CHƯƠNG 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi tập xong, anh nhanh chóng đeo cặp bỏ đi. Chính là vội quá, anh sợ bà anh ở nhà đói. Anh còn chưa mua đồ ăn cho bà, còn phải đi đến tiệm sách nữa.

- Làm gì mà như ma đuổi vậy?_ Đinh Trình Hâm nhàm chán chậm rãi bỏ đồ vô cặp.

- Nè Đinh Nhi~~~

- Rồi! Mày sợ tốn tiền điện thoại gọi tài xế chứ gì?

- Hihi! Về ké nha!

- Mày là tao không nói gì đấy! Đứa khác tao đấm ngay!

- Ahihi!

- Cười cái quằn què!

...

Nhà cậu cũng ở đường vào khu trọ nhà anh, nhưng ở sâu hơn. Cậu phải đi bộ vào trong đó, còn tài xế phải đi đường vòng để cho xe vào nhà vì đường này rất nhỏ xe đi không vừa. Mà đường vòng thì mất 10 phút. Còn cậu đi nhanh chỉ mất 3 phút là về tới nhà.

Đang đi thì gặp Mã Gia Kỳ ngồi ở trước nhà, cậu đứng ở chỗ khuất nên anh không thấy.

- Nội ơi! Nội mau khỏe nha! Không có nội, con sống không nổi đâu!

- Hảo hảo!

Tiếng nói chậm rãi mà ôn nhu của bà nội anh khiến cậu bật khóc. 2 người sống với nhau, nghèo lại còn hạnh phúc hơn đứt cái đại gia đình nhà cậu.

...

Tối hôm đó, Đinh Trình Hâm dạo quanh phố đi bộ ở Trùng Khánh. Thấy tiệm sách mới rất nhiều khách thì liền đi vô.

- Anh ơi! Có tạp chí âm nhạc không ạ?

Nhận ra tiếng nói quen thuộc, Mã Gia Kỳ đang lấy sách liền quay lại:

- À... À... Ở đằng kia!

- Cảm ơn!

Đinh Trình Hâm nhếch môi cười nhẹ. Sau đó tiến về phía quầy sách.

------------------------ ( Dãy phân cách)

Sáng hôm sau,

Đinh Trình Hâm đến lớp rất sớm, sau đó chạy lên bên trên tầng, chính là khu lớp 11.

Cậu đến bên lớp 11 -3, là lớp của Mã Gia Kỳ:

- Cho hỏi! Bạn học này muốn gặp ai!

- Tôi muốn gặp Mã Gia Kỳ!

- Mã Gia Kỳ sao? Vậy đợi một tí nhé!

Người đó đi vô, nói nói cái gì đó với Mã Gia Kỳ. Anh đứng lên bước ra gặp cậu:

- Gặp tôi có chuyện gì?

- Đi theo tôi!

Cậu nắm tay anh, kéo đi ra sau sân trường:

- Có chuyện gì?? Mau nói đi!

- Anh... Anh làm người yêu tôi nha!

- Vì sao chứ?

- Vì... Vì...

- Nếu cậu không biết lí do vì sao thích tôi thì đừng tỏ tình lung tung!

- Nhưng mà... Tôi... Tôi thích anh thật!

- Thiếu gia đây xin đừng hồ đồ! Tôi thật sự không muốn đem tình yêu ra làm trò đùa! Nói thật chứ, tôi thừa biết các thiếu gia như cậu cả thèm chóng chán! Có lẽ tôi nên tránh xa chứ nhỉ? Vả lại, tôi nghèo, quen những người như cậu lại kêu là ăn bám! Tôi không thích!

Mã Gia Kỳ nói xong liền bỏ đi ngay. Cậu đứng đó, nắm chặt tay:

- Anh nghĩ tôi bỏ cuộc sao?

...

- Mày nói sao? Mày thích Mã Gia Kỳ?_ Ngao Tử Dật sửng sốt.

- Đúng vậy!

- Mày điên rồi à? Lúc đó, mày nhìn rất ghét anh ta mà! Anh ta không phải là người phá chuyện của mày hay sao?

- Tao... Tao không hiểu tại sao lại thích anh ấy đến thế!

- Mày không biết lí do mà mày vẫn thích? Anh ta cũng đâu có thích mày!

- Chỉ cần tao khiến anh ấy thích tao là được chứ gì?

- Tao không cấm mày! Nhưng tao nói thật, mày mà ép anh ấy thì anh ấy sẽ càng ghét mày hơn thôi!

- Mày không thích tao làm chuyện này?

- Không có! Tao chỉ nói thế thôi!

...

Hôm đó, tại phòng tập nhảy...

- Mã Gia Kỳ! Nước của anh này!_ Đinh Trình Hâm chìa chai nước ra trước mặt anh.

- Cảm ơn!_ Anh cầm lấy rồi bỏ qua một bên.

Bỗng từ đâu, có một người con trai đi vào. Đến trước mặt Đinh Trình Hâm:

- Lâu rồi không gặp em! Nhớ em quá!_ Ôm cậu.

- Mày cút ra cho tao! Đừng có đụng vào người tao!

- Này! Chỉ mới có 3 năm không gặp! Tại sao em lại thay đổi thế nhỉ?

- Tao kêu mày bỏ tao ra!_ Đinh Trình Hâm đen mặt.

Ngao Tử Dật cảm thấy không ổn, liền đi tới, kéo Đinh Trình Hâm ra:

- Anh mau cút! Đừng đến đây sỉ nhục cậu ấy!

- Không liên quan đến cậu! Đây là chuyện của tôi và Đinh Trình Hâm!_ Người con trai đó cho tay vào túi quần rồi nói.

- Tao kêu mày cút ra khỏi đây!

Đinh Trình Hâm tức lên, tát vào mặt hắn. Mã Gia Kỳ kéo Đinh Trình Hâm sang một bên nói:

- Anh chắc ra trường rồi đúng chứ? Phiền anh đi ra cho, chỗ này là nơi chúng tôi luyện tập!

- Sao nào? Tôi cứ thích đứng đây đấy!

- Anh thích làm gì tùy anh! Nhưng mà... phiền anh không cản trở chúng tôi tập luyện!

Hắn không nói không rằng, lườm Mã Gia Kỳ một cái rồi bỏ đi.

...

Sau kì tiếp đón giáo viên gì đó thì Đinh Trình Hâm hầu như thay đổi. Mặc dù không nhiều nhưng mà cũng đã thay đổi được.

Hôm đó, cậu đang xuống thư viện lấy sách. Bỗng thấy anh cười đùa vui vẻ với một người con trai vô cùng khả ái. Thấy cảnh tượng đó, cậu như muốn bốc hỏa.

Giờ ra về,

- Hẹn... Hẹn tôi ra đây là gì?

Đinh Trình Hâm cười nhẹ, hất đầu đồng bọn ở đằng sau. Như hiểu ý, bọn chúng lao đến đánh cậu bé đó.

- Từ lần sau, nhớ mà giữ khoảng cách với Mã Gia Kỳ! Đừng tưởng là nam thần khối 10 mà tao không làm gì nhé!

...

Sáng hôm sau,

- Hôm qua cậu làm gì Tống Á Hiên mà sáng nay em ấy thương tích đầy mình thế hả? Còn sợ không dám đến gần tôi!_ Mã Gia Kỳ tức giận hỏi Đinh Trình Hâm.

- Em đánh nó!

- Tại sao cậu lại đánh em ấy? Em ấy làm gì cậu?

- Bất cứ ai có tình ý với anh đều như thế!

- Không phải ngay từ đầu tôi nói là câun tránh xa tôi hay sao? Tại sao cậu cứ khiến thế giới bên ngoài càng xa lánh tôi vậy?

- Em...

- Cậu tránh xa tôi ra đi! Tôi không muốn có thêm phiền phức!

End CHƯƠNG 2

#SuYee

--------------------------------

Vote và ủng hộ để Su có thêm động lực viết nha ❤

Yêu mọi người nhiều

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net