Khuất phục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Luyến Tình 1 – Chương 3 (3)

Lộc Hàm trừng to mắt quay đầu lại nhìn nam nhân đang cười tà ở sau lưng, không thể tin được hắn cũng dám tại lớp học đối với mình động tay động chân, nam nhân này thật sự là sắc lang a!

"Cầu ngươi đừng như vậy, sẽ bị phát hiện đấy!" Lộc Hàm nhỏ giọng cầu khẩn nói.

"Ngươi đừng lên tiếng chẳng phải OK rồi sao!" Ngô Thế Huân càng ngày càng được một tấc lại muốn tiến một thước, cứ vậy mà sờ lên ngực Lộc Hàm. Y để cho Lộc Hàm đến trường, bời vì cố ý muốn ở ngay tại lớp dạy dỗ cậu.

Lộc Hàm rất muốn phản kháng, nhưng mà lại sợ bị người ta phát hiện, đành phải yên lặng cắn răng nhẫn nại, con ngươi xinh đẹp nhiễm lên một tầng hơi nước vì xấu hổ và giận dữ.

Đồ buộc ngực của Lộc Hàm là được đặc chế, tay sờ lên dù thế nào cũng sẽ không cảm thấy có ngực. Ngô Thế Huân căn bản không cách nào để mà vân vê đôi vú mượt mà kia. Ngô Thế Huân nghĩ muốn cời nó ra, nhưng mà cái áo buộc ngực kia chế tác phi thường đặc biệt, cách nhiều lớp quần áo thế kia mà cời, dĩ nhiên là không thể nào làm được.

"MD!" Ngô Thế Huân thất bại mà bỏ tay ra, ảo não mà thấp giọng chửi bới, "Về sau không cho phép mang cái thứ đồ quái quỷ này nữa!" Thực vướng víu!

Lộc Hàm nhẹ nhàng thở ra, khá tốt hắn mặc buộc ngực, bằng không thì hôm nay sẽ xảy ra nguy hiểm mất, ai mà biết được tên sắc lang này có thể làm bao nhiêu chuyện mất mặt ngay tại đây chứ.

Thấy khóe miệng Lộc Hàm nhàn nhạt cười, Ngô Thế Huân không vui đến cực điểm. Hừ! Cho rằng như vậy y không cách nào chơi cậu ư, nằm mơ! Y có rất nhiều phương pháp có thể làm cho cậu khóc a!

Nam nhân sinh khí mà đem tay vươn vào quần Lộc Hàm , cố ý nhẹ nhàng mà vuốt ve cái đùi bóng loáng, cái loại cảm giác này giống như là đang gãi ngứa vậy, Lộc Hàm thân thể dị thường mẫn cảm rất nhanh thì có cảm giác.

"Tiểu tâm can, thoải mái sao?" Nam nhân một bên sờ Lộc Hàm trên người châm lửa, một bên có ý xấu mà thấp giọng hỏi.

Lộc Hàm vừa thẹn vừa giận, cái tên bại hoại này còn dám hỏi cậu loại vấn đề này, cậu làm sao có thể không biết xấu hổ trả lời. . . Bất quá cái này thật sự thật thoải mái. . .

"Ngươi không trả lời, là chủ nhân hầu hạ không tốt sao? Yên tâm, chủ nhân sẽ để cho ngươi thoải mái đến chết!" Xấu xa cười cười, ngón tay y dọc theo mép quần lót lần đi vào, sờ lên chồi non mẫn cãm, bắt đầu khuấy động.

Một dòng điện mãnh liệt lập tức từ hạ thể truyền đến, nếu như không đang phải cắn chặc môi dưới, thì cậu sớm bật ra tiếng rên rỉ làm người khác xấu hổ rồi.

"Tiểu bảo bối, 'Đại muội muội' khóc!" Nam nhân bỗng nhiên dừng lại động tác trên tay, dâm tà liếm lấy vành tai trắng noãn của cậu. Theo sự kích thích của Ngô Thế Huân đến chồi non, hoa huyệt ở phía dưới cũng có cảm giác, chảy ra mật hoa đậm đặc.

Dâm uế tiếng cười làm cho Lộc Hàm xấu hổ đến vô cùng, đầu rủ xuống càng thấp, cậu thật muốn té xỉu, như vậy cậu mới có thể không bị cái sắc lang này khi dễ rồi.

"'Đại muội muội' khóc đến thật đáng thương, ta phải hảo hảo an ủi nó!" Nam nhân ôm Lộc Hàm chuyển hướng cửa sổ, đem tay khác tiến luôn vào trong quần lót Lộc Hàm , hung ác mà xâm nhậm hoa huyệt hư không của cậu. Nhưng bởi vì có mật dịch làm trơn, cho nên Lộc Hàm cũng không có cảm giác đau nhức, chỉ cảm thấy khoái cảm mạnh mẽ mà thôi.

Ngô Thế Huân lợi dụng cửa sổ cùng cái hai bàn tay đang chống lên cửa sổ của Lộc Hàm , làm cho người ta nghĩ là bọn họ chỉ là đơn thuần thưởng thức phong cảnh ngoài cửa sổ, tuyệt sẽ không nghĩ tới bọn hắn kỳ thật đang làm cái chuyện dâm loạn đến mức nào.

Ngô Thế Huân tay trái kịch liệt mà xoa nắn mầm mống của Lộc Hàm , tay phải hung hăng mà đâm ra chọc vào hoa huyệt của cậu. Lộc Hàm thoải mái đến toàn thân phát run, khuôn mặt nhỏ nhắn vì tình dục mà nhiễm một mảng đỏ tươi. Lộc Hàm sợ chính mình nhịn không được kêu ra tiếng, nên cắn chặt nắm tay của mình lại.

Lúc bị nam nhân dâm tà đùa bỡn, Lộc Hàm hoàn toàn đánh mất lý trí, quên chính bản thân đang ở trong phòng học có đến bao nhiêu là người. Cậu đã thành nô lệ của dục vọng, sa vào khoái cảm mà y mang đến cho cậu.

Lúc Lộc Hàm sắp cao trào, Ngô Thế Huânlại đột nhiên dừng lại rút tay ra, từ thiên đường rơi xuống địa ngục Lộc Hàm khó hiểu mà quay đầu nhìn y.

"Hừm, ngươi cũng quá dâm đãng đi à nha, bị chơi ngay tại lớp cũng có thể thoải mái thành như vậy!" Ngô Thế Huân huơ huơ ngón tay dính đầy dâm dịch trước mặt Lộc Hàm .

Lộc Hàm xấu hổ mà nhắm mắt lại, có lẽ giống như Ngô Thế Huân nói, hắn thật là dâm đãng, bị Ngô Thế Huân ở dưới con mắt của hơn mười người làm, mà cậu còn có thể thoải mái đến dục tiên dục tử.

"Muốn ta tiếp tục cho ngươi thoải mái sao? Tiểu dâm phụ!"

Lộc Hàm do dự thật lâu, rốt cục gật đầu. Cậu kỳ thật rất muốn lắc đầu, nhưng mà cái thân thể dâm tiện này của cậu không cho phép, hai cái địa phương kia thật là khó chịu, nhất là hoa huyệt của cậu, đều nhanh ngứa muốn chết rồi.

"Vậy ngươi đem tay của ta liếm sạch sẽ đã. Nhìn xem ngươi làm nó bẩn thành như nào!" Ngô Thế Huân đem bàn tay đầy dâm dịch của Lộc Hàm đưa đến bên miệng cậu.

Nhìn chất lỏng màu trắng đục trên tay y, Lộc Hàm chán ghét nhăn lại lông mày, cậu sao có thể ăn dâm dịch dơ bẩn này của mình? Nhưng mà trong thân thể dục hỏa bị khơi mào muốn đem cậu thiêu cháy rồi, chỉ có nam nhân này mới có thể cứu cậu a.

Trong nước sôi lửa bỏng, Lộc Hàm cuối cùng vẫn là khuất phục trước dục vọng của mình, chảy nước mắt mà đem ngón tay nam nhân ngậm vào trong miệng, cảm thấy thẹn mà hấp mút.

Thấy Lộc Hàm một bên nhỏ giọng nức nở, một bên dâm uế mà bú liếm ngón tay của mình, Ngô Thế Huân cười không thể vui hơn. Cái này món đồ chơi thật sự là quá hợp ý y a! Không chỉ có ngoan ngoãn nghe lời, mà có rất có năng lực tiềm ẩn, làm cuộc sống của y gần đây trở nên đặc biệt thú vị.

Ngô Thế Huân đợi Lộc Hàm đem ngón tay của mình toàn bộ liếm sạch sẽ, mới thoả mãn mà ôm Lộc Hàm đứng lên đi về hướng cửa sau. Lộc Hàm không có giãy dụa, cậu biết rõ nam nhân ngay lập tức sẽ giải thoát dục hỏa đang thiêu đốt trong người cậu.

Gặp Ngô Thế Huân đi ra, Kim Mân Thạc tò mò hỏi: "Huân ca, các ngươi muốn đi đâu?"

"Tiểu Lộc không thoải mái, ta dẫn cậu đi phòng y tế!" Ngô Thế Huân cong khóe môi, ôm Lộc Hàm nhanh chóng lập tức đi ra khỏi phòng học.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net