Tập 1 - Chương 1 : Những lá cỏ non tuyên bố rằng : " Chúng tôi là một đội Anh hù

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
lấy.

 

“…Mình phải nhanh lên.”

 

Kagami đột nhiên nghe thấy một giọng nói thì thầm gần đó

 

Quan sát sự việc tại cái ngã tư nơi bắt nguồn của giọng nói đó, tại thời điểm cuối cùng, anh nhìn thấy một cô gái trẻ mặc một chiếc áo rách, áo choàng trùm đầu vượt qua đoạn.

 

Mặc dù cậu chỉ nhìn thấy một khoảng, nhưng cậu chắc chắn đã nhìn thấy một người phụ nữ tóc đỏ mặc một chiếc áo choàng trùm đầu và một cặp đùi trắng mang đôi vớ cao ngang đầu gối , cô mặt một chiếc váy ngắn.

 

Kagami thấy thông số chiều cao của cô gái hiện lên là 130cm; cô rõ ràng là một đứa trẻ. Cậu đoán cô ấy khoảng 10 tuổi.  (Trans: =)) tệ nạn Lolicon sắp xảy ra rồi)

 

“Eh, không biết có nguy hiểm không nhỉ. ?

 

Kagami bắt đầu vội vã đuổi theo cô gái vừa biến mất tức thì.

 

Mặc dù Kagami dư sức thể chiến đấu trong một cái Dungeon Cấp Độ Nguy Hiểm ở tuổi đó, nhưng cậu vẫn trải qua được nhiều kinh nghiệm sinh tử.

 

Tuy biết rằng cậu có khả năng tuyệt vời để tham chiến Dungeon, nhưng cậu vẫn lẻo đẻo theo sau cô gái ấy.

 

Hơn nữa Kagami biết rằng không ai có sỡ hữu cái lối sống giống như mình, Tất nhiên, có hay không thì đều là do lỗi của họ, Nếu có khả năng họ sẽ chết và họ không phải là người xấu, Kagami nhất định sẽ giúp họ. Đây là tư tưởng mà Kagami cho rằng còn có giá trị hơn cả vàng.

 

Mặc dù đặc biệt câu không đi theo con đường của một kẻ hay cứu người bị nạn, nhưng cậu cũng vô tình làm được rất nhiều việc tốt do cách đối nhân xử thế đơn giản của mình.【Không bao giờ bỏ mặt người dân đang chết trước mắt mình. 】

 

Tuy nhiên, trong khi Kagami cứu người khác, cậu sẽ không có được sự hào phóng như vậy đối với chi tiêu của bản thân. Một cách sống khá lạnh lùng nhưng cũng rất thân thiện có thể cho là vậy.

 

“Khoan, chờ đã!” Này cô gái kia! Dungeon là một nơi rất nguy hiểm hơn cô tưởng đấy! DỪNG LẠI ĐI!”

 

Kagami hét vào mặt cô gái ngay sau khi bắt kịp cô, nhưng cô không hề dừng lại. (Trans: ăn Bơ trộn cơm gà nhé :v)

 

Khi cô chắc chắn đã nhận ra Kagami, rõ ràng là cô vẫn cho anh ăn bơ và tiếp tục đi. Ngay cả khi rất bối rối, Kagami vẫn sẽ không ngần ngại bảo vệ cô gái khỏi bị tổn hại, hoặc có thể cô ấy đã đủ mạnh để không cần đòi hỏi bất kỳ sự hỗ trợ nào khác.

 

Tất nhiêu, một điều không bình thường và cực kỳ đáng ngờ khi bỗng nhiên một thanh niên mặc quần áo thô thiển mà lại đi bảo vệ người khác trước những thử thách đầy nguy hiểm của Dungeon. Cũng có những con quái vật trà trộn vào xã hội loài người sinh sống, mặc dù điều đó nghe rất ngu xuẩn vì chúng luôn có những hành động  kỳ lạ. Thật ra là cô gái đã cô gắng tránh xa khỏi Kagami rồi nhìn cậu với cái ánh mắt hoài nghi.

 

“Phía trước! Này ở phía trước nhóc! Có quái vật! “

 

Kagami cảnh báo cô gái, cô liếc nhìn cậu.

 

Ba con Blue Devil ngay trước mặt cô và chặn đường cô. Mặc dù Kagami cảm thấy nhẹ nhõm khi cô dừng lại, ngay lập tức cô đi qua ba con Blue Devil.

 

“Ể! Tại sao nhóc lại không giết mấy con quái đó! “

Phần 4

     Ba con Blue Devil đang ngủ thì nhận ra Kagami, ngay lập tức bọn chúng bắt đầu nhào xuống và tấn công cậu, cùng lúc Kagami đang mặc cho cái ý thức rằng mình có nên từ bỏ cái ý nghĩa cô gái kia chỉ là ảo ảnh.

     “Tiếc thật…tôi nên để ý hơn, hoặc nếu cô gái đó…cô ta có còn ở đó không?”

     Trước khi để ba con Blue Devil tiếp cận,  Kagami giáng một đòn bất ngờ xuống con Blue Devil gần nhất, khiến nó văng vào bức tường bên phải của Dungeon; Trong khi đó có một cô gái đang tự hỏi người này là ai đây.

      Lượt tiếp theo, một con Blue Devil khác đang cố gắng chống trả thì Kagami đã đánh nó bằng tay của mình, gửi thẳng con Blue Devil này vào bức tường ở bên trái Dungeon. Con Blue Devil còn lại đang cố làm hết sức và tấn công vào phía trước của cậu thì nó liền bị thổi bay bởi một cú đá thẳng vào ngực . (Trans:Bốc hơi như chưa có gì xảy ra :v)

       Bọn Blue Devil đã biến mất sau khi rơi ra Item và vàng , tất cả chúng nó đều bốc hơi khi bị ăn một hit bởi Kagami.

       “Argh! Chết tiệt ! Mình mất dấu cô ta rồi!” (Trans: Đi theo để làm Lolicon à ._. )

       Kagami dường như muốn khóc, nhưng cậu đã dừng việc cố ý theo dấu của cô và bắt đầu nhặt các Item. Tuy nhiên, điều đó không phải là do cậu ham các vật phẩm mà quên đi sự an toàn của cô gái.

       Mà là do Kagami cảm thấy cô gái đó không hề bị nguy hiểm.

       Kagami đã đi đến kết luận đối với cô. Trong thế giới này, kẻ nào không tấn công quái vật thì không phải là con người.

       “Ở gần đây không có chỗ ở…Tôi tự hỏi bây giờ tôi nên làm gì?”

        Mặc dù Kagami chả còn cái lý do nào để vương vấn lại nơi đây cả bởi vì cái nhiệm vụ 30 con Blue Devil đã hoàn tất …Cậu đã thực sự lo lắng về việc ở nơi đây lại có một cô gái, và cô đang sỡ hữu cái khuôn mặt như thể tiếp bước đến cuối con đường trong Dungeon này, sau các dấu vết mờ nhạt của phép thuật còn đọng lại trong không khí.

       “Umm …Hero-sama. Bằng cách nào đó …chẳng phải số lượng quái lại cao thất thường sao?”

        “…Đúng thật. Nếu không phải vì chúng tôi đã vượt quá cấp 70, thì sẽ rất khó khăn nếu tiếp tục chiến đấu.”

        Dù sao đi nữa giết một con Blue Devil sẽ là chuyện dễ dàng đối với một anh hùng cấp 90 như Rex, sẽ khó khăn hơn rất nhiều nếu đối phó với số lượng lớn bọn chúng. Đánh bại bọn chúng là một chuyện dễ, nhưng Rex còn phải bảo vệ các đồng đội có level thấp hơn mình.

        Nếu  nhiều kẻ thù cùng nhào tới tấn công một lúc, Rex sẽ không thể chặn tất cả bọn chúng và ba người sau lưng anh sẽ phải gặp nguy hiểm.

        “Phép thuật của tôi gần như đã cạn kiệt… tôi sẽ lùi ra sau và nghỉ ngơi khoảng ba , không , bốn trận.”

        Nếu nhóm bị gián đoạn, thì Krul, người vẫn còn đang nằm ở level thấp lè tè 42, cô chắc chắn sẽ chịu rất nhiều tổn thương từ một đòn tấn công.

        Tất nhiên, Tina sẽ ngay lập tức phản ứng nếu có ai bị thương. Cô chữa lành vết thương cho đồng đội của mình ‘bằng cách chuyển đổi sức mạnh ma thuật của cô thành ma thuật chữa bệnh’.Dù cho Rex đã đỡ lấy tất cả thiệt hạt, Krul cũng không thể tránh khỏi một số nhỏ bởi vì nằm ở đội tiên phong.

       Tina cũng bị thiệt hại bởi vì cô đã liên tục sử dụng phép thuật hỗ trợ cho Rex, Palna là người duy nhất không phải chịu bất kỳ tổn thương nào.

       “Palna-san thật tuyệt vời. Cô vừa tránh các đòn tấn công của kẻ thù đồng thời cũng vừa hỗ trợ cho Hero-sama. Một người chậm như tôi …còn lâu mới làm được như vậy.”

       Tina nói, khi nhìn vào Palna với sự ngưỡng mộ.

      “Mặc dù tôi là một Thuật Sỹ, đã từng có lúc tôi đi vào trong Dungeon một mình, vì vậy vào dịp này. Tôi tận dụng tất cả những kinh nghiệm mình có được vào chiến đấu.”

      Palna trả lời trong khi phủi quần áo của cô. Bụi cũng là một tác dụng phụ của phép thuật, phép thuật tấn công cũng giống như là một con dao hai lưỡi.

       “ Tôi đã đạt cấp 78, nếu chúng tôi không có Tu Sỹ Tina chúng tôi đã không được quay trở lại nơi này, đại khái hơn cô rất hữu ích.”

        Palna nói trong khi phải đối mặt với Tina, người cụt đầu hơn cô, và xoa đầu cô không chút do dự.

       “E-Em xin lỗi … đã trở thành một gánh nặng.”

         Krul nói trong khi nhún vai, rõ ràng thiếu kiên nhẫn và mệt mỏi.

         Krul, người có một cấp độ thấp chủm ở 42, cuối cùng cũng đã lên một cấp khác do từ đầu cho đến bây giờ cô đều nằm dưới sự bảo vệ của nhóm và chưa hề bị để  làm tâm điểm cho  cuộc tấn công của quái vật.

          Đối với Krul, người bị xếp vào vị trí tiên phong , gồm có 3 tiên phong. Đó là lần đầu tiên cô có kinh nghiệm đối mặt với quái vật ở vị trí gần đến mức vậy.

          Như tình trạng hiện giờ do cô vốn là một nàng công chúa chân yếu tay mềm, cô không có lấy kinh nghiệm nào cho việc này, cô vốn không được tiếp xúc với bất kì hiểm nguy nào , điều đó khiến cho cô trở thành một gánh nặng đáng kể trong chiến đấu.

         “Đừng lo lắng về nó. Cấp độ của công chúa vốn thấp hơn chúng tôi, vì vậy điều đó sẽ tốt hơn nếu cô quen với nó.”

          “Nhưng …do tôi, mọi người cũng vì tôi mà phải gặp nguy hiểm. Giá như tôi có ích hơn trong việc này…”

          “Không công chúa đã làm hết sức mình rồi…nhìn cái kia hộ tôi với.”

           Sau khi Rex nói xong câu, anh chỉ và phía xa của cuối con đường. Có thể nhìn thấy được ánh sáng phát ra từ đó, có điều trông nó hơi mờ.

          “Ánh sáng đó …nói cách khác, đó là điểm đến của chúng ta.”

            Palna nói trong khi cô mỉm cười, đồng thời cô cũng hiểu ra sự khác thường của cái ánh sáng đó.

            “Cuối cùng … Ngay cả khi sau này gặp phải quái vật. Chúng ta chỉ việc chạy về thị trấn. Nó sẽ vui vẻ hơn nhiều so với cái việc tiêu diệt bọn quái đó.” (Trans: =)) nếu đánh thì sẽ có gangbang mất)

           Tina nói sau khi buông một tiếng thở dài nhẹ nhõm.

           Rex, người đang dần mất kiên nhẫn với cái tốc độ rùa này. Lảo đảo như thể anh đã loại bỏ mọi trọng lượng để chạy một mạch tới căn phòng phát ra ánh sáng.

           “…Đây là nơi cất giữ Thánh Kiếm huyền thoại, thứ đã được truyền lại bởi các gia đình Quý Tộc.”

          Bọn họ gần như đã quen với cái ánh sáng mờ của Dungeon, đôi mắt của họ bỗng nheo lại dựa theo phản xạ từ cái ánh sáng phát ra từ căn phòng.

         Mất một lúc để thích nghi đôi mắt của họ dần dần mở ra lại, tất cả họ đều nhìn chằm chằm vào căn phòng.

          Nó là thật rộng, trống trãi, căn phòng có hình vòm cùng với các ánh sáng trắng phát ra. Và mặc dù nơi đây ở trong Dungeon, nó vẫn mang tới một cái cảm giác thật thần thánh.

       Ở trung tâm của căn phòng này là một cái bệ trắng mà chắc chắn Kiếm Thánh huyền thoại đang nằm mắc kẹt trong đó. Đứng trước bệ là một cô bé khoảng mười tuổi trong một chiếc áo choàng rách nát, đang loay hoay lục lọi xung quanh làm cản trở tầm nhìn của nhóm.

       “…Bạn là ai?”

 Phần 5

 Rex hỏi cô gái, người đã đi xung quanh một cách đầy nghi ngờ trước bệ đỡ.

Tuy nhiên, cô bé này cực kỳ tập trung và hình như không để ý thấy sự hiện diện của người Anh Hùng. Thay vào đó cô dò xét cái bệ với cái cách thức đầy lo âu.

“Cô đang làm cái gì vậy ?!Và cô là ai?!”

Vị Anh hùng hét lớn sau khi mất hết sự kiên nhẫn với cô gái, người đã không có bất kì một phản ứng nào.

Cuối cùng cô đã nhận thấy anh ta, người cô cứng đờ quay lại sau lưng với một khuôn mặt đầy vẻ sợ hãi .Cô có một mái tóc đỏ được bện lại, con ngươi lớn mang hình dáng của trẻ con, một cái mũi nhỏ và miệng đi kèm với thái độ thù địch.

Cô ta lườm đội của Rex như một con thú bị dồn vào ngõ cụt.

Thay vì tự hỏi một cô gái làm gì ở nơi này, Krul nhận thấy được một sức mạnh ma thuật khác thường của cô bé đã bị mất đi .

“A…cái cô bé đó chính là một con quỷ. Tôi nghĩ cô ta là một trong những nguyên nhân làm cho Dungeon có nhiều quái vật hơn bình thường.”

Ngay sau khi xác nhận cô gái trước mặt họ là kẻ thù,lập tức cả đội liền chuẩn bị cho trận chiến.

Có tổng cộng ba chủng loài lớn trên thế giới : Con Người, Quái Vật và Quỷ. Quái Vật là một thực thể được sinh ra với số lượng lón.Mặt dù bọn chúng nhìn giống như người nhưng chúng lại mang trong mình một lượng lớn ma thuật.

Đối với Quỷ, diện mạo của chúng gần giống như người, nhưng khả năng của chúng thì khác biệt đáng kể. Sức mạnh vật lý và trí tuệ của chúng có thẻ sánh với các Anh Hùng hoặc Hiền Nhân, hơn xa so với khả năng của một người bình thường

“Ngươi đang làm gì ở nơi như thế này ? Ồ, có phải mục đích của ngươi là Thánh Kiếm phải không ?!”

Rex tiến lại gần hơn khi anh ta nói, khiến cho cô phải lùi lại một bước, phần đỉnh của bệ đỡ lộ ra, Rex để ý rằng thanh kiếm đã biến mất.

“Con khốn …mày đã để Thánh Kiếm ở đâu ?”

Mối quan hệ giữa Quỷ và Người hiển nhiên chỉ có thể là kẻ thù. Và một vũ khí mạnh mà chỉ có Anh hùng của loài người mới sử dụng được hiển nhiên là một mối đe dọa đối với loài quỷ. Rex chuẩn bị tấn công cô ta,vì thế đó là lẽ tự nhiên khi anh nhắm vào cô. Tuy nhiên một câu hỏi thích hợp như “ Tại sao mình phải tấn công một con quỷ trong hình hài trẻ con ?” chắc chắn không bao giờ xuât hiện trong đầu cậu.

(Trans: ngươi mà đụng tới bé thì ta thề……ếu trans nữa)

(Trans 2: lolicon cmnr!)

Đó là một lẽ thường rằng Quỷ phải bị tiêu diệt, thậm chí nếu chúng giống như cô gái này.Phép thuật được hình thành và tập trung tại sừng của nó và khiến cho quái vật được sinh ra, điều đó gây hại đến cho loài người.

Quỷ và Loài Người có sự tương thích khác nhau về ma thuật. Tuy nhiên, việc Quỷ tấn công Quái Vật là không cần thiết bởi vì quái vật được sinh ra từ pháp thuật của quỷ và thường thì sẽ nghe lệnh của Quỷ… Đương nhiên, Quái Vật sẽ đối đầu với Quỷ nếu như chúng muốn,nhưng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra vì ngay từ đầu chúng đã không phải kẻ thù. Đó là lí do tại sao Quỷ nhận được sự đối đãi giống như Quái vật.

Lý do duy nhất Quỷ được sinh ra là để được tiêu diệt. Từ lúc Quỷ được sinh ra với số lượng ma thuật khổng lồ, sự chinh phục của Quỷ Vương, kẻ đã tiếp tục tạo ra một số lượng lớn Quái Vật, chính là mục đích lớn nhất của loài người.

“Trả lời ngay ! Kiếm Thánh đang ở đâu ? Ngươi rút nó ra như thế nào !”

Kiếm Thánh không thể được rút ra nếu như người rút không có class của một Anh Hùng.Mặc dù như vậy, Kiếm Thánh không có trên bệ đỡ. Cũng không có bất kì dấu hiệu nào nó nằm trên tay cô gái.

“Tôi…tôi không làm gì cả.Tôi không có rút thứ gì ra hết.”

Cô lẩm bẩm câu trả lời khi đối mặt với vị Anh Hùng, mồ hôi nhiễu giọt trên má. Anh ta thét lên những tiếng đe dọa như muốn đâm thủng màng nhĩ của cô như lời đáp lại.

Mặc dù vậy, không có bất cứ dấu hiệu gì cho thấy cô ta đang giữ Thánh Kiếm hay giấu nó sau tấm lưng nhỏ bé của cô.

“Ngài Rex. Chúng ta phải làm gì ?”

“Khả năng lớn là cô ta đang nói dối… dù sao cô ta cũng là Quỷ. Hãy hạ cô ta đi”

Sau khi nói những lời này, Rex rút kiếm và bắt đầu tập trung, khiến cho cơ thể anh phát ra ánh sáng trắng nhợt nhạt bao phủ cơ thể của anh và thanh kiếm, nhìn như là ánh sáng đang tràn vào thanh kiếm ấy.

“Đừng đến gần hay mất cảnh giác chỉ bởi vì cô ta là một cô bé. Hạ cô ta bằng một đòn tấn công tầm xa đi.”

Palna và Krul gật đầu trả lời và bắt đầu niệm chú.

Khoảnh khắc mà Rex đưa ra tín hiệu, những thanh kiếm lớn xuất hiện quanh người Krul và bắn thẳng vào người cô gái.

Rex chém một nhát thẳng vào cô gái chung với lưỡi kiếm gió của Palna, phát ra một luồng ánh sáng.

Họ có mắc sai lầm hay không khi gọi cô ta là Quỷ, trong khoảnh khắc đó, trước khi Rex thực hiện xong đòn tấn công của mình, cái gì đó đã bay thẳng vào trước cô gái.

Nó dừng lại trước cô và nhận hết mọi đòn tấn công từ đội kia.

“Mấy người kia…đang làm gì vậy, hội đồng tấn công một đứa trẻ sao ?”

Sự va chạm với ánh sáng của Rex tạo nên một vụ nổ lớn với đám khói lớn.

Một giọng nói cảnh báo vang lên, lờ đi không khí căng thẳng, Rex hỏi :

“Ngươi là ai ? Đồng minh của cô ta à ?”

Nhóm của Rex lùi lại, báo động sự hiện diện của một sinh vật bí ẩn sau làn khói.

Ngay lập tức, Palna tạo một cơn gió bằng phép thuật của mình và xóa đi làn khói đang che phủ sinh vật ấy.

“Ngươi là ai ?”

Nhóm của người Anh Hùng hoang mang bởi sự kỳ lạ của cảnh tượng này. Cái thứ đứng trước cô gái đó chắc chắn là con người.

Kèm với đó, là một chàng trai trẻ đã tiến vào Hầm Ngục nguy hiểm này một mình với loại trang bị rẻ tiền.Không, quần áo trơn và đồ da anh ta mặc không đạt đủ được cái tiêu chuẩn để trở thành trang bị cấp thấp nữa.

Anh ta có mái tóc cắt ngắn và khuôn mặt bình thường.Mặt cậu ta ngáp uể oải và để mặc cho tình thế hiện tại.

“Tôi à ?Chỉ là một thằng qua đường vô tình đi ngang qua thôi.”

Phần 6

 

“Thườ…Thường Dân?”

 

Rex rất khó khăn để nói lên điều này bởi vì có quá nhiều câu hỏi được đặt ra trong đầu anh.

 

Làm thế nào mà hắn có thể tự bảo vệ mình trước những cuộc tấn công của họ, chưa kể tại sao một Thường Dân(được coi là class yếu nhất) lại xuất hiện ở một nơi tăm tối và đáng sợ với sinh mệnh mỏng manh của một Thường Dân như vậy? Chưa hết ngay cả một Phiêu Lưu Gỉa bình thường thì cho dù có đến một Hầm ngục nguy hiểm như thế này thì, ít nhất cũng phải trang bị đầy đủ. Nhưng trong khi hắn thì chả có nổi một bộ trang bị được coi là đủ gọi là đạt mức chuẩn mực và một thanh kiếm, nhưng hắn không có gì cả, chỉ mỗi cái thân bé nhỏ của hắn. Và tại sao hắn lại đi bảo vệ Qủy – kẻ thù của loài người ?

Rex không thể hiểu được bản thân cái tên đang đứng trước mặt mình đang nghĩ cái gì. Tại sao cái tên Thường Dân ấy lại chọn đúng thời điểm, tình hình như thế này mà chỏ mũi vào? Không hiểu tại sao tôi lại có cảm giác như hắn, cái tên Thường Dân không một chút sức mạnh lại mang tới cảm giác như hắn đang thất vọng vào họ vậy?(Trans: ý nói tại sao cái tên yếu nhớt ậy lại thất vọng vào những người đang đi cứu thế giới như Party Rex) Mọi người trong Party anh hùng đều có những suy nghĩ tương tự.

 

“Phải chăng đây là cái tên Thường dân lúc trước.”

 

Rex cuối cùng cũng đã nhớ rằng anh và tên dân đen này  chỉ mới gặp mặt nhau vài giờ trước. Và Kagami cũng xuất hiện ở đó, theo một cách khá là mờ nhạt, cũng chính vì thế nên Rex đã hoàn toàn không có ấn tượng về cậu. 

 

“… Làm thế nào mà ngươi… ? “

 

“Hả?”

 

“Làm thế nào mà ngươi có thể chặn các đòn tấn công của bọn ta ? Ngươi đã làm gì ? Không chính xác là ngươi đã sử dụng vũ khí gì ? “

 

Tại sao hắn lại ở đây ? Lòng tự tôn của Rex đã lờ đi sự thật rằng Kagami đã bảo vệ một con Qủy. Anh đã để bản thân bị một Thường Dân đang đứng trước mặt đập vỡ niềm kiêu hãnh của mình. Rex đã không tin vào sự thật này và quyết định không thể tha thứ cho Kagami.

 

“Một món đồ? Ah…vâng, fufu, tôi có thể tặng nó cho cậu?

 

Rex chờ đợi câu trả lời với khuôn mặt khó chịu trong khi Kagami đang mỉm cười và ngoáy mũi, như thể cậu ta đã tạo ra niềm vui cho các anh hùng.

 

“Món mạnh nhất mà tôi dùng… chính là tay phải của tôi.” (Trans: Thanh niên này quay tay à ) (Edit: phải nói là “Thanh niên nay quay tay bao nhiêu năm rồi”)

 

“Cậu vừa nói… bàn tay phải của cậu? “

 

Vừa nói Kagami lôi ra một cục gỉ mũi và ném nó đi với một tiếng *pin* trước khi đưa ngón tay quay trở lại mũi của hắn.

 

“Chờ đã, không phải ngươi chỉ ngoáy mũi trong toàn bộ thời gian này sao ?

 

“Đúng thế! Tôi nghiền nát tất cả các đòn tấn công với cái thứ trên ngón tay này. “

“ Thế quái nào tin được! Nghiền nát tất cả chỉ với ngón tay đầy Sh*t mũi đó ? “

(Trans: Thánh Sh*t Mũi :v )

“Khoan đã, nó không phủ tới hết ngón tay được, phải không? Hãy nghĩ xem phải cần bao nhiêu chất nhầy từ mũi của tôi mới có thể làm được? “ (Trans: vì bên eng để bàn tay nên phải cần 1 số lượng rất lớn Sh*t mũi để bàn tay ấy đầy ra, trừ khi bạn móc khoảng hơn 3 năm thì chắc đủ hoặc lúc cảm xì ra thật nhiều và không rửa tay bảo đảm chỉ cần 1 đấm thì chắc chắn tạch nhưng ai tạch thì tui không biết)

 

Dù có hay không cái party kia cũng làm trái tim nhỏ bé của cậu bị tổn thương nhẹ , Kagami đưa ngón tay ra khỏi mũi và thở dài.

 

Krul bước về phía trước để cố gắng để giữ bình tĩnh Rex, cô giận dữ nhìn chằm chằm vào Kagami.

 

“Dù cậu có làm gì đi chăng nhưng ít ra cậu cũng không bị thương. Điều đó sẽ rất khủng khiếp nếu chúng tôi lỡ giết chết một công dân bình thường”

 

Krul lịch sự cúi đầu xuống. Cô không quan tâm về việc cậu đã bảo vệ Ác Quỷ. Điều quan trọng nhất bây giờ là cô phải tìm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net