháng cho em họ của con."

Chấn Lãng và Đình Nghị dần dần lớn lên, khi Chấn Lãng đang học nói, cậu bé chỉ vào Đình Nghị và gọi là em trai, Diệp Đình An nói: "Em ấy là chú, chú, chú, không phải em trai." Nhưng Chấn Lãng vẫn nhất quyết gọi là em trai. Chu Tỏa Tỏa nói đứa bé vốn từ có hạn nên lớn lên chút thì có thể sửa lại. Nhưng Diệp Đình An lại không nghĩ như vậy, nói rằng Chấn Lãng ngày nào cũng nghe anh gọi Diệp Cẩn Ngôn là chú, có thể hay không cũng gọi Diệp Cẩn Ngôn là chú?

Khi Đình Nghị học nói, cậu bé đã đi theo Chấn Lãng gọi là anh trai. Diệp Đình An nói với Diệp Cẩn Ngôn: "Nhìn đi, con đã bảo chú nên sớm sinh con, bây giờ con trai chú gọi con trai con là anh trai, vậy con chẳng phải cũng thế hệ với con trai con sao?"

Diệp Cẩn Ngôn nói: “Đình Nghị gọi cháu là chú, cháu cùng chú cùng thế hệ.”

“Đây không phải là cách tính thâm niên…”

“Lớn lên chúng sẽ biết…”

“Nếu không biết thì sao?”

"Hai đứa bé không ngu ngốc."

Mọi thứ đang phát triển theo hướng tốt nhất.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net