Lưu Manh Kiếm Khánh 56-73

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LƯU MANH KIẾM KHÁCH

Chương 56 - Ma nữ trốn thoát , Ngộ thượng thục nữ

Dịch: X_GDesign

Nguồn: hoanguyettaodan.org

Do bởi Quang Minh Bạch Vũ Vương, Liệt Diễm Tiêu Phong Vương, Tật Phong Lang Vương đã trở thành ma sủng của Tư Lược Đoàn, vì thế ba loại ma thú Quang Minh bạch vũ điêu, Liệt Diễm tiêu phong mã, tật phong cự lang còn lại đều ngoan ngoãn ở sơn động đằng sau sơn cốc. U Nguyệt nhi từ khi biết được Quang Minh bạch vũ điêu còn lại bị bắt về được nuôi dưỡng đằng sau sơn động, trong đầu liền nảy ra một ý nghĩ muốn cùng quang minh bạch vũ điêu lập thiêm ước, rồi sắp xếp kế hoạch cưỡi điêu trốn đi. Bởi vì nàng phát hiện vô luận chính mình dùng cách nào để lấy lòng cầm thú nam tước, hắn vẫn luôn còn cảnh giác đối với nàng, căn bản không tín nhiệm nàng! Cho nên nàng không muốn ở lại tiếp tục lấy lòng. Trước tiên nàng chuẩn bị trốn thoát miệng hổ, sau đó về Hắc Ám giáo đường thỉnh giáo hoàng tự phái người đến cướp lấy Hắc Ám ma kiếm, vì nàng báo thù. Mặc dù thân thể hắc ám trời sanh cùng Quang Minh bạch vũ điêu lập thiêm ước, sẽ làm cho thực lực chủ phó song phương sẽ giảm đi, nhưng bản thân nàng lại không có thực lực, căn bản không quan tâm điểm ấy, khả năng chạy trốn mới là đều quan trọng nhất! Tính tình Lộ Lộ thật sự rất tốt, đối với người nào chưa bao giờ nổi nóng. Mặc dù Diệp Phong để cho nàng coi giữ U Nguyệt Nhi, nhưng cho tới bây giờ nàng vẫn không gây khó khăn cho U Nguyệt Nhi. Để cho U Nguyệt Nhi thân mật tới gần nàng lấy lòng, nhằm tìm hiểu về thói quen và tính cách của nàng. Lộ Lộ rất thích tự mình lo lắng cuộc sống hàng ngày của thiếu gia. U Nguyệt Nhi gần đây bắt đầu hiểu rõ Lộ Lộ mỗi lần bận rộn lo cho cầm thú nam tước, là lúc không chú ý chính mình. Nàng mang theo thức ăn lấy được tới sơn động nuôi dưỡng Quang Minh bạch vũ điêu, tìm cách làm thân với bọn điêu. Đêm qua, cầm thú nam tước mang theo bốn trung đội chủ lực của Tư Lược Đoàn, chống cự lại trận tập kích của Uy Liêm Thương Đoàn. Lộ Lộ và Tĩnh Hương tương đối lo lắng, không thể ngủ yên. U Nguyệt Nhi liền nhân cơ hội này liền mời Tĩnh Hương tới thụ ốc mà nàng cùng cầm thú Nam Tước và Lộ Lộ ở. Lộ Lộ đang cùng Tĩnh Hương nói chuyện này chuyện kia. Trong khi nhị nữ không chú ý, nàng liền lấy lọ cực lạc tiêu hồn thủy ở đầu giường cầm thú nam tước, rồi hòa vào trong nước trà. Sau đó nàng dựa vào lý do trời sáng cần uống trà để tỉnh táo, nên mời nhị nữ uống. Dược tính cực lạc tiêu hồn thủy vừa lên, lập tức sẽ dục hỏa phân thân không thể tự kềm chế, hơn nữa toàn thân vô lực. Lộ Lộ và Tĩnh Hương cảm giác có chút khác thường, không biết được chuyện gì đã xảy ra. Đôi mắt mơ màng chỉ nhìn thấy U Nguyệt Nhi dùng gậy đập vào đầu mình, rồi ngã xuống mê mang. Trên đường trở về Hắc Ám giáo đường cần ăn uống và nghỉ ngơi, U Nguyệt Nhi vui mừng khi kế hoạch khởi đầu thành công. Nhìn nhị nữ ôm nhau trên giường, biết rõ Lộ Lộ trên người không có tiền, từ túi áo giữa của Tĩnh Hương lấy được mười đồng tiền vàng, cùng với số thức ăn đã bí mật lấy được. Nàng lừa được bọn họ rồi rời khỏi thụ ốc, thừa dịp bốn gã bạch lang kỵ sĩ trong cốc đổi ca trực với bạch lang kỵ sĩ ngoài cốc, lặng lẽ lẽn tới sơn động đằng sau sơn cốc chứa bạch vũ điêu. Nàng lập khế ước chủ phó với một con bạch vũ điêu thân nhất, nhân lúc không ai phát hiện, liền trong lòng vui mừng rồi nhanh chóng bay ra khỏi Hồ Lô sơn cốc! Cùng lúc đó, phía chân trời đã bắt đầu có những tia sáng yếu ớt, U Nguyệt Nhi đã bay đi không bao lâu, Diệp Phong cưỡi chiến mã thống lãnh bốn trung đội chủ lực đang mang theo trang bị thu hoạch được, nặng nề về tới sơn cốc ! Tây Khoa cùng đồng bọn của hắn bị Khải Đặc giết, rồi đem ném vào trong biển lửa ở Ốc Mễ sâm lâm! Lạp Phỉ Nhĩ, Ai Đức, Ba Nhĩ cùng với bọn ải nhân Lạc Tư nghe được tiếng tru cao hứng của bạch lang kỵ sĩ, hấp tấp mặc y phụ rồi chạy ra nghênh đó. Bọn họ thấy đoàn trường đại nhân cưỡi chiến mã trở về, còn mang theo nhiều cương thiết chế trọng trang bị như vậy, rối rít cao hứng hỗ trợ chuyển vào phía sau sơn cốc! Kỳ quái? Lộ Lộ hôm nay như thế nào không đợi ta? Chắc là đang ngủ? Diệp Phong nhìn thấy mọi người bận rộn, không có nhìn thấy Lộ Lộ cảm giác có chút kỳ quái. Bởi vì bình thường hắn xuất ngoại chiến tranh, sau khi về cốc Lộ Lộ nhất định dẫn đầu chạy ra xem xét hắn có bị thương hay không! Phỏng chừng Lộ Lộ nàng quá mệt mỏi đang ngủ. Diệp Phong nhớ lại Lộ Lộ mỗi lần chạy đến bên cạnh chính mình lo lắng xem xét với thái độ quan tâm, không nhịn được, lộ ra mỉm cười hạnh phúc. Rồi hắn ra lệnh cho bọn người Khải Đặc xử lý sự tình bên này, cuối cùng cất bước về thụ ốc của mình. Tuy nhiên khi hắn mới vừa vào thụ ốc thì đen thui không có ngọn đèn, đã nghe bên trong một âm thanh khiêu gợi. Bởi vì dược tính của cực lạc tiêu hồn thủy đang hành hạ Lộ Lộ và Tĩnh Hương, khiến hai nàng đã tỉnh giấc, nhưng không nhịn được dục hỏa cùng ôm nhau rên rỉ ở trên giuờng và vuốt ve đối phương. Ai nha? Chẳng lẻ Lộ Lộ và U Nguyệt Nhi không nhịn được dục hỏa? Bởi vì không có ánh đèn, gian thụ ốc tối thui, Diệp Phong chỉ biết là trên giường giữa chăn mềm là hai nữ nhân, vì vậy đương nhiên tưởng là Lộ Lộ và U Nguyệt Nhi. Hơn nữa âm thanh rên rỉ của Lộ Lộ trong trẻo rõ ràng, hoàn toàn làm lu mờ tiếng rên dịu dàng của Tĩnh Hương, vì thế hắn căn bản không có chú ý điểm khác thường ấy. "Hắc hắc, vậy Lộ Lộ bảo bối hôm nay lại có hứng thú, thiếu gia sẽ chìu theo ý nàng mà hảo hảo!" Lộ Lộ biểu hiện không nhịn được dục hỏa, chính lần đầu Diệp Phong thấy được, bẻn nở một nụ cười dâm đãng, nhanh chóng lên giường chui vào giữa trong chăn mềm. Nhị nữ đang bị cực lạc tiêu hồn thủy hành hạ không chịu đuợc, Lộ Lộ mơ màng nghe ra âm thanh thiếu gia của nàng, lập tức xích gần muốn cọ xát nhẹ nhàng cầu hoan. Tĩnh Hương tự nhiên cũng khó nhịn dục hỏa xích lại gần Diệp Phong. Nhị nữ đồng thời xích gần lại, Diệp Phong sảng khoái, mỉm cười xấu xa y phục của nhị nữ bị xé rách ngỗn ngang trong chăn mềm. Thân thể đặt ở giữa nhị nữ, hết thảy hai tay hắn trái phải ôm gọn bộ ngực nhị nữ, hung hăng xoa bóp. Chao ôi, bộ ngực của Nguyệt Nhi hình như lớn rất nhiều? Hắc hắc, cảm giác thật sảng khoái ...Tay phải Diệp Phong ôm trọn một bên ngực Tĩnh Hương, cảm giác đầy đặn to lớn, săn chắt mềm mại, thập phần thỏa mãng nên phát ra tiếng cười dâm, mà không có phát giác khác thường. Cả thân thể nằm trên thân người lỏa thể mềm mại của Tĩnh Hương, hai tay phân biệt mà nắn bóp bộ ngực, tận tình hưởng thụ nhục cảm. Miệng giữ chặt môi anh đào của Tĩnh Hương, nạy mở hàm răng, tham lam chọc cái lưỡi thơm tho trơn tru. Tĩnh Hương đột nhiên thân thể khao khát được vuốt ve, hoàn toàn mất đi lý trí, hai tay mềm mại ôm lấy cổ của Diệp Phong, hai đùi ngọc thon dài trắng nõn cặp vào hai bên hông hắn, cái lưỡi thơm tho nhiệt tình hưởng ứng cùng hắn! Thiếu gia đột nhiên không vuốt ve chính mình, Lộ Lộ nhất thời không nhịn được xích lại gần êm ái dẫn dụ. Diệp Phong phát giác Lộ Lộ xích lại gần, lập tức vươn cánh tay trái choàng lấy ôm nàng vào lồng ngực, ngẩng đầu cùng với nàng hôn hít, nuốt lấy cái lưỡi thơm tho. Tĩnh Hương mất đi cái miệng hôn, gắt gao quấn quít lấy Diệp Phong không tha. Môi anh đào cuống quít hôn hít trước ngực của hắn. Diệp Phong bị Tĩnh Hương hai chân quấn chặt vào hông, vừa vặn chân nàng hình thành tư thế nam trên nữ duới. Tay trái ôm Lộ Lộ hôn hít vuốt ve mạnh mẽ, tay phải dọc theo đùi đẹp thon dài bóng loáng của Tĩnh Hương, đụng đến ngọc đồn đầy đặng to lớn của nàng, bắt đầu xoa hưởng thụ nhục cảm cực độ, thập phần thỏa mãng, căn bản không có để ý điểm khác thường, hắc hắc cười dâm. Tiểu hòa thượng bên duới tà ác cứng cáp, với tư thế nam trên nữ duới, mãnh liệt tiến vào cấm địa của Tĩnh Hương. Diệp Phong khi hoan hỉ đối với U Nguyệt Nhi luôn luôn dũng mãnh. Nhưng mà lần này khi hắn vừa mới tiến vào lập tức có cảm giác không đúng, đồng thời một âm thanh kêu đau của Tĩnh Hương vang lên. Vì thế hắn hoàn toàn mới biết được duới thân mình không phải của U Nguyệt Nhi! Bởi vì U Nguyệt Nhi trưóc đã bị hắn phá thân, căn bản không có khả năng lại để cho hắn phá một lần nữa... "Trời, Nguyệt Nhi đang ở đâu? Bên duới ta là ai??" Diệp Phong nghi hoặc la lớn, nắm lấy tấm chăn ở trên người bị nạn xốc lên, thấy rõ duới thân tướng mạo của nàng ấy, nhất thời hai mắt trợn tròn, sợ hãi nhảy lên! Không thể nào? Tĩnh Hương như thế nào đã ở trên giường ta? Còn một bộ hình dáng không nhịn được dục hỏa? Chẳng lẻ ... Diệp Phong nhíu mày ngẫm nghĩ, đưa tay đến đầu giường sờ sờ, phát hiện lọ cực lạc tiêu hồn thủy quý báu bình thường dùng để du hí với U Nguyệt Nhi, cho nàng trợ hứng, đã biến mất. Trong lòng đoán rằng hẳn Tĩnh Hương và Lộ Lộ các nàng đã uống cực lạc tiêu hồn thủy, nên mới có thể trở nên bị dục hỏa kích thích. "Mẹ nó, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Nguyệt Nhi cái cô tiểu nương bì kia đang ở đâu? Sau khi Tĩnh Hương tỉnh lại không thể không liều mạng với ta?" Diệp Phong nhìn thấy vết máu đỏ trên giường, nghi hoặc nói thầm. Cảm giác sự tình không bình thường, muốn làm sáng tỏ càng nhanh càng tốt rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra các nàng. Nhị nữ uống cực lạc tiêu hồn thủy, muốn cho các nàng tỉnh lại dò hỏi tình huống đã qua, ngoại trừ chờ đợi, không thể cùng các nàng làm tình. Bây giờ lại chẳng biết U Nguyệt Nhi đi địa phương nào. Hắn vốn không có thời gian cùng nhị nữ làm tình, chỉ muốn tìm U Nguyệt Nhi trước!

LƯU MANH KIẾM KHÁCH

Chuơng 57 - thất trinh li khứ

Dịch: X_GDesign

Nguồn hoanguyettaodan.org

Nhanh chóng thoát khỏi sự dây dưa cầu hoan của nhị nữ, mặc xong y phục, điểm vào thụy huyệt các nàng, rời khỏi thục ốc, Diệp Phong mệnh lệnh toàn thể thành viên Tư Lược Đoàn tìm kiếm cả mọi nơi sơn cốc, mà cũng không có phát hiện tung tích của U Nguyệt Nhi. Đặc biệt bạch lang kỵ sĩ trực đêm hoàn toàn dứt khoát tỏ vẻ không thấy được U Nguyệt Nhi từ cốc khẩu đi ra ngoài, làm hắn cảm giác thập phần bối rối, không giải thích được nàng U Nguyệt Nhi bằng cách nào rời khỏi sơn cốc! Đến khi Kiệt Nã Tư phát hiện trong sơn động của Quang Minh bạch vũ điêu thiếu mất một con, Diệp Phong mới rõ ràng U Nguyệt Nhi nhất định đã cưỡi bạch vũ điêu bay ra khỏi sơn cốc. Nhưng hắn chẳng biết nàng bay đi nơi nào, căn bản không thể đuổi theo, trong lòng tức giận nghiếng răng. Hắc cũng không trách ai, chỉ có thể tự trách mình xem thường U Nguyệt Nhi.

Đa số thành viên Tư Lược Đoàn không rõ ràng lắm quan hệ của U Nguyệt Nhi và Diệp Phong, chỉ có bọn Khải Đặc biết U Nguyệt Nhi từ nô lệ trở thành thị nữ của Diệp Phong. Bọn họ thấy U Nguyệt Nhi luôn luôn quyến rũ lấy lòng Diệp Phong, nên tưởng rằng nàng đã bị chinh phục. Bây giờ đối với việc nàng đột nhiên trộm đi bạch vũ điêu để chạy trốn, cũng đều rất bối rối, không hiểu rõ quan hệ của Diệp Phong và nàng ta là như thế nào. Bất quá lại thấy Diệp Phong sắc mặt cực độ khó coi, không ai dám hỏi! U Nguyệt Nhi đào tẩu, chắc chắn sẽ về thông tri cho Hắc Ám giáo đường, tin tức ma tộc chí bảo Hắc Ám ma kiếm đang ở trong tay mình. Diệp Phong nghĩ vậy có cảm giác không tốt, hơn nữa vì vấn đề của Tĩnh Hương, mà tâm tình cực độ phiền muộn. Hắn trở lại thụ ốc, giải khai huyệt đạo của Lộ Lộ, không đành lòng để nàng chịu đựng dục hỏa hành hạ, giúp nàng phát tiết dục hỏa, chậm rãi khôi phục lý trí. Sau khi Lộ Lộ hoàn toàn tỉnh lại, cảm giác thân thể đột nhiên có điểm khác thường, kể lại cho thiếu gia việc U Nguyệt Nhi đánh ngất nàng và Tĩnh Hương. Biết được thiếu gia ngộ nhận Tĩnh Hương thành U Nguyệt Nhi, đã lấy trinh tiết của nàng ta, nàng lập tức lo lắng nước mắt chảy ra, hối hận: "Thiếu gia, xin lỗi, thiếp không có khả năng canh chừng U Nguyệt Nhi, lại hại chàng bây giờ không có cách nào để nói công đạo cùng phó đoàn trưởng Tĩnh Hương. Là thiếp không tốt ..."

"Mọi việc đã qua, không thể trách nàng chuyện này. U Nguyệt Nhi tiểu nương bì này rất giảo hoạt, tâm tư nàng căn bản không phải đối thủ của nàng ta." Diệp Phong ngồi ở trên giường liền ôm Lộ Lộ vào lồng ngực nhẹ giọng an ủi, ý bảo nàng mặc y phục vào cho khỏi bị cảm.

Lộ Lộ thấy thiếu gia không có một chút ý tứ khiển trách mình, tâm tình càng áy náy hơn. Nàng vừa mặc y phục vừa nhìn Tĩnh Hương bị điểm thụy huyệt đang nằm trên giường, hướng Diệp Phong dò hỏi: "Thiếu gia, sau khi phó đoàn trưởng Tĩnh Hương tỉnh lại sẽ tính làm sao?" "Không biết nữa, phỏng chừng sau khi nàng ta tỉnh lại sẽ muốn liều mạng với ta!" Diệp Phong hít một hơi từ cây Thanh sảng tiêu hồn, nhìn Tĩnh Hương nằm trong chăn mềm, bất đắc dĩ lắc đầu thở dài. Lộ Lộ nghe vậy trong tim lo lắng, đề nghị: "Thiếu gia, trước tiên hãy đợi cho thiếp giải thích cho phó đoàn trưởng Tĩnh Hương. Nàng ta cũng biết là U Nguyệt Nhi đánh mê chúng thiếp. Thiếp nói cho nàng ta rằng chàng tưởng nàng ta là U Nguyệt Nhi. Nàng ta hẳn là có thể tha thứ cho chàng!"

Ai, loại vấn đề này nàng tưởng dễ dàng như vậy sao. Diệp Phong trong lòng bất đắc dĩ thầm than Lộ Lộ rất đơn thuần. Bất quá cũng không biết phải làm thế nào để đối mặt sau khi Tĩnh Hương tỉnh lại, không thể làm gì khác hơn là gật đầu đồng ý để cho Lộ Lộ giải thích trước! Trái nguợc với phỏng đoán của Diệp Phong.

Sau khi Tĩnh Hương tỉnh lại, phát hiện toàn thân lỏa lồ của mình ở trên giường đoàn truởng, hạ thể có chút cảm giác đau đớn. Mặc dù nàng lập tức kinh ngạc phát ra tiếng êm ái, nhưng Lộ Lộ tại bên giường kiên nhẫn giải thích. Biết rõ sự việc đã trải qua, nhớ lại quả thật chính là nàng đã bị U Nguyệt Nhi đánh ngấy. Tuy tức giận Diệp Phong hoang dâm vô độ, không thấy rõ nàng là ai mà loạn lai. Nhưng cũng không có đi tìm hắn liều mạng, chỉ là ôm mền ở trên giường mà khóc. Không cách nào tiếp nhận sự thật đêm qua bị Diệp Phong vô lý hồ đồ cướp đi trinh tiết! Lộ Lộ nhìn thấy Tĩnh Hương thút thít, không ngừng khuyên bảo, nhưng không có bất cứ hiệu quả. Diệp Phong đang ở ngoài thụ ốc, nghe được tiếng khóc của Tĩnh Hương, cảm giác vô cùng đau đầu, chẳng biết sau này hắn làm sao đối mặt với Tĩnh Hương. Nếu Tĩnh Hương đi tìm Liên Na công chúa và Lao Nhĩ bệ hạ cáo trạng, nhất định hắn không có kết quả tốt!

Trong sơn cốc thành viên Tư Lược đoàn nghe được tiếng khóc của Tĩnh Hương tại trong phòng Diệp Phong, đa số đúng không rõ chuyện gì xảy ra cho nàng. Chỉ có Khải Đặc, Ai Đức, Ba Nhĩ ba tên bại hoại, đưa mắt nhìn nhau, mặt đầy tặc tiếu, có ý hiểu ngầm, âm thầm dị thường hâm mộ. Tĩnh Hương nhớ lại tâm tình phức tạp, khóc suốt nguyên một ngày. Tới đêm dưới sự khuyên bảo của Lộ Lộ, nàng mặc vào y phục rời khỏi thụ ốc, về tới chỗ ở của chính mình, thu thập đồ đạt chuẩn bị ngày mai rời khỏi Hồ Lô sơn cốc, trở về nước thỉnh bệ hạ thay đổi phó đoàn trưởng Tư Lược Đoàn, không muốn đối mặt với Diệp Phong! Tĩnh Hương không phải nguời nữ nhân không biết chuyện. Sự tình lần này quy kết lại thì U Nguyệt Nhi mới là nguời gây tội lỗi, không thể đổ lỗi Diệp Phong. Nhưng nàng và Diệp Phong không có nam nữ cảm tình, bây giờ bị Diệp Phong vô lý hồ đồ chiếm hữu. Nếu nói trong lòng không trách Diệp Phong, nàng căn bản không có khả năng, cho nên nàng không muốn lưu lại đối diện với Diệp Phong, thậm chí còn muốn không nhìn thấy hắn! Sáng sớm hôm sau, Diệp Phong nghĩ nác óc một đêm không có nghĩ ra bất cứ biện pháp giải quyết nào, đang cùng Lộ Lộ ăn bữa sáng. Kiểm tra lần nữa trang bị thu về của Tư Lược đoàn đêm qua chiếm đoạt, ghi vào trương mục, Tĩnh Hương mang theo hành trang đi vào thụ ốc, nhìn thấy ánh mắt phức tạp của Diệp Phong, " Lôi Ân đoàn trường, ta phải trở về nước gặp bệ hạ từ chức vụ phó đoàn trưởng, thỉnh ngài cho ta một con bạch vũ điêu. Mọi việc khi ta đảm nhân phó đoàn trưởng, sau khi về nước ta sẽ gặp bệ hạ bẩm báo!" Tĩnh Hương âm thanh rất khàn khàn, hai mắt rất đỏ, rõ ràng nàng ngày hôm qua đã khóc rất nhiều. Diệp Phong nghe nàng nói xong, xấu hổ nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của nàng, trong lòng tràn ngập hối hận, vốn định mở miệng giữ lại, thật sự tìm không được bất cứ cớ nào.

Trước mắt Diệp Phong có thể xử dụng lại cái này để giữ lại Tĩnh Hương, đó là mình sẽ chịu trách nhiệm với Tĩnh Hương. Nhưng từ ngày sống chung (chung nhà không chung giường) với nhau, mặt khác nàng chưa từng nói thích hắn. Vì thế hắn muốn chịu trách nhiệm cho việc này, thuần túy chỉ là trốn tránh. Điều này sẽ khiến quan hệ của bọn họ xấu thêm!

Bởi vậy, Diệp Phong đối diện với Tĩnh Hương chỉ có cách hối hận cười khổ. Lời xin lỗi bình thường hiện tại không có tác dụng, rồi cùng Lộ Lộ đi với Tĩnh Hương đến sơn động nuôi dưỡng bạch vũ điêu. Tĩnh Hương lựa một con bạch vũ điêu rồi thực hiện thiêm ước chủ phó, nhìn Diệp Phong một cái, nhưng không nói một lời nào, leo lên bạch vũ điêu rồi bay lên trời bay hướng về phía Mạt La đế quốc. Tuy nhiên, trong khi bay khỏi sơn cốc, chính bản thân nàng cũng chẳng biết vì sao, hai mắt đột nhiên không nhịn nước mắt được chảy ra! Trong sơn cốc mọi người đều thấy được phó đoàn trưởng Tĩnh Hương cưỡi điêu bay về hướng tây nam, tuy không giải thích được, vì sao có việc khó hiểu này. Bất quá ngày hôm qua nghe được tiếng khóc của phó đoàn trưởng Tĩnh Hương từ trong thụ ốc của đoàn trường đại nhân, kẻ ngu cũng biết nhất định sự tình không hay đã xảy ra. Cho dù là sự tình gì, nhìn vào sắc mặt khó coi của đoàn trường đại nhân, ai dám đi hỏi?!

"Ai, thế sự thật vô thường a ..."

Diệp Phong nhìn thấy trên bầu trời thấy Tĩnh Hương dần dần đi xa, tâm tình thập phần xuống thấp, lắc đầu thở dài một tiếng, ra vẻ như không có chuyệ gì rồi nhìn về phía Lộ Lộ bên cạnh, cười nói: "Cái bụng đói rồi, chúng ta trở về tiếp tục ăn cơm!"

Lộ Lộ nhìn thấy thiếu gia đột nhiên từ thái độ mất mác trở thành một bộ hình dáng không có việc gì, trong lòng biết thiếu gia đang ngụy trang. Nàng tự trách mình không để ý kỹ lương U Nguyệt Nhi, mới có thể hại thiếu gia như vậy, không nhịn được rất là áy náy. Nàng mỉm cười với thiếu gia, rồi cùng nhau trở lại nhà gổ!

LƯU MANH KIẾM KHÁCH

Chương 58 - Bạo sa cửu đầu hoàng, mỹ nhân Mộng Hinh

Dịch: Tân NDGHNTD

Nguồn: hoanguyettaodan.org

Quang Minh lịch năm 9719 tháng 1 ngày 10, tại ma lâm khủng bố ở Hỗn Loạn hoang nguyên, xuất hiện cửu giai ma thú biến chủng vương giả ngàn năm khó gặp, Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng, thống lãnh cực băng cự ô, liệt dương bất tử điểu, điện quang bôn lôi hạt, tiêu phong cự dực điêu, Quang Minh kim văn hổ, Hắc Ám ngạc giáp quy, sáu cửu giai ma thú siêu cấp cường hãn, dẫn đầu vô số ma thú lâu la chạy ra ma lâm khủng bố. Đối với tất cả sanh linh quanh chúng mà tiến hành huyết tẩy giết hại kinh thiên động địa! Bạo sa cửu đầu hoàng là biến chủ vương giả của bạo sa cửu đầu mãng, thân dài hơn một trăm hai mươi thước, chỗ nhỏ nhất cũng có đường kính đến bốn thước, toàn thân màu vàng kim, da cứng như là kim cương, có sức mạnh cự kỳ cường hãn. Nó lấy đầu ở giữa để làm chính, còn lại tám đầu là phụ, tất cả gần như phát ra thổ hệ ma pháp, có thể cùng vạn vật sanh linh nói chuyện với nhau. Ttinh thần lực của nó siêu việt hơn tất cả cửu giai ma thú! Trước đây Hỗn Loạn hoang nguyên đã có số lượng lớn ma thú tụ tập. Hôm nay bạo sa cửu đầu hoàng lại thống lãnh lục đại cửu giai ma thú ra khỏi ma lâm. Trong vòng hai ngày, bọn chúng tiến hành đồ sát tất cả thế lực gần quanh ma lâm khủng bố. Thế tiến thật mạnh mẽ không thể ngăn chặn, làm rung động cả Quang Minh đại lục. Thiết Huyết học viện, Huyết lang cường đạo đoàn, Mỹ nữ nô đãi đoàn, Tật phong cường đạo đoàn, vô luận thế lực lớn hay nhỏ ở Hỗn Loạn hoang nguyên, tất cả đều phải nhẫn nhịn từ bỏ cơ nghiệp hiện tại của mình, rồi hướng chung quanh tám nước mà đi sơ tán. Bởi vì thế công lần này của ma thú càng lúc càng mạnh mẽ, các thế lực ở Hỗn Loạn hoang nguyên căn bản không có thể chống trả được. Vốn phẫn nộ về việc Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn năm ngày trước đó đã hỏa thiêu bộ hạ của Bố Lỗ Tư - Uy Liêm, hắn tuyên bố sẽ bất chấp tất cả mà tìm Tư Lược đoàn để báo thù. Nhưng cũng phải điều động tất cả tư sản có thể mang đi, cắn răng rời khỏi Uy Liêm thương thành! Tổ chức cửu giai cấp ma thú thống lãnh vô số ma thú công kích tất cả sanh linh, mà nguyên nhân đằng sau đó rất mơ hồ. Bất quá, bây giờ căn bản không ai có tâm tư đi điều tra nguyên nhân này. Trước mắt việc giải quyết sự công kích của ma thú mới là vấn đề tối trọng nhất. Toàn bộ quốc vương tám nước trên đại lục hạ lệnh tu kiến những điểm phòng ngự tại biên cảnh với hoang nguyên, phái

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hiep #kiem
Ẩn QC